Lam cây tường vi (đồng nhân Vampire Knight) (đã edit)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
nghĩ tới bổn tôn lại có giọng tốt như vậy, hm... Có thể suy tính đi làm ca sĩ, ha ha...

Dần dần Shizuka Hiou lớn tiếng hát

"Tình yêu ở trong trái tim chúng ta

Lặng lẽ nỡ rộ

Ưng thuận nguyện vọng

Lúc rét lạnh

Chúng ta khó tránh khỏi sẽ bàng hoàng

Tình yêu sẽ luôn canh giữ bên cạnh

Kiến tạo tường rào

Tâm cần kiên cường hơn nữa

Không nhượng bộ không lùi bước

Đôi lúc phải chờ đợi

Từ từ sầu não sẽ biến mất

Nên thả lỏng

Thông cảm thấu hiểu lẫn nhau nhiều hơn chút

Muốn cùng đi chờ đợi

Đợi ánh rạng đông kia

Làm ánh nến nhỏ trong mưa gió kia

Từ từ thắp sáng

Tương lai thời gian..."

Shizuka Hiou vừa ngâm nga bài hát vừa tìm nơi có vết máu của Maki, chính là chết ở chỗ này sao? Shizuka Hiou khom lưng cúi đầu hít một hơi thật sâu chỗ dính vết máu.

Ba! ba! ba!... là tiếng vỗ tay!

"Giọng hát rất êm tai" thanh âm ưu nhã mà từ tính vang lên.

Shizuka Hiou trong lòng cả kinh, là ai? Vì sao cô không phát hiện ra sự hiện hữu của hắn?

Shizuka Hiou đứng dậy quay đầu lại...

Dưới ánh trăng, ban đêm nóng bức như vậy, anh ấy, lẳng lặng đứng ở trong đêm đen, tản ra hương thơm nhàn nhạt nhẹ nhàng khoan khoái cùng ưu nhã; hai tròng mắt tĩnh mịch mà tràn đầy hấp dẫn nhìn cô, giống như long quyển phong quá cảnh, hút đi toàn bộ suy nghĩ của Shizuka Hiou; lúc này, gió nhẹ thổi qua, sợi tóc mềm mại bay lên trong gió, xen lẫn hơi thở trí mạng mị hoặc, lúc ẩn lúc hiện, giống như nước xoáy chậm rãi làm cho người hãm sâu; hắn tịch mịch mà hoa lệ đứng ở nơi đó, mặc áo sơ mi màu đen, đơn giản mà tinh sảo...

Má ơi ——, không chịu nổi, cô —— cô có nên chạy? Chạy đằng kia, hay chạy hướng kia? Shizuka Hiou nhất thời đại não ngắn lại, sống làm sao đây, sống làm sao đây —— dựa vào trí nhớ vốn có của Shizuka Hiou cùng mùi vị của thuần huyết phát tán trong không khí, Shizuka Hiou cơ hồ có thể kết luận thân phận của ‘ tuyệt mọi ngườii nhân ’ trước mắt.

Anh ấy chính là quân vương của Huyết tộc, cô độc cao ngạo, lưng đeo vô số bóng tối cùng tội ác—— Kuran Kaname. Lần đầu tiên nhìn thấy anh ấy ở trong manga, cô đã là được fans trung thực của anh. Cô luôn nghĩ nếu có một ngày mình trở thành Yuki, nhất định cô sẽ làm một người có thể làm bạn với anh, cho anh ấm áp, toàn tâm toàn ý, sẽ không chần chừ, hiểu được quý trọng. Vậy mà, khi ý muốn được hoàn thành là tiến vào thế giới này, cô lại lấy được một thân thể bi ai đáng thương nhất.

"Kuran Kaname, còn cô?”Thanh âm bình tĩnh mang theo chút dịu dàng.

"Tôi —— tôi tên là Kimura Kiyoshi", đáng chết, từ cuối gần như là ngậm lại trong miệng. Lần đầu tiên thấy thần tượng, tôi đã hoa si rồi. Ai nha pahir cẩn thận bẩn quần áo, không nên nhảy, nhảy nữa là sẽ bị bẩn, đè lại... Đè lại...

Kuran Kaname đi đến gần, dùng bàn tay lạnh như băng chạm vào gương mặt Kimura Kiyoshi "Cái tên rất êm tai, Kiyoshi, cô đừng khẩn trương"

"Tôi —— tôi ——" vừa mới bình phục, anh còn gọi là tôi Kiyoshi!!!! Kiyoshi, tên khó nghe như vậy sao lại từ trong miệng Kaname sama lại dễ nghe nghe cảm động như vậy chứ!!! Phải cẩn thận quần áo khỏi bị bẩn, lại bắt đầu muốn nhảy lên ——, đè lại... Đè lại...

Kuran Kaname nhìn Kimura Kiyoshi từ từ ngẩng đầu lên, trong ánh mắt lộ ra một tia kinh ngạc "Cô?"

Shizuka Hiou trợn to hai mắt nhìn Kuran Kaname, thầm nghĩ: xong rồi xong rồi, bị phát hiện rồi, phải làm sao đây? Quả nhiên không thể gạt được Kaname, rõ ràng cô đã chuẩn bị rất hoàn mỹ mà, chạy mau đi, nếu không sẽ bị giết chết, mặc dù cô thích Kaname, nhưng không tới mức muốn dâng hiến sinh mạng. Ủa? Sao không nhấc chân nổi? Shizuka Hiou, hồn ngài có linh thiêng có thể cho tôi chút lực hay không? Tôi gặp được thần tượng nên không nhấc chân bỏ chạy nổi, tôi phải thừa nhận rằng tôi đây rất không có tiền đồ!!!

Đang lúc Shizuka Hiou bi ai nhìn trời chờ Kuran Kaname ‘gì đó’ thì...

"Là thiên kim của gia tộc Kimura "

Shizuka Hiou nghe vậy, liền lập tức vui mừng gật đầu, rốt cục cô không phải chết.

Kuran Kaname thu hồi tay mình, nói: "Trong Huyết tộc, gia tộc Kimura là một trong những số ít gia tộc trung lập, vì sao cô lại xuất hiện ở chỗ này?"

Shizuka Hiou linh động nháy mắt, rốt cục có thể cử động, giơ tay lên sờ sờ cái mũi của mình, may mắn, không bị chảy máu mũi!

"Kaname sama, tôi... tôi tới nhìn cái này" vừa nói Shizuka Hiou chỉ vào vết máu trên đất.

"Cô tới tra cái này?” Kuran Kaname vốn quen ưu nhã và trầm mặc, nhưng đối với thiếu nữ luôn gật đầu nói lắp bắp lại không thể không nói nhiều.

Shizuka Hiou nháy đôi mắt ngây thơ gật gật đầu nói: "Không muốn... Không muốn thêm người chết nữa" dù cô biết ý nghĩ như thế này thật thánh mẫu, rất không tốt.

Kuran Kaname nghe vậy, liền ưu nhã xoa xoa đầu Kimura Kiyoshi.

Shizuka Hiou hơi động cái mũi, không tốt! Bản năng cầm lấy tay Kuran Kaname bay vèo lên cây to cách đó không xa.

Shizuka Hiou nhanh chóng ra hiệu ‘ suỵt ——‘, rồi chỉ chỉ một đường nhỏ.

Kuran Kaname rất kỳ quái với hành động của cô gái tên Kimura Kiyoshi, vừa rồi thấy anh, cô còn sợ hơi thở mà thuần huyết loại phát ra, lời nói lắp ba lắp bắp, hiện tại đột nhiên chưa có anh cho phép đã kéo anh lên cây, chẳng lẽ cô ấy không biết hậu quả nếu chọc giận thuần huyết loại sao?

Shizuka Hiou tựa hồ cũng ý thức được sự lỗ mãng của mình, liền nhỏ giọng giải thích: "Kaname sama, tôi... không cố ý, chỉ là tôi ngửi thấy hơi thở của hung thủ "

Ánh mắt Kuran Kaname tối sầm lại, quả đúng là người kia, thật không ngờ khứu giác của cô bé này nhạy cảm như vậy, vượt qua cả thuần huyết loại là anh.

Tiếng bước chân ‘tất tất tác tác’ truyền đến, ba nữ sinh khoảng mười bốn, mười lăm tuổi đang cùng nhau bước nhanh đi về phía trước, còn thỉnh thoảng nhìn phía sau, đột nhiên một bóng đen vụt qua, một người đàn ông gương mặt dử tợn chặn lại đường của ba nữ sinh kia.

"Dâng hiến máu của các cô cho ta đi!" người đàn ông cáu kỉnh nói

Ba nữ sinh bị dọa cho sợ đến mức a a kêu to, muốn xoay người chạy trốn, nhưng chỉ trong chớp mắt, người đàn ông kia lại xuất hiện trước mặt bọn họ.

Ba nữ sinh nhìn người đàn ông dữ tợn trước mặt, giương miệng to như chậu máu, lộ ra răng nanh bén nhọn, chân họ lập tức mềm nhũn ngồi bệt xuống mặt đất”Vam... vampire!" một nữ sinh thét to

Pu! Thanh âm trái tim bị móc ra, pang! Người đàn ông trợn to mắt, kinh hoảng ngã xuống đất, ánh mắt kia nhìn thấy Kuran Kaname, kinh ngạc, không cam lòng, phẫn hận... tràn ngập đan xen

"Á Á Á!!!!..." Ba nữ sinh nhìn Kuran Kaname tròng mắt đỏ tươi màu máu đang cầm trong tay trái tim máu chảy đầm đìa đang nhảy lên, mà người đàn ông nằm trên đất bị lấy trái tim nhưng vẫn còn đang giãy dụa, không khỏi lần nữa thét to lên.

Kuran Kaname lẳng lặng nhìn người đàn ông đang không ngừng giãy giụa thoi thóp trên "Level D, là không thể cải biến được vận mạng của mình, các ngươi sẽ chỉ là sự sỉ nhục của Huyết tộc "

"Không!" Người đàn ông thét to thê thảm

Trong nháy mắt, trái tim trong tay Kuran Kaname vỡ vụn biến thành một luồng cát, người đàn ông nằm dưới đất cũng lập tức chỉ còn dư lại một đống hạt cát cùng với quần áo trên người.

Phản ứng kịp, Shizuka Hiou nhanh chóng đến trước mặt ba nữ sinh, lấy hai tay chạm vào đầu của bọn họ, đôi mắt của ba nữ sinh lập tức trở nên trống rỗng”Ba người đi chơi vô cùng vui vẻ, bình an đi qua công viên Rita để trở về nhà mình"

"Vâng" ba nữ sinh đáp, sau đó ngoan ngoãn đứng dậy hướng một con đường nhỏ khác đi mất.

"Cám ơn cô"

Shizuka Hiou làm bộ như nghiêm túc ngưng trọng."Kaname sama, đây là tôi nên làm"

"Kiyoshi, cô sống ở đâu? Ta đưa cô trở về" Kuran Kaname nhàn nhạt thong dong nói.

Cô cũng là vampire mà! Đâu phải là một cô gái loài người ngoan ngoãn, đâu có ai hại cô đâu, việc trở về chẳng phải là chuyện trong chớp mắt sao, tốc độ của vampire là kinh người. Shizuka Hiou vừa định cự tuyệt, ngẩng đầu lại nhìn thấy hai tròng mắt màu đỏ sậm không cho kháng cự của Kuran Kaname.

"Ở bên kia của công viên " Shizuka Hiou ngoan ngoãn chỉ hướng nàh mình.

Hai người ở trong công viên yên tĩnh đi chậm.

Shizuka Hiou có thể nghe thấy tiếng tim mình đập nhanh, không khí thật lúng túng, đi lại chậm như vậy, phải làm sao đây?

"Kiyoshi, có thể hát lại bài hát đó một lần nữa không?" Kuran Kaname nháy lông mi dài một cái, trong ánh mắt lộ ra cô đơn.

"Được ạ, nhưng tôi muốn ngài đáp ứng một điều, tôi sẽ vui vẻ hát bài hát này"

"Cô yêu cầu ta?" ánh mắt đỏ sậm của Kuran Kaname trong nháy mắt biến thành đỏ tươi.

Shizuka Hiou thấy Kuran Kaname lộ ra hơi thở nguy hiểm, khẩn trương giải thích: "Không, không... Không, Kaname sama, ngài hiểu lầm, ý của tôi là hi vọng Kaname sama có thể vui vẻ chút, cảm giác Kaname sama lưng đeo quá nhiều... Dĩ nhiên đây chỉ là tôi tự đoán lung tung, Kaname sama, ngài đừng coi là thật, đừng chấp tôi làm gì..."

Ánh mắt của Kuran Kaname lại khôi phục, nhẹ nhàng nhấc khóe miệng cười nói: "Được, ta đáp ứng cô"

Shizuka Hiou đối với phản ứng bất thình lình của Kuran Kaname không biết như thế nào cho phải, anh ấy... cười? Nụ cười đẹp như vậy nhưng lại mang theo ưu thương, mang theo sáng rỡ, mang theo tịch liêu... Ngay cả hoa cũng mất đi màu sắc...

Tác giả có lời muốn nói: Kaname sama, si mê ngươi,

Mê muội oa

Tha thứ ta ngay cả ngài một phần ba khí chất cũng không viết ra được. Ô ————

chương 5

Edit +Beta: Tojikachan

Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com

"Kia... vậy tôi hát" Shizuka Hiou khụ một cái để làm trôi cổ họng rồi hát:

"Nhớ lại lần đầu gặp nhau ngồi ở bên cạnh anh

Là ai đã từng nói rằng hạnh phúc sẽ đến với chúng ta

Tình yêu đã ở trong lòng tự do sinh trưởng

...

Anh chính là kẹo đường ngọt ngào mơ ước trong lòng em

...

Có thể cứ như vậy tiếp tục tự do du đãng hay không

Tình yêu ở trong trái tim chúng ta lặng lẽ nỡ rộ chính là thiên đường" ( chú thích: trích lời ca bài ‘kẹo đường’)

"Kẹo đường?"

"Chính là được làm từ loại đường trắng bình thường được thả vào một trong cái nồi kín, đun nóng biến thành nước,... Ừm, chính là làm nóng nhanh, nó sẽ biến thành những tia đường nhỏ mảnh màu trắng, rất nhiều tia đường nhỏ dây dưa ở chung một chỗ như vậy sẽ biến thành kẹo đường trắng trắng mềm nhũn giống như nụ hoa nhỏ vậy, ngọt ngọt "

"Ngọt?"

"Vâng... ngọt ở đây chính là chỉ hạnh phúc "

"Hạnh phúc?"

Có thể để yên hay không vậy? Tôi thành bách khoa toàn thư của anh mất rồi, được rồi, ai bảo tôi thích anh chứ."Hạnh phúc là cách nói của loài người, nói như thế nào đây, ừm, chính là một loại tâm tình thỏa mãn, thí dụ như một người con trai được cùng người yêu kết hôn, đó chính là hạnh phúc"

Kuran Kaname cảm thấy thú vị nhìn nữ hài không ngừng cố gắng giải thích vấn đề của anh, không khỏi lại tiếp tục hỏi

"Vậy Kiyoshi hiểu yêu là gì?"

"Ừm... Yêu chia làm rất nhiều loại, giống như cha mẹ quan tâm đứa con đó chính là một loại yêu, anh trai chăm sóc em gái cũng là một loại yêu, bạn bè trợ giúp che chở lẫn nhau cũng là một loại yêu. Tình cảm giữa nam nữ cũng là một loại yêu, loài người gọi nó tình yêu. Tình yêu là cái gì đây? Là một người đàn ông gặp được cô gái mình thích rồi cùng cô ấy yêu nhau rồi, ừm... Loại thích này chính là thấy đối phương thì tìm sẽ đập nhanh, sẽ cảm thấy vui vẻ, đối phương không ở bên cạnh thì sẽ nhớ, sẽ không cần bất kỳ nguyên nhân gì để đi chăm sóc đi quan tâm đi trả giá, tóm lại là ở bên nhau sẽ cảm thấy rất vui vẻ, rất thả lỏng thoải mái, ngọt ngào vô cùng hạnh phúc." Shizuka Hiou giải thích xong liền thở phào nhẹ nhõm, xem, tôi cũng sẽ tự hỏi tự đáp, nếu hỏi nữa thì tôi thật không biết nói gì.

Kuran Kaname thấy Kimura Kiyoshi quẫn bách, nhất thời cảm thấy buồn cười."Kiyoshi, cô và bài hát của cô rất giống nhau "

A? Đây là ý gì?? Rất giống bài hát? Shizuka Hiou gãi gãi đầu, các lời ca từ trước đến giờ luôn được viết phóng đại sự thật, chẳng lẽ cậu ta muốn nói là cô giống trừu tượng? nhưng dáng người của Shizuka Hiou cô đẹp vô cùng mà, đâu phải là trừu tượng. Diện mạo đẹp như vậy, cũng có thể coi là phái trừu tượng?

Shizuka Hiou ngoan ngoãn đi theo phía sau Kuran Kaname, nhìn bóng lưng thon dài tuấn mỹ của Kuran Kaname, được rồi, so với anh, tôi vẫn chưa bằng.

Pang! Ủa? Shizuka Hiou ngẩng đầu, phát hiện mình đụng phải lưng Kuran Kaname, khẩn trương lắp bắp: "Kaname... Kaname sama, tôi xin lỗi, tôi không cố ý"

"Đến nơi?" thanh âm của Kuran Kaname vẫn ưu nhã như cũ

"A?" Shizuka Hiou từ phía sau Kuran Kaname thò đầu ra "Đúng rồi, đi tới cửa chính công viên rồi "

Shizuka Hiou chỉ vào tòa nhà màu trắng bên kia phố nói: "tôi cùng em trai đang ở lầu hai"

"Em trai?" Kuran Kaname nhớ rằng tựa hồ nguyên lão viện không có ghi rằng gia tộc Kimura có một đứa con trai.

"Oh... Là loài người mà ông nội nhận nuôi năm ngoái "

...⊙﹏⊙b

"Vậy, tôi về đây, Kaname sama, cám ơn ngài đã đưa tôi trở lại"

"Ừ" Kuran Kaname xoay người biến mất ở trong màn đêm...

Shizuka Hiou nhìn phương hướng Kuran Kaname biến mất, ngẩn người hồi lâu...

Anh ấy chính là Kuran Kaname, so với đứa trẻ trong trí nhớ của Shizuka Hiou đã trưởng thành lên nhiều, trở nên càng thêm thành thục, tuấn mỹ, ưu nhã, cao quý...

Ánh mắt phức tạp như vậy, cũng chỉ có thuỷ tổ vampire sống hơn một vạn năm trước mới có, trong thân thể trẻ tuổi lại có linh hồn cổ xưa như vậy, ngẫm lại thì cô 3000 tuổi cũng không coi là lớn tuổi, không thể coi là ‘bà già đi phi công trẻ’, đúng không?

Shizuka Hiou trở lại nhà trọ, úp sấp ngủ trên giường mềm mại

Ngày thứ hai.

Shizuka Hiou miễn cưỡng nằm ở trên ghế sa lon màu trắng đọc tiểu thuyết vampire hệ liệt mới nhất 《Mộ địa thức tỉnh》, tác giả là Zaria – một tác gải rất nổi danh, nghe nói bà ấy cũng là vampire.

Kiryu Ichiru ở trong phòng bếp làm bữa ăn sáng, mùi rất thơm, nhưng dù có thơm đến mức cũng không khơi nổi cơn thèm ăn của vampire, tựa như mùi hoa đối với người vậy.

Shizuka Hiou đọc xong hết cuốn tiểu thuyết, không khỏi cảm khái: văn chương được thêm thắt đủ thứ về vampire, vampire không chỉ sợ ánh mặt trời, Thập Tự Giá (十), tỏi, lửa, nước thánh, mà ngay cả nước mắt của đồng nam đồng nữ cũng sợ, tiểu thuyết nói về một cô gái tận mắt nhìn thấy cha mẹ của mình chết thảm vì bị Bá tước Dracula hút hết máu, dứt khoát quyết định trở thành một Vampire Hunter để báo thù cho cha mẹ, khi cô gái chuẩn bị dùng nước mắt của mấy trăm đồng nam đồng nữ trong thôn đã ngâm qua Ngân Kiếm để giết chết Bá tước vampire, thì thủ hạ của Bá tước lại nói cho cô gái biết bí mật thân thế của cô, rằng cô là con gái ruột của Bá tước... Đến đây, mắc kẹt rồi, không còn chương nào nữa, đoán chừng sẽ có bộ 2.

"Leng keng ——" chuông cửa nhà trọ vang lên, Shizuka Hiou kỳ quái nhìn Ichiru, sao giờ này lại có người tìm bọn họ.

Ichiru dùng ánh mắt ý bảo mình cũng không biết. Trực tiếp đi mở cửa.

Cô lại cầm một quyển tiểu thuyết khác tiếp tục đọc...

"Là một phong thư" Ichiru mở thư ra, bên trong là hai trang giấy A4 cứng, mặt trên có bốn chữ to "Thông báo trúng tuyển ", và viết tên của cậu và Kimura Kiyoshi.

Ichiru cầm trang giấy ghi ‘gửi Kimura Kiyoshi ’ lên đọc:

"Kính gửi Kimura Kiyoshi:

Ban trị sự thẩm tra của học viện Cross phê chuẩn, ngài đã trúng tuyển vào Night Class, xin hãy cầm thư thông báo đến học viện báo danh, thời hạn là từ ngày ngài nhận được thư này đến trước ngày 28 tháng 7.

Học viện Cross

X năm tháng 7 ngày 19 "

Còn thư của Ichiru:

"Kính gửi Kiryu Ichiru:

Ban trị sự thẩm tra của học viện Cross phê chuẩn, ngài đã trúng tuyển vào Day Class, xin hãy cầm thư thông báo đến học viện báo danh, thời hạn là từ ngày ngài nhận được thư này đến trước ngày 28 tháng 7.

Học viện Cross

X năm tháng 7 ngày 19”

Ichiru đọc xong liền đưa cho Shizuka Hiou.

Shizuka Hiou nghi ngờ nhận lấy, nhìn thì thấy ba chữ ‘học viện Cross’, đầu óc nhất thời trống rỗng,... Chuyện gì đây? Cô còn đang nghĩ xem làm thế nào để nhập học vào Cross, thế mà nó lại đưa lên cửa rồi? Kỳ quái, học viện Cross làm sao mà biết cô đang ở đây? Tại sao lại mời mình đến học, thật sự là nằm ngoài dự đoán của cô.

"Nơi này còn có một phong thư nữa" Ichiru lại lấy từ trong bì thư ra một bức thư nhỏ tinh mỹ, trong thư viết rõ ‘ Gửi tiểu thư Kimura ’, trên bìa thư còn có hình hoa tường vi màu vàng kim.

Shizuka Hiou nhận lấy thư, mở ra đọc:

Kính gửi tiểu thư Kimura:

Ta vô cùng vinh hạnh đại biểu Night Class của học viện Cross trung học chào mừng cô đến.

Kí túc trưởng bộ ban đêm học viện Cross: Kuran Kaname

X năm tháng 7 ngày 19

"Kuran Kaname? Chị, là quân vương thuần huyết của Kuran gia, Kuran Kaname?"

Shizuka Hiou không thể tin gật đầu một cái, là thật, ha ha, cô được Kuran Kaname mời, ken két...

Kiryu Ichiru lo lắng phân tích”Kuran Kaname thật không đơn giản, ngay cả chỗ ở của chúng ta cũng biết. bây giờ chị là lấy thân phận thiên kim gia tộc Kimura xuất hiện, mấy ngàn năm nay gia tộc Kimura vẫn là một phần của phe trung lập trong Huyết tộc, Kuran Kaname làm như vậy là muốn lôi kéo gia tộc Kimura!"

"Có đạo lý" Shizuka Hiou cũng không ngốc, dù chuyện ngày hôm qua khiến cô càng thêm mê luyến Kuran Kaname, mà Kuran Kaname tựa hồ đối với Kimura Kiyoshi cũng không ghét. Nhưng Shizuka Hiou không có ngu đến mức tự luyến cho rằng yêu tinh linh hồn hơn một vạn tuổi—— Kuran Kaname thấy cô đặc biệt nên thích cô. Kuran Kaname làm việc cho tới bây giờ đều là các loại tính toán và âm mưu, Ichiru phân tích đương nhiên nhắc nhở rõ cho cô. Hơn nữa ngày hôm qua cô đã bại lộ khứu giác cực kỳ nhạy cảm ở trước mặt Kuran Kaname, có lẽ anh ta cảm thấy đây cũng là một thứ có thể sử dụng trong chiến tranh của anh ta.

Shizuka Hiou ném thư trong tay lên bàn, bất đắc dĩ thở dài, Kuran Kaname, tại sao anh ta lại cứng rắn như vậy, một người bảo thủ vạn năm, đoán chừng rất khó giải quyết. Anh ta, liệu sẽ có một ngày yêu cô không? Một vạn năm, trải qua bao nhiêu sinh tử tang thương biến đổi lớn. Có lẽ hiện tại thứ duy nhất mà anh ta cảm thấy có thể bảo vệ chính là cô em gái kia, giữa thân nhân, trách nhiệm ở giữa ràng buộc mà thôi. Một trái tim chết già liệu có sống lại, nảy lên lần nữa sao?

Vẫn lòng tin tràn đầy, Shizuka Hiou đột nhiên cảm thấy những thứ mà cô chuẩn bị kỹ trở nên tái nhợt vô lực, trong lúc nhất thời mất đi tất cả lòng tin...

"Chị, chị có đi không?"

"Để chị suy nghĩ một chút, đừng quấy rầy chị!" Shizuka Hiou đi thẳng vào gian phòng của mình, kéo rèm cửa sổ lên, nhắm hai mắt lại...

—————————— phân chia tuyến ———————————

Khi Shizuka Hiou mở mắt ra đã là hoàng hôn rồi, cảm thấy có chút đói, đi tới tủ lạnh trong phòng bếp lấy ra máu chó đen để uống, rồi vứt vỏ đựng vào thùng rác.

Shizuka Hiou vươn vai một cái, nhìn quanh một chút, Ủa?"Ichiru, em có ở đây không? Ichiru?"

Shizuka Hiou vội vàng bận rộn nơi nơi tìm Kiryu Ichiru, không có ở trong căn hộ. Shizuka Hiou nhìn tờ lịch treo trên bàn ăn, đã xé đến ngày 28 rồi, hôm nay đã là ngày 28 rồi, không được, tôi muốn đi học viện Cross, không biết có kịp hay không.

Shizuka Hiou lấy ra rất nhiều túi máu chó đen trong tủ lạnh để vào va-li, đơn giản sửa sang lại một chút quần áo của mình và Ichiru, mang theo tiền, thư thông báo cùng giấy tờ tùy thân, hộ chiếu

Nhìn lại đồng hồ báo thức, AAA!!! Đã bảy giờ, cô còn không biết học viện Cross ở đâu, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ? Trên phong thư lại không ghi rõ học viện Cross ở đâu...

"Chị, sao vậy?" Kiryu Ichiru cầm một túi thức ăn trở lại, vừa vào cửa liền nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn trong nhà.

"Ichiru, mau mau gọi điện thoại gọi xe, chúng ta đi học viện Cross "

"Vâng, lập tức" Ichiru ném xuống thức ăn trong tay, vội vàng đi gọi điện thoại.

Shizuka Hiou xách

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC