Chương 11: Quá Nhiều Bất Ngờ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
điểm nhấn chính là ở phần eo, được gấp khúc rất tinh xảo và hở một nửa lưng phía sau.

Khá bất ngờ khi thấy bên trong đó còn kèm thêm một đôi giày để phối cùng, rất hợp với váy. Thật sự không nghĩ được là Hàn Vũ quá chu đáo và tỉ mỉ.

Có điều, về sau Trương Hàm Vận mới biết là không phải.

_____

Raymond: Cảm động đại tiểu thư ra ngoài chơi mà vẫn nhớ đến mua bánh về cho tiểu tử.

Hàn Tuyết liếc mắt: Nói cứ như ngày thường em đối xử với anh tệ lắm vậy.

Raymond: Không, em không tệ, *nói nhỏ dần* mà là em rất tệ.

Hàn Tuyết: Anh nói lại xem.

Raymond: À, haha, bánh ngon lắm, anh....

Hàn Tuyết: Ray, em tuổi cún. Lời anh nói em nghe rất rõ đấy.

Raymond vừa cắn bánh, cảm thấy mình toang rồi.

Hàn Vũ: Chị Hàm Vận xem, lại sắp có màn rượt đuổi của con cún với con khỉ rồi.

Hàm Vận: Lại đây, chị với em cược, ha ha.

Hàn Vũ: Em cược con khỉ sẽ leo nhanh lên cây để thoát thân, ha ha.

Kết quả là không có màn rượt đuổi nào cả, chỉ có hình ảnh là con cún đè con rắn nhỏ.

Hàn Tuyết: Nghe nói là 'em bé' rất thích cược?

Hàm Vận: *liều mạng lắc đầu* Không, không hề, không phải. Em sai rồi.
(〒﹏〒)

***

Gần đây đường truyền chỗ tôi có vấn đề, có khi không vào Wattpad được, tôi đang phân vân giữa việc viết xong rồi đăng một lượt hay là một tuần đăng 2 chương. =='

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net