Part 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 21: Tình cờ gặp Châu tần

Bởi vì hoàng thượng bắt đầu sủng hạnh phi tần trong hậu cung, do đó những ánh mắt quan tâm cao độviệc A Uyển liên tục được thị tẩm đã tản đi không ít, nhưng vẫn có người cố ý tìm A Uyển gây phiền toái, dù sao tất cả mọi người đều căn cơ chưa ổn, mà những lão nhân trong cung lại là người thường đã thành tinh, nếu không phải mười phần nắm chắc thì đâu chịu ra tay.

Nhưng mà dẫu sao cũng không có trí nhớ lâu những nhân vật hàng ngày thích gây sự, tỉ như khi A Uyển đang dạo chơi thì đụng phải vị Châu tần này, Châu tần chính là vị Chu tú nữ kia. Dù sao cũng là muội muội ruột của hoàng hậu nương, ở nơi này có núi dựa lớn, mặc dù đối với nhóm phi tần có nói gì đó nghe không hay, mọi người cũng nhường nhịn, có ai muốn lúc này làm quá lên với hoàng hậu nương nương chứ?

Châu tần này cũng không phải hoàn toàn không có đầu óc, những phi tần địa vị cao nàng tất nhiên sẽ không đi gây chuyện, nhưng những phi tần mới vào cung phân vị thấp mà lại được thị tẩm thì có vị nào chưa được nàng ta tra tấn qua, chỉ là tất cả mọi người đều chịu đựng không nói mà thôi. Hoàng hậu nương nương tất nhiên biết nhưng khuyên cũng không được, vả lại vẫn chưa có đại sự gì, cũng nhắm mắt cho qua.

Châu tần này càng không có chút kiêng kỵ gì, lúc A Uyển du viên chẳng qua là tâm huyết dâng trào muốn hái chút hoa trở về, để cho Thanh Sam đưa cho chị em tốt kia làm chút điểm tâm để ăn, ai ngờ lại đụng phải vị ôn thần này.

Mặc dù cũng biết người này đến không có ý tốt nhưng thể diện của A Uyển chưa bao giờ nguyện bị người khác bắt được chỗ sai, lễ nghi chu toàn thỉnh an xong định cáo từ Châu tần này, A Uyển không sợ nàng ta nhưng lại sợ hoàng hậu phía sau nàng ta nha, không thể trêu vào nàng còn trốn thoát sao?

Chỉ là Châu tần không có ý muốn buông tha nàng, lúc trước khi Uyển quý nhân liên tục chiếm cứ hoàng thượng nàng đã muốn đến áp chế dáng vẻ liêu ngạo bệ vệ của Uyển quý nhân này, nhưng mà tỷ tỷ một mực ngăn cản nàng không cho nàng đi gây phiền toái với Uyển quý nhân. Hiện giờ nhìn Uyển quý nhân này thánh sủng không thể so với lúc trước, nàng dĩ nhiên phải đi "trông nom" Uyển quý nhân một chút.

Tâm lý hoạt động lần này nếu bị A Uyển biết, A Uyển nhất định phải ngửa mặt lên trời thét dài: Đại tỷ, ngươi chỗ nào thấy ta bá chiếm hoàng thượng? Chỗ nào nhìn ra dáng vẻ kiêu ngạo oai vệ của ta? Đại tỷ ngươi có cần nhìn lại mắt của mình một chút hay không?

Châu tần vốn muốn tìm A Uyển gây phiền toái, đâu chịu để cho nàng đi dễ dàng: "Uyển quý nhân có phải là cảm thấy bản tần hung thần ác sát, không chịu cùng bản tần trò chuyện?"

Châu tần nương nương ngài ra dáng ta đến để tra tấn ngươi không phải là hung thần ác sát chẳng lẽ lại là ôn nhu động lòng người sao?

A Uyển cũng phát hiện ra ý đồ của Châu tần, biết là trong chốc lát sẽ không đi được, chỉ là theo bản năng vẫn muốn từ chối một phen: "Sao lại nói vậy, Châu tần thoạt nhìn là dáng vẻ ôn nhu dễ gần, chẳng qua tì thiếp còn có chuyện trong lòng, nói chuyện này đành để lần sau, mong Châu tần tỷ tỷ thứ lỗi."

"Cái miệng nhỏ của Uyển quý nhân thật ngọt, không trách được hoàng thượng lại yêu thích? Chỉ là, hôm nay bản tần muốn nói chuyện với ngươi, ngươi nói xem nên làm thế nào?" Dáng vẻ Châu tần vênh váo tự đắc, bất luận dù thế nào hôm nay nhất định không buông tha A Uyển.

Dù sao phân vị cũng cao hơn A Uyển, A Uyển cho dù không muốn nhưng cũng phải lo ngại hoàng hậu nương nương sau lưng không phải sao? Tất nhiên chỉ có thể cười đáp ứng: "Châu tần tỷ tỷ đã có phân phó, đó chính là vinh hạnh của tỳ thiếp, có lẽ nào lại không theo?"

Châu tần tất nhiên là rất hài lòng với câu trả lời này, lúc ở nhà Châu tần là chủ nhân bá đạo nói một không hai, không thích nhất là có người trái ý nàng ta, thấy A Uyển biết điều như thế còn tâng bốc nàng ta khắp nơi, trong lòng dĩ nhiên là dương dương đắc ý.

Cho dù được sủng thì thế nào, ở trước mặt nàng ta còn không phải là bộ dáng khúm núm, xem ra Uyển quý nhân này cũng không có gì đặc biệt, nàng ta còn cho rằng hoàng thượng thích dáng vẻ cường ngạnh cơ, hiện giờ xem ra cũng chỉ được như thế, so với các nhóm phi tần trước không quá mức khác biệt.

Châu tần tất nhiên là sẽ không nghĩ tới nhóm phi tần kia bao gồm cả A Uyển đối với nàng ta là bộ dáng khách khí chẳng qua là nể mặt hoàng hậu nương nương mà thôi, bằng không một chính ngũ phẩm tần mà dám đến tận cửa gây phiền toái với phi tần phân vị cao hơn mình đó là muốn chết.

Châu tần nghĩ như vậy, giọng điệu mang theo mùi vị khinh thị lãnh đạm: "Vậy hãy tới đây đi." A Uyển không nói gì, giữa phi tần phẩm cấp khác nhau không thể đi cạnh nhau, A Uyển chỉ có thể chậm nửa bước đi theo sau Châu tần, mà cách ăn mặc khi xuất môn của A Uyển lại mộc mạc, đi sau Châu tần trang phục đẹp đẽ so với nhau càng có vẻ giống như là nữ tì phục vụ.

Châu tần biết rõ điểm này, trong lòng càng đắc ý, liếc qua A Uyển, lại thấy dáng vẻ A Uyển khí định thần nhàn hoàn toàn không bị ảnh hưởng, trong lòng lại khó chịu: "Nhìn cách ăn mặc của Uyển quý nhân thật giản dị, chẳng lẽ trong nhà không có chút đồ tốt nào cho ngươi, vào cung rồi mà vẫn còn không rộng lượng như vậy?"

A Uyển chẳng qua đơn giản ra cửa, chưa cần phải dùng tới trang phục lộng lẫy, không nói đến trâm ngọc nặng nề trên đầu, tầng tầng cung trang bọc lại thật sự rất bực người, giữa trời nóng càng không thể. Tuy rằng A Uyển nghĩ như vậy, nhưng những người khác lại xem thành không phóng khoáng. Điều này cũng giúp A Uyển ngộ ra, ngày sau nếu như lại ra cửa, cho dù là đi một vòng ở trong sân cũng không được lười, cần phải ăn mặc thật tốt một phen mới được.

Hiểu ra những người này dù sao vẫn mang theo thân phận trong người tìm khuyết điểm của A Uyển, âm thầm quyết định xong A Uyển cười đáp: "Gia phụ chỉ là ngũ phẩm lễ bộ lang trung, của cải tất nhiên không thâm hậu như nhà của Châu tần tỷ tỷ, mà vào cung chính là người của Thiên gia, ở trong cung đầy đủ mọi thứ cũng chưa bớt tỳ thiếp cái gì."

Trâm ngọc trên đầu Châu tần rực rỡ muôn vẻ, kiểu dáng mới lạ tinh xảo, nhìn không giống như được chế tạo trong cung, vả lại Thừa Ân hầu phủ đưa Châu tần vào cung để tranh đoạt cưng chiều, về cách ăn mặc quần áo tất nhiên là tốn nhiều tâm tư. Chẳng qua đồ trang sức này tinh xảo hơn nhiều so với trong cung, chẳng phải là đang khoe khoang với Thiên gia hay sao?

Châu tần hiển nhiên không nghe hiểu A Uyển nói gần nói xa ám chỉ Thừa Ân Hầu phủ phần lớn tiền tài là lai lịch bất chính, chỉ cho là Uyển quý nhân tự thấy mặc cảm mà thôi, kiêu ngạo hừ một tiếng rồi đi về phía trước.

"Uyển quý nhân nói thử xem, muội dùng thủ đoạn gì có thể lôi kéo hoàng thượng được ít ngày như vậy? Bản tần cũng thật tò mò đấy, không bằng nói cho bản tần, cũng để cho bản tần học một chút đi." Châu tần vuốt nhẹ một đóa hoa đang nở tươi đẹp hỏi. Nếu nói Uyển quý nhân này không có mánh khóe gì mà lại có thể giữ chặt hoàng thượng non nửa tháng ả cũng không tin.

Hoàng thượng mấy ngày nay tuy là lần lượt đi đến chỗ các cung quý nhân, nhưng dù sao không giống như thị tẩm A Uyển, đối với người nào liên tục được lật bài tử, lật bài tử của phi tần nào đều là do hoàng hậu sửa lại con dấu mới làm sổ, do đó ai được thị tẩm mấy lần tất nhiên là biết. Nhưng mà hoàng thượng còn chưa đến chỗ của nàng, nàng liền thừa dịp lúc rảnh rỗi tới tìm Uyển quý nhân hỏi chút kinh nghiệm, cũng thuận tiện bới lông tìm vết.

A Uyển thật sự cảm thấy đường về của não Châu tần khác xa người thường. Nếu như nàng nói ra những thủ đoạn này, Châu tần sẽ không sợ là nàng lừa gạt mà thật sự bạo dạn dám dùng? Đúng là có người cho chỗ dựa thì không còn cố kỵ gì nữa.

Rõ là hơn nửa câu không hợp, A Uyển vẫn rất nghiêm túc đáp: "Hồi lời Châu tần tỷ tỷ, tỳ thiếp nào có thủ đoạn gì, chẳng qua là có chút vận may thôi, sao vượt qua Châu tần tỷ tỷ được." A Uyển đáp lại lời này cũng không có sai, cho dù có dùng thủ đoạn gì, có thể câu dẫn hoàng thượng thương nhớ không phải là dựa vào vận may sao?

A Uyển tự nhận trong lúc trả lời bất kể là giọng điệu hay là thái độ đều tốt, đều khiêm tốn lễ độ. Chỉ là Châu tần không biết sao lại lý giải thành A Uyển đang khoe khoang sủng ái với nàng ta, sắc mặt lập tức thay đổi.

Chỉ vào A Uyển nói: "Uyển quý nhân không chịu nói lời thật cũng không sao, ở trước mặt bản tần khoe mẽ sủng ái của hoàng thượng là ý gì? Là cảm thấy bản tần không bằng ngươi nên ở đây chế giễu bản tần sao?"

Châu tần nói liên tục mấy câu dọa A Uyển sợ ngây người. Mạch não ngài quả thật không giống người thường đó! Châm chọc đúng nghĩa thì mời tham khảo chương 14 thái độ thê nào, giọng điệu ra sao khi nói chuyện cùng với đám người Lâm quý tần đó? Đó mới thật sự là chế giễu! Ngài đã gặp qua giọng điệu khiêm nhường mỉa mai như vậy bao giờ chưa?

A Uyển thật không hiểu được, phủ Thừa Ân hầu này điên rồi mới đưa Châu tần này vào cung tranh thủ tình cảm nhỉ? Nghe người ta nói như vậy thì não lớn, nếu không phải hoàng hậu nương nương che chở không biết nàng ta đã chết mấy lần. Cũng không đợi A Uyển nói gì nữa, Châu tần muốn phải bắt được một sai lầm của A Uyển, ánh mắt giống như là ra-đa, liếc mắt một cái liền nhìn thấy thị nữ sau lưng A Uyển vác giỏ đầy hoa hồng tươi trong tay.

Phát hiện ra điều này ánh mắt Châu tần lập tức phát sáng, chỉ vào giỏ kia chất vấn A Uyển: "Thị nữ của Uyển quý nhân thật không hiểu chuyện, từng bông hoa trong vườn này có thể tùy ý hái sao?"

Hoa trong cung này, tuy nói vốn không phải có thể tùy ý ngắt, nhưng các cung phi ai mà chẳng có lúc cần sai nô tỳ đi hái vài bông chứ? Mặc dù không có văn bản quy định rõ ràng nhưng đây đã là chuyện ước định mà thành, A Uyển cảm thấy Châu tần đúng là nhỏ nói thành to.

"Châu tần tỷ tỷ hiểu lầm rồi, hoa này là tỳ thiếp để cho nàng hái, vả lại tỳ thiếp cũng không hái bông đẹp nhất, có lẽ không làm chậm trễ các tỷ muội hái hoa mà." A Uyển biết Châu tần đang thêu dệt chuyện, nhưng đề tài câu chuyện trước mặt nàng lại nhắm vào thị nữ thiếp thân của mình. Ở trước mặt nàng làm khó dễ người của nàng, A Uyển cũng không thể nhẫn nhịn.

Châu tần nhướng mày, tầm mắt chuyển hướng về A Uyển, "A" một tiếng âm cuối lên cao: "Uyển quý nhân cũng thật là, từng ngọn cây cọng cỏ trong cung này há lại có thể tùy ý di chuyển? Chắc khi vào cung chỉ để ý làm thế nào để mị hoặc hoàng thượng chứ gì? Ngay cả cung quy cũng chưa từng tỉ mỉ học thấu?"

Lần này nói ra lời châm chọc, A Uyển không khỏi cười lạnh, tuy rằng nàng không thích lôi chuyện cũ ra, nhưng nếu luận cung quy, Châu tần chắc là học càng không được giỏi đi? Dù A Uyển nàng cung quy học không giỏi đi chăng nữa, cũng chưa từng đến Ngự Hoa viên cùng hoàng thượng tài tử giai nhân ngẫu nhiên gặp mặt khi còn là tú nữ?

Đã nói như thế A Uyển cảm thấy không cần nhẫn nhịn tiếp nữa, dẫu cho hoàng hậu phạt nàng thì thế nào, đã ức hiếp đến tận mức này nếu còn nhịn tiếp A Uyển sợ mình sẽ bị nội thương mất.

Ngay sau đó khóe miệng cong lên trào phúng, nhẹ nhàng hành lễ với Châu tần: "Châu tần tỷ tỷ nói như vậy, tỳ thiếp thực sự quá sợ hãi, việc học tập cung quy, tỳ thiếp cho dù giơ roi giục ngựa cũng không đuổi kịp Châu tần tỷ tỷ."

Chương 22: Tình cờ gặp Châu tần (2)

Bóng gió nhắc lại chuyện này rõ ràng là đang giẫm lên nỗi đau của Châu tần, nếu lúc ấy nàng không nghe lời xúi giục của kẻ khác thì hiện tại dù thế nào thân phận của nàng cũng là nhị phẩm, sao lại trở thành một phi tần ngũ phẩm. Lời này của A Uyển chính là đang xát muối vào vết thương của nàng ta.

Châu tần thẹn quá hóa giận vung tay lên muốn tát A Uyển, nhưng thị nữ sau lưng liền ngăn cản: "Chủ tử không thể, người đã quên lời dặn của Hoàng hậu nương nương rồi sao?" Tỳ nữ này là Thị Nguyệt, trước kia là đại cung nữ ở bên cạnh Hoàng hậu, nhưng vì Hoàng hậu xem trọng muội muội của mình, không muốn nàng gây ra họa gì nên cho Thị Nguyệt theo bên cạnh Châu tần, lại vừa đúng lúc ngăn chặn hành vi lỗ màng của Châu tần.

Châu tần trái lại không nghe lọt tai, cánh tay vẫn giơ cao như trước, nhưng mà vì sự ngăn cản của Thị Nguyệt mà chần chừ. A Uyển lạnh lùng nhìn, cũng không lùi lại, nếu cái tát này giáng xuống mặt nàng, thì không biết Hoàng hậu sẽ thu xếp như thế nào đây?

"Chủ tử, không thể động thủ! Ngài đừng quên những lời giáo huấn của Hoàng hậu nương nương!" Thị Nguyệt thật sự là tận tâm tận lực nhưng sau khi hầu hạ bên cạnh Châu tần nàng phát hiện không thể phát huy tinh thần của mình được rồi, nếu cứ không nghe lời nàng, Châu tần trước sau cũng sẽ làm ra những chuyện không hợp thân phận.

Uyển quý nhân không phải là một phi tần đơn thuần mà nàng còn đang chiếm được sủng ái sủa hoàng thượng, cái tát này mà đánh xuống thì không biết hậu quả sẽ như thế nào đây? Chủ nhân còn chưa được thị tẩm mà lại thô lỗ với Uyển quý nhân, thật sự là chỉ có hại chứ không có lợi. Nhưng chủ tử lại không nghĩ đến hậu quả, nếu gây họa thì hoàng hậu nương nương sẽ phải giúp nàng thu thập cục diện rối rắm này. Mà hoàng hậu nương nương lại không nỡ phạt muội muội của mình, cuối cùng vẫn là nô tài như nàng phải chịu phạt thay, bất kể là vì trung thành với hoàng hậu nương nương hay là vì bảo vệ cái mạng nhỏ của mình, Thị Nguyệt cũng nhất định phải ngăn cản Châu tần.

May mà Châu tần vẫn còn nhớ đến sự uy nghiêm của hoàng hậu, chậm rãi hạ tay xuống nhưng thái độ vẫn kiêu căng mở miệng: "Hừ, chỉ là một quý nhân thôi, không nên làm bẩn tay của ta, mà thôi, ta cũng không muốn so đo với ngươi, để tỳ nữ này của ngươi quỳ hai canh giờ ở đây là được rồi."

Vô cớ gây sự lại ra vẻ là đang ban ơn, A Uyển cũng không có ý định nhẫn nhục chịu đựng: "Châu tần tỷ tỷ thật là thích nói đùa, nói đùa mấy lần, tỳ nữ này của tỳ thiếp vẫn chưa phạm phải sai lầm gì, cho dù có sai, ta cũng sẽ dạy dỗ lại thật tốt, không nhọc lòng Châu tần tỷ tỷ lo lắng."

Ở trước mặt nàng mà dám khi dễ người của nàng, tưởng là nàng chết rồi phải không?

Không nghĩ đến A Uyển dám cãi lại mình, trước kia những phi tần khác bước ra cửa muốn tránh phiền phức phải cung kính với nàng ta, bảo sang đông ai dám qua tây? A Uyển này vẻ ngoài yếu đuối, cứ tưởng nàng là người nhu nhược, lại làm cho Châu tần tức giận nói không nên lời: "Ngươi... Ngươi... Ngươi thật to gan, dám cùng bản tần tranh luận?! Cũng chỉ là một tỳ nữ mà thôi, Uyển quý nhân muốn đối nghịch với bản tần sao?"

Thanh Sam mang làn hoa bên cạnh nghe vậy, không muốn chủ tử bị liên lụy, liền nhỏ giọng nói với A Uyển: "Chủ nhân, nô tỳ da thô thịt dày, cho dù quỳ hai canh giờ cũng không sao, người không thể vì nô tỳ mà bị liên lụy."

A Uyển mặc dù cảm động Thanh Sam trung thành, nhưng mà Thanh Sam ở phương diện này vẫn chưa nghĩ thông suốt, vấn đế ở đây không phải là bị phạt quỳ, nếu lúc này nàng hạ mình nhân nhượng Châu tần, chuyện A Uyển nàng nhu nhược không thể che chở được cho tỳ nữ sẽ truyền ra ngoài, cả năng lực để bảo hộ nô tài của mình cũng không có, sau này trong cung còn có ai muốn một lòng theo nàng?

"Tỳ thiếp không dám, chỉ là dạy dỗ tỳ nữ của mình chuyện này không thể để Châu tần tỷ tỷ thay ta nhọc lòng được." Nếu nàng thật sự để cho thiếp thân tỳ nữ quỳ ở hoa viên hai canh giờ, chỉ sợ chưa đầy một khắc đồng hồ trên dưới trong cung đều biết chuyện này, vạn nhất thuận theo ý của Châu tần, sau này kẻ khác cũng học theo nàng ta, nàng sao có thể tiếp tục lăn lộn ở trong cung?

Chỉ có điều, thứ Châu tần am hiểu nhất chính là dùng thân phận để ép người, nàng không có thân phận, không sao, có một tỷ tỷ làm hoàng hậu là được.

Châu tần chỉ vào A Uyển: "Uyển quý nhân, ngươi đã nhất định đối nghịch cùng bản tần, hừ, ta liền thành toàn cho ngươi. Uyển quý nhân ngươi trước mặt mọi người chống đối ta, phải bị tội gì, quỳ xuống!"

A Uyển bình tĩnh nhìn Châu tần dạt dào đắc ý, một chút tâm tình cũng không lộ ra: "Tỳ thiếp tự nhận từ đầu đến cuối đối với Châu tần tỷ tỷ đều cung kính lễ độ, không có sai lầm. Tỷ tỷ nếu là vô cớ sanh sự, thứ cho tỳ thiếp không thể phụng bồi."

Châu tần tất nhiên là chưa từng gặp qua người nào phách lối với nàng như vậy, nhất thời liền chỉ vào A Uyển: "Lẽ nào ngươi không sợ bản tần sẽ báo lại việc này với Hoàng hậu nương nương?"

Lại là chiêu này? Hoàng hậu phạt nàng thì sao? Chẳng qua là cấm túc hoặc là phạt nàng chép sách mà thôi, nhiều lắm thì thu lại thẻ bài, mặc dù nàng không muốn trở mặt với hoàng hậu, nhưng nếu hoàng hậu thật sự không biết phân biệt thị phi như vậy, sớm vạch rõ vẫn tốt hơn.

A Uyển nhẹ nhàng lắc đầu ý bảo Thanh Sam không nên có bất kỳ động tác gì, cũng không đáp lời Châu tần, chỉ là xoay người định dẫn cung nhân quay về tẩm điện, Châu tần trừng mắt há hốc mồm nhìn đoàn người, cũng chưa từng nghĩ đến những thủ đoạn của nàng đối với A Uyển lại không hề có uy lực.

Đi được vài bước, A Uyển tựa hồ là nhớ tới cái gì, quay đầu lại thản nhiên cười với Châu tần: "Tỳ thiếp đây là hồi cung chờ bị phạt, Châu tần tỷ tỷ hẹn gặp lại."

Nói xong rời hoa viên cũng không quay đầu lại, bỏ lại đoàn người của Châu tần đứng ở trong vườn thật lâu cũng không có phản ứng.

***

Vừa vào trong tẩm điện, Thanh Sam rất là lo sợ bất an, biểu tình rầu rĩ tựa hồ như hoàng hậu nương nương lập tức cho người đến bắt A Uyển đi.

A Uyển ngồi trên giường nhỏ nhấp một ngụm kim kết mật trà, ôi tay nghề của Bạch Lộ vẫn không đổi, chính là mùi vị này, A Uyển rất là thích. Chỉ là bộ dạng của Thanh Sam thật sự làm nhiễu loạn tâm tình của nàng, A Uyển cảm thấy nếu không trấn an nàng ta, ngày mai Thanh Sam sẽ mang bộ mặt với hai mắt gấu mèo hầu hạ nàng.

Tiện tay đặt mật trà trở lại khay, vẫy tay bảo Thanh Sam đến gần: "Thanh Sam đừng lo lắng nữa, sự tình sẽ không xấu đi đâu, chỉ cần hầu hạ ta cho tốt thôi, còn lại không nên bận tâm."

Mặc dù A Uyển nói vậy, nhưng Thanh Sam thực sự vẫn không an tâm, trước đây đã có rất nhiều phi tần từng bị như vậy: "Chủ tử, kỳ thực nô tỳ quỳ cũng không phải chuyện quan trọng, chủ tử người hà tất đối đầu với Châu tần?"

A Uyển lắc đầu cười: "Thanh Sam ngươi còn quá non nớt, đối với việc tranh đấu của nữ nhân vẫn còn thiếu hiểu biết. Ngươi nghĩ Châu tần phạt ngươi quỳ chỉ là muốn xả giận thôi sao?" Đương nhiên, cũng có khả năng suy nghĩ của Châu tần đơn giản, muốn như vậy. Nhưng những người khác cũng sẽ không nghĩ đơn giản như vậy.

Nhìn bộ dáng mê man của Thanh Sam, A Uyển lại tiếp tục nói: "Nếu hôm nay ngươi thật sự ở trong hoa viên quỳ hai canh giờ, những phi tần khác sẽ nhìn chủ tử của ngươi như thế nào? Bây giờ quỳ chỉ sợ là sau này chúng ta không thể an tâm mà ở Kinh Hồng điện. Mà thôi, ta đã giải thích với ngươi nhiều như vậy, nếu vẫn không hiểu, thì hỏi Bạch Lộ đi."

Thanh sam cái hiểu cái không gật đầu, đại thể trước tiên cũng có thể hiểu việc này có vẻ không đơn giản như vậy, nhưng mà chỉ cần là chủ tử đã quyết định, các nàng là nô tài sẽ tuân theo.

Chuyện A Uyển gặp Châu tần ở hoa viên chưa được vài khắc đã truyền khắp hậu cung, sinh hoạt ở hậu cung mặc dù không lo ăn uống còn được xưng tụng là nơi xa hoa, nhưng phương thức tiêu khiển của các nữ nhân hậu cung cũng thật ít ỏi mờ nhạt, nếu không phải uống trà ngắm hoa thì là chơi cờ xem kịch, lúc này những tai mắt đông đảo trong hậu cung cũng không chỉ thỏa mãn tranh đấu của các nữ nhân mà còn có thể thu thập chuyện bát quái để các nàng tiêu khiển.

A Uyển bình tĩnh ở thư phòng chờ xem Hoàng hậu nương nương giải quyết việc này như thế nào, nàng tin tưởng Châu tần nhất định là người nói được thì làm được, xem thời gian lúc này cũng nên cáo trạng xong rồi, kỳ quái là làm sao mà ý chỉ xử phạt A Uyển còn chưa tới.

A Uyển liếc nhìn vài quyển sách ít ỏi trên kệ, nếu không phải là giáo huấn nữ tắt thì là bí hí đồ hoàng thượng đại nhân ban thưởng, không khỏi nhớ tới một phòng đầy du ký, thoại

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net