Lam cây tường vi (đồng nhân Vampire Knight) (đã edit)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
cả, còn có cả quân vương thuần huyết huyết thống cao quý, sao hiệu trưởng Cross lại ủy thác ông chứ, mà ai bảo ông thiếu nợ hắn, Vampire Hunter trong truyền thuyết a, không đắc tội nổi, ba trăm năm trước kể từ lúc được hắn tha chết, ông không hề được yên ổn giây nào cả, còn bị hắn ‘cầu xin’ giúp một tay, nói là cầu xin, nhưng cũng không kém gì uy hiếp.

Oh, đúng rồi, trong túi có kẹo phao! Kimura Kiyoshi cho tay vào túi áo đồng phục màu trắng lấy ra một cái kẹo phao, nhét vào miệng rồi thổi lên, hm... Lần này nhất định phải thổi to nhất, ha ha, thật to, tiếp tục cố gắng... ing

Pia!

"Làm gì!?! Hanabusa!?!" Kimura Kiyoshi vừa cố gắng cạy xuống kẹo phao dính lên mặt vừa giận dữ kêu la.

Ngón tay thon dài của Hanabusa dừng ở không trung”A? Bị vỡ sao, đây là gì thế?"

Ichijou ý cười đầy mặt giải thích: "Cái này gọi là kẹo phao, nghe nói là sản phẩm công ty Thiên Kỳ mới nghiên cứu ra được, vẫn còn ở giai đoạn dùng thử, nghe nói còn chưa đưa ra thị trường, tớ nói đúng chứ, Kiyoshi?"

Kimura Kiyoshi tiếp tục cạy kẹo phao dính trên mặt, gật đầu. Lúc tôi đi bách hóa Thiên Kỳ và bị nhận ra thân phận tiểu thư gia tộc Kimura, quản lý có tặng nó cho tôi, tôi thuận tiện gọi là kẹo phao; nghe nói sắp bắt đầu làm quảng cáo đầu nhập thị trường, không nghĩ tới thần kinh của Ichijou rất nhạy cảm.

Hanabusa không biết xấu hổ vươn tay, cười nói: "Tớ cũng muốn", Rima cũng vươn tay ra...

Hasegawa thật sự là chịu không nổi nữa, liền phán tan lớp sớm, cả căn phòng này trừ thuần huyết quân vương Kuran Kaname và người hầu của anh ta- Seiren, tất cả đều thổi kẹo cao su, trong phòng học không ngừng vang tiếng pia! pia! pia!, có lẽ ông nên nói với hiệu trưởng Cross một chút, để thiên kim bách hóa Thiên Kỳ vào học liệu có phải là một sai lầm hay không...

Kimura Kiyoshi nhai kẹo phao nói: "Ủa? Tan lớp? Thầy giáo đi rồi?"

Ruka kiên nhẫn nghiên cứu kẹo phao trong miệng, nhàn nhạt nói với Kimura Kiyoshi: "Cậu dẫn đầu ‘ gây chuyện ’, không bị hù dọa chạy mới là lạ!"

Kimura Kiyoshi lè lưỡi, cô biết Ruka nói vậy tức là đã đón nhận mình, chỉ là lời nói hơi cao ngạo mà thôi. Thật ra thì Kimura Kiyoshi vào giờ phút này bội phục nhất là Kuran Kaname và Seiren, thật là đủ bình tĩnh, tất cả mọi người đều thổi kẹo, nhưng anh ta vẫn ở chỗ cũ thong dong đọc sách, không để ý đến chuyện bên ngoài.

Ichijou cong lên khóe miệng tuấn mỹ”Kiyoshi, cậu thảm rồi, tớ đoán thầy giáo Hasegawa khẳng định sẽ đến chỗ hiệu trưởng cáo trạng"

"Cái đó với tớ đâu có quan hệ gì, mấy người cũng thổi mà"

Rima thổi kẹo "Cậu dẫn đầu"

Trong miệng Kimura Kiyoshi lại ngậm một cái kẹo phao”Tố cáo thì tố cáo, trong quy định của học viện đâu có viết là không cho phép học sinh thổi kẹo đường"

Siki bất đắc dĩ nói: "Lúc viết quy định, còn chưa có thứ là kẹo phao thôi"

"A, đúng vậy, ha ha" Kimura Kiyoshi lúng túng gãi gãi đầu cười nói.

Lúc này có người gõ cửa phòng học, gọi Ichijou đi ra ngoài.

Akatsuki Kain "Sẽ không nhanh như vậy chứ, chẳng lẽ là hiệu trưởng phái người đến tìm Kiyoshi?"

"Là có quan hệ với Kiyoshi " Ichijou vào cửa, cầm trong tay một bó hoa Bạch Tường cùng một phong thư nói với Kiyoshi "Cậu"

"Lợi hại thật, Kiyoshi, fan của cậu thật đúng là nhiệt tình, luôn có người tặng hoa cho cậu!" Hanabusa Aido ê ẩm nói.

Siki chen vào nói "Ghen tỵ, một thứ đáng sợ đấy"

"Siki cậu..." Hanabusa Aido xù lông truy đuổi Siki, Siki thoải mái ở trong phòng học trốn đông né tây tránh Hanabusa.

Kimura Kiyoshi cầm hoa tươi và thư, bỏ hoa sang một bên, dự cảm không tốt nhìn phong thư trong tay, mở ra:

"Kiyoshi cực kỳ thân ái của tôi:

Yêu, dường như là thứ mà ngay cả vampire cũng không tránh khỏi, từ lần đầu tiên nhìn thấy em, ta đã yêu em, đúng rồi, lần đầu tiên gặp ngươi, đương nhiên là yêu từ dung mạo của em, yêu con mắt của em, yêu đôi môi đỏ mọng của em, yêu mái tóc dài của em, yêu sự ưu nhã của em; cuối cùng, ta yêu từng không khí mà em thở ra, yêu từng tấc đất em đã đứng; ta tiếc là chỉ biểu đạt được ít như vậy; yêu là cao giọng bày tỏ, đây chính là tính tình của anh! Yêu chính là tình cảm mà em giúp ta cảm nhận được. Em, ta, bởi vì ngày đó gặp nhau, nhìn vào mắt nhau, lòng của ta đã sớm bị lấy hồn, tình yêu, tình yêu tới thật lặng lẽ, rất nhớ em, thật sự rất nhớ em, tương tư này khiến tôi không thể ngủ, máu không thể uống, chỉ có tương tư không ngừng dâng lên, nhớ em, rất nhớ em, rốt cục mới quyết định chủ ý viết thư cho em.

nhưng bảo bối, tại sao không trả lời ta một phong thư? A, đúng rồi, bảo bối nhất định đã quên ta là ai, cho nên lần này ta đem hình của mình đưa cho bảo bối, để bảo bối dễ dàng nhớ ra và ngắm nhìn ta."

Người gửi là"Yamaguchi Rya"

Kimura Kiyoshi đọc xong phong thư này lại có cảm giác muốn ói, nhưng vampire nếu ói thì sẽ ói ra cái gì? Máu? Kimura Kiyoshi nhịn xuống cảm giác muốn xỉu, rút ra hai bức ảnh trong phong thư, một bức ảnh là một thiếu niên anh tuấn tóc vàng, cười trông rất ôn nhu, cặp mắt kia... Vừa nhìn cũng biết là người của Huyết tộc, mang theo ưu nhã cùng u buồn, anh ta chính là Yamaguchi Rya? nhưng tôi chưa gặp qua bao giờ. Lại nhìn một tấm hình khác, này... này... má ơi, đây không phải là cái tên cảnh sát động kinh Taka sao? Kuran Kaname nói qua Yamaguchi Rya thích ghé vào trên thân người, về chuyện này mình còn chạy đi đã hỏi Ichiru, Ichiru nói Yamaguchi Rya được khen là Kiyoshi trong Huyết tộc ‘quái thai’, thích cuộc sống của con người, rất ít ở trong Huyết tộc lộ diện, duy nhất một lần xuất hiện là ở mấy năm trước đêm chi trên yến hội, nhưng khi đó hắn mang mặt nạ, chân chính ra mắt người của hắn càng ngày càng ít.

Kimura Kiyoshi thả ra hình và lá thư trong tay xuống, chỉ cần nghĩ đến nội dung trong thư kia là toàn thân liền nổi da gà, không trách được ngày hôm qua Ichijou đọc xong lại kích động như vậy, may mắn phong thư ngày hôm qua vì Kaname sama xuất hiện nên tôi quên nhìn, nếu không thì lại phải ghê tởm lần nữa...

"Là anh ta! Thật sự là anh ta!" Ichijou cầm tấm hình thiếu niên tóc vàng liền nổi giận.

"Hm? Đây chính là Rya sama?" Akatsuki Kain tham gia náo nhiệt nói.

"Để tớ xem một chút" "Tớ cũng muốn xem" "Tớ cũng chưa từng nhìn thấy Rya sama đâu"...

Siki không để ý Ichijou phát điên”Ichijou, cậu cùng Rya có đụng chạm gì sao? Tớ cho tới bây giờ chưa từng thấy qua cậu nổi giận như thế "

Ichijou đột nhiên an tĩnh, thở ra một hơi nói: "Anh ta... Anh ta trong đêm yến hội mấy năm trước "

Hanabusa chen miệng nói: "Không phải là cường hôn cậu thôi sao, có khi người ta đã sớm quên rồi"

Mọi người hít vào một hơi, Kimura Kiyoshi nghe thế liền hưng phấn, mắt đầy sao...

Ichijou hận nói”Tớ vĩnh viễn cũng sẽ không quên, cái thù này tớ nhất định phải báo!"

Ruka: "Người ta là thuần huyết, cậu làm gì được?"

"Tớ —— hừ! Vô luận thế nào, tớ nhất định phải báo!"

Kimura Kiyoshi ngậm kẹo que, thì ra vương tử mỉm cười cũng có lúc quẫn bách, sao không đùa giỡn một phen? Liền cười trêu nói: "Tớ cảm thấy phải Rya không tệ, Ichijou cậu nên đáp ứng đi"

"Đáp ứng? Đáp ứng cái gì?" Ichijou chính thức bị không để ý tới.

Rima: "Kiyoshi, cậu ăn cái gì? Tớ cũng muốn!"

"Oh! Cái này nha, là chủ ý mà mấy ngày trước tớ mới nghĩ ra, kẹo que, ngày hôm qua, quản lý phái người mang sản phẩm dùng thử tới, cậu nếm thử đi, có rất nhiều vị" Kimura Kiyoshi vừa nói vừa lấy từ trong túi ra một thanh để lên bàn.

Siki: "Tôi cũng muốn!"

Akatsuki Kain: "Tớ cũng nếm thử một chút"

Hanabusa Aido: "Tớ dĩ nhiên không thể bỏ qua"

Ruka: "Miễn cưỡng nếm thử một chút xem sao"

Ichijou trầm mặc một hồi, mới phản ứng lại, giận hô: "Kiyoshi, cậu có ý gì?” tấm hình Rya trong tay anh lập tức bị nát bấy thành trạng thái phân tử trong nháy mắt, nói chuẩn xác là biến thành bụi.

"Ichijou-senpai khả ái tức giận rồi” Kimura Kiyoshi nhảy đến trước mặt Ichijou, đưa một kẹo que cho anh "Cho cậu, đừng nóng giận nữa, chỉ là nói đùa thôi"

Căn phòng trầm mặc... Không khí lúng túng... yên tĩnh đến mức chỉ có thể nghe thấy tiếng Kuran Kaname lật sách.

"Được rồi mà, là tớ không tốt, đừng nóng giận, Ichijou" Kimura Kiyoshi tiếp tục nhận lỗi.

Hanabusa Aido kéo kéo Kimura Kiyoshi, ý bảo là cô vẫn nên trốn xa thì hơn, Ichijou là tên không dễ chơi, kể từ khi Kimura Kiyoshi tới, anh ta đã nổi giận hai lần. Kiểu người mà bình thường luôn cười dịu dàng rực rỡ như anh ta, thật ra thì âm hiểm lắm, có cừu oán là phải trả.

Kimura Kiyoshi ngồi bên cạnh Ichijou, nhìn khuôn mặt nổi giận của Ichijou, vẫn đẹp trai như vậy, tiếp tục cười dịu dàng "Cái đó... tập cuối manga của Nakia không xuất bản nữa thế nào?"

"Cái gì? Cậu có 《Rocky phiêu lưu kí》mà trước khi chết Nakia chưa vẽ xong?" trong nháy mắt, Ichijou khôi phục bộ dáng vương tử mỉm cười, mắt đầy sao nhìn Kimura Kiyoshi.

Kimura Kiyoshi tựa hồ nhìn thấy cái đuôi không ngừng quẫy lấy lòng sau lưng Ichijou, rốt cục ổn rồi, kế hoạch vốn là dùng quyển sách này để lợi dụng Ichijou làm chút chuyện quan trọng, kết quả bị sự lỗ mãng của mình tiêu hết, không còn cách nào, đành gật đầu một cái.

Ichijou nhìn Kimura Kiyoshi không giống như đang nói dối, càng thêm cao hứng, lôi kéo Kiyoshi ra khỏi phòng học "Mau, hiện tại mau lấy cho tớ"

Tất cả mọi người thở phào một cái...

Tất cả mọi người thật thích Kimura Kiyoshi, thiếu nữ rất có sức cuốn hút, đối với ai cũng hữu hảo, còn thỉnh thoảng mang chút vật cổ quái gia tăng niềm vui thú của mọi người, nếu quan hệ xấu với phó kí túc trưởng Ichijou thì thật đúng là không biết nên làm sao bây giờ, anh ta chính là cháu của Nhất Lão, năng lực cũng mạnh nhất trong level B, thanh kiếm nhật trong tay anh ta kia có thể giết chết bất kỳ vampire nào.

Bên trong phòng Kimura Kiyoshi.

Ichijou một bộ mọi người nửa nằm trên ghế sa lon, khóe mắt thỉnh thoảng tiết lộ ra vui sướng.

Kimura Kiyoshi từ giá sách trong rút ra một cái hộp tinh sảo đưa cho Ichijou, Ichijou hưng phấn đón lấy, không thể chờ lập tức mở ra xem.

"Thật là lợi hại, thật sự là của Nakia, đáng tiếc là chưa vẽ xong, thật đặc sắc nha" Ichijou nhìn xong, ý do vị tẫn nói.

Kimura Kiyoshi ỉu xìu nhìn Ichijou, trong lòng đang rỉ máu, đây chính là thứ mà quản gia Fukuda nhiều lần trắc trở mới thu vào tay, vậy mà mình lại dễ dàng cho anh ta.

Ichijou thấy Kimura Kiyoshi uể oải, buồn cười vỗ đầu cô "Vừa rồi chỉ là hù dọa cậu thôi, tớ làm sao có thể phát giận với một cô gái xinh đẹp thật như thế" Ichijou ý vị thâm trường nhìn Kimura Kiyoshi một cái, chỉ một quyển manga đã muốn thu mua tôi, cũng quá xem thường Ichijou sama tôi đi, hm, nhất định phải tìm cơ hội trêu chọc cô ấy một phen mới hả giận; Hanabusa Aido sẽ là tấm gương của cậu.

"Thật sao? Vậy cậu mau trả lại sách cho tớ!"

"Đã tặng thì không thể đòi lại!" Ichijou cười cười nói.

"Oh ~, Ichijou cậu biết không? Tim của tớ đang rỉ máu, quyển đó chính là thứ trân quý của tớ"

Ichijou búng mũi Kimura Kiyoshi một cái rồi nói: "Đáng đời! Đây chính là giá mà cậu chọc tớ!"

Kimura Kiyoshi thuận thế muốn cắn ngón tay của Ichijou, Ichijou nhanh chóng thu về”Kiyoshi, đừng chọc tớ nữa nha"

Kimura Kiyoshi nhìn Ichijou cười rực rỡ, nhất thời bị mê hoặc, vampire cười là cực mê người, thật đẹp, là kiểu đẹp đến khiếp người. Kimura Kiyoshi không khỏi cũng mỉm cười theo... Hoàn toàn không ý thức được cái mỉm cười kia là của ma thú vừa hưởng thụ cô ‘ thu mua ’ vừa lập kế hoạch đùa giỡn cô như thế nào.

Kimura Kiyoshi đang mê ly, nhưng lập tức thanh tỉnh vì bị một cái môi lạnh như băng chạm nhẹ vào khuôn mặt mình, Kimura Kiyoshi như bị điện giật đẩy Ichijou ra, lăng lăng”Cậu... Cậu làm gì thế?"

Ichijou nhẹ nhàng chạm ngón tay thon dài vào môi mình, đứng dậy, ưu nhã đi ra khỏi phòng, trước khi đi còn ý vị thâm trường mỉm cười với Kimura Kiyoshi, sau này còn có trò vui hơn nữa, thế mà đã sợ? "Kiyoshi xấu hổ trông thật đáng yêu, nhớ nhé, đây là trừng phạt cậu, đừng tưởng rằng nửa quyển sách manga là có thể mua chuộc tớ"

"Cậu... Cậu..." Kimura Kiyoshi run run chỉ Ichijou đã sớm biến mất, tôi quả thật vẫn còn quá ngây thơ mà.

Chương 11

Edit +Beta: Tojikachan

Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com

Cốc cốc cốc... tiếng gõ cửa.

"Mời vào" Kimura Kiyoshi ngẩng đầu lên, nhìn thấy Lysa- nữ bộc của Nguyệt Xá đang đứng ở cửa.

"Lysa, có chuyện gì sao?"

"Tiểu thư Kimura, hiệu trưởng Cross gọi ngài đến phòng làm việc của ông ấy một chuyến" Lysa cung kính trả lời.

"Cám ơn cô!"

...

Hm, phòng làm việc Cross ở đâu vậy? Aiz, sau khi thành vampire, quả thật vẫn là không đổi được chuyện mình là dân mù đường. Lần sau nhất định phải nhớ mọi dấu hiệu trên đường mới được.

"Xin hỏi chị đang tìm gì vậy?" Sau lưng truyền đến tiếng của một cô bé.

Kimura Kiyoshi quay đầu nhìn thấy Yuki và Ichiru, à không, là Kiryu Zero đứng ở đó không xa.

"A, ha ha, xin chào, tên chị là Kimura Kiyoshi, chị tới tìm hiệu trưởng Cross."

"Xin chào, em tên là Yuki, là con gái của hiệu trưởng, cậu ấy tên là Kiryu Zero ” Yuki chớp đôi mắt to đơn thuần nói.

Kiryu Zero lập tức che trước người Yuki, cảnh giác nhìn Kimura Kiyoshi "Ngươi là vampire?"

"Đúng nha" Kimura Kiyoshi híp mắt thành hình tròn khuyết.

"Cô..." Kiryu Zero ngẩn người, tại sao lại có vampire giống con người như thế? Hơn nữa, hơn nữa nhìn cô ta rất quen...

"Zero, cậu làm gì thế, cậu hù dọa người ta rồi" Yuki không thuận theo, hất cánh tay Kiryu Zero đang ngăn trước mặt mình, mỉm cười nói với Kimura Kiyoshi: "Phòng làm việc của hiệu trưởng ở phía trước, quẹo trái, phòng thứ ba "

"Oh? Thì ra là ở đó, cám ơn Yuki! Vậy chị đi trước, saionara, Yuki, Zero” Kimura Kiyoshi nhanh chóng chạy đến phía bên phải hành lang, thở phào một cái, trông cậu ấy giống hệt Ichiru, căn bản là như một người vậy. Nhưng ánh mắt của bọn họ bất đồng, ánh mắt Zero nhìn tôi lộ ra u buồn sâu thẳm và lãnh đạm, mà trong ánh mắt Ichiru chỉ có dịu dàng và quan tâm. Đứa bé kia thành như vậy là do thân thể này hại thành...

Gõ cửa, tiến vào.

"Hiệu trưởng thầy tìm em?"

"Ai nha, Yo Yo-chan đến rồi? Mau ngồi xuống, Yo Yo-chan muốn uống gì? Thầy đi lấy cho em" Cross Kaien ân cần nói.

Kimura Kiyoshi ngồi xuống cảnh giác nhìn Cross Kaien, tên đại hôi lang kia nghĩ gì thế? Vốn tưởng rằng vì chuyện kẹo phao nên muốn khiển trách tôi, giờ thì chuyện gì xảy ra? "Cái đó, không cần phiền như vậy. Thầy hiệu trưởng tìm em có việc sao?"

Cross Kaien ngồi trở lại bàn làm việc, hay tay bắt chéo, nghiêm túc nói: "Là như vậy, hôm nay thầy giáo Hasegawa nói ở trong lớp em dẫn đầu mọi người không nghe bài giảng!"

"Hiệu trưởng, ngài lầm phải không? Thuần huyết chính là Kaname sama không phải là em, lấy năng lực của em, mọi người nếu như không tự nguyện, họ sẽ nghe em sao?"

Cross Kaien đẩy mắt kính một cái, tiếp tục nói”Nhưng..."

"Ngài sẽ không chỉ vì chuyện kỷ luật của lớp mà gọi em đến đây đi? Hiệu trưởng, ngài cũng hiểu, bộ ban đêm đều là tinh anh, để người đần hơn mình làm thầy giáo căn bản là không thể được. Đi học chỉ là hình thức, không phải là ngài đã nói mọi người lấy nghiên cứu làm chủ sao?" Kimura Kiyoshi cản lại lời Cross Kaien muốn nói.

"Thầy... không nghĩ tới Yo Yo-chan có tài ăn nói tốt như vậy" Cross Kaien một bộ sùng bái.

Kimura Kiyoshi đắc ý bắt chéo hai chân, đừng tưởng rằng chị đây rất tiểu bạch, thỉnh thoảng cũng sẽ phát ra ánh sáng thông thái, đầu óc của chị đây tốt lắm nhé."Hiệu trưởng tựa hồ muốn nhờ em?"

"Yo Yo-chan thật là lợi hại, vậy, Yo Yo-chan đoán xem thầy tìm em có chuyện gì?" Cross Kaien mắt đầy sao.

"Làm sao em biết? Em đâu phải là con giun trong bụng thầy " Kimura Kiyoshi mang gương mặt bắt nạt nhìn đại hôi lang.

Đại hôi lang khiếu hiêu nói: "Ghét thật, sao Yo Yo-chan lại nghĩ đến con giun trong bụng người ta chứ? Thật không hay đâu ~"

Buồn nôn chính là tôi có được không? Ghê tởm chết tôi, lúc đọc truyện Vampire Knight, sao tôi không phát hiện ra đại hôi lang nói chuyện ác tâm như vậy?

"Hiệu trưởng có nói hay không? Không nói là em đi luôn, buổi tối em có rất nhiều chuyện phải làm” Tỷ như đọc tiểu thuyết của Zaria.

"Ấy đừng đừng! Là thế này, học viện của chúng ta chia làm bộ ban ngày và bộ ban đêm, nhưng phải dùng chung tòa nhà dạy học, chạng vạng chính là lúc bộ ban ngày cùng bộ ban đêm thay ca đến tòa nhà dạy học. Em cũng biết bộ ban đêm các em đều là là cấp bậc tinh anh, lại đều rất xinh đẹp, đương nhiên sẽ khiến rất nhiều loài người sùng bái. Hơn nữa giống như trước khi Hanabusa Aido-san tiến vào học viện cũng đã có rất nhiều fan, hôm nay lúc các em tiến vào tòa nhà dạy học đã có không ít học sinh đứng trước cửa quan sát. Thầy phỏng đoán ngày mai sẽ nhiều người đến hơn, cho nên thầy hi vọng Kimura-san..."

"Không làm!"

"Ủa? Thầy còn chưa nói gì đâu, sao em đã cự tuyệt?" Cross Kaien giơ chân.

"Hiệu trưởng, em hi vọng thầy hiểu em là vampire!" Kimura Kiyoshi dùng tốc độ nhanh đến mức không nhìn thấy tàn ảnh đến bên cạnh Cross Kaien, ghé vào cổ ông hít sâu một hơi "Không biết máu của hiệu trưởng có mùi vị gì?"

"A... Ha ha, Yo Yo-chan-san thật biết nói đùa" Cross Kaien cười ha hả.

Ngón tay lạnh như băng của Kimura Kiyoshi nhẹ nhàng xẹt qua đại động mạch ở cổ Cross Kaien, ghé vào tai Cross Kaien thì thào "Hiệu trưởng không sợ sao?"

Cross Kaien cứng đờ, không nghĩ tới vampire thân thiết với con người như Kimura Kiyoshi lại có hơi thở đè nén như thế, vampire quả thật không thể coi thường, nhưng ông là Hunter, làm sao có thể sợ."Yo Yo-chan mới vào học viện hai ngày đã không chịu được quy định của học viện rồi sao?"

Kimura Kiyoshi thu tay lại, nhanh chóng trở về chỗ ngồi của mình."Thầy, em không có hứng thú. Em không muốn làm ủy viên kỷ luật"

"Ủa? Em... làm sao em biết thầy muốn em làm ủy viên kỷ luật?"

"Quỷ cũng đoán được, à, chỉ vì em chính là vampire, đương nhiên biết" Kimura Kiyoshi cười đùa trả lời. “Nhưng em muốn biết tại sao thầy chọn em? Em là vampire"

"Mặc dù Yo Yo-chan là vampire, nhưng từ nhỏ đã sống trong vòng trung lập do gia tộc Kimura, từ nhỏ đã giao thiệp với con người, cho nên Yo Yo-chan là vampire đáng giá tín nhiệm nhất. Thầy muốn đem trách nhiệm nặng nề duy trì hòa bình giữa vampire và con người giao cho em " Cross Kaien đường hoàng tự thuật.

"Hiệu trưởng, có phải ngài đã quá ngây thơ không? Không có vampire nào cải biến được bản tính của loài. Con người các ông nói vampire thích giết chóc, nhưng loài người thì không sao? Loài người có cái gì không ăn? Dê, bò, heo, gà, vân vân, ăn hết những thứ này còn chưa đủ, còn phải đòi hòi nhiều hơn, lông chồn, răng ngà, gan hổ vân vân, tại sao mấy người không suy nghĩ một chút, heo đối với loài người mà nói cũng giống như loài người đối với vampire. Ăn thịt uống máu, chuyện đương nhiên mà thôi. Dĩ nhiên heo không thể so sánh với con người, chúng không có tư tưởng không có ý thức. Như vậy nó không được coi là sinh mạng sao? Sinh mạng nếu quả thật theo như lời nhân loại là bình đẳng, em không tin có đầu heo nào muốn bị người giết!"

Cross Kaien lại một lần nữa ngẩn người "Em... Yo Yo-chan, thầy thật sự đã xem thường em."

Kimura Kiyoshi cười yếu ớt “Nhưng tự em muốn lệch ra lý luận bảy uốn éo tám, em cảm thấy đây chỉ là một tuần hoàn, một thăng bằng mà thôi, heo ăn cỏ, người ăn heo, vampire ăn thịt người, mà vampire? Cũng không phải là vạn năng, cũng có khắc tinh. Không chỉ là Vampire Hunter, em cảm thấy vampire yếu ớt nhất chính là tâm linh, theo tuổi thọ kéo dài, sẽ càng ngày càng yếu ớt. Có thể nói, vampire cũng chịu đủ tinh thần hành hạ!"

Cross Kaien bày ra một bộ vẻ mặt nghiêm túc "Ừ, Yo Yo-chan nói có đạo lý!"

"Kiyoshi, trước kia ta đã xem thường em" Kuran Kaname đứng ở cửa phòng, đáy mắt có chút kinh ngạc nhìn Kimura Kiyoshi, cô bé này một chút cũng không đơn giản.

Kimura Kiyoshi vui mừng đứng dậy "Kaname,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC