G.C.F in Tokyo (a little bit of H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jimin cũng không biết bằng cách nào, hay bằng một sự vi diệu nào, mình đang ở trong khách sạn ở Tokyo.

Cùng Jungkook.

CÙNG JUNGKOOK.

Và cái nhà tắm của khách sạn này trong suốt.

LÀ CON MẸ NÓ TRONG SUỐT*.

*fact: thật sự là cái khách sạn mà 2J đặt ở Tokyo nó như vậy thật.

- Kookie ah, rồi làm sao...sao mà tắm...h-hay em ra ngoài một chút được không... - Jimin cầm cái khăn tắm in hình củ cà rốt lúng ta lúng túng trước bốn bề lộ thiên. Tự hỏi có phải Jungkook đặt lộn khách sạn hay không mà lại như giành cho tuần trăng mật thế này?

Vâng thưa anh Jiminie, đích thị là Jeon Jungkook nhà anh đã lên mạng đọc 7749 cái review về khách sạn cho cặp đôi mới cưới tại Tokyo mới đặt được cái phòng hết sức thượng hạng và xuyên thấu đầy ý nhị này đó ạ. Trong cái đầu quả dừa đó là cả một trời đen tối mịt mờ tìm mỏi mắt cũng không thấy ai ngoài Jiminie~

- đâu phải là chưa từng thấy gì đâu mà hyung úi da đauuu! - Jimin chọi luôn cái bàn chải vào quả đầu dừa đen tối. Cái thằng nhóc này, ai dạy hư nó vậy trời? Có phải Namjoon hyung với cái máy tính đầy virus không? - không tắm nữa, đi ăn lẹ!

- Ơ~ - Jungkook chép miệng tiếc rẻ. Không sao, hyung ấy làm sao thoát khỏi mình được chứ? Chúa sạch sẽ Jiminie mà không tắm thì sẽ không thể ngủ được mà.

Cơm thịt bò ngon quá đi ấy~~~

- em quay gì đó Jungkookie? Hyung thấy e quay suốt từ lúc lên máy bay tới giờ luôn đó. - Jimin vừa ăn một miệng ngập thịt bò, vừa nhìn cái ống kính bự chảng mà Jungkook chẳng chịu ăn uống gì mà cứ quay Jimin như thế đang được ghi hình một kỳ quan thế giới vậy.

- bí mật. - Jungkook mỉm cười hạ máy xuống, lấy tay quệt hạt cơm còn dính trên miệng Jimin rồi đưa vào miệng mình nhai như chuyện bình thường ở huyện. Môi Jiminie thật mềm, thật thơm, còn mềm hơn miếng thịt bò hảo hạng này nữa.

Và tối nay Jungkook sẽ ăn nó.

***

Tại sao hyung ấy nhiều năng lượng vậy? Còn đòi chạy ra tận Disney land chơi đủ thứ. Cỡ này thì chịu sao thấu ta? Khi mà tối nay mình nhất định sẽ không để hyung ấy trốn thêm lần nữa đâu.

Busan nói là làm.

Nhưng ánh mắt hyung ấy xinh quá, cười như thể chỉ có mình ở trong mắt vậy...

Camera của Jungkook bắt trọn từng khoảnh khắc xinh đẹp của Jimin, cả cái mũ mickey mà cả nụ cười làm mắt Jimin thành hai vầng trăng khuyết. Chợt Jungkook giật mình. Sự xinh đẹp này, trước đây thế nào mà mình lại không nhận ra? Đẹp đến động lòng, đẹp đến ngẩn ngơ.

Cái đẹp nằm trong mắt kẻ si tình.

Với Jungkook, không có khái niệm nam hay nữ, chỉ có Park Jimin hoặc không phải Park Jimin.*

*cảm hứng từ Redamacy : SoulofJM.

Ánh sáng nhẹ từ vầng trăng trên cao quét qua gương mặt Jimin, anh quả thật hợp với trăng, đẹp dịu dàng thuần khiết lại ẩn chưa chút yêu mị giết người. Chợt vô tình ánh lên bên thái dương là một vết sẹo nhàn nhạt, vết tích của Jeon - ngu - ngốc đã ném thẳng tay chiếc điện thoại vào anh khi vẫn còn chưa nhận ra sự si tình vụng dại.

Bàn tay Jungkook run lên, camera không thể lấy nét nổi, một giọt nước mắt trong vắt rơi xuống. Khuôn mặt Jimin trong máy quay chợt hoảng hốt lo lắng tiến đến gần.

- Ơ Jungkook em sao vậy? Sao tự dưng lại khóc? - Jimin bối rối ôm lấy gương mặt thỏ con khóc nhè với chóp mũi đỏ xinh vì lạnh.

- Jiminie... em từng tệ như vậy... tại sao... hức... hyung vẫn tốt với em... hức... em... - Jungkook nấc cụt, cảm giác tội lỗi len lỏi, gào thét tự chửi bản thân mình như một thằng nhóc tồi tệ mà cuối cùng, thiên sứ Jimin vẫn sẵn sàng tha thứ bao dung. Jimin thật biết cách khiến Jungkook cảm thấy mình nhỏ bé.

- hyung không quan tâm em đã làm gì, hyung chỉ muốn em từ bây giờ yêu thương hyung bù lại là được, đừng khóc, tim hyung đau... - Jimin cũng rớm nước mắt theo. Trong tiết trời Tokyo lạnh lẽo, một con thỏ và một con mèo sụt sịt khóc.

Ôi, cảnh tượng nhìn thật là dở hơi.

Đấy là sau này khi hai người nhớ lại vào đêm mùa đông ấy mà tự phì cười.

"Dù sau này anh và em có già đi, trong mắt em anh vẫn là Park Jimin tuổi 19, mặt vẫn xinh và mông vẫn tròn."

- Jeon Jungkook.

***

Jungkook ném vội cái máy quay lên sofa khách sạn, đè lấy Jimin mà hôn, hoàn toàn không để ý đến ánh nhìn tò mò của lễ tân khách sạn khi thấy hai cậu trai trẻ tuổi líu ríu chân tay kéo nhau chạy như bay về phía thang máy như thể ngoài kia là bão tố.

Thật sự, nhịn không nổi nữa.

- Ah... Kook ah hyung không... thở được hức... - áo khoác da và mũ mickey đã bị Jungkook ném xuống sàn từ lâu, bàn tay vẫn còn chút hơi lạnh của Jungkook mò vào tìm lấy hai nhũ tiêm đỏ ửng của Jimin khiến Jimin chợt rùng mình, không biết là do lạnh, hay là do khoái cảm chợt ập đến làm Jimin có chút không chống đỡ nổi, dù không phải lần đầu hai người gần gũi ở mức này, nhưng Jimin da mặt mỏng vẫn còn ngại ngùng, vô thức rụt cả cổ lại.

Jungkook tham lam như muốn hút hết những gì thuộc về Jimin. Môi Jimin căng mịn, lại thơm như mùi sữa, Jungkook nghi ngờ mình sẽ nghiện mà ngày nào cũng đè hyung ấy ra hôn mất, thật sự cảm giác tròn vẹn đến phát điên. Jungkook lần đầu cảm thấy, nếu như có bất kỳ ai dám động đến bờ môi này, Jungkook sẽ dùng tất cả nguồn sống mười mấy năm sống trên đời của mình mà bẻ cổ cắt tiết ngay lập tức. Thứ dư vị ngọt ngào này quá cuồng nhiệt, cả hai chìm đắm vào nụ hôn sâu tới mức không thấy đáy, chỉ có thể nương mãi vào nhau mà dập dìu.

Jungkook cởi chiếc áo trong của Jimin, cố gắng nhẹ nhàng hết mức để nó không làm Jimin bị trầy xước dù hận không thể một tay xé toạc sự vướng víu cản trở đó cho nhanh lẹ. Jimin trước mặt cậu, nửa trên người trắng nộn hoàn toàn không che đậy được gì dưới ánh trăng hắt qua cửa sổ, lại có chút hồng hồng nhìn thật sự rất đáng yêu.

- Nà... này! Tại sao chỉ một mình hyung phải cởi hả? - Jimin mặt chín như quả đào Busan nhưng vẫn ráng nói cứng, dù sao mình cũng ăn hơn 2130 hạt gạo không thể một lần nữa bị áp chế dưới thân được! Để cho thằng nhóc to xác này biết tối nay ai ăn ai.

Jungkook trong cơn mê đắm vẫn phải bật cười. Người đâu mà đáng yêu vậy trời? Park Chimchim bé bỏng đang run rẩy trong vòng tay như một chú mèo con lại đòi ăn thịt sói á?

- Vậy thì hyung cởi cho em đi~ - Jungkook gục đầu vào hõm vai trần trụi của Jimin thì thầm, rồi tham lam hít một hơi đào chín thơm mát trước khi lần mò tới hai quả đào xinh xắn bên trong lớp quần jean bó của Jimin. " - ối! " - Jimin rùng mình vô thức siết lấy bàn tay hư hỏng đang tại vị ở ngay mông mình " - em... bỏ ra mau! Là hyung ăn em... á ... mới đúng chứ..."

- em không đợi được nữa, Jimin, chết tiệt!

- NÀY! Đã bảo là... ahhh..

Jungkook vứt cái quần jean sang một bên, ơn trời nó không rách làm mấy mảnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net