Chương 37: Trung khuyển tiến hóa sử (10)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đoạn Tĩnh Triết rất nhanh liền điền xong tư liệu báo danh, trong thời gian này lão sư tiếp quản công việc báo danh này vẫn dùng ánh mắt tràn ngập hứng thú đánh giá về hắn.

Sau khi hắn đem tư liệu giao xong, lão sư kia ý tứ sâu xa nở nụ cười: "Chúng ta còn có thể gặp lại."

Đoạn Tĩnh Triết nháy mắt một cái, sau đó cũng không quay đầu lại liền rời khỏi.

"A ~ thú vị" lão sư kia hé mắt nhìn bóng lưng Đoạn Tĩnh Triết, khóe miệng câu lên.

Dựa theo chỉ dẫn bên cạnh, Đoạn Tĩnh Triết thành công tìm thấy địa điểm tổ chức cuộc thi thứ nhất.

Khảo sát thể năng và lực lượng tinh thần.

Quy trình thi của học viện Mullis Mech rất đơn giản, tổng cộng chia làm ba mục.

Đầu tiên là kiểm tra thể năng cùng lực lượng tinh thần, sau đó chính là thi về tri thức lý luận, cuối cùng là thử nghiệm. Thành tích ba mục này đồng thời tổng hợp ra, quyết định cuối cùng có thể hay không trúng tuyển học viện Mullis Mech.

Quá trình kiểm tra hạng mục cùng khảo nghiệm của học viện Mullis Mech với các học viện khác cơ bản giống nhau, duy nhất khác biệt chính là thời gian công bố thành tích cuộc thi.

Phần lớn học viện đều là chờ sau khi cuộc thi kết thúc thống nhất kết quả cuộc thi. Mà học viện Mullis Mech là sau khi thi xong một hạng mục thì ở đại sảnh sẽ công bố thành tích cuộc thi cùng thứ tự.

Đối với hành động ảnh hưởng đến tâm thái thí sinh này, học viện Mullis Mech biểu thị rất cứng rắn - Chúng ta không cần học sinh ngay cả tâm thái bản thân cũng không khống chế tốt!

Vì vậy khi bắt đầu thực hiện, tuy rằng có rất nhiều người phản đối nhưng dưới sự kiên trì của lãnh đạo học viện Mullis Mech, vẫn là việc nghĩa chẳng từ nan mà chấp hành.

Đoạn Tĩnh Triết lúc này đã ở bên ngoài chỗ khảo sát thể năng nhìn bảng xếp hạng trên quang tường ngoài diện.

Sáng long lanh vô cùng đáng chú ý.

Mà phía trước quang tường đã tập trung đông đảo thí sinh thấp giọng thảo luận không dứt bên tai, có cao hứng, có tuyệt vọng, còn có bất mãn cùng đố kị.

 Đoạn Tĩnh Triết không nhấc mắt lên một chút, trực tiếp từ đi theo đám người, đi tới chỗ khảo sát thể năng, tìm một chỗ ít người đi tới xếp hàng.

Khảo sát thể năng tiêu tốn rất ít thời gian, chỉ qua mười phút, liền đến lượt Đoạn Tĩnh Triết. Hắn đem thẻ mình vừa nhận được ở trước cửa phòng kiểm tra quét qua một lượt, cửa lớn phòng kiểm tra theo tiếng mà mở.

Thể năng cùng lực lượng tinh thần quá trình kiểm tra rất đơn giản, trực tiếp nằm xuống ở trong buồng, có một số đường xúc tu kết nối với não bộ và cơ thể của hắn.

Nằm xuống không tới một phút, Đoạn Tĩnh Triết liền nghe được đing một tiếng, kết quả khao nghiệm lần này liền hiển thị ở trên vách.

[ Thể năng cấp E, lực lượng tinh thần cấp D, đạt tiêu chuẩn. ]

Đoạn Tĩnh Triết mặt không cảm xúc nháy mắt một cái thở phào nhẹ nhõm.

------ Đạt tiêu chuẩn, cũng chính là tư chất phù hợp.

Trong nháy mắt Đoạn Tĩnh Triết đi ra khỏi phòng kiểm tra, trên bức tường kia cũng lóe lên một cái, ở cuối cùng xuất hiện một tên mới.

[ No.295, Đoạn Tĩnh Triết thể năng cấp E, lực lượng tinh thần cấp D ] các thí sinh đứng vây xem quanh đó bỗng nhiên im lặng một lúc, sau đó chính là một tràn tiếng cười lớn.

"Phốc....ha ha, ai có dũng khí như thế, tư chất như vậy cũng dám đến cuộc thi này!"

"Ha, ai biết, khả năng chính là để chứng minh dũng khí của bản thân đi!"

"Cũng còn tốt, cũng còn tốt" có người che ngực thở dài một tiếng, trên mặt cảm động không thôi: "Hiện tại ta rốt cuộc cũng không phải tên cuối cùng! Tư chất hắn như vậy đều có dũng khí tham gia cuộc thi, ta còn sợ cái gì!"

"Ha ha, nếu người này còn dám tham gia vòng thứ hai của cuộc thi, ta liền khâm phục hắn đến chết, ha ha ha ha"

Mọi người đang cười nhạo, cũng bắt đầu nhìn xung quanh tìm thí sinh "đầy dũng khí" kia.

"Nhìn! Chính là người kia!" Một người trong số đó ánh mắt sáng lên, chỉ Đoạn Tĩnh Triết liền hô lên.

"Ăn mặc thật quê mùa"

"Khó trách lại có dũng khí tới tham gia cuộc thi, phỏng chừng người ở địa phương nhỏ như bọn họ, tư chất như thế liền như bảo bối đi!"

Lão sư nhìn chằm chằm ở đây vì hoàn cảnh quá mức huyên náo đem mí mắt giơ lên một hồi, sau khi nhìn rõ tình hình, lại nhắm mắt bắt đầu ngủ.

Tình huống này hắn đã thấy nhiều, phỏng chừng lại muốn đánh nhau nữa đây.

Mặc kệ xung quanh có huyên náo đến cỡ nào, Đoạn Tĩnh Triết vẫn giống như không nghe thấy cái gì, mặt nhìn thẳng hướng đi trực tiếp đến địa điểm phòng thi tiếp theo.

Chỉ là hắn muốn đi, nhưng có người lại không nghĩ để hắn được như ý.

"A, vừa nãy lớn lối như vậy, ta còn tưởng ngươi lợi hại lắm, không nghĩ tới tư chất ngươi thấp tới mức rác rưởi như vậy!" Lô Lương Tuấn ngăn cản Đoạn Tĩnh Triết đi ra ngoài, trong giọng nói đều đầy vẻ trào phúng cùng xem thường.

Cái ánh mắt cao cao tại thượng kia giống như đang nhìn một tiện nhân rác rưởi.

Đoạn Tĩnh Triết mặt không cảm xúc liếc mắt nhìn hắn, sau đó nghiêng người chuẩn bị đi vòng qua hắn.

"Đừng có đi gấp a, Lô thiếu gia của chúng ta còn chuẩn bị cùng ngươi cẩn thận nói chuyện đây!" một người tùy tùng của Lô Lương Tuấn ngăn Đoạn Tĩnh Triết ngăn lại, một mặt cười trên sự đau khổ của người khác.

"Tư chất ngươi thấp như vậy, lại vọng tưởng thi đậu học viện Mullis Mech, quả thật là nói chuyện viễn vong! Nếu hiện tại ngươi quỳ xuống dập đầu nhận sai với ta, ta bảo đảm không cho phép ngươi có thân phận ở trong học viện." Lô Lương Tuấn đem mặt mình ép tới gần Đoạn Tĩnh Triết, ẩn trong hàng lông mày hiện lên sự thoải mái và liếc mắt hả giận rõ mồn một.

Lô Lương Tuấn là An Á của nhân vật số một số hai trên tinh cầu bọn họ, gia tộc Lô gia của hắn tuy rằng ở Liên Bang chỉ có thể tính là hạng ba, thế nhưng ở hành tinh An Á là người nắm quyền to lớn nhất. Vì lẽ đó từ trước đến nay hắn đều thoải mái đắc ý, tất cả mọi người quay xung quanh hắn, khen tặng cùng nịnh bợ.

Cảm giác bị người vây quanh kiểu này mặc dù là đến hành tinh Mullis Mech vẫn không có cảm giác ít hơn bao nhiêu.

Tuy rằng thế gia hạng ba địa vị không bằng thế gia hạng nhất và hạng hai, thế nhưng thế gia hạng nhất và hạng hai là cũng cực kì hiếm có, vì lẽ đó thế gia hạng ba vẫn là sự tồn tại khiến mọi người ngước nhìn.

Lô Lương Tuấn xưa nay đều là đứng phía trên người khác.

Nhưng mà tôn nghiêm của hắn hôm nay đã bị chà đạp một cách tàn nhẫn!

Hết thảy đều do rác rưởi không có tư chất trước mắt này gây nên!

Chỉ cần chiếm vị trí của hắn, hắn sẽ hướng lão sư kia cáo trạng! Lúc đó tất cả mọi người đều cười nhạo hắn, tất cả mọi người vì rác rưởi trước mắt này mà cười nhạo mình!

Mà hiện tại, cái rác rưởi này tư chất kém cỏi như vậy, quả thật chính là một tên rác rưởi!

Lô Lương Tuấn cảm giác được một trận thoải mái cùng hả giận thật sâu!

Hắn nhìn về phía Đoạn Tĩnh Triết trong mắt tràn ngập ý xấu, lần này nhất định phải làm hắn nhục nhã!

"Hiện tại quỳ xuống, cầu ta, ta có thể tha cho ngươi một mạng" trong âm thanh tràn ngập ác ý.

Đoạn Tĩnh Triết mặt không cảm xúc nhìn hắn một lúc, sau đó mờ mịt mở miệng.

"Ngươi là ai?"

Yên tĩnh toàn tập.

".....Phốc."

Nhóm người xung quanh vốn đang thảo luận về tư chất của Đoạn Tĩnh Triết ngay lúc Lô Lương Tuấn đến cũng ngừng lại, từng cái từng cái chuẩn bị xem kịch vui. Bọn họ phần lớn đều là người nhận thức Lô Lương Tuấn, tự nhiên biết là thí sinh tư chất kém kia e là không chiếm được tiệng nghi.

Bọn họ vốn đã chuẩn bị nhìn trò hay quỳ xuống thấp kém, ai biết được lại có một chuyển ngoặc thần kì như vậy.

Những thí sinh kia từng người từng người sắc mặt đỏ lên, nhưng vẫn có người không nhịn được bật cười.

Có người mở đầu, những người khác cũng không nhịn được nữa, toàn bộ người trong sảnh chờ đều cười ra tiếng, có người thậm chí cười ra nước mắt.

Mà những tùy tùng kia của Lô Lương Tuấn cũng không nhịn được cười ra tiếng, sau đó lập tức che miệng mình lại.

Sắc mặt Lô Lương Tuấn âm trầm đến đáng sợ.

"Ngươi lặp lại lần nữa?", Lô Lương Tuấn híp mắt, âm thanh tàn nhẫn thoát ra từ hàm răng.

Đoạn Tĩnh Triết nháy mắt một cái, cảm thấy lỗ tai người trước mắt này có vấn đề, chính mình lúc nãy đã nói rõ ràng như vậy, lại vẫn muốn để mình lặp lại lần nữa.

Hắn xoắn xuýt muốn rời khỏi, lại phát hiện người trước mắt này vẫn đứng chặn đường đi của mình.

Hắ có chút tức rồi.

Người này thật đáng ghét, luôn chặn đường của mình! Hắn nếu như không đi nữa, mình liền đi cáo trạng với lão sư đang ngồi đó!

"Điều 321 luật của trường thi, trong thời gian tiến hành cuộc thi cản đường của thí sinh khác, sẽ trừ vào  thành tích cuối cùng." Đoạn Tĩnh Triết mặt không cảm xúc nhìn chằm chằm chướng ngại chặn đường trước mặt, dùng luật trường thi vừa coi xong lúc nãy uy hiếp một hồi.

Đoạn Tĩnh Triết vừa nói xong, tất cả mọi người đều im lặng.

Mà sắc mặt Lô Lương Tuấn càng thêm đặc sắc, hắn cắn chặt hàm răng, ánh mắt hung tàn nhìn chằm chằm Đoạn Tĩnh Triết.

"Nhường đường cho hắn!"

Lô Lương Tuấn vừa nói xong, những tùy tùng kia không hẹn mà cùng dạt ra hai bên chừa con đường lớn cho Đoạn Tĩnh Triết.

Đoạn Tĩnh Triết cũng không quay đầu lại trực tiếp rời đi.

Có điều.... Người kia nhìn có vẻ khá quen mắt...Có phải gặp qua ở đâu rồi không?

Đoạn Tĩnh Triết có chút nghi hoặc, sau đó lắc đầu, trực tiếp quên đi sự tình mới nãy.

Đợi Đoạn Tĩnh Triết khỏi phạm vi phòng kiểm tra, đám thí sinh xung quanh mới bắt đầu nhỏ giọng nghị luận.

"Hắn sẽ không phải là thí sinh đã đọc luật thi trong lúc báo danh đi......"

"....Hình như là vậy", một người bên cạnh lên tiếng.

"Mà người hắn cáo trạng kia hình như là Lô thiếu gia.... Không trách tại sao hai người bọn họ đối đầu." người đang nói chuyện đem âm thanh cảu mình hạ đến mức thấp nhất.

".....Chúng ta sau khi kiểm tra nhìn thấy người kia vẫn là đi đường vòng vẫn hơn, vốn điểm kiểm tra đã không cao, vạn nhất hắn lại cáo trạng chúng ta, chúng ta khẳng định thi không đậu." một nam sinh đeo kính vô cùng lo lắng mà lên tiếng.

"Ân, xác thực." những người khác phụ họa: "Cũng không biết quái nhân kia là xảy ra chuyện gì, trong thời gian ngắn có thể đem luật thi dày như vậy xem hết, quá lợi hại."

Lô Lương Tuấn nghe thảo luận xung quanh sắc mặt càng ngày càng khó coi, hận không thể đem những người này loạn côn đánh chết.

Nếu như là trước đây, hắn đã sớm quát tháo bảo ngừng lại, nhưng hiện tại, ai biết cái nơi ghi danh quỷ kia còn có nhiều hạng mục lung ta lung tung như thế!!

Lệ khí trong mắt Lô Lương Tuấn càng ngày càng nặng, đột nhiên lộ ra một nụ cười quái dị.

"Ngươi muốn nhập học? Còn phải nhìn coi ta có đáp ứng hay không?"

============================

Editor: OK, trả hàng cho mấy thím đây....ra nhận hàng!!! 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net