Jimin của mình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Taehyung là soulmate của Jimin.
Ai cũng biết điều đó. Taehyung thương Jimin vô vàn.

"Mình chỉ có mình cậu thôi".

Jimin luôn thấu hiểu và luôn mỉm cười với đống ngôn ngữ lộn xộn chẳng ra đầu đuôi của Taehyung, dù anh cả Jin luôn than thở chẳng biết làm sao để hiểu nổi.

Taehyung luôn cười tít mắt, luôn bày trò chọc phá Jimin mỗi lúc Jimin buồn, lấy sự vui vẻ của mình để cố gắng cứu lấy tâm hồn đang chết dần vì Jungkook đó.

Jimin luôn tự hào về Taehyung, đứa bạn cùng tuổi có giọng hát đầy truyền cảm, gương mặt như tạc tượng, cả sự vui vẻ không suy tư trong ánh mắt. Jimin biết Taehyung luôn cố gắng làm mình vui, mặc dù điều đó cũng không giúp ích là mấy. Jimin biết mình đã lún quá sâu, quá sâu vào tình cảm này, là do Jimin tự mình cho phép bản thân chìm đắm. Cậu không dám để mình bám víu vào sự hồn nhiên của Taehyung để vực dậy. Taehyung thuần khiết như thế, Jimin chỉ có thể thầm cảm ơn, thầm cầu mong cho Taehyung một đời hãy cứ vui vẻ, xem như một niềm an ủi đối với sự thất bại trong tình cảm của mình.

Nhưng

Jimin nào đâu biết, Taehyung chỉ cười ngây ngốc với Jimin.

Jimin nào đâu biết, những chết lặng của Taehyung khi nhìn thấy Jimin lén khóc trong nhà vệ sinh.

Jimin nào đâu biết, dù chỉ là hộp sữa chuối Jungkook quăng cho, nhưng vì là của Jimin, Taehyung sẵn sàng uống hết.

Jimin nào đâu biết, Taehyung đã nuôi mối tình đơn phương này, ngay từ khoảnh khắc đầu tiên, cậu nhìn thấy Jimin.

"Cậu có thể chỉ một chút, một chút thôi, đừng nhìn thằng nhóc đó nữa, hãy nhìn tớ, có được không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net