Chương 43

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô Jang Min tức đến mức thở phì phò, gương mặt tái nhợt chỉ ngón tay run run vào mặt chú, còn chú thì nhởn như không.

- Vâng, thế nhờ mẹ báo cho bố một câu nhé, con xin phép đi trước ạ.

- KIM TAEHYUNG !

Nghe cô Jang Min gọi tên của chú mà tôi giật hết cả mình mẩy, nhưng rất nhanh sau đó, chú kéo tôi rời khỏi căn phòng khách, còn tôi thì vẫn chưa khỏi rùng mình sau cái tin động trời đó.

Chú...đang đùa phải không ?

Tôi cứ thẫn thờ nhìn chú, đến khi chú nhét tôi vào trong xe rồi lái xe rời khỏi căn biệt thự ấy, tôi vẫn chưa hết bàng hoàng.

- Taehyung, chú...chú nói vậy là sao ?

Tôi không kìm nén được sự hoảng loạn trong lòng mà cất lời hỏi. Nét mặt chú trông nghiêm túc vô cùng, nhìn không có chút gì là giả dối. Lời nói lúc chú còn ở trong bệnh viện vẫn còn vang vang bên tai tôi :

- Sao em ngốc thế hả Euni, em không nhận ra sao ? Là một bác sĩ, anh nhận ra rõ ràng mọi hậu quả của việc quan hệ tình dục. Trong đời anh chưa có tiền lệ quan hệ với ai mà không dùng bao cao su. Nhưng khi chúng ta ân ái với nhau anh chưa bao giờ sử dụng biện pháp phòng tránh. Như vậy không đủ để nhận ra...em quan trọng với anh như thế nào sao ?

Vô thức, tôi đưa tay lên vò tóc mình, sao tôi lại ngốc nghếch đến như vậy nhỉ ? Từ cái lần đầu tiên mà tôi và chú nảy sinh ra cái mối quan hệ không rõ ràng kia, chú đã không hề dùng bất cứ biện pháp nào mà...chơi trần !

Trời ơi ! Tại sao bây giờ tôi mới để ý đến chi tiết đó nhỉ ? Là bởi vì tôi chưa từng làm chuyện đó, cũng chưa bao giờ tìm hiểu về nó. Vẫn nhớ tiết học sinh hồi lớp 8, đến bài học về bộ phận sinh dục nam, thầy sinh lớp tôi đã cho cả lớp nghỉ. Vậy nên kiến thức về chuyện ấy của tôi như là một con số 0 vậy. Tôi nuốt nước bọt... Trong lòng có một chút hoang mang, nhưng lại có một chút ngọt ngào. Bởi vì chú từng nói cả đời chú chưa có tiền lệ không dùng bao, mà chú lại muốn có con với tôi, muốn cưới tôi... Vậy chứng tỏ là...

Hai cái má bánh bao của tôi cứ vậy mà hồng lên, dù trong lòng vẫn bức bối vô cùng...

- Euni, bé có con rồi đấy, từ giờ ăn uống phải theo chế độ dinh dưỡng của anh nghe chưa ?

- Khụ ! Khụ ! Khụ !

Tôi sặc nước bọt, xưng hô như vậy chẳng quen một chút nào cả. Tôi và chú còn chưa thoát khỏi cái mối quan hệ nhập nhằng này mà đã tiến luôn thành vợ chồng... Nhất thời tôi thực sự chưa nuốt trôi được đống thông tin ngày hôm nay.

Chú vừa lái xe, tay kia vừa đưa lên vuốt vuốt lưng tôi an ủi.

- Có sao không ?

Tôi vội xua tay lắc đầu. Chỉ là ngày hôm nay xuất hiện từ bất ngờ này đến bất ngờ khác nên tôi vẫn chưa hết shock. Cuộc đời tôi cứ tưởng là đã rẽ vào lối mòn, giờ đây lại được ông trời vẽ cho một hướng khác mà không ai có thể lường trước được điều đó. Tôi cứ ngỡ là mình là kẻ thứ ba, là đứa xấu xí leo lên giường bồ của bạn nhưng hóa ra lại trở thành nạn nhân của đứa bạn thân. Còn chú, cứ ngỡ như kẻ chủ mưu lại cũng trở thành nạn nhân như tôi. Nếu không có ngày hôm nay, có lẽ suốt đời này tôi vẫn sẽ hận chú, vẫn nghĩ chú là kẻ giả dối bức tôi vào con đường cùng.

Dù mọi chuyện đã sáng tỏ, nhưng tôi vẫn chưa hết bất ngờ, buồn vui lẫn lộn, lại thêm cả đứa trẻ xuất hiện trong đời. Thực sự tôi vẫn còn mông lung nhiều lắm... Nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy tội tội chú thế nào ấy...

Vô thức, tôi đưa tay lên bụng mình, có thật là...trong này đang tồn tại một sinh linh không ? Nhìn cái bụng phẳng lặng của mình, tôi nghĩ nó mới chỉ là hạt đậu nhỏ xíu vẫn chưa hình thành nên hình hài. Tôi nuốt nước bọt, thực chất, tôi vẫn chưa sẵn sàng làm mẹ... Tôi còn quá trẻ.

Tại ai chứ ?

Tất cả là tại cái tên khốn nạn đưa tôi vào tròng đang ngồi bên cạnh kia kìa !

Tôi đưa mắt nhìn người đàn ông bên cạnh, chú vẫn đang tập trung lái xe, thấy tôi nhìn chằm chằm chú chỉ bật cười rồi nói :

- Anh biết em còn nhiều câu hỏi, nhưng về nhà, anh sẽ nói cho em tất cả mọi chuyện, được chứ ?

Tôi im lặng không nói gì mà chỉ dựa vào ghế, mắt đưa ra nhìn cảnh vật phía trước nhưng tâm trí đã trôi dạt nơi phương trời nào.

Có con ? Tôi mới 20 tuổi thôi mà... Trời đất ơi ! Tôi hối hận kịp không ? Tại sao tôi lại không nghĩ tới việc đó cơ chứ ? Ngày đó tôi còn nghĩ hắn coi tôi là đĩ như vậy, tôi chẳng nghĩ đến việc có con với hắn đâu...ai ngờ !

Trời ơi ! Giống như tôi vừa bị hắn lừa vậy ! Nghĩ mà cay cú kinh khủng. Tôi vẫn chưa hết hận hắn vì đã cưỡng bức tôi và khiến tôi mang thai đâu nhé. Tuy rằng hắn không tồi tệ như tôi vẫn nghĩ, nhưng tôi vẫn còn hận hắn lắm.

Chẳng mấy chốc, chiếc xe đã dừng tại một ngôi biệt thự màu trắng. Tôi hơi bất ngờ khi chú dừng xe tại khu biệt thự này, chẳng lẽ chú lại định dẫn tôi đi gặp ai đó nữa hay sao ? Trời ! Chắc tôi phải mua thuốc trợ tim cho chuyến đi lần này mất.

Chú mở cửa giúp tôi rồi đỡ tôi xuống dưới, tôi run rẩy hướng mắt về phía ngôi biệt thự trước mặt mình. Nó gần giống như ngôi biệt thự ở gia đình chú, chỉ có điều ngôi nhà này nhỏ hơn, thiết kế đơn giản hơn nhưng cũng đủ để biết tiền đồ của chú nhân nó không phải dạng vừa. Tôi nắm chặt bàn tay chú, mồ hôi lấm tấm trên trán.

- Chúng ta lại đi đâu đây ?

Chú nhìn bộ mặt hoảng sợ của tôi mà bật cười.

- Ngốc, đây là nhà của mình đó. Đừng sợ !

Hả ? Nhà ? Tôi đưa đôi mắt kinh ngạc nhìn chú rồi lại nhìn ngôi biệt thự to lớn phía trước. Nhà của chú không phải là cái phòng trọ kia sao ?

- Đây là nhà anh mới mua, để cho vợ tương lai và cho con của anh.

Chú vừa nói vừa kéo tay tôi đi vào, cái cổng màu đen chằng chịt hình hoa văn chạm trổ như có cảm ứng, khi chúng tôi vừa bước tới thì cánh cổng được mở ra. Đằng sau cánh cửa là một bà giúp việc tuổi trạc 50, nhìn tướng tá trông rất hiền lành, vừa thấy chúng tôi, bà ấy cúi đầu đáp lễ :

- Cậu chủ, cô chủ đã về.

- Ừ

Tôi còn đang ngỡ ngàng không biết trời đất trăng sao gì thì đã được chú kéo vào trong, sân trước rộng thênh thang trồng đủ các loại cây cảnh, tôi ngơ ngác nhìn đám cây cảnh được nhân viên tỉa tót một cách tỉ mỉ rồi tưới nước, xung quanh còn rất nhiều người đang làm việc nữa.

Chú đưa tôi vào tới phòng khách, căn phòng này được thiết kế tông trắng đen đơn giản, sau đó chú lại kéo tôi lên cầu thang. Nhìn qua cũng biết cái cầu thang được làm bằng gỗ quý, tôi thực sự lác mắt với kiểu thiết kế của căn biệt thự này. So sánh với căn biệt thự của gia đình nhà chú thì căn này bé hơn nhưng lại được thiết kế đẹp mắt và sang hơn nhiều.

Tôi nhìn hết bên này đến bên khác, đâu đâu cũng thấy đồ vật quý hiếm, còn có vài giúp việc đang chạy ngược chạy xuôi ở dưới phòng khách nữa. Trong khi tôi vẫn còn đang như người trên mây thì chú đã kéo tôi vào một căn phòng lớn. Căn phòng này chứa đầy đủ tiện nghi, rộng khoảng 100m2, trông đúng kiểu nhà của giới nhà giàu trong phim mà tôi hay xem. Chú kéo tôi ngồi xuống giường, rót cho tôi một cốc nước rồi đưa đến trước mặt.

- Em khát rồi phải không, em uống đi.

Tôi mím môi cầm lấy cốc nước trên tay chú rồi đưa lên miệng uống, đúng là đi một quãng đường dài như vậy tôi đang rất khát. Thế nhưng đôi mắt của tôi vẫn không thể rời đi khỏi những đồ vật trong căn phòng này, dường như từng thứ từng thứ đều được chủ nhân của nó tỉ mỉ chọn lựa, trông rất hài hòa với căn phòng.

- Em thấy nhà của chúng mình có đẹp không ?

Vừa nói chú vừa nằm lên chiếc giường rộng lớn của chúng tôi. Giờ tôi mới để ý đến chiếc giường tôi đang ngồi, độ đàn hồi đẳng cấp thật, tôi khẽ nhún nhún vài cái, thành giường được thiết kế theo kiểu châu âu, nhìn sáng bừng cả căn phòng lên, như kiểu giường của hoàng gia còn tôi là công chúa vậy.

Ơ, nhưng mà khoan, tôi mải ngắm căn phòng này mà quên mất việc chú đưa tôi về đây và gọi nó là nhà. Trong khi...tôi và chú vẫn chưa xác định rõ ràng mối quan hệ này mà ?

Tôi quay phắt sang nhìn chú, nãy giờ tôi vẫn còn vô vàn câu hỏi trong đầu muốn chú được làm rõ, tôi muốn hỏi về đứa bé trong bụng tôi, liệu nó có tồn tại hay là chú chỉ đùa vui như vậy thôi ?

Tôi còn chưa kịp nói thì chú đã kéo tay tôi, vì chưa kịp phòng bị gì nên tôi dễ dàng nằm bẹp xuống giường trước sự khống chế của chú. Sau đó chú vòng tay qua eo tôi ôm chặt trước sự ngạc nhiên của tôi. Mùi hương từ người chú xộc lên mũi tôi khiến tôi có cảm giác an toàn.

- Anh biết em có nhiều câu hỏi, nhưng cứ nằm đây rồi anh sẽ giải thích cặn kẽ cho em nghe. Trước khi nói ra tất cả, em phải đồng ý với anh một việc được không ?

---

"Mọi người à, các cậu có biết màu tím có ý nghĩa là gì không? Đó là màu cuối cùng của cầu vồng và nó mang ý nghĩa rằng: Mình sẽ tin tưởng và yêu thương nhau thật dài lâu đấy".
-Kim Taehyung-

#방탄소년단뷔 #뷔 #김태형 #BTSV #V #KimTaehyung



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net