Chap 63. Sắc đỏ (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Không nặng lắm)
-------------------------------------------

Taehyung mờ mịt tỉnh dậy, hô hấp có phần hỗn loạn, trước mắt là một màn đen kịt.

Sau khi cố gắng ổn định nhịp thở, lấy lại một chút tiêu cự, Taehyung trên mặt mới cảm nhận hai mắt đã bị lớp vải đen che đi.

Hơi nhẹ cử động tứ chi, cảm thấy cổ tay và cổ chân đều bị vật nặng ghìm chặt lại, còn có mùi sắt. Taehyung hít một hơi thật sâu, cảm nhận thứ cậu đang đặt lưng cũng cứng rắn, lạnh lẽo, có mùi khá giống nền xi-măng. Đưa bàn tay hình dung chỗ mình đang nằm lên, cậu phần nào đoán được là một cái bục, còn những thứ đang kìm tay chân cậu, dựa theo âm thanh thì chỉ có thể là xích sắt.

Đến khi không cần phải hít thở bằng miệng, Taehyung mới từ từ chuyển sang lắng nghe tình hình xung quanh qua thính giác. Không gian không có lấy một tiếng động càng khiến tâm tình cậu thêm hoang mang. Đột nhiên bị bắt, lại bị trói gông như vậy, cậu có cảm giác như quay về năm năm trước, sau đó chịu đủ mọi hình thức khổ ải. Taehyung thật muốn tháo tấm vải che mắt này ra, chỉ là... tay với không tới!

Lúc này dường như đã quen với bóng tối, Taehyung mới có chút an tâm. Qua tấm vải đen, cậu dường như thấy được có chút ánh sáng rất nhỏ le lói qua khe chỉ mỏng phía bên trên.

Taehyung giật mình! Vừa lúc tai nghe được tiếng bước chân từ xa đang đi đến, chỉ có một người. Cậu không biết nên giả vờ ngất để tránh gặp chuyện hay đối mặt với 'người kia' sớm giải quyết khúc mắc.

Taehyung nắm chặt tay, hít sâu, lúc này thứ cần nhất chính là sự bình tĩnh. Tiếng bước chân càng đến gần rồi dừng lại. Taehyung có thể cảm nhận được thân nhiệt của người đứng kế bên đang nóng hừng hừng. Cảm giác bức người khiến cậu theo phản xạ phải lùi về sau. Vẫn là bình tĩnh đối mặt liệu sẽ tốt hơn?

Nhắm thấy người phía dưới đã tỉnh dậy, nam nhân từng bước càng tiến gần. Hô hấp có phần dồn dập, Taehyung có thể cảm nhận được mùi rượu từ hơi thở đang chuyển động lượng lờ xung quanh và cả 'dục vọng chiếm lĩnh con mồi'...

Chưa để cậu kịp cử động, nam nhân một tay bắt lấy cằm cậu, hung hăng hôn xuống. Khớp ngón tay dùng sức bóp mạnh cạy hàm răng đang cố gắng dính chặt lại của cậu. Đầu lưỡi linh hoạt mang theo men rượu cơ hội xông vào, khuấy đảo một vòng, từ cánh môi mềm mại khêu gợi đi đến hàm răng trắng sứ, bắt lấy đầu lưỡi rụt rè một hồi quấn mút.

Taehyung dường như hít thở không thông, hai tay bị kìm chỉ nắm chặt, không thể chạm vào kẻ đang 'xâm phạm' mình. Toàn thân muốn kháng cự đều không thể kháng cự.

Nam nhân lưu luyến rời môi cậu, đôi mắt đen láy nhuốm hơi cồn nhìn cậu trai dưới thân đang cố gắng hô hấp. Hàng mày hơi nâng lên, môi mỏng nhếch một chút lại cúi xuống hôn tiếp.

Taehyung lần này như không có đường tránh, cố thoát khỏi bàn tay vẫn đang nắm trụ cằm cậu. Ý thức được 'con mồi' phía dưới phản kháng, nam nhân không nương tình cắn vào cánh môi mềm mại. Mùi máu nhẹ pha lẫn tuyến nước bọt cùng mùi rượu, tất cả tạo nên hương vị nồng đượm thật khó cưỡng. Taehyung như bị kích thích, răng nanh từ từ nhú lên. Nam nhân thích thú đưa lưỡi càn quét qua những vật sắc nhọn, như tấm màng mỏng đùa giỡn với lưỡi dao tử thần. Tay không yên phận bắt đầu chạm vào thân thể mềm mại phía dưới.

Động tác này nhanh chóng làm Taehyung giật mình, muốn né tránh những động chạm lại làm đối phương thêm hứng thú.

"Chết tiệt!"

Cơ thể cả hai đều đã phản ứng.

Nam nhân một tay mở bốn nút áo trên, tay còn lại thò vào lớp vải xoa nắn phần da mềm mại căng mịn. Bốn cúc áo đầu bị mở bung, kéo qua vai xuống tận eo, làn da trắng sứ đặc trưng nổi bật trên nền xi-măng xám xịt. Đường xương đòn tà mị, hai điểm đỏ hồng nhạy cảm nhấp nhô lên xuống theo từng nhịp thở. Cơ thể mẫn cảm trực tiếp chạm vào nền nhà lạnh ngắt nhanh chóng trở nên run rẩy.

Cổ họng nam nhân khô khốc nhắm ngay cần cổ trắng ngần hạ xuống vang lên tiếng cắn mút. Bờ môi mỏng lê xuống đường xương quai xanh, liếm một vòng hình dạng của nó, lại từ từ trượt đến lồng ngực phập phồng, đưa một viên 'trân châu' vào miệng.

Lưỡi ra sức liếm xung quanh, sau đó tại hồng tâm nhấn nhấn một hồi, dùng răng vừa cạ vừa gặm lấy khiến thân thể bên dưới vừa đau vừa tê dại.

Taehyung không muốn cũng không khỏi vì bị kích thích mà căng ngực lên, như dâng hiến để mà nam nhân tùy ý khiêu khích. Miệng nhỏ hơi mở ra, hơi thở dồn dập nhuốm màu dục vọng ngày càng nồng. Đôi mắt nhanh chóng chuyển sang màu đỏ rượu...

Nam nhân thích thú dùng lưỡi xoa nắn đều cả hai bên. Lại đưa bàn tay trượt dần xuống phần eo thon, mát xa da thịt săn chắc của cậu. Taehyung cảm thấy thoải mái mà thở dốc, đầu không tự chủ mà lăn qua hai bên, chỉ muốn tháo ngay lớp vải đang che kín mắt.

Cậu biết hiện tại cậu đang làm gì, đang tiếp xúc thân mật với ai. Cậu tự giác biết được dù có muốn cũng không thể bài xích được sự thoải mái mà nam nhân mang lại. Từng động chạm, hơi thở, cả mùi hương đặc biệt của nam nhân, là ai ngoài Jeon Jungkook chứ...

Biết đó là anh, Taehyung không thể không khỏi thả lỏng cơ thể, tiếp nhận từng xúc cảm thân mật, thậm chí cậu còn muốn nhiều hơn thế...

Taehyung chợt giật mình, phía dưới truyền đến cơn mát lạnh, trống trải bất ngờ.

Jungkook vừa hôn phần bụng dưới trắng mịn, một tay liền kéo xuống chiếc quần bệnh nhân cậu vẫn đang mặc, quần lót cũng bị đẩy đến hơn đầu gối.

Trong lúc Taehyung còn đang mơ hồ, đã cảm nhận được thân dưới mình liền bị một cỗ ấm nóng bao lấy. Cậu thở hắt ra một hơi, tiếp nhận kích thích mà nam nhân mang đến, trong họng đã ngân vài chữ 'ư... a'

Như tăng thêm một tầng kích tình. Luật động của nam nhân càng nhanh hơn, Taehyung mơ hồ lỡ miệng thốt ra một chữ:

-... K-Kookie....

Động tác nam nhân lập tức dừng lại, có vài phần cứng ngắc. Taehyung đang trong khoái cảm mơ hồ nhận thấy điều khác thường. Jungkook từ từ đứng dậy, bàn tay xoa nắn cơ thể cậu cũng rời bỏ.

Taehyung có chút cảm giác bất an khi không còn cảm nhận hơi ấm nam nhân quanh đây. Không hiểu sao trong lòng lại có chút lo lắng, cậu đã nói sai điều gì sao?

Tiếng bước chân dần xa, cơ thể Taehyung càng thêm run rẩy. Cậu muốn biết chuyện gì đang diễn ra. Đang cùng nhau ân ái, giữa chừng lại bị bỏ rơi, mang theo cả một chút ấm áp của cậu biến mất. Đột nhiên cảm thấy trong tim nhói lên nặng nề.

'Choang'

Lần này là tiếng vật thủy tinh bị vỡ, tất nhiên là do lực đạo không hề nhẹ. Taehyung vẫn đang trong mơ hồ bị kéo về lại, đôi mắt đỏ không thể nhìn mọi thứ xung quanh, lòng dấy lên nỗi bất an...

Tiếng bước chân hướng về phía cậu tiến lại. Nam nhân đi đến gần, quan sát người vẫn đang nằm trên bục xi-măng lạnh ngắt. Hít một hơi thật sâu, lần nữa tiến gần 'con mồi'. Taehyung có thể cảm nhận được một cỗ bức người đang đến gần, ánh nhìn sắc lạnh quan sát cậu từ trên xuống dưới như con dao dao sắc chuẩn bị đâm thủng miếng thịt ngon. Bầu không khí nóng bỏng lúc nãy phút chốc chỉ còn số 0. Taehyung lần nữa theo bản năng rụt lại cơ thể. Hai chân vì bị trói không thể co lại vẫn cố gắng khép hai đầu gối vào nhau. Đầu vai có chút run nhẹ.

Lần này, bàn tay nam nhân giống như lạnh ngắt mà chạm vào làn da trắng ngần khiến Taehyung giật bắn mình.

Chưa kịp lên tiếng môi đã bị hung bạo cắn lấy. Không có một chút phong tình hay ôn nhu nào mà hoàn toàn cứng ngắc, thô bạo, hàm răng như cố ý càng quét qua những thứ có thể chạm được mà ra sức gặm cắn. Taehyung đau đớn 'ưm' lên vài tiếng, cảm nhận đầu lưỡi mình dường như đã bật máu, cả cánh môi mềm mại cũng bị tàn sát không tha.

Bàn tay nam nhân tìm lấy hai nhũ hồng mà ra sức giày xéo, Taehyung dường như quên mất cơn tê dại vừa rồi, toàn bộ chỉ là đau đớn. Cậu cắn lấy môi dưới, đầu nhũ sưng đỏ tựa hồ có thể bật máu bất cứ lúc nào.

Toàn thân cậu run sợ, khắp người rịn một tầng mồ hôi. Cảm nhận được hàm răng nam nhân đang dày vò cần cổ, xương đòn, ngực, cả phần eo cậu, lại từ từ đi đến đùi trong ra sức gặm nhấm. Taehyung không nhìn cũng biết được khắp cơ thể cậu toàn là những vết bầm tím cùng dấu răng.

Nam nhân chuyển đổi tư thế vòng qua người cậu. Taehyung không chú ý cố gắng tránh né cơ thể nam nhân phía trên đang cúi gần mình, môi mỏng dán bên tai cậu, đầu lưỡi khêu gợi liếm lên vành tai. Sau đó lại dịch chuyển qua má, xuống đường xương hàm sắc sảo, ở cằm cậu mút mát rồi xâm nhập vào hai cánh môi đỏ ửng sưng tấy mà dây dưa.

Trong lúc Taehyung từ từ tiếp nhận, nam nhân đã chen vào giữa hai chân cậu, tách đầu gối ra hai bên mà không cần dùng chút sức lực. Bàn tay thuần thục xoa nắn phần eo lại trượt dần qua hai cánh mông, ngón tay lơ đễnh quét qua một nơi tư mật. Thật nóng!

'Hừ'

Như cảm nhận được điều gì đó không đúng, Taehyung vội rời khỏi môi nam nhân, cố gắng nhìn xuyên qua tấm màn đen trước mắt. Jungkook một bên 'hừ' lạnh một tiếng.

- A!!!

Không dạo đầu, không nới lỏng, cự vật cứ thế xâm nhập vào mật đạo chặt khít chưa bao giờ động qua. Taehyung đau đớn la lên một tiếng, phía dưới như bị xé toạc ra, huyệt đạo thống khổ thít chặt lấy cự vật dị thường, cả cơ thể đều căng chặt. Cậu tựa hồ hít thở không thông, nào biết được Jungkook muốn làm đến bước này.

Nam nhân mang theo hơi thở trầm đục bắt đầu luân động. Taehyung vẫn không thể quen được, cơ thể cứ cứng còng bị đưa đẩy lên xuống theo từng cú thúc. Mồ hôi chảy càng nhiều, vài lọn tóc bị ướt mà dính đẫm lên trán cậu. Cậu đau đớn cắn chặt hàm răng, hai tay nắm lại cố sức lấy gồng, móng tay như muốn đâm thủng lòng bàn tay, phía dưới không chừng cũng đã chảy máu.

Nam nhân làm như vô ý mà nhấp thật mạnh, từng đợt tiến vào ngày thô bạo, hung hăng, cũng không để ý đến hậu huyệt của cậu đã dính đầy tơ máu.

Taehyung mắt ngấn lệ. Lần này cậu không dám phát ra tiếng rên, chỉ 'ưm hừm' trong cổ họng, cảm giác khó chịu muốn nấc nhẹ cũng không được, tấm vải đen rất nhanh đã bị thấm ướt.

Cậu khóc vì phải chịu quá nhiều đau đớn, khinh rẻ bản thân cố gắng chịu nhục mà không thể chống cự nam nhân mình yêu. Nhưng mặt khác lại vì nam nhân đối xử thô bạo với cậu. Anh tại sao lại tàn nhẫn như vậy. Lúc nãy không phải cả hai đã rất hạnh phúc cùng nhau thân mật hay sao? Chỉ chớp nhoáng lại vô tình lật đổ cả bàn cờ, cả hy vọng muốn hưởng sự ấm áp mà anh mang lại. Tâm tình phút chốc bị đạp đổ.

Tấm vải đen vì ướt mà trở nên mỏng manh. Taehyung cố gắng tìm đến đôi mắt nam nhân. Con ngươi đen láy bây giờ lại trở nên sâu thẳm, vì nhuốm màu tình dục mà có phần mờ mịt nhưng vẫn không giấu được vẻ hung bạo và tàn nhẫn.

Tại sao chứ? Không lẽ anh hận cậu?

Nhưng lí do là gì? Taehyung không tiêu cự dời khỏi tầm mắt anh, nhăn mày nhìn về phía ánh sáng yếu ớt qua đường chỉ vải, cậu vẫn không đoán được.

Giờ phút này lại nghĩ có thứ che đi tầm nhìn của cậu đối với chuyện này vẫn là thật tốt...

.
.
.

Cơ thể vẫn tiếp tục nhấp nhô, không biết bao nhiêu lần Jungkook phát tiết vào cậu, sau đó lại không chịu buông tha. Tâm Taehyung thống khổ kêu gào muốn dừng lại, cơ thể cậu không thể tiếp nhận thêm một lần nào nữa. Mệt mỏi muốn ngất đi lại không làm được. Vách thịt non mềm bị ma sát mà tê rần muốn mất đi cảm giác, hết thảy nam nhân một chút cũng không dừng.

Nhìn phần đùi non bị ma sát đến đỏ ửng, còn dính vài vệt máu khô cũng bị dịch bạch che lấp đi. Hậu huyệt không ngừng chảy ra 'thành phẩm' của anh, nhiều đến nỗi tích thành vũng hai bên cánh mông cậu. Cửa động sưng tấy nhấp nhô không thể khép lại.

Sau một hồi không tiếng động, những tưởng mọi chuyện sắp kết thúc, Taehyung lại không biết nam nhân vì nhìn hạ thân mình mà cổ họng lại khô khốc. Ngón tay lưu manh lần nữa nhây nhây ở cửa động, sau đó lại tiến vào cọ sát nộn thịt bên trong, tinh dịch cũng bị ép trào ra ngoài.

Taehyung lần này muốn cử động cũng không thể cử động, cậu cơ bản đã mất hết sức lực, nằm xụi lơ trên mặt đất, mặc cho nam nhân đùa giỡn.

- Ư-Ưm...

Lần nữa Jungkook lại tiến vào, lần này rất chậm, cực kì chậm, cứ như hết thảy đều là ôn nhu dành cho cậu.

Taehyung cảm nhận từng cú thúc nhẹ nhàng vào bên trong, đồng thời không còn cảm thấy đau đớn. Có thể vì đã quá quen hoặc cũng có thể...

Jungkook cúi xuống hôn cậu, nụ hôn ướt át hòa lẫn với máu. Taehyung từ từ tiếp nhận, đầu lưỡi dây dưa với nhau lúc dứt ra vẫn còn chút quyến luyến. Phía dưới luân động mạnh hơn, Jungkook kề vào má cậu, hơi thở trầm thấp liên tục vang lên bên tai và cần cổ. Taehyung hai tay đều bị gòng lại, không biết nên tiếp nhận khoái cảm từ đâu, chỉ có thể cắn lên vai nam nhân, răng nanh vô tình lướt nhẹ qua da thịt săn chắc, mùi mồ hôi cùng máu trên vai anh khiến cậu chợt cảm thấy có chút an tâm. Hàng mi hơi run, mệt mỏi khép lại. Thật sự bây giờ mới cảm thấy có chút bình yên.















----------------End Chap 63----------------

"Ôi đầu óc trong sáng của tui...

Vẫn là lần đầu viết H nên không thể không có sai sót nhỏ, các cậu cứ nhiệt tình nhận xét a~ Đa tạ!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net