Chương 11 Chỉ là thói quen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 11

Chỉ là thói quen

Hôm nay trời quang mây tạnh, gió thoang thoảng lùa vào phòng nó. Hôm nay nắng đẹp làm cho mọi người cũng cảm thấy thật dễ chịu nhưng đâu đó trong căn phòng vẫn có một thiên thần ngủ quên vâng đó là nó.( tg: xàm tí vô truyện nào).

Hôm nay trời đẹp nên nó dậy sớm VSCN rồi xuống bếp nấu đồ ăn sáng. Nhìn nó vậy thôi chứ ăn vào là ghiền liền giống như là nhà em có bán rượu không mà nói chuyện với em anh say quá ý. Thì ăn đồ ăn nó nấu cũng tựa như vậy ( Tg: lại xàm kkk ).

Nó xuống nhà làm đồ ăn sáng cho nó vì nó không muốn mất tiền để đi ăn ở ngoài. Nó nghèo lắm tiền đâu mà đi ăn. Sau 15p hì hục nấu nướng cuối cũng nó cũng đã hoàn thành, đó là một đĩa mì Spaghetti thơm phức và một ly Cappuccino thơm lừng. Buổi sáng của nó chỉ có vậy thôi cũng đủ làm cho người ta say cả đời rồi. Sau khi nó ăn sáng xong thì nó nhìn đồng hồ thì chỉ mới 6h30 thôi giờ này chạy xe từ từ là tới trường là vừa.

Nó liền đứng lên dọn dẹp chén đĩa rồi xách cặp đi học. Nó vừa đi vừa nhìn ngắm cảnh thành phố buổi sáng, nó chẳng khác gì buổi tối chỉ khác chỗ là sáng thì có nắng tối thì có sao vậy thôi. Còn con người nơi đây lúc nào cũng bận rộn và vội vã nó không thích vậy một chút nào cứ từ từ làm gì phải vội vã nhỉ( thở dài). Nó đi từ từ thì nó nhìn lại đồng hồ đã 6h47 rồi sắp vô học rồi nó liền tăng tốc cho xe kẻo nó lại trễ học mất ( Tg : tỷ Nhi vừa mới nói từ từ^^).

Sau khi cho xe chạy hết tốc độ thì nó đến trường vừa kịp giờ. Nó đi gửi xe rồi lon ton lên lớp. Nó vừa bước vào lớp thì nhỏ liền chạy ra cửa kéo nó vô chỗ ngồi nhỏ ríu rít nói.

- ' Eira ơi biết gì chưa?'.

-' Sao hửm '.

- ' hôm nay có tiết hoá học đó Eira ơi'.

- ' Rồi sao nào ?'.

-Nhỏ liền nói ' hazzz tao chán mày ghê, thôi bỏ đi. À mà hôm qua đám con Lin nó tới chỗ làm của mày kiếm chuyện à. Ủa sao mày lại đi làm vậy?'.

-' Sao mày biết?'

-Shin liền nhanh nhau trả lời ' tôi kể cho vợ tôi nghe á hihi'.

- ' đàn bà'.

-Nó vừa dứt lời làm Shin tức nhảy anh ách nói ' cô không bắt bẻ tôi cô chết à'.

- ' Nghe không lọt tai '.

-Shin nghe thế thì tính dơ tay búng nó một cái cho đỡ tức thì Roy liền lên tiếng ' cậu đụng vào Nhi thì biết tay tôi'. Roy hừ lạnh Shin.

-Shin nghe thấy thế thì liền nói ' ơ tôi đã làm gì đâu tính dơ tay lên nựng Nhi cái ấy mà'.

Nó nghe thế thì trừng mắt nhìn Shin.

-Nhỏ thấy tình hình hơi căng thì liền nhảy cô cứu chồng ' ơ này Eira mày chưa trả lời câu hỏi của tao mà'.

- ' Thích thì đi làm'.

-Nhỏ nghe thế tình liền tức giận nói ' ơ'. Nhỏ vừa "ơ" được tiếng thì chuông reng cô giáo liền bước vào lớp, nhỏ thấy cô bước vào thì ngậm ngùi quay lên trên. Còn nó thì khi thấy cô giáo bước vào lớp thì cơn buồn ngủ lại ập đến vì giờ là tiết sử. Tiết nhàm chán nhất mà nó từng học. Nó thấy cô bước vào với một đống giáo án cũng đủ làm nó buồn ngủ và thế là nó gục đầu xuống bàn ngủ.

Roy sau khi nó thấy gục đầu xuống bàn thì biết là nó buồn ngủ nên cũng nằm xuống nhìn nó anh lẩm bẩm nói trong miệng " nhóc con lớn quá nhỉ, càng lớn càng xinh, không biết nhóc có còn nhớ hai không. Hai đã tìm kiếm nhóc suốt 4 năm qua, không ngờ giờ nhóc lại về đây và ở ngay cạnh hai. Đúng là trái đất tròn cũng có ngày hai gặp được nhóc. Hai sẽ không để nhóc xa hai nữa đâu công chúa của hai."

Nó đã nghe thấy tất cả nhưng gì lời của Roy nói, thật sự đây là anh hai nó sao, nó không ngờ anh hai nó còn sống nhưng mà cái xác năm xưa nhà nó mai táng là ai? Nó phải điều tra xem đây có phải là Phùng Trần Khánh Duy anh trai nó không? Nếu đó là sự thật thì nó sẽ rất là hạnh phúc, gia đình nó sẽ được đoàn tụ.

Nó suy nghĩ gia đình đoàn tụ thì nó thật sự cảm thấy rất là hạnh phúc. Mới nghĩ tới đây thôi thì trên môi của nó liền nở một nụ cười. Một nụ cười thật sự dành cho anh hai nó.

Nó nghĩ đến đó thì mắt lim dim và nó đã chìm vào giấc ngủ nhưng nó chỉ kéo dài mới được 5p thì không biết ở đâu có viên phấn rơi vào đầu nó cái phóc.

- ' Mẫn Nhi' rất nhẹ nhàng ở lần đầu tiên.

Nó vẫn không có dấu hiệu thức dậy.

- ' Mẫn Nhi'. Và lần này cô tiến lại nó một bước giọng nói vẫn rất nhẹ nhàng.

Nó vẫn không có dấu hiệu gì cho thấy nó sắp thức giấc.

- ' Mẫn Nhi'. lần này cô cũng tiến lại gần bàn nó và giọng nói có chút thiếu kiên nhẫn.

Nó vẫn đang ngủ say.ZZZZZ

-Cô giáo lần này đã hết kiên nhẫn liền quát ' PHÙNG TRƯƠNG MẪN NHI em đi học hay đi ngủ vậy, tối qua em đi canh ăn trộm sao mà hôm nay tới tiết của tôi là em ngủ vậy hả, học sinh mới mà vô lớp chỉ có ngủ sao mà theo kịp với các bạn, em đi học như vậy không nghĩ đến cảnh ba mẹ em cực khổ làm ngoài kia để em ăn học sao bla....bla....bla'.

Nó sau khi nghe được có ai gọi tên nó rất lớn thì nó liền ngước mặt lên xem thử ai mà dám phá giấc ngủ của nó.

- ' Đúa nào '.

- ' Đứa này này'.

- ' Cô gọi em'. Chị ấy rất là tỉnh và ngầu.

-Cô giáo trả lời ' em buồn ngủ lắm à ra cửa quỳ gối rồi ngủ tiếp đi, tiết sử là tiết hay và có ý nghĩa nhất đối với người dân tộc Việt Nam em đi học như vậy đó hả dân ta phải biết sử ta chứ đừng suốt ngày tìm google bla....bla...'.

- ' Phiền, ồn ào '. Sau đó nó đứng dậy đi ra cửa lớp quỳ.

Sau khi nó ra khỏi lớp được 10p thì nhỏ cũng ra theo nó luôn sau đó tam hoàng tử cũng kéo nhau ra luôn. Thật là một cảnh tượng đẹp.

Sau khi hết tiết sử thì nó và tam hoàng tử đi vô lớp để tiếp tục học 3 tiết tiếp theo. Sau khi nó cố gắng không ngủ thì ba tiết học nhàm chán cũng trôi qua. Sau khi chuông reng ra chơi nhỏ liền chạy xuống nắm tay nó kéo đi xuống cănteen.

Sau một hồi vật vã thì nhỏ ôm được nhiều chiến lợi phẩm hơn hôm qua nữa, và nhỏ cũng kéo nó lại chỗ hắn ngồi. Sau khi hết giờ ra chơi thì cá bọn lại kéo nhau lên lớp.

Nó còn phải học ba tiết nữa sao mệt thật. Nó cũng đã có gắng lắm rồi mới không ngủ trong 2 tiết trước. Tiết cuối nó nghĩ sẽ không cầm cự được nữa thì........ . Cô dậy hoá bước vô nói lớp nó di chuyển lên phòng thí nghiệm để xem phản ứng của hai chất mà lớp nó mới học.

Sau khi di chuyển xuống phòng thí nghiệm thì nó chợt thấy vui vẻ hẳn lên hơn là buồn ngủ. Và sau khi nghe cô nói nó sẽ phải làm phản ứng chất nào với chất nào thì nó cũng đã biết được kết quả là đổi màu.

Vì một phút nông nổi nó lại đi tìm Cesium và làm thí nghiệm như hôm học ở Anh, dùng nước lạnh đẻ giúp hai chất phản ứng kích nỏi. Nhưng hôm nay đối tượng lại là Shin chứ không phải là cô giáo nữa.

-' Shin, nhờ tý'.

-Shin nghe thế thì lon ton chạy tại và hỏi ' Nhi nhờ gì thế'.

- ' Đổ cốc nước vào'

- ' Sao Nhi không tự làm đi cái này không khó gì hết trơn' Shin khó hiểu hỏi.

Nó liền dơ hai tay đang bận rộn của nó ra.

Shin như hiểu được ý liền lấy cốc nước lạnh đổ vào cái ống nghiệm trước mặt mình  và "BÙMMM" tiếng nổ làm cho Shin mặt đen xì tóc tai dựng ngược lên hệt con sư tử.

- ' MẪN NHI cậu chơi tôi à muốn chết không?'

- ' Ngu thì chết, cảnh cáo cậu không được động vào con bé '. Roy lườm Shin một cái lườm sắc lẹm.

Shin nghe thế thì chỉ biết khóc thầm, cậu làm sao mà dám cãi lại Roy chứ.

- ' Mày quá đáng lắm luôn đó Eira dù gì cũng phải nể mặt mình tí chứ còn gì là mặt đẹp trai của chồng tao nữa '.

- ' Cho chừa'.

Nhỏ nghe tới đây thì hiểu, còn Shin nghe thế thì sợ lần sau anh sẽ tránh xa nó 10m.

Sau khi cô hiệu trưởng biết tin thì liền gọi nó lên phòng hiệu trưởng tâm sự.

- ' Emm quên những gì cô đã nói với em rồi sao, cô sẽ không đuổi em mà bắt em phải chịu trách nhiệm'.

-' được thôi '.

-Cô hiệu trưởng nghe thế thì rất hài lòng và nói ' tốt, lau tất cả các của kính toàn trường trong hôm nay là được rồi, giờ em bắt đầu làm đi'.

Nó nghe thế thì ỉu xìu đứng dây chào cô và đi làm vệ sinh. Nó bắt tay vào lau nhưng cái đầu tiên thì .................... .

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

CHƯƠNG SAU SẼ BIẾT ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net