11 - 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 11: A Uyển thị tẩm

Khôn Ninh cung vẫn tráng lệ trước sau như một, cả tòa cung điện không giây phút nào không lộ ra khí tức trang trọng nghiêm túc, mà ngay cả bọn cung nữ thái giám trong cung hành động cử chỉ cũng cực kỳ quy củ, mặc dù giờ phút này cung nữ thiếp thân Nguyệt Đường của hoàng hậu nương nương bước đi vội vội vàng vàng, vội vã chạy đến bẩm báo với hoàng hậu, trong thần sắc cũng cực kỳ lãnh đạm, phần khí độ này không khỏi làm cho người ta tán thưởng phương pháp hoàng hậu dạy dỗ cung nhân cực kỳ cao minh.

Nguyệt Đường tiến vào trong điện, lúc này hoàng hậu nương nương đang cầm cây kéo vàng nhỏ tu sửa lại bồn hoa, mặc dù Nguyệt Đường bắt đầu hồi bẩm tin tức, cây kéo trong tay cũng chưa từng ngừng lại.

"Nương nương, kính sự ti truyền tin đến nói, hoàng thượng lật bài tử Ôn mỹ nhân, mà còn là Lý công công tự mình truyền khẩu dụ."

Ôn mỹ nhân? Đó chắc là vị ngày ấy khi điện tuyển được hoàng thượng đánh giá bốn chữ "Rất là yêu thích". Nghĩ tới lúc trước nàng dự tính vị phân, dựa vào gia thế Ôn mỹ nhân chẳng qua chỉ là tòng thất phẩm tuyển thị mà thôi, hoàng thượng còn cư nhiên ban phân vị cho nàng ta, mặc dù cũng chỉ mới là tòng lục phẩm mỹ nhân thôi, nhưng từ điểm này ít nhiều cũng có thể nhìn ra thái độ của hoàng thượng.

Nhưng mà nếu nói là ưa thích Ôn mỹ nhân này, sao lại ban thưởng ở Kinh Hồng điện, còn thị tẩm đầu tiên. Hoàng hậu nương nương càng nghĩ càng không rõ, hành động cây to đón gió của hoàng thượng rốt cuộc đâu có nghĩa là Ôn mỹ nhân được sủng ái? Có mà là gây thù hằn cho Ôn mỹ nhân đấy chứ.
Hoàng hậu khẽ thở dài một tiếng, cho Nguyệt Đường đi xuống, tuy là vợ chồng từ khi còn trẻ, nhưng hoàng hậu cảm thấy càng nhìn không thấu hoàng thượng.

Mà vị duy nhất sinh dưỡng hài tử trong cung - Đức phi tốc độ nhận được tin cũng không chậm, thị tẩm dù là ai Đức phi nương cũng không thấy e ngại, chỉ là nghe nói vị Ôn mỹ nhân này ở Kinh Hồng điện vẫn thoáng để tâm, nhưng chỉ vẻn vẹn là như thế thôi.

Nhìn đại công chúa đang chơi đùa trong hoa viên, tâm Đức phi liền yên ổn, chỉ cần có đại công chúa ở đây, nữ nhân hậu cung này bất luận tranh đoạt thế nào, trong một tháng hoàng thượng cũng sẽ muốn tới chỗ nàng thăm con gái mấy ngày.

***

Mặc kệ nữ nhân hậu cung nghĩ gì về lần đầu A Uyển được thị tẩm, giờ phút này A Uyển đang chậm rãi thong thả ngâm mình trong thùng nước mặc cho Bạch Lộ cùng Thanh Sam hầu hạ nàng tắm rửa.

Thân thể A Uyển tuy rằng có chút yếu, nhưng vóc người so với cô nương cùng tuổi mà nói cũng là không thấp, chỉ là có chút gầy. Lùa cánh hoa trên mặt nước ra, A Uyển tự nhìn bộ ngực đang ẩn hiện, tấm tắc...Mặc dù không quá lớn, chỉ mong hoàng thượng đại nhân không cảm thấy quá cộp răng khi ăn là tốt rồi.

Khi sắc trời dần tối thì các cung đã đốt đèn lên,  còn hoàng thượng ở Ngự Thư phòng đèn đuốc càng sáng trưng như ban ngày. Nhìn hoàng thượng vẫn như cũ cần cù chăm chỉ làm công vụ, trong lòng Lý Đắc Nhàn âm thầm rối rắm rằng có nên nhắc nhở hoàng thượng một chút không.

Hoàng thượng đã lật bài tử rồi đấy!

Còn mệnh nô tài tự mình đi truyền khẩu dụ đấy!

Hoàng thượng có thể đừng để chuyện này phát sinh làm ảnh hưởng đến uy tín của nô tài không!

Bởi vì hoàng thượng đối với việc nữ sắc luôn luôn không để tâm, hậu cung này có thể không đảm nhiệm được trách nhiệm. Thái hậu nương nương từng cho rằng hoàng thượng được phép nam phong tốt, mà đối tượng còn là hắn, tiểu thái giám Lý Đắc Nhàn từ nhỏ đã hầu hạ hoàng thượng cùng nhau lớn lên. Nhỡ đêm nay hoàng thượng lật nài tử lại quên đi sủng hạnh quý nhân, thái hậu nương nương đang lễ Phật chắc chắn sẽ khai đao vấn tội nô tài là hắn.

Bởi vì hoàng thượng vẫn chưa đề cập đến tình, nên, Lý Đắc Nhàn tất nhiên là phải cực lực thúc đẩy. Nếu không đầu hắn không sớm thì muộn cũng phải chuyển nhà, làm nô tài áp lực cũng rất lớn đó được chưa?

May mà lúc hoàng thượng phê duyệt xong một phần tấu chương, buông lỏng bả vai một chút, liền bảo Lý Đắc Nhàn mở đường, bãi giá Chiêu Dương cung Kinh Hồng điện. Trong lòng Lý Đắc Nhàn tất nhiên là thở phào một hơi, phân phó nhóm tiểu thái giám nhanh chóng mang đồ ăn đến Kinh Hồng điện.

A Uyển phát hiện mình đã chuẩn bị quá sớm, sau khi hoàn tất tắm rửa cũng không còn việc gì nữa, trang điểm? Đương nhiên là không cần, lẽ nào trong khoảng thời gian lăn ra giường còn muốn cho hoàng thượng ăn son phấn sao?

Chọn y phục? Cũng không cần, dù sao cuối cùng đều cởi hết, ăn mặc đẹp cũng chỉ là rườm rà.

Chải đầu? Lại càng không cần, nếu như thời điểm lăn lộn trên giường bị mấy thứ đồ trang sức gì đó làm xước vậy mình chẳng phải là tự tìm đường chết sao.

Những ý nghĩ kỳ kỳ quái quái này của A Uyển tất nhiên không được Bạch Lộ cùng Thanh Sam tán thành, chủ tử ngài hoàn mỹ sao? Muốn không chỉnh lại quần áo, cứ như thế gặp mặt hoàng thượng sao? Cho nên A Uyển vẫn bị hai người đè mạnh xuống bôi chút cao ngọc lan lên mặt, mùi thanh nhã không ngấy, A Uyển vẫn có thể chấp nhận được.

Tóc dùng trâm ngọc búi một kiểu tóc đơn giản, quần áo cũng đổi thành váy chế từ vải bông, mà trước khi hoàng thượng tới, khuôn mặt nhỏ nhắn của Bạch Lộ hơi ngượng ngùng đặt vào trong tay A Uyển một quyển sách nhỏ.

"Chủ tử, đây là phu nhân chuẩn bị cho ngài, để trước khi ngài thị tẩm lén ôn tập một lần." Bạch lộ nói hết một hơi cho xong rồi đỏ mặt.

Không cần phải nói A Uyển cũng biết quyển sách trong tay là bí hí đồ, trước khi tiến cung Ôn phu nhân đã tìm một người tinh tế giảng giải cho A Uyển, lúc này lại để cho A Uyển ôn tập thêm một lần, Ôn phu nhân có thể nói là dụng tâm lương khổ.

Kiếp trước A Uyển dù gì cũng đã thành niên, phim Nhật Bản cũng xem qua một chút, nhưng so với quyển sách này, A Uyển cảm thấy bản thân mình đã được mở rộng tầm mắt, sao nàng chưa bao giờ biết người còn có thể xoay thành kiểu này chứ?

Đang lúc A Uyển tỉ mỉ xem sách, hoàng thượng đại nhân đã dẫn Lý Đắc Nhàn đi vào. A Uyển vội vàng không kịp chuẩn bị cũng không biết nên đem tập sách này giấu ở chỗ nào, liền giấu ra sau lưng.

Tề Diễn Chi đến Kinh Hồng điện thì không cho người thông báo, cũng không biết tại sao, Tề Diễn Chi nhớ tới những biểu tình sinh động của A Uyển lại cảm thấy thú vị, chính là muốn dọa nàng một cái. Chưa từng nghĩ vừa vào phòng thì thấy A Uyển mặt đỏ lên co quắp đứng lên, dáng vẻ tiểu hài tử làm chuyện sai bị bắt gặp.

Cách ăn mặc của A Uyển, có thể nói là không có dáng vẻ gì là vì quần áo trang phục mà phải đỏ mặt, nhưng lại càng lộ ra vẻ e thẹn đáng yêu của A Uyển. Hoàng thượng nhìn thấy ý cười trong mắt cũng sâu hơn.

Tuy cảm thấy cực kỳ mất mặt, A Uyển vẫn chưa quên quy củ, phúc thân thi lễ: "Tỳ thiếp thỉnh an hoàng thượng, hoàng thượng vạn phúc." Bởi vì vậy, quyển sách A Uyển cầm trên tay bại lộ ngay trước mặt hoàng thượng, Bạch Lộ và Thanh Sam ở một bên cũng âm thầm sốt ruột thay chủ tử.

"Đứng lên đi." Sau khi cho A Uyển đứng dậy, hoàng thượng thật hứng thú hỏi: "Thứ Ôn mỹ nhân cầm trong tay là cái gì vậy?"

A Uyển lại đỏ mặt ấp úng không nói ra được là cái gì, may mà lúc này nhóm cung nhân Ngự Thiện phòng đưa đồ ăn tới, A Uyển nhân tiện nói: "Này...Chẳng qua là tỳ thiếp nhàn rỗi đọc sách thôi, hoàng thượng chắc còn chưa dùng bữa, trước tiên vẫn nên để tỳ thiếp hầu hạ hoàng thượng dùng bữa."

Nói xong liền đưa sách cho Bạch Lộ để cho nàng cất đi, nhưng một ánh nhìn của hoàng thượng, Bạch Lộ đành ngoan ngoãn giao sách cho hoàng thượng. Nhìn qua ba chữ lớn trên tập bí hí đồ, hoàng thượng không cần mở ra cũng biết bên trong là nội dung gì, khiêu mi cười nói với A Uyển: "Không nghĩ tới mỹ nhân cũng rất có tâm hiếu học với những chuyện này, lúc rảnh rỗi cũng không quên nhìn một cái."

Hai vị chủ tử vừa nói chuyện, cung nhân một bên tất nhiên là sống chết mặc bây, đảm đương làm tiểu trong suốt, giống như cái gì cũng không nhìn thấy.

Sách giao đến trong tay hoàng đế đại nhân, A Uyển cũng không dám ngẩng đầu lên nhìn hắn một cái, nghe hoàng thượng chế nhạo mình như thế, mặt A Uyển lại "Oanh" một cái càng đỏ lên, việc xem trộm đông cung đồ (tranh khiêu dâm) tuyệt không vui chút nào đâu!

"Dùng bữa trước đi." Hoàng thượng đại nhân thấy A Uyển quẫn bách như vậy, tâm tình cũng sung sướng, mắt thấy A Uyển sắp đào lỗ tự chôn mình, liền mở miệng cho A Uyển một bậc thang, còn mình ngồi xuống trước bàn tròn chuẩn bị dùng bữa.

A Uyển tự cảm thấy thực sự rất mất mặt, nhưng vẫn mạnh mẽ lên tinh thần đi hầu hạ hoàng thượng đại nhân dùng bữa. Mà hoàng thượng nhìn thấy vẻ mặt người nào đó vẫn còn quẫn bách tựa hồ ngay cả ăn cũng thấy ngon miệng.

Hầu hạ hoàng thượng dùng bữa tối thật tốt, A Uyển ăn qua loa vài miếng, rồi bưng trà thơm đưa tới tay hoàng thượng, hoàng thượng cũng thả sách dạy đánh cờ trong xuống, tươi cười không rõ ý tứ hàm súc với A Uyển: "Đêm cũng sâu, không bằng mỹ nhân cùng trẫm hoạt động tiêu thực một chút đi." Nhóm cung nhân hầu hạ nghe vậy cũng rất tự giác rời khỏi tẩm điện.

Cái gì? Nghe được câu này trong đầu A Uyển dấy lên báo động, này này này, vừa mới ăn no mà lăn ra giường sao? Hoàng thượng đại nhân ngài luôn không cho người khác có thời gian chuẩn bị như thế sao? Chúng ta có thể nói chuyện trước khi lăn lên giường không?

Nhìn A Uyển như vậy hoàng đế Tề Diễn Chi cũng biết nàng nghĩ tới nơi nào: "Trẫm nói không bằng chúng ta đi dạo một chút, hoạt động một chút để tiêu cơm cũng tốt."

Trong lòng A Uyển thật sự nhịn không được rít gào, hoàng thượng ngài có thể đừng dùng chất giọng quyến rũ như vậy để nói những chuyện nghiêm chỉnh hay không! Người ta rất dễ hiểu sai đấy!

A Uyển còn chưa trả lời, nhoáng một cái thân hình bị đại nhân ôm lấy: "Xem ra mỹ nhân không muốn đi dạo, vậy không bằng chúng ta đổi phương thức khác?" Hoàng thượng ngài không cho tỳ thiếp cơ hội nói chuyện đấy, như vậy cũng được hả!

Nói xong A Uyển liền bị ôm đến bên giường lớn nàng thích nhất, sa trướng hồng nhạt làm nổi bật bầu không khí kiều diễm. Cảm nhận được hơi thở nóng bỏng lướt qua bên tai mình, A Uyển nhịn không được hơi co rúm lại.

Mà hoàng thượng đại nhân đè nặng lên người nàng hoàn toàn không có ý tứ muốn buông ra, đợi sau khi rút hết quần áo của A Uyển, nước da trong trắng lộ hồng, tóc đen mượt như tơ lụa tản mát trên đệm giường hồng nhạt dưới thân tạo thành vẻ tương phản tươi sáng, ánh mắt hoàng thượng càng sâu hơn, còn A Uyển thì tựa như đứa trẻ mới sinh bất lực mặc hắn an bài.

Mặc dù là ở trên giường, hoàng thượng đại nhân cũng không có quên sở thích tà ác của mình, nhéo nhéo bánh bao nhỏ của A Uyển: "Cũng không phải chỉ là vùng đất bằng phẳng, xem ra trẫm cần phải tin tưởng mỹ nhân cần thời gian để phát triển." Nghe được câu này A Uyển thật sự xấu hổ và giận dữ muốn che mặt.

Muốn nói điều gì đó lại bị hoàng thượng dùng môi ngăn chặn những lời kia, lúc này dường như nói gì đó đều là dư thừa. A Uyển có thể cảm nhận được tay hắn mơn trớn trên thân thể mình, làm cho nàng kìm lòng không đậu than nhẹ ra tiếng.

Tề Diễn Chi nhìn bé con mềm mại yêu kiều non nớt mình đang ôm trong ngực, cảm thụ được từ trong khuỷu tay nàng ngượng ngùng run rẩy, nàng còn ngây ngô không thích ứng được đụng chạm của hắn, trong lúc vô tình giãy dụa vòng eo nhỏ nhắn muốn né tránh hắn, nhưng lại càng khơi dậy niệm tưởng của hắn. Khi hoàng thượng cởi bỏ quần áo của hắn thì hai mắt nhắm chặt của A Uyển vừa lúc hơi hé ra.

Thân thể tinh tráng thon dài của hoàng thượng bị nhìn không xót chút gì, dưới lớp quần áo là cơ thể nam nhân tràn đầy gợi cảm khí phách cùng sức mạnh vận sức chờ phát động, thấy thế A Uyển lại nhịn không được nhắm hai mắt lại, biết lúc này A Uyển bị trêu đùa đã có thể tiếp nhận được hắn, nhưng thật sự phải mặc áo giáp ra trận thì A Uyển vẫn mở hai mắt tràn ngậy hơi nước nhìn Tề Diễn: "Tỳ thiếp thật sự sợ đau, hoàng thượng nhất định phải chậm một chút."

Vừa nói xong, A Uyển cơ hồ cẩm nhận được đau đớn bị xé rách, A Uyển đau đớn đến nỗi đầu óc mụ mị tựa hồ nước mắt cũng không nhịn được tràn mi, hoàng thượng ngài thực sự không thể chậm một chút được sao! Kích cỡ của chúng ta rất không xứng đôi được chưa!

"Đừng sợ, sẽ hết đau nhanh thôi." hoàng thượng khó khăn nặn ra được một câu nói, nhưng A Uyển chỉ thấy động tác của hắn càng lúc càng nhanh khiến nàng cảm giác thân thể mình sẽ bị xé nứt thành ngàn vạn mảnh, chỉ có thể coi hoàng thượng như khúc gỗ nổi mà ôm lấy.

Hoàng thượng vẫn còn luân hãm trong cảm giác thân thể nhỏ bé mang tới, mặc dù vẫn hết sức ngây thơ, nhưng hắn động thì thân thể A Uyển vô thức đáp lại, phát ra giọng than nhẹ, không cho hắn từ chối, hoàn toàn chìm đắm trong thế giới của hai người. Sóng hồng trở mình bên trong tẩm điện tất nhiên là liên tục duy trì thật lâu rồi mới tiêu tan.

A Uyển không nghĩ tới lần đầu tiên nàng thị tẩm lại có thể hôn mê bất tỉnh trước khi ngất đi trong đầu mơ mơ màng màng chỉ hiện lên một câu nói: Chuyện phong the có nguy hiểm, thị tẩm cần cẩn thận a.

Chương 12: Thỉnh an phong

Khi A Uyển từ từ tỉnh lại, cách sa trướng thấy hoàng thượng đại nhân được cung nhân hầu hạ đã mặc xong triều phục, chuẩn bị vào triều. Vốn chuyện sáng sớm hầu hạ hoàng thượng ăn mặc như vậy không cần nhóm cung phi phải làm, nhưng đa số phi tần muốn lộ vẻ hiền lương tài giỏi, kỳ thực cũng vì muốn lắc lư thêm một lúc trước mặt hoàng thượng thôi, bình thường sau khi thị tẩm đều sẽ dậy sớm hầu hạ hoàng thượng.

Trong lòng A Uyển nhìn trời thề mình cũng dự định tuân theo truyền thống như thế, nhưng mà tỉnh dậy hoàng thượng đã chuẩn bị xong rồi, thật là không có cơ hội để thể hiện.

Chỉ là A Uyển còn chưa nghĩ xong mình có nên thức dậy đưa tiễn hoàng thượng hay không, nhưng mình vẫn hoàn toàn trần truồng nằm dưới lớp áo ngủ bằng gấm, đột nhiên đứng lên như vậy chẳng lẽ muốn làm trò trước mặt hoàng thượng đang mặc quần áo sao? Tùy rằng hai người giường cũng đã lăn xong rồi, cái gì nên làm cũng đã làm, nhưng nội tâm A Uyển vẫn chưa cường đại đên mức có thể làm trò thay quần áo cho hoàng thượng mà mặt không đổi sắc.

Không đợi A Uyển rối rắm xong, hoàng thượng đại nhân đã ăn mặc chỉnh tề dường như cũng cảm nhận được động tác nhỏ bé trên giường kia, liền phất tay cho nhóm cung nhân lui ra, còn mình thì chậm rãi đi tới trước giường, vừa đúng lúc A Uyển mở to mắt, bốn mắt nhìn nhau.

A Uyển tất nhiên không đoán trước được tình huống đột nhiên như vậy, theo bản năng nhắm chặt hai mắt lại, nhưng mà ngay sau đó hành động này làm cho nàng hối hận không thôi.

"A? Ái cơ còn muốn giả bộ ngủ?" Hoàng thượng tất nhiên là đã thu hết những động tác lén lút của A Uyển vào trong mắt. A Uyển nhắm chặt hai mắt, nhưng lông mi khẽ run để lộ ra bộ dáng khẩn trương thực khiến hoàng thượng vui vẻ.

Trong lòng A Uyển cũng âm thầm phỉ nhổ chính mình, sao một mình đối mặt với hoàng đế thì những cái gì bình thường được tu dưỡng như khuôn phép đều không đứng đắn được, lại vẫn luôn ở thế bị động, không phải chỉ là lăn lộn trên giường thôi sao! Vậy mà cũng không bình tĩnh được, lại còn bị cào nữa chứ!

Nếu đã bị hoàng thượng đại nhân phát hiện mình giả bộ ngủ, mất mặt cũng không phải là lần đầu tiên, nhưng sao mỗi lần làm chuyện lén lút đều bị bắt tại trận, thật đúng là khóc không ra nước mắt! Trong lòng A Uyển tự cổ vũ mình mở to mắt, ôm chăn ngồi dậy, dáng vẻ muốn nói nhưng vẫn còn muốn nghỉ nhìn hoàng thượng: "Là thần thiếp thất nghi, thiếp vốn muốn thức dậy sớm hầu hạ hoàng thượng thật tốt, chỉ là đêm qua... Kỳ thật điều này cũng không phải tất cả đều do tỳ thiếp."

Càng nói thanh âm càng nhỏ, A Uyển cố gắng nghẹn đỏ mặt, liếc mắt trộm nhìn hoàng thượng một cái lại nhanh chóng cúi đầu xuống, nhìn có vẻ như là xấu hổ hận không thể chôn mặt trong chăn.

Hoàng thượng nhìn bộ dáng nàng như vậy không thể nghi ngờ là lại bị chọc cười, hoàng thượng nhìn A Uyển thật muốn ý kiến, trong hậu cung này thực sự không được coi là biết...lấy lòng hắn nhất, nhưng A Uyển ở trước mặt hắn luôn thoải mái cởi mở, trong hậu cung này thật sự rất mới lạ, có lẽ chính là điểm này, làm cho hắn cảm thấy mới mẻ thú vị đi.

Nghĩ tới A Uyển bất quá chỉ là nữ nhi của một tiểu quan ngũ phẩm, mà lại thật sự ngon miệng, bây giờ thoạt nhìn dáng vẻ không kệch cỡm tính tình cũng rất hợp khẩu vị của hoàng đế đại nhân, động tác của hoàng thượng giống như là âu yếm sủng vật xoa xoa đầu A Uyển: "Vậy ý tứ của ái cơ chính là lỗi của trẫm? Cũng đúng, đêm qua đã khiến ái cơ mệt chết rồi, ái cơ hãy nghỉ ngơi thật tốt, đợi buổi tối trẫm trở lại thăm ngươi."

"Hả?" Còn buổi tối nữa hả?! Trong lòng A Uyển đầu tiên là lộp bộp, sau mới kịp phản ứng: "Tỳ thiếp cung tiễn hoàng thượng."

Hoàng đế đại nhân tất nhiên là rất hài lòng với phản ứng của A Uyển, phất phất ống tay áo đi vào triều, còn A Uyển thì vẫn như cũ ngồi ở trên giường suy nghĩ lời nói của hoàng thượng, nghe ý tứ trong lời nói của hoàng thượng là cho phép nàng không cần phải đi thỉnh an hoàng hậu thì phải? Sau khi thị tẩm thỉnh an hoàng hậu đã thành lệ, Ôn Uyển nàng có tài đức gì mà dám vi phạm chứ? Mới vào hậu cung, vẫn cần phải từng bước cẩn thận mới được.

"Bạch Lộ, hầu hạ ta thay quần áo." Tuy hai chân vẫn đang bủn rủn vô lực, nhưng A Uyển vẫn để cho nhóm cung nhân đỡ mình dậy thay cung trang dự định đi Khôn Ninh cung thỉnh an. Sau khi thị tẩm không thỉnh an hoàng hậu, không biết được trong hậu cung này sẽ dấy lên sóng gió thế nào đâu, huống chi nàng còn là người đầu tiên thị tẩm trong nhóm tú nữ mới vào cung, làm như vậy chẳng phải rõ ràng là đụng vào họng súng, để cho hoàng hậu được dịp lấy nàng lập uy sao?

Mua bán không có lời như vậy A Uyển không làm, về phần buổi tối hoàng thượng đến hay không đến, buổi tối mới nói.

***

A Uyển vẫn chỉ là mỹ nhân tòng lục phẩm, không có kiệu, chỉ có vị phân từ chính ngũ phẩm trở lên mới có kiệu, phân vị rất cao mới có nghi thức này. A Uyển nện từng bước nhưng do vận động chân quá độ, cơ hồ dồn tất cả sức nặng đặt trên người Thanh Sam, chậm rãi di chuyển tới Khôn Ninh cung, cũng may Thanh Sam rất khỏe.

Hôm nay là ngày đầu tiên những người mới vào cung đến Khôn Ninh cung thỉnh an, nhóm lão nhân trong cung tới đặc biệt sớm, ngay cả người luôn luôn cùng hoàng hậu bất hòa là Hiền phi cũng hiếm thấy tới sớm hơn hoàng hậu.

Đợi A Uyển đến Khôn Ninh cung, mặc dù hoàng hậu nương nương còn chưa xuất hiện, nhưng những người qua đường đã tề tựu đủ, vốn được coi là đến đúng giờ A Uyển lại bị đổi thành người thong dong tới chậm, hơi có chút vẻ thị sủng mà kiêu.

A Uyển nhìn quanh phòng, phát hiện bất luận là người cũ hay là người mới đều chiếu theo dáng người mà ăn mặc minh diễm, nhưng lại làm nổi bật lên A Uyển mộc mạc, chẳng lẽ thật sự là ra oai phủ đầu?

Nhưng mà có đạo lý địch không động ta động, A Uyển bất động thanh sắc (làm việc một cách nhẹ nhàng) lần lượt hành lễ với các nương nượng phân vị cao, còn có cả nhóm quý nhân chưa thị tẩm. May mà đã học qua chương trình cách phân biệt phẩm cấp quý nhân, một vòng tiếp theo mặc dù không có sai lầm gì, nhưng quả thực khiến cho A Uyển thân thể vốn không quá thoải mái lại cảm thấy không xong.

"Đây chính là Ôn mỹ nhân tối hôm qua được thị tẩm à, tuy rằng việc hầu hạ hoàng thượng quan trọng, nhưng việc thỉnh an Ôn mỹ nhân cũng không chậm trễ là phải, chỉ có điều một đêm thị tẩm thì khoan thai tới chậm, cái này nếu sau này bọn tỷ muội học theo, chẳng phải hậu cung sẽ rối loạn sao?"

Cho đến khi lão nhân trong cung là Trần quý tần mở miệng, A Uyển mới tin tưởng thỉnh an lần này, hoàng thượng đại nhân đã thực sự là kéo giá trị thù hận cho mình.

Chẳng qua vị Trần quý tần này mà nói những lời như thế có

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net