Chap 15: Bí ẩn về nguồn gốc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


•Tua đến Thứ 6

(Thông củm cho 1 con lười như mị, tua qua khúc kiểm tra cho nữ9 đỡ sợ:>> )

Vẫn như thường ngày ,Yuri nhấc cái chân lên đi xuống giường, vệ sinh cá nhân rồi xuống phòng ăn

-Yuri: Cậu đổi váy mới thành váy cũ rồi hả?

Cô thấy chiếc váy mới quá khét của Rose giờ đây đổi thành chiếc váy cũ cũng không kém phần khét.

-Rose: Tớ thấy váy mới nó không hợp với việc chiến đấu

-Yuri: À mà hôm nay-

- Hasura: Trời ơi!!!!!!!! Sao không gọi tớ dậyyyyyyy

-Rose: Mới có 7 giờ, thường thì cậu có dậy vào giờ này đâu?

-Hasura: Nhưng hôm nayyyyy

-Yuri: Ha ha, Hasura muốn đi gặp anh Violet à?

-Hasura: A a....đâu có, tớ muốn biết nguồn gốc của cái lỗ đen đó thôi à_ 0///0

Yuri vs Rose nhìn thấy suy nghĩ của Hasura hiện lên mặt hết rồi

-Rose: Đợi tớ làm đồ ăn rồi mình đi sớm, không là nắng

-Yuri vs Hasura: Okkk

_ Trên đường đi _

-Yuri: Nè Hasura, Rose

-Hasura:???

-Rose: =^=?

-Yuri: Tớ ở đây cũng gần 1 tháng rồi nhỉ? Nếu như tìm được nguồn gốc cái tớ quay về thì sao?

-Hasura: Sẽ buồn lắm:(

-Rose: Cậu lo xa à

-Yuri: Hì, chắc là vậy rồi

-Hasura: Cái lỗ đen đó xuất hiện cách đây 4 tháng à, có thể chưa tìm ra nguồn gốc đâu

-Yuri: Ừmm.....mà đi nãy giờ sao chưa tới

-Rose: Đường còn xa lắm, không ngắn như cậu nghĩ đâu

-Hasura: Nơi anh Violet làm việc tận sâu trong rừng, mà nhắc đến rừng mới nhớ. Đường đi đến có 1 khu rừng mà nơi đó có nhiều sinh vật đáng yêu lắm

-Rose: Cũng không kém phần nguy hiểm, có quái vật đấy

Yuri nửa sợ nửa thích thú. Cuộc hành trình đi tới nhà Violet cũng sẽ lâu lắm đây

▪︎Đến khu rừng Tiên

-Yuri: Waoooo

Trước mặt cô là những loài cây kì lạ, có dây leo như hoa tử đằng từ trên cành cây rủ xuống, tùy cây mà phát sáng màu khác nhau, đom đóm luôn ở mọi nơi trong khu rừng, nếu ta đối tốt với nó thì khi bạn lạc đường, chúng sẽ giúp chúng ta vượt qua khu rừng. Còn có cả loài thỏ Tiên, chúng được nhận dạng như những con thỏ bình thường nhưng lại có bộ lông màu trắng xóa, cùng vài nét như những loài hoa trong khu rừng trên trán. Chúng rất nhanh nhẹn, khó bắt và đặc biệt là chỉ xuất hiện trong khu rừng Tiên nên nhiệm vụ bắt thỏ Tiên thường có giá rất cao.

Bướm thì tất nhiên không thể thiếu, chúng đa số có nhiều màu phối lại với nhau, như 7 sắc cầu vòng. Chúng bay tới đâu, phấn Tiên từ trên người chúng rơi đến đấy, những hạt bướm Tiên thường có lợi cho việc gia tăng năng lực hay tạo ma thuật của những người có sức mạnh điều khiển bướm. Nhưng đối với những loài bướm đen, 1 màu đen huyền bí khiến cho ta dễ dàng rơi vào ảo ảnh do ảo thuật của phấn mà loài bướm mà chúng tạo ra, sẽ làm mình đi theo nó dẫn đến việc bị lạc nên phải cẩn thận khi thấy chúng.

-Yuri: Cây nấm này nó cứ đổi màu nè_ chỉ vào cây nấm dưới đất

-Hasura: Đó là nấm Tiên, gần như mọi thứ trong khu rừng này đều gắn mác Tiên ở đuôi. Đừng chạm vào chúng, không có đồ bảo hộ là cậu ngất xỉu liền đấy

-Yuri: Thế à_ định chạm vào

-Rose: Chúng ta đi tiếp thôi, tớ thấy phấn của bướm Đen ở dưới đất, đừng hít vào không là lạc hết đấy

-Yuri: Mọi thứ trong đây đều thú vị quá ha

Cả 3 đi tiếp, nhưng chuyện đi tiếp không hề đơn giản gì, Hasura vs Rose xém lạc mất Yuri 4 lần, gặp quái bự hơn người thường gấp 3 lần...v.v thế là cả đám muốn xỉu do việc băng qua khu rừng

_ Đi được nửa khu rừng Tiên _

Yuri nhìn thấy 1 vật màu xanh cùng những bụi sao lấp lánh bay từ từ tới đỉnh cây cao. Nhìn kỹ lại như 1 người nhỏ bé có cánh phủ đầy kim tuyến bay ngang qua

-Yuri:* đó là gì vậy nhỉ? Nhìn đẹp thế*_ suy nghĩ

-Hasura: Có chuyện gì sao Yuri?

-Yuri: À không có gì, chắc nãy tớ nhìn thấy bướm Tiên hay gì á

-Rose: Ê!!! Coi chừng nấm kìa Hasura

-Hasura: Ý, hết hồn_ xém đạp nấm ảo giác

-Rose: Thiệt tình

-Yuri: Ha ha, chúng ta sắp ra khỏi đây chưa?

-Rose: Còn nửa chặn

.

.

.

_ Ra khỏi khu rừng Tiên _

-Yuri: Cuối cùng cũng ra, mệt quá

-Hasura: Nguy hiểm thật chứ, hôm nay là ngày gì mà gặp quái

-Rose: Đi nghỉ chút ở quán nước không?

-Yuri vs Hasura: Đi!!!!

_ Đi đến quán nước _

-Hasura: Ở đây có món bánh dango á, ngon lắm

-Yuri: Dango sao!! Tớ muốn ăn thử món đó lâu lắm rồi

-Rose: Để tớ đi gọi món

-Yuri: Quán này là quán nước hay nhà hàng vậy, nhìn món quá nè_ nhìn Menu

-Hasura: Là quán nước kiêm luôn đồ ăn

Yuri nhìn xung quanh, chỉ có duyên nhất 1 quán ở nơi này, không thấy nhà hay tiệm nào xung quanh hết

-Hasura: Nè Yuri, ăn thử điii_ đưa Dango cho Yuri

-Yuri: Oa, ngon quá à_ ăn

Sau 1 lúc cả 3 nghỉ ngơi

-Rose: Chúng ta đi tiếp thôi

-Hasura: Chán thế

-Yuri: Giờ là trưa rồi, đi lẹ thôi

Cô quay đầu nhìn quán 1 lần cuối thì thấy 1 cái bóng đen, chớp mắt 1 cái thì nó biến mất

-Yuri:*Mình thấy nhầm ư?*_ suy nghĩ

-Hasura: Tớ dùng sức mạnh phóng nhanh tới đó đâyyyyy

-Yuri: A-à ừ

Thế là nhờ sức mạnh của Hasura mà cả 3 đã rút ngắn được thời gian đến đó (Yuri còn xém ói nữa đấy)

-Yuri: N-nơi này à? Trong thân cây??

-Rose: Nhìn vậy thôi chứ vô trong là lớn hơn gấp mấy lần đấy

Yuri vừa chạm đến cửa là cửa tự bật ra

-Yuri: !!!!_ giật mình

-Violet: Ai đấy?

Thông tin:

-Tên: Violet
-Loài: Người
-Tuổi: 19
-Màu tóc: Trắng (màu trắng mà mị tô ra màu xám:>>)

-Màu mắt: Tím-xanh
-Tính cách: Bên ngoài lạnh, bên trong ấm
-Sức mạnh: xài ma thuật
-Thích:???
-Ghét:???
-Thông tin bên lề: Là Pháp sư xài ma thuật bậc SS (rất mạnh)

-Violet: Là Hasura vs Rose à? Còn đây là?

-Hasura: Là bạn của tụi em, bây giờ tụi em muốn nhờ anh điều tra về thứ mới xuất hiện gần đây ạ

-Violet: Vào trong đi

Cả 3 đi vào, Yuri ngỡ ngàng Ngơ ngác bật ngửa khi thấy 1 đống sách như 1 thư viện lớn, còn có tầng nữa.

-Yuri: Nhiều sách vậy, à mà em tên là Yuri

-Violet: Anh là Violet, chủ nhân của nơi này

-Yuri: *Ghê thế*_ suy nghĩ

-Violet: Em đến từ thế giới khác?

-Yuri: A, Vâng

-Violet:.....Em cứ giữ bí mật chuyện em là người của thế giới khác đi, nếu tin đồn thành thật thì cả thành phố sẽ nháo nhào lên hết, chắc em cũng nghe tin đồn rồi

Anh đưa cả 3 xem 1 xấp giấy

-Rose: Đây là Thông tin của những người bị cuốn vào hố đen đó (?)

-Violet: Anh đã điều tra 4 tháng rồi mà vẫn không có manh mối rồi, nhưng Yuri xài được sức mạnh chứ?

-Yuri: D-được ạ, sức mạnh của em là nước

-Violet: Điều này hơi kì lạ

-Hasura: ???

-Violet: Yuri từ thế giới khác nhưng qua thế giới này lại có tai còn sử dụng được sức mạnh, nếu ba hay mẹ em là người của thế giới này thì sẽ dễ đoán hơn

-Yuri: Em cũng không biết rõ nữa, nhưng em chỉ biết là ba mẹ em ly dị lúc em 4 tuổi, từ đó em không còn thấy ba mình nữa

-Violet: Hay cả 3 đứa đi tìm hiểu xung quanh đi, anh sẽ điều tra việc này sau_ đổi chủ đề

-Hasura: Vâng ạ_ đẩu Yuri đi

-Yuri: ???_ bị Hasura đẩy

-Rose: Tới chỗ kia đi, nó có chứa về nguồn gốc của những loài á

Yuri bóc đại 1 cuốn sách trên kệ

-Yuri: Trúng ngay sách về các loài nè

-Hasura: Hay thế

-Yuri: để xem

Cô lật trang sách ra, lật tới trang "Nguồn gốc về loài Sói"

-Rose: xem thử đi

"Nguồn góc từ loài Sói"

Ngày xưa, có 1 dân làng nọ, dân làng đó rất nghèo nàn, những người trong ngôi làng đó thường mất vì bệnh tật do không đủ tiền mua thuốc nên dân số không nhiều. Bỗng 1 ngày, một bé trai được sinh ra, bé trai ấy có kháng thể rất cao và rất khỏe mạnh,thường không bị bệnh, luôn tốt bụng giúp đỡ mọi người trong làng. Nhờ sức của anh mà số tiền trong làng tăng lên đáng kể, khi trưởng làng mất, mọi người tôn anh lên làm trưởng làng. Họ coi anh như là một vị thần, một thần linh cứu rỗi mọi người. Một ngày nọ, người anh hùng ấy nghe nói có 1 đàn nai hay chạy xung quanh trong khu rừng nên anh quyết định sẽ cử ra 5 người cùng mình đi săn bắt về tổ chức tiệc cho làng.

Nhưng lại xui thay,tiết hôm đó không được tốt, mới sáng mà đã có tuyết, dự đoán rằng tối sẽ có bão tuyết. Nhưng chàng trai dũng cảm đó không quan tâm đến việc có bão tuyết hay không, anh vẫn ra lệnh đi bắt nai. Sau khi cả 6 người bắt được hết nai, mặt trời đã bắt đầu lặn, anh cùng 5 người còn lại trở về làng, trên đường về tới làng, bão tuyết ập đến sớm hơn những gì dự kiến, 1 người đã thiệt mạng do không nhìn đường kỹ, té xuống núi và chết. Bão tuyết ngày càng lớn, anh cố gắng tìm đường trở về làng, nhưng số mệnh của anh lại không được may mắn gì, cả 5 người đi được tới 1 cái hang thì có 1 đàn Sói. Có 1 con sói xanh lam, nó tỏ ra 1 màu rất đẹp của màu xanh và còn to hơn người gấp mấy lần, anh biết rằng chúng ta không thể đánh lại nó nên đã tìm cách thoát thân, bất ngờ mấy con sói lao vào cả 5 người. Anh không thể bảo vệ được tất cả, kết cục là chỉ mình anh sống sót, đầu anh bắt đầu choáng rồi ngả xuống, anh không biết rằng vết xước của loài Sói này sẽ làm tê liệt và gây choáng cho con mồi. Tưởng chừng sắp chết đến nơi, con Sói Lam ấy tới gần anh rồi cúi xuống nhìn anh bằng một con mắt không có sát khí. Bất ngờ hơn, anh tưởng mình gặp ảo giác hay không còn ý thức mà con Sói ghé sát tai anh, nói thứ ngôn ngữ gì đó như 1 câu thần chú để làm ma thuật, cứ như thế, anh ngất đi cho tới sáng.

Sáng hôm sau,anh đi về làng với 1 đống vết xước trên người, cả làng hốt hoảng khi thấy bộ dạng đó của anh, họ đã nghĩ anh là một người không dễ gì bị thương tích hay bị đánh bại. Từ lúc đó, bắt đầu có những chuyện không may mắn ập đến anh. Buổi tối, anh giật mình khi thấy trên đầu mình có 1 đôi tai của sói, sau lưng còn có đuôi, anh làm mọi cách cho nó biến mất nhưng lúc anh định cắt nó thì anh lại không thể làm được,nó như 1 phần cơ thể của anh vậy, anh mặc kệ không quan tâm đến nó nữa rồi đi ngủ. Qua hôm sau, người dân trong làng nhìn anh với ánh mắt không phải coi anh như một vị thần hay một người cao quý mà là một con quái vật. Họ đánh đuổi anh ra khỏi làng, còn có ý định giết anh nhưng lại không thành. Anh không thể tin được "lòng người" lại dễ thay đổi đến thế, thay vì chán nản không muốn tiếp tục như này nữa, anh lại đi tìm hiểu sức mạnh của mình. Sau một thời gian tìm hiểu, anh biết được nếu mình gặp nguy hiểm hay chiến đấu, phần tay và chân sẽ mọc lông, có móng rất dài để phòng thủ lẫn chiến đấu, nhưng anh khó mà giấu tai với đuôi của mình.

Anh sinh tồn trong rừng một mình, chuyện đó không mấy khó khăn lắm vì mọi việc trong làng đều do anh làm hết nên anh đã quen rồi. Vận mệnh của anh đã bắt đầu thay đổi khi anh vô tình lạc vô một thành phố không to cũng không nhỏ, anh gặp một cô gái ở ngoài bìa thành phố. Tưởng chừng như cô gái đó sẽ khiếp sợ anh nhưng không, cô bình tĩnh tới gần anh, xem vết thương rồi còn dẫn anh về nhà để điều trị, anh bất ngờ khi gặp một người như thế, anh đã thắc mắc và hỏi cô, cô trả lời " Tôi không sợ anh là vì tôi cảm nhận được sự khác biệt từ anh". Cô ấy nói là "khác biệt", thật ra người phụ nữ đó được sinh ra từ một khu mại dâm, do khách hành sơ ý dẫn đến việc nhân viên có bầu, người nhân viên đó không phá thai mà quyết định sinh cô ra, cho cô một mái nhà như bao đứa trẻ khác nhưng người mẹ của cô đã mắc phải một căn bệnh quá hiểm ác nên đã qua đời, bỏ mặc cô một mình. Cô phải tự thân kiếm sống nên cũng bị người khác chê bai, chửi bớt rồi kì thị cô, và cô không quan tâm họ, cô vẫn tiếp tục sống như mong ước của mẹ mình. Chàng trai ấy đã vô tình động lòng cô gái vừa giúp mình, cả hai quyết định quen nhau rồi tiến đến hôn nhân. Dù anh mang cho mình đôi tai và đuôi của sói nhưng anh sợ là đứa con của mình khó mà sinh ra, người vợ của anh đã an ủi rằng "Sẽ không sao đâu, kỳ tích sẽ xảy ra". Đúng như những gì cô nói, đã sinh đôi 2 đứa 1 cách an toàn. Hai đứa bé đó đều có tai và đuôi giống bố, vì sợ sẽ nguy hiểm đến con mình nên cả 2 quyết định sẽ chuyển vô rừng sinh sống.

Hạnh phúc cũng chả kéo dài được bao lâu. Một đám tự xưng là "Thợ săn" tới ngôi nhà yên bình của chàng trai ấy, nói rằng sẽ tiêu diệt gia đình anh, bọn chúng không hề tầm thường, chúng sử dụng vũ khí rất chuyên nghiệp làm anh khó mà thắng bọn chúng, cộng thêm việc anh bất lợi về số lượng. Khi đã mở được đường thoát, anh cùng vợ mình với hai đứa con chạy trốn, đang chạy thì người vợ bị một tên đâm một phát chí mạnh sau lưng. Cô nhìn chồng mình rồi cười và nói điều cuối cùng: "Bảo vệ hai đứa con nhé, em yêu anh". Không còn cách nào khác, anh bỏ xác vợ mình ở lại, tiếp tục dẫn hai đứa con chạy. Mãi mới cắt đuôi được bọn thợ săn, anh thấy một thành phố hoang sơ, những người ở đó không kì thị bất cứ điều gì, vui vẻ Chào đón anh và 2 đứa con. Có lẽ vận mệnh của anh cũng không xui xẻo đến mức đó, tuy anh đã đánh mất người mình yêu,hai đứa con cũng thiếu thốn tình thương của mẹ, anh không có ý định tái hôn nên cố gắng bù đắp để hai đứa không thấy mất mác gì. Cho đến khi cả hai đứa 20 tuổi, ngay lúc đó xảy ra chiến tranh, tuy thành phố hoang sơ này không nằm trong vùng chiến tranh nhưng có những người lính không muốn ra chiến trường, trốn và vô tình bắt gặp thành phố. Những người lính đó sẵn sàng chém giết để cướp lấy nguyên thành phố đấy, chỉ có vài người là biết chiến đấu nên anh không còn cách nào khác, bèn xung phong bảo vệ sự an toàn của thành phố lẫn hai đứa con của mình. Chiến tranh kết thúc, anh quá mệt mỏi với những vết thương trên người, biết cuộc đời mình sắp chấm dứt, đồng nghĩa với việc sắp được gặp lại người mình yêu. Lúc chết, cả người anh tan biến, từ chổ anh tan biến, xuất hiện một viên ngọc xanh lam lấp lánh, nó như là ánh mắt của con Sói Lam đã ban cho anh sức mạnh. Còn có thêm 1 chiếc lông vũ cũng phát sáng hệt như viên ngọc. Hai đứa con tìm hiểu được rằng viên ngọc chính là nguồn sức mạnh chính của người đầu tiên sở hữu, sẽ không có viên thứ 2, chiếc lông vũ là thứ sẽ giúp gia tăng sức mạnh, nên 2 thứ này không thể thiếu nhau. Tuy đã mất ba và mẹ, cả hai vẫn tiếp tục sống, sống một cuộc đời mà mình cho là hạnh phúc, hôn nhân rồi có con, những đứa con vẫn tiếp tục sở hữu sức mạnh từ ba mẹ,qua thời gian sức mạnh dần thay đổi phù hợp với môi trường hiện tại, còn tạo nên thứ gọi là "sức mạnh"

.

.

.

" Có rất nhiều viên ngọc như thế, chúng thuộc loài khác nhau, cả màu cũng vậy, nếu tất cả những viên ngọc đó tập hợp lại, sẽ tạo thành một viên "Pha Lê 7 sắc màu"

-P.V.T.V-

-Yuri: Wao, thì ra nguồn gốc của loài Sói là như thế

-Hasura: Nó dài thế

-Rose: Hình như đó chỉ mới là phần tóm tắt

-Hasura: Nà !!!

-Yuri: Mà sao không có hình minh họa của viên ngọc vs lông vũ?

-Hasura: À, có sách minh họa á

-Rose: Nó nằm ở trong đống sách đằng kia kìa_ chỉ hướng đống sách chưa xếp

-Yuri: Chắc lần sau mình xem sau ha, tiếp theo đọc nguồn gốc của ác quỷ với thiên thần không??

-Rose: 15 giờ rồi kìa

-Hasura: Thời gian trôi nhanh thế, chúng ta nên về sớm thôi, không là khó đi qua khu rừng Tiên lắm đấy

-Violet: Vậy mấy đứa cầm cuốn sách này về đọc đi, nhớ đem trả là được rồi

-Yuri: Hết hồn!!!

Hasura vs Rose dần như quen với việc này rồi, nó xảy ra như cơm bữa ấy

-Yuri: Vậy tụi em về đây, Chào anh

Cả 3 đi ra ngoài rồi trở về nhà. Violet lấy quyển sách trên kệ cao nhất rồi tiếp tục công việc điều tra. Bỗng có một cái bóng xám cùng làng xương mù bay qua

-Denkai: Hù!!

-Violet: Hôm nay đến hơi muộn

-Denkai: Hehe, tại em bận giúp đỡ ấy mà, mà anh đang điều tra về cậu ấy hả? Có gì bất ngờ không

-Violet: Bất ngờ thì không có nhưng nghi ngờ thì lại có, sẽ rất vô lý nếu một người bình thường qua thế giới này, có đôi tai còn sử dụng được sức mạnh

-Denkai: Ohhhh, thế em ngốc quá, em không để ý gì hết:))

-Violet: Haiz, đi phụ anh xếp cái đống sách đó đi

-Denkai: okk, nhớ thưởng cho em đấy

-Violet: Ừ

_ Bên phía Yuri _

Cô cất cuốn sách vừa mang về từ thư viện Violet vô hộc tủ, sau đó cô quyết định đi ngủ sớm. Tối còn mơ thấy cả nguyên câu chuyện về nguồn gốc của loài Sói

Việc bất ổn sắp ập đến vào mai mốt....

.

.

.

_________________End__________________

•Hehe, mị đã cơm bách rùi đây, mà cũng không hẳn tại bữa giờ mị bận viết truyện OTP ấy mà:>>>

•Bộ LVTG Chibi thì mị không quên đâu, sẽ cố ra thường xuyên trừ khi bệnh lười nó tha

•Chờ chap sau hay sau nữa sẽ có bùm bùm xèo xèo các thứ;>>


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net