say

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

3:00 a.m

Khiêm giận dữ đá giày ra trước thềm nhà, bước chân xiêu vẹo đi vào. Đêm qua hắn có đi tìm đại một cô tình nhân, nhưng chết tiệt là, hắn không dậy nổi hứng thú. Nhìn bóng dáng mơ hồ đang bước lên cầu thang. Hắn không suy nghĩ liền gọi tên.

"Hải Lam!"

Cô bình tĩnh quay đầu lại, thấy ba mình say khướt. Khuôn mặt băng lãnh nháy mắt chuyển sang chế độ mỉm cười ngọt ngào.

"Ba~ ba uống say rồi~"

"Đừng đánh trống lảng. Tại sao giờ này mới về đến nhà?"

Lam ôm lấy cánh tay hắn làm nũng. Cả cơ thể thiếu nữ xinh đẹp dán lại gần.

"Ba~ con đi tụ tập với bạn~ còn đi tăng hai, nên ngủ nhờ nhà bạn đến giờ mới về~"

Lương Khiêm cảm thấy mình chếch choáng trong men say. Vì rượu, hay vì một cảm xúc kì lạ dấy lên. Cánh tay hắn được cô ôm lấy, chà sát bộ ngực sữa trắng nõn. Bộ váy xẻ sâu làm lộ ra rãnh ngực hun hút, tà váy ngắn không che nổi đôi chân thon dài. Giọng nói bên tai như có ma thuật, thôi miên hắn, dẫn dụ hắn tới những suy nghĩ kì lạ.

"Đi chơi tối, còn ăn mặc hở hang thế này, là muốn câu dẫn đàn ông sao?"

Hắn nặng lời. Hắn không thể tiếp tục suy nghĩ hoang tưởng với cô được. Mẹ con hai người đều giống nhau. Hắn bị lừa bởi một người là quá đủ.

"Ba~ ba nói gì vậy?"

"Từ nay về sau không được như thế nữa. Không thì đừng nói chuyện với ba."

"Khoan đã. Ba~ ba~"

Hắn biết mình say, nhưng còn đủ tỉnh táo. Bất thình lình thấy trời đất đảo một vòng, mình ngã ngồi trên sôpha, con gái cũng ngã lên trên. Sự ấm áp không chút kẽ hở làm hắn hít thở không thông. Cô chỉ kéo tay hắn, mà sao hai người lại ngã thành dạng này.

Hải Lam không thành thật nhẹ nhàng ma sát cơ thể với người bên dưới. Phát ra tiếng rên yêu kiều thật nhỏ, vụn vặt mà mê hoặc.

"Ưm, ba~ đau quá a~"

Khiêm bóp trán, cố kiểm soát cơ thể đang rục rịch phản ứng. Nhìn lên, có thể thấy được khuôn ngực xinh xắn. Lên trên chút nữa, là xương quai xanh tinh xảo, tóc đen dài mượt mà tản ra. Cuối cùng, là gò má ửng hồng dụ dỗ người ta phạm tội.

"Ba~"

Hắn không nghe được tiếng con gái gọi, mắt không thể dời khỏi đôi chân đeo tất đen ngọt ngào đang ngồi đè qua thắt lăng mình. Từ bao giờ, cô làm hắn không thể dời mắt, không thể không nhớ đến dù chỉ một giây.

Cô cảm nhận được một vật cứng rắn nhô lên, cạ trên đùi mình. Môi đỏ cười rộ lên vui vẻ. Chiếc lưỡi hồng vươn ra liếm nhẹ bờ môi.

Nóng quá! Hắn rút bỏ cà vạt. Cúc áo sơ mi vì giật mạnh mà đứt đi mấy cúc, lộ ra lồng ngực tinh tráng. Hắn năm nay 35 tuổi, độ tuổi sung mãn nhất của người đàn ông. Khuôn mặt chưa có chút giấu vết thời gian lưu lại, đẹp trai và lạnh lùng, cương nghị. Sống mũi cao, môi mỏng, đôi mắt sắc bén - đường nét trên khuôn mặt đẹp như tạc tượng mà tất cả phái nữ đều nhung nhớ. Khó trách, mẹ cô năm đó hơn hắn những 10 tuổi vẫn quyết định kết hôn.

Lúc này, chồng trẻ của mẹ cô đang chìm trong nhục dục. Khuôn mặt ngàn năm băng lãnh xuất hiện vết rạn nứt, hơi thở nam tính dồn dập, mồ hôi đẫm ướt.

Muốn!!! Hắn không tự chủ nổi, một tay mạnh mẽ giữ chặt gáy cô, một tay buộc chặt vòng eo nhỏ nhắn. Kéo cô tới gần hắn hơn nữa, dập tắt lửa cháy trong hắn. Không cho cô chống cự hay suy nghĩ, chóp mũi hai người đã kề sát nhau, cách vài mm nữa thôi, môi sẽ chạm môi.

"Tinh!"

Đèn khắp phòng khách bất ngờ toàn bộ được bật lên. Ánh sáng rực rỡ làm người đang say tình bừng tỉnh. Khiêm vội đẩy cô ra, hoảng sợ chạy về phòng.

"Ba~ sao vậy?"

Bước chân càng nhanh hơn.

"Ông xã. Anh giờ mới về sao~"

Dì Lan hỏi han ân cần. Tinh ý liếc nhìn cơ thể hắn, liền vội vàng cởi bỏ áo choàng, lộ ra nội y tình thú bên trong.

"Để em giúp anh..."

"Cút!"

"Ông xã~ chúng ta đã lâu không..."

"Tôi nói cút! Cô cho mình là ai?"

"Dạ. Em hiểu rồi."

Lan hậm hực bước ra khỏi thư phòng. Lòng nóng như lửa đốt. Cô chỉ là tiếp viên quán bar, may mắn
một lần gặp hắn liền gài bẫy, thành công mang thai. Hắn chỉ nhận đứa con, nhưng cô nài nỉ theo về chăm sóc gia đình. Còn cùng hắn mưu toan bao việc, đến bây giờ, cũng chưa có lấy một tờ hôn thú. Cô không cam tâm, cuộc sống xa hoa giàu có này làm cô phát nghiện. Giết người cũng đã giết, cô sẽ không từ thủ đoạn nào...

***

"Ba, dì, em gái~ buổi sáng tốt lành~"

Bàn ăn như thường lệ đông đủ người. Không khí hài hoà đầy giả tạo.

"Chị~ hôm qua chị đi chơi muộn mới về là không đúng đâu~"

"Ồ."

"Em còn thấy chị đến J nữa, chị là con gái, một mình đến đó người ta sẽ đàm tiếu. Em rất lo cho chị đó~ đúng không ba~"

"Phải không? Chị thấy em đi với đàn ông đến J còn đáng lo hơn rất nhiều."

Lương Minh Diễm hét lên.

"Chị nói láo!"

Sau đó, nhận ra mình lỡ lời liền che miệng. Mắt như có cái van, nói khóc là khóc ngay. Nước mắt tuôn ra tựa như vô cùng uỷ khuất.

"Em không hiểu chị nói gì. Em chỉ lo cho chị thôi~ chị đừng nói xấu em như vậy."

"Đúng đó Lam à. Tối qua em con kêu mệt lên đi ngủ sớm. Dì có thể làm chứng."

"À. Bàn 16, chẳng lẽ chị nhầm. Rõ ràng chị thấy em ngồi cùng hôn phu của chị nói cười vui vẻ cơ mà."

"Không thể nào!"

"Xem lại video ở J là biết ngay. Em không cần lo, chắc chị nhìn nhầm thật. Chị đi xem thử ngay đây."

"Không! Không cần!"

"Em đừng níu chị. Mang tiếng nói xấu em chị chịu không nổi. Ba~ tẹo nữa con cho ba xem video nhé. Con hát rất hay đó~"

"Tôi nói chị không cần đi xem!"

Bạch liên hoa non nớt hoảng sợ thực sự, cô ta quýnh lên. Biểu hiện chột dạ rõ ràng như vậy, ai là người nói láo nhìn vào biết ngay. Dì Lan tức giận nhìn đứa con gái vô dụng, việc này không thể xé to ra. Cô biết nó hận Hải Lam, phàm là đồ của Lam đều muốn giành, nhưng không nghĩ nó nóng vội như vậy. Dám qua mặt cả người mẹ là cô đi chơi tối với hôn phu của chị. Cô từng dặn đi dặn lại với nó dục tốc bất đạt rồi cơ mà.

"Chát!"

"A. Mẹ... sao mẹ đánh con?"

Diễm khó tin ôm lấy mặt sưng tấy. Nước mắt tiếp tục như đê vỡ trào ra.

"Không mau xin lỗi chị đi. Con sai rồi. Mau!"

"Mẹ!"

"Mẹ nói con có nghe không."

"Được rồi. Dì Lan, em ấy còn nhỏ chưa hiểu chuyện, cháu hiểu mà. Nhưng đi chơi tối cùng hôn phu của cháu, chuyện này không nhỏ nha, cánh báo chí biết được sẽ ảnh hưởng đến cả danh vọng của nhà đó."

Hải Lam ngoài mặt tha thứ, bên trong lại bới móc tội lỗi của em gái nhỏ.

Minh Diễm không thể tin nổi.

"Chị nói cái gì vậy. Em chỉ là thích anh Phong thôi. Hậu quả đâu lớn như vậy. Chị cố tình đúng không?"

"Ai ui, em thừa nhận mình thích hôn phu của chị rồi kìa. Thật dễ khai, ra ngoài gặp đống chó săn biết làm thế nào đây."

"Chị!"

Cô ta nhào tới, muốn tặng lại một bạt tai cho cô nhưng không thành. Bởi một cốc sữa hất vào mặt.

"Cô đang làm cái gì?"

"Ba."

Một bộ dạng bết bát dính đầy sữa. Ghê tởm như vậy, vẫn cố ra vẻ dễ thương hiền lành. Thật mắc ói.

"Ở trong phòng suy nghĩ một tuần đi. Tôi no rồi."

"Ba!"

"Em gái. Em đang rất bẩn, đi tắm trước đi~ lây bẩn ra ba là phạt nặng thêm đó."

Em gái run run tay chỉ thẳng mặt cô.

"Chị! Chị!"

"Chị? Chị làm sao? Chị đi tới J kiểm tra video đây."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net