lật mặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuộc sống cả tháng qua của Lam rất đơn giản. Ban ngày ở nhà câu dẫn ba và làm việc. Tối đến đi tới J làm ca sĩ giấu mặt. Dĩ nhiên là không quên chọc tức hai mẹ con kia.

"Xin chào."

"Hân hạnh hân hạnh. Tiểu thư, cô rốt cuộc cũng đến. Cô không biết tôi khổ thế nào đâu."

"Nếu ông khổ như vậy, tôi không đến nữa."

"Đừng! Tôi nói đùa vậy thôi. Haha. Cô xem, họ tặng rất nhiều hoa mà tôi chẳng biết cất đi đâu."

Một cái liếc mắt cô cũng lười.

"Ồ. J thiếu thùng rác sao?"

"Này... tôi đi vất ngay."

Tay quản lí toát hết mồ hôi hột. Vị tiểu thư này thật khác người, tính tình lúc nóng lúc lạnh. Không phải con gái ai cũng thích được tặng hoa hồng à. Đống hoa này trị giá không nhỏ đâu.

***

Qua tấm rèm buông hững hờ, cô nhìn xuống khán phòng đông nghịt người. Sau đó, mắt tập trung nhìn vào một góc nhỏ. Nơi có một người đàn ông mặc vest, khuôn mặt chìm vào bóng tối bí ẩn.

"Vest đen, nhẫn đính đá Alexandrite. Tìm thấy cưng rồi~"

"Tiểu thư. Mọi người đang rất mong đợi. Không biết... tiểu thư chọn bài gì."

Từ ngày xuất hiện giọng ca giấu mặt, lầu 2 của câu lạc bộ vốn là quán cafe yên tĩnh bỗng chốc tấp nập người. Cô đi hát tuỳ theo cảm hứng, không cố định ngày nào, còn che đi dung nhan. Sự tò mò của đám đông càng lớn, tối nào cũng đến đây chờ đợi.

"Vậy, chọn bài..."

Giọng nói ngọt ngào qua micaro vang khắp căn phòng. Chút lưỡng lự suy tư, chút ngân nga làm say lòng người.

"Điều em muốn đi."

"..."

"🎵🎶🎵🎶🎶

Em luôn tin những giấc mơ

Về đôi ta

Vượt qua trăm muôn

Khó khăn cùng nhau

Đôi khi chẳng tìm

Thấy nhau niềm vui

Mà chỉ toàn là lời đắng cay

Không gian sẽ không ngừng xoay

Hành tinh riêng hai chúng ta

Vì trăm năm đâu dễ tìm

Được một người

Cho ta cảm giác ta được bay

Điều em muốn

Tình này tìm thấy đâu niềm vui

Tình là giấc mơ

Chỉ cần ta đứng

Bên cạnh nhau

Nắng sương sẽ tan

Biết đâu chúng ta dài lâu

Khi em đã khắc

Bên mình tên anh

Anh ơi muốn nói anh nghe... KÉTTT..."

"Quý khách! Quý khách không thể làm thế được!"

"Hừ! Có gì mà phải bày đặt che che giấu giấu. Hôm nay tôi nhất định phải xem cô ta là thượng vàng, hay hạ cám!"

Là một thiếu gia ăn chơi trác táng nổi tiếng. Nghe nói từng nhiều lần gửi thiệp mời, hoa tươi, hàng hiệu cho cô nhưng đều bị từ chối. Hôm nay thẹn quá hoá giận mới chạy lên sinh sự.

Màn che bị thô lỗ giật xuống, mọi người nín thở chờ đợi.

***

Trong góc tối.

"Ngài có cần tôi ngăn hắn lại?"

"Không cần. Để xem cô ấy đối phó như thế nào đi."

***

"Không nên nóng vội như vậy chứ~"

Một cô gái mặc váy lam sắc đang ngồi trên ghế, xung quanh là ánh đèn chiếu sáng nhè nhẹ. Màu xanh dương nổi bật lên giữa bóng tối mịt mùng, tô điểm thêm cho dung nhan kiều diễm, kiêu ngạo hơn bất kì loài hoa nào, lấp lánh hơn bất kì viên đá quý nào. Dường như thế gian chẳng thứ gì sánh bằng.

Hải Lam khép hờ mắt, mặc kệ làn tóc đang khẽ bay theo gió. Hai tay đặt trên micaro, chuyên chú suy nghĩ nên xử lí tên qua đường này ra sao. Và mục đích chính là, tiếp cận được J.

"Ngẩng mặt lên, tháo chiếc mặt nạ đó xuống cho đại thiếu gia! Xấu như quỷ hay sao mà không dám gặp người. Haha!!!"

Kì thực, chiếc mặt nạ mỏng manh chẳng che giấu nổi dung nhan yêu nghiệt.

Hải Lam lười biếng xốc lên mi mắt cong dài. Một mắt đen lạnh lùng, một mắt xanh dương sâu thẳm. Đôi mắt to sáng linh động nhìn không rõ cảm xúc, mông lung bí ẩn. Chiếc mũi cao cao thon nhỏ, đôi môi căng mọng ướt át. Tất cả khiến người khác thèm khát khám phá.

Không còn cuồng ngạo nữa, tên thiếu gia thấy cổ họng khô khốc. Trời ạ, cô mà xấu thì ai dám nhận mình đẹp.

"Người đẹp~ ra giá đi, em thích gì anh cũng chiều em tới nơi~"

"Nha... giá của tôi rất rất cao."

Hắn thấy cơ thể điên cuồng phản ứng. Vội vã nói.

"Chỉ cần em ra giá~"

"Giá? Bán cả mạng quèn của anh cũng không trả nổi."

Đúng là người đẹp có gai. Hắn không giả vờ giả vịt nữa, bước lên sân khấu định cưỡng ép. Bảo vệ chạy tới rất đông, nhưng đều bị đàn em của hắn giữ chân.

"Rượu mời không uống muốn uống rượu phạt! Phi! Ông đây cho mày biết thế nào là lễ độ."

***

"Thưa ngài?"

"Cứ để yên."

"Em sẽ làm gì đây..."

___________________________________

Ngọc lục bảo Alexandrite ( 50.000 - 1 triệu USD/ carat)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net