Lan dau ben nhau- Thai Tri Hang

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
tí.

- Khỏi chưa ? Còn sức gõ bàn phím không ? Em hôm nay rất vui đấy.

- Anh khỏi lâu rồi , chỉ còn hơi đau đầu , sốt cao , ho hen , chảy nước mũi , đau cổ họng và đau bụng đi ngoài.

- Đồ Tồi , anh tồi thật ! Rốt cuộc anh khỏi chưa ?

- Chỉ cần được nhìn thấy em , anh sẽ khỏi ngay không cần thuốc thang.

- ...

Lại cái mặt cười . Cái nhà cô này ! Tôi đã cố hết sức bình sinh nhắc chuyện gặp nhau , thế mà cô ấy chỉ đáp lại bằng cái mặt cười , như mọi lần.

- Thế hôm nay em thế nào , cô nàng Flying Dance xinh đẹp ? - Đến lượt tôi hỏi , không được cam chịu vai trò bị tấn công . Tôi cảm thấy ... hôm nay cô ấy có điều gì rất không bình thường.

- Đồ Tồi à , nói chuyện với anh là lúc vui vẻ nhất trong ngày của em đấy.

Flying Dance đột nhiên quẳng ra một câu , khiến nhịp tim của tôi loạn cả lên . Không phải do cuống , trước giờ tôi có cuống lúc chat với cô ấy đâu , tôi rất nhẹ nhàng thanh thản là khác . Có lẽ là do hơi ... cảm động . Giờ tôi mới thấy bõ với những cái mụn trứng cá nổi dầy chi chít do triền miên thức đêm nói chuyện với Flying Dance suốt thời gian qua.

- Vì thế ...em sợ gặp nhau rồi ... chúng ta sẽ không còn được chat cùng nhau thế này nữa.

- Quý cô nương hà cớ gì nghĩ vậy ?

- Đồ Tồi ơi , anh ngốc thế , tức là em không xinh . Em sợ anh thất vọng rồi ...phăng-teo em luôn.

- Chả sao cả , đằng nào anh cũng không đẹp trai.

- Làm sao đổ đồng thế được , cổ nhân dạy là "Trai tài gái sắc" kia mà ! Anh có tài thì em phải có sắc chứ lại.

- Ôi giời ơi , anh thì có cái tài ... con khỉ gì đâu . Thôi em đừng hoãn binh nữa , gặp nhau đã rồi tính.

- Đồ Tồi , anh hơi bị thô lỗ đấy ! Dù gì thì em cũng là một thục nữ , dù rằng không yểu điệu cho lắm.

- Con khỉ thì có gì mà thô , chỉ ... hơi hơi thôi.

- Đồ Tồi này , hình như anh nói chuyện hơi ... khác người bình thường...

- Hình như gì nữa em , chắc chắn vậy.

- Thế anh thử nói xem còn lý do gì để chúng ta gặp nhau ?

- Quá đơn giản , em thì không đẹp , anh thì không giỏi . Hai kẻ ... bần cùng khố rách thì phải đùm bọc lấy nhau.

- ... Thôi được ... anh chọn ngày đi.

- 7 giờ rưỡi tối nay , em chọn địa điểm.

- Mc. Donal gần trường Đại học . Nơi đó sáng sủa , để anh đỡ bị giật mình.

- OK , à ... em nhớ ăn cơm trước đi , kẻo anh ... mất cả người lẫn tiền.

- Đồ Tồi , anh thật đáng đánh đòn.

- Làm cách nào nhận ra em đây ? Đừng bảo anh cầm một bông hoa hồng làm tín hiệu đấy nhé . Cầm hoa đi tặng một người chưa hề biết mặt thì thật là xuẩn ngốc.

- Em đi đôi giày lười màu cà phê, bít tất màu cà phê , quần bò vẩy màu cà phê , áo len sợi màu cà phê , và đeo ba lô màu cà phê.

Ghê thật , tôi cũng không phải tay vừa.

- Anh đi giày thể thao màu xanh , tất xanh , quần bò xanh , áo sơ mi dài tay màu xanh và khoác một cái ba lô xanh - Trừ ba lô mượn của cậu em khoá dưới , còn các món kia tôi đủ cả.

- Đồ Tồi ơi , anh vẫn thua em , em còn nhuộm high-light màu cà phê nữa.

- À ... ừm... thế thì anh chỉ còn cách mặc nốt cái quần sịp màu xanh.

- Hi hi hi , đừng cố nữa , thua thì nhận đi.

Làm sao tôi phải chịu thua cơ chứ , quả thật là tôi có cả một sê-ri quần sịp đủ bảy màu đỏ-da cam-vàng-lục-lam-chàm-tím , mặc lần lượt suốt tuần . Mỗi ngày một màu , vừa "lộng lẫy" vừa dễ nhớ ngày tháng , hôm nào quên mất là thứ mấy chỉ cần liếc cái biết ngay.

- Đồ Tồi ơi , anh đi chuẩn bị đi . Tối gặp nhau.

- Vâng ạ ! Thế em có chuẩn bị không ?

- Em thì chắc không cần , bởi vì em không có chút kỳ vọng về tướng mạo của anh mà !

Lại chiếu tướng tôi quả nữa .

- Đồ Tồi ơi , em phải ngủ sớm đây , thiếu ngủ trông ghê lắm.

- Em cứ yên chí lớn đi . Nếu mà trông em "ghê lắm" thì không phải do thiếu ngủ đâu - Đại trượng phu muời năm không quên thù cũ , tôi cũng chiếu tướng cô ấy một phát.

- Ha ha , Đồ Tồi thông minh ! Em đi ngủ đây , anh cũng ngủ sớm đi ...

- Ừ , thế nhé , chúng ta ... cùng nhau đi ngủ.

- Đồ Tồi , anh quá đáng !

- Ui đâu có , anh bảo cùng ... một lúc , chứ không phải cùng ... một chỗ mà em.

- Thôi được rồi , tuỳ anh khua môi múa mép sao cũng được . Ngủ muộn hại da mặt lắm đấy , Bye anh.

Tôi offline rồi định đi làm một giấc ngon lành . Nhưng làm sao không thể nhắm mắt , cứ lật qua lật lại như rán bánh trên giường . Hình như ... tôi loáng thoáng mơ thấy mình biến thành cậu bé trong "Công viên Kỷ Ju-ra" bị con khủng long săn tìm ráo riết.

- Đồ Tồi , dậy ăn trưa nào ! - May quá , Thái gọi tôi dậy kịp thời , không thì tí chết.

- Thái à , tối nay mình đi gặp Flying Dance . Hơi căng thẳng nên ... nuốt không vô.

- Đồ Tồi ơi , thế thì càng phải ăn đủ vào , còn có sức ... chạy trốn.

- Đừng đùa nữa , cho mình lời khuyên gì đi.

- Đồ Tồi ơi , cái cờ vứt vào tay ai thì tự khắc người ấy có phản xạ phất nó lên , thế tức là ...

- Tức là sao ?

- Tức là "cờ đến tay ai người đó phất" . Đừng lo quá già trước tuổi.

Dù được động viên bằng dẫn chứng rất mực ... khoa học nhưng tôi vẫn lo lắng lắm . Tôi không ngừng liếc nhìn đồng hồ , đã sắp đến giờ ...

- Thôi , mình đi đây.

- Đồ Tồi , nhớ mang theo điện thoại , mình sẽ nhắn tin cho câu.

- Mình không mang đâu , mình muốn nói chuyện tử tế với cô ấy.

- Chàng Kinh Kha hỡi , hãy đi đi chàng nhé ! Gió chiều hiu hắt sông chảy quanh , hiệp sĩ ra đi đầu không ngoảnh...

- Thái , cậu không có cái gì tử tế hơn à ?

- Được thôi , lát nữa mình đi mua ít bia . Đợi lúc cậu về chúng mình cùng uống.

- Đồ ... chó ... sắp ...chết ! Làm sao cậu biết mình sẽ lại thất tình ?

- Đồ Tồi , cậu hiểu nhầm rồi . Ấy là mình chúc mừng thành công của cậu.

Dù biết Thái đang chọc ngoáy nhưng tôi cũng chả còn tâm trí nào cãi cọ với cậu ta.

Chapter 5: Triết học cà phê

Bảy rưỡi tối là quãng thời gian thích hợp nhất cho những người chưa từng gặp mặt . Vào giờ này , thường đã ăn tối xong xuôi nên không cần tốn thời gian suy nghĩ đi ăn ở đâu , nguyên chuyện bàn luận ăn món gì đã mất đến cả nửa tiếng đồng hồ , Tai hại nhất là ăn cơm thì khá tốn tiền , mà đối với một anh học trò nghèo như tôi , "tăng xin , giảm mua" là chuyện tối cần thiết . Hẹn nhau ở hàng Mc. Donal , chỉ cần gọi hai cốc cô-ca (cốc nhỡ , khỏi cần cốc to cho tốn) và một túi khoai tây chiên là có buổi tối ngon lành . Thêm nữa , không ăn cơm thì đỡ phải săm soi về cách ăn uống của đối phương . Tôi còn nhớ Thái kể chuyện đi ăn với cô bạn gái mới quen , cô nàng cuống quá , đến nỗi cắt miếng thịt bò bíp-tết bắn bụp lên mặt Thái . Lần đầu tiên gặp mặt tốt nhất đừng lôi nhau đi ăn , nếu bắt buộc phải ăn thì tốt nhất đừng nên ăn đồ Tây , để đề phòng án mạng trong trường hợp hai bên không ... hợp ca.

- Chào Đồ Tồi , anh đến sớm vậy ?

Tôi đang đần mặt nghĩ ngợi lung tung thì một cô gái đến sát đàng sau từ lúc nào , đập vào vai tôi mấy cái . Mặc dù đã cố gắng trấn tĩnh , tôi vẫn cực kỳ sửng sốt khi nhìn thấy cô ấy . Nếu không phải là cô ấy mặc bộ đồ màu cà phê như đã hẹn , nếu không phải cô ấy gọi nick của tôi , tôi sẽ ngỡ cô ấy đến hỏi đường . Một phút trước đây , trong tâm niệm của tôi , mỹ nhân chỉ tồn tại trên phim ảnh và ti vi , hay cùng lắm cũng chỉ là một người qua đường sượt qua vai rồi mất hút ở xa ... Thế nhưng cô gái đang đứng trước mặt tôi vô cùng xinh đẹp , bằng xương bằng thịt . Đôi khi , xinh hay không còn tuỳ mắt người nhìn , có thể người này nhìn thì đẹp , còn trong mắt người khác thì chỉ tầm tầm . Nhưng tôi dám chắc , không ai không công nhận cô gái này là một mỹ nhân . Tôi chẳng có năng khiếu văn học cho lắm , vốn từ dùng để miêu tả một cô gái đẹp cũng chỉ vỏn vẹn mấy từ sáo mòn như hoa ghen liễu hờn , chim sa cá lặn , nghiêng nước nghiêng thành ...Các cụ xưa đã dạy hồng nhan bạc mệnh , nếu quả thật sắc đẹp và tuổi thọ tỷ lệ nghịch thì tôi dám chắc Flying Dance sẽ vô cùng ... đoản thọ . Một cô gái tươi đẹp nhường này hình như không nên có liên can gì đến cuộc đời một kẻ như tôi mới phải . Như có lẽ vui quá hoá ... bình thường , bị sắc đẹp của cô ấy làm kinh ngạc đến cực điểm , thành ra tôi lại trở nên bình tĩnh lạ thường.

- Em ăn cơm chưa , mình vào Mc. Donal nói chuyện nhé !

- Anh giỏi thật đấy . Hẹn thế này thì cũng đỡ hao tiền.

Chiêu bài tiết kiệm đã bị cô ấy lật tẩy , tôi chỉ còn cách cười trừ chữa ngượng . Vì cô ấy xinh đẹp nên tôi đành đứt ruột gọi cốc cô-ca bự tổ chảng và những hai gói khoai tây chiên.

- Đồ Tồi ạ , lần này anh mời em , lần sau em để anh mời ...

Cô này đùa à , rõ ràng cô ấy đang "lợi dụng" tôi . Nhưng nghe thấy "lần sau" thì tôi lại vui , còn có một tia hy vọng !

- Anh có theo đạo không ? Em là con chiên , em phải nguyện cầu một tẹo , được chứ ?

- Anh chỉ khấn khứa linh tinh thôi , không đến mức tin tưởng tuyệt đối lắm . Nhưng anh có thể cầu nguyện cùng em.

- Anh đừng học mấy chính khách trên ti vi , cầu nguyện cho thế giới bình an gì gì nhé !

- Đương nhiên rồi , anh chỉ cầu nguyện cho tờ tiền mua đồ ăn lúc nãy yên nghỉ nơi két bạc nhà hàng.

- Ui da , anh thật là keo kiệt , hi hi hi ...

Lần đầu tiên nghe thấy tiếng cười của cô ấy , nhẹ nhàng và giòn tan , như khoai tây chiên.

- Nhìn thấy em anh có ... thất vọng không ?

Gặp cô gái đẹp thế này mà thất vọng thì khéo phải nhảy lầu tự tử khi thấy các cô gái dung mạo tầm tầm.

- Sao cơ ?

- Bởi vì , em đã bảo là em không dễ thương mà . Cho nên khi thấy em anh sẽ cảm thấy ... rất trái ngược so với tưởng tượng.

Hoá ra cô ấy vòng vo tam quốc là để tự ca ngợi mình.

- Vậy tại sao em lại bảo em không dễ thương ?

- Nhưng em có bảo em không xinh đẹp đâu ?

Ái dà , cái cô này nói chuyện giống tôi quá . Cô ấy xinh tệ , chứ không còn xứng danh với biệt hiệu Đồ Tồi hơn cả tôi.

- Mà trông anh cũng hiền lành đấy chứ , đâu đến nỗi tệ ?

Hic , "hiền lành" là một tĩnh từ dễ lẫn lộn . Tôi cảm thấy trong óc các cô , hiền lành với đần độn không cách xa nhau là mấy . Tôi bắt đầu "soi" cô gái xinh đẹp ngồi trước mặt . Đẹp cũng là một tĩnh từ mơ hồ , bởi vì đẹp có rất nhiều kiểu . Có kiểu đẹp lạnh lùng băng giá như Nữ hoàng , thanh tú thoát tục như Đức mẹ , ngây thơ rạng rỡ như Công chúa Sissi , tinh nghịch bất cần như Triệu Vy , thông minh khéo léo như Hoàng Dung , lại có kiểu đẹp ân cần tha thiết như Nhậm Doanh Doanh... Nhưng Flying Dance không giống họ . May mà cô ấy không giống họ , cô ấy vẫn là con người thực bằng xương bằng thịt hiển hiện trước mắt tôi . Tôi bị gương mặt cô ấy hớp mất hai phần hồn từ cái nhìn đầu tiên , rồi bị giọng nói hớp đi sáu phần , chỉ còn lại mỗi tẹo hồn vía nên chẳng thể ngắm kỹ vóc dáng cô ấy ra sao.

Một lúc sau mới có dịp nhìn kỹ Flying Dance . Cô ấy rất gầy , xém tí nữa gió thổi qua cũng ngã . Chưa từng thấy tuyết bao giờ nên tôi không dám dùng từ trắng như tuyết để miêu tả nước da của cô . Cô ấy mặc đồ màu cà phê nên tôi liên tưởng đến sữa , và cô ấy giống ... một tách cà phê thơm phức . Cô ấy đang ngồi nên tôi không nhìn thấy chiều cao thực . Nhưng ban nãy khi gọi đồ ăn tôi đã nhìn vào mắt cô , mắt tôi phải xéo xuống chừng 200 , quãng cách giữa 6 con mắt của chúng tôi (tôi có 4 mắt) khoảng 20cm , vậy độ chênh lệch chiều cao giữa tôi và cô ấy sẽ là 20 x tan 200 = 7,3 . Tôi cao 1m71 , suy ra cô ấy cao độ 1m64. Tóc của cô ấy phủ dài qua vai chừng 10cm , mặc dù chưa đến ngang lưng nhưng cũng khá dài rồi . Ồ , cô ấy bảo nhuộm màu cà phê cơ mà , sao vẫn đen nhánh thế kia ?

- Tóc em đen quá , em có nhuộm thành màu cà phê đâu ?

- High-light tức là chỉ nhuộm vài sợi chứ không nhuộm cả đầu , Đồ Tồi ạ . Em thấy cũng hay , cho anh xem có đẹp không này.

Flying Dance nhẹ nhàng hất tóc ra phía trước , có vài sợi màu cà phê nhạt lẫn trong mái tóc đen huyền . Mỹ nhân quả không hổ danh mỹ nhân , đến dáng điệu hất tóc cũng hấp dẫn.

- Đương nhiên là đẹp rồi , em cạo trọc đầu đi cũng vẫn đẹp.

- Hi hi hi , anh đừng có khen quá , em sinh ra kiêu . Có điều ... anh nhìn khá chuẩn đấy!

Tôi lại nghe thấy tiếng cười của cô ấy , như lát khoai tây chiên giòn rưới sốt cà chua , thanh thanh , giòn giã , và thêm chút chua chua ngòn ngọt.

- Tại sao em thích màu cà phê ?

- Vì em thích cà phê

- Mặc nguyên bộ cà phê thế này ... có kỳ lắm không ?

Câu hỏi to đùng của tôi từ nãy đến giờ nếu không biết đáp án chắc tôi mất ngủ mất . Tôi không nghĩ cứ thích cà phê thì phải bận cả bộ cà phê lên người . Nếu thế , người thích sinh tố dưa hấu sẽ mặc nguyên bộ đỏ quạch , người thích trà xanh mặc bộ xanh lè , còn người thích nước khoáng thì không lẽ mặc quần áo ... trong suốt ?

- Đồ Tồi ơi , anh nghe đến "triết học cà phê" bao giờ chưa ?

- Chưa hề , thế nào cơ ?

- Dù đều là cà phê , nhưng mỗi loại cà phê lại có vị đắng , ngọt , thơm dịu ... khác nhau tuỳ theo cách rang tẩm . Màu tất và giầy của em rất đậm , như cà phê chồn rang thật kỹ , cháy khét , đắng và không chua . Màu quần nhạt hơn một chút , như cà phê Mô-ka đặc biệt , hơi chua chua dìu dịu . Màu áo len của em nhạt hơn tí nữa , như cà phê Brazin xay kỹ mịn màng , đậm hương nồng nàn . Còn ba lô trong màu đậm bên ngoài nhạt và có nhiều con vật lủng lẳng các màu , như cà phê Ca-pu-chi-nô pha sữa rắc bột quế thơm lừng , vừa ngọt ngào vừa đậm đà quyến rũ ...

Tôi ngây người ra một lúc lâu , không thốt nổi nên lời , không cầm được ngắm kỹ cô gái ngồi trước mặt lần nữa . Trước buổi tối nay , cô ấy hiện diện trên mạng , bằng ID , không chút da thịt . Giờ đây cô ấy ngồi đây bằng xương bằng thịt trước mặt tôi , nói chuyện , cười vui , trêu chọc tôi . Vậy mà tôi vẫn có cảm giác như trong mơ , hay nói đúng hơn , từ khi bước vào cửa hàng với cô ấy tôi đã bắt đầu chìm vào cõi mơ...

- A ha ha , Đồ Tồi ơi , anh lại treo máy rồi à ? Anh im lặng mãi thế ?

Có lên mạng đâu mà treo máy ? Tiếng cười thánh thót của cô ấy kéo tôi trở về với hiện thực.

- Anh đang vắt óc tìm từ thích hợp để ca ngợi óc thông minh của em.

- Nịnh nọt quá ! Thế anh thử nói xem tại sao anh mặc nguyên cây màu xanh ? Nếu không thì phải chịu thua em đấy.

Chịu thua à ? Trong từ điển của mỗ đây hình như không có từ này . Màu xanh lam chính là màu tôi yêu thích nhất , nhưng giờ phải bịa thế nào đây ? Bài diễn thuyết "triết học cà phê" tuyệt vời quá , hoá ra đầu óc Flying Dance không hề thua kém dung nhan . Hay là tôi cũng theo lao , lấy Lực học làm chủ đề bịa ?

- Bởi vì anh học Thuỷ lực học , mà các chất lỏng thông thường đều có màu xanh , vì thế anh thích màu xanh.

- Rồi thì sao ? Mr. Đồ Tồi ơi , đừng cố quá mà ... quá cố . Thua một cô gái đẹp không đến mức xấu hổ lắm đâu . Cổ nhân đã dạy Anh hùng khó vượt ải mỹ nhân.

Flying Dance khẽ cắn vào ống hút , hơi hé cười nhìn tôi . Chiêu này độc thật , thua keo này tức là tôi không phải anh hùng , còn nếu thắng thì cũng chỉ là anh hùng bại trận .Mặc kệ đi , dù sao tôi cũng không phải là anh hùng em hùng gì cả , tôi là Đồ Tồi !

- Mặc dù đều là nước , nhưng cũng không hoàn toàn giống nhau , do khí hậu nóng lạnh và độ sâu dòng chảy . Giày và tất của anh rất đậm , như nước biển Thái bình dương , thâm trầm và u uất . Quần bò của anh hơi nhạt hơn một chút , có loang vệt bạc , như nước biển Bắc cực lạnh giá . Sơ-mi nhạt hơn chút nữa , như nước trong bể bơi , biếc xanh và sáng sủa . Cuối cùng là ba lô bên trong đậm , bên ngoài nhạt , có dây đeo màu xanh lục sẫm , như nước hồ trong vắt có vài chú cá con soi bóng hàng liễu ven bờ , vừa sinh động vui mắt vừa tịch mịch.

Lần này đến lượt cô ấy "treo máy". Nhìn Flying Dance chăm chú ngắm tôi , tôi bất giác tự hỏi cô ấy cũng cảm thấy đang trong mơ chăng ? Nhưng nhìn ngoại hình mà xét , tôi dám chắc giấc mơ của tôi sẽ ngọt ngào hơn cô ấy nhiều.

- Hi hi hi , coi như anh vượt qua thử thách.

- Có thưởng quà gì không ? Hay thưởng tiền cũng được.

- Đương nhiên là có thưởng rồi . Em đang cười duyên với anh đây còn gì ?

- Úi cha , phần thưởng quý giá quá , anh cũng cười mấy cái trả lại em nhé !

- Đồ Tồi ơi , chỉ có mỹ nhân cười mới nghiêng nước nghiêng thành . Anh mà cười chắc ... nghiêng hết cốc cô-ca mất !

- ....!

- Em học khoa ngoại ngữ , anh học gì ?

- Anh vốn con nhà bùn đất , cho nên học Thủy lợi là hợp nhất ...

- Đồ Tồi à , sao anh lại bắt chước bài phú của Gia cát Lượng thế ?

- Anh nghĩ nói thế mới ra vẻ có học hành

- Làm gì phải ra vẻ , anh có học hành cẩn thận mà.

Ô cái cô này , lại học cách đối đáp của tôi . Nhưng cùng một câu nịnh nọt chua loét , từ miệng cô ấy nói ra êm ái biết bao.

- Em sinh ngày 15 tháng 3 , sao Song ngư , anh thì sao ?

- Anh 13 tháng 11 , sao Bò cạp . Em hỏi để làm gì ?

- Xem tính cách có hợp nhau không ấy mà.

- Trên đời này làm gì có sao nào không hợp với sao nào , chỉ có người này không hợp với người kia thôi.

- Hoành tráng ! Nào , chúng ta cùng cạn cốc , vì câu nói của anh.

Cô ấy giơ cốc cô-ca , làm bộ sắp uống cạn . Một cô gái xinh xắn , đáng yêu bắt chước cách hào sảng của đàn ông trông thật là ngộ nghĩnh . Chạm cốc với Flying Dance , tôi vô tình chạm vào ngón tay cô . Có lẽ do cô-ca ướp đá , ngón tay cô ấy lạnh ngắt.

Trong lòng ai cũng có một cái hộp kín , cất giữ những điều bí mật . May mắn sẽ gặp được một vài người có chìa khóa mở hộp giúp ta , nhưng cũng có người suốt cả đời chẳng gặp được ai . Chạm vào ngón tay băng giá của Flying Dance , tôi cảm giác đây chính là chìa khoá mở cửa trái tim tôi ...

- Đồ Tồi này , anh hay giải trí kiểu gì ?

- Ngoài việc đọc sách ra thì nói chung là xem ti vi , xem phim và đọc truyện chưởng.

- Anh thường xem phim gì ?

- Phim A

- A ... này , em cũng biết đạp đau đấy nhé !

- Quý cô nương hiểu lầm rồi , Tức là America , gọi tắt thành phim A.

- Hứ , thế thì chúng ta cùng đi xem phim A nhé !

Có lẽ cô ấy hơi lớn tiếng , mấy đôi nam nữ chung quanh cùng quay đầu lại nhìn chúng tôi với ánh mắt mang hình ... dấu hỏi . Cũng tự biết mình lỡ lời , cô ấy so vai và thè lưỡi , ra điều sợ hãi.

- Tại anh cả đấy.

Đúng thật là cái cô này !

- Thế anh không nghe hoà nhạc hoặc xem kịch gì à ? Triển lãm mỹ thuật có xem bao giờ không ?

- Nghe hoà nhạc thì anh hay ngủ gật , Opera hay chèo tuồng gì đấy thì nghe chẳng hiểu . Triển lãm thì ... nếu không phải triển lãm nude anh cũng không mặn mà lắm . Mà muốn xem ảnh kiểu ấy thì trên mấy tờ tạp chí Playboy đầy , cần gì phải đi xem vẽ vời.

- Anh thật là ...thực thà . Anh không sợ khai ra sẽ bị em chê kém văn hoá à ?

- Khổng Tử dạy rằng :Tri chi vi tri chi , bất tri vi bất tri , thị trai dã , không biết thì thưa là không biết , giả vờ làm chi . Hơn nữa , tiêu khiển là giải trí , càng nhẹ nhàng thoải mái càng tốt , đúng không ? Tội gì lúc nghỉ ngơi cũng bắt mình gồng lên học cái này , cảm thụ cái kia.

- Anh thật là mồm năm miệng mười . Em mới nói mỗi một câu anh đã lấp liếm đến cả mười câu.

- Thế phải làm sao mới vừa ý em ?

- Anh cần học cách nghe nhạc , xem Opera và cả triển lãm tranh nữa.

- Để làm gì ?

- Thế thì em mới có người đi xem cùng.

Được thôi , vì em tôi sẵn sàng học những điều ấy và nhiều điều khác , tôi tự nhủ trong lòng.

- Đồ Tồi ơi , lần sau chúng ta đi uống cà phê nhé !

- Từ từ chút đã , hôm nay em nói bao nhiêu "lần sau" rồi đấy . Vậy rốt cuộc lần sau chúng ta cùng đi ăn cơm hay xem phim hay nghe ca nhạc hay xem triển lãm ... hay uống cà phê ?

- Ồ đúng rồi , sao mà em lại cứ hứa tá lả như tổng thống tranh thủ tình cảm cử tri thế nhỉ . Thôi cho anh chọn.

- Một đáp án duy nhất hay đáp án kép cũng được ?

- Anh nghĩ dễ ăn thế ? Chỉ được chọn một thôi.

- Xem phim nhé ?

- Đồ Tồi ơi , đáng lẽ anh phải chọn đi nghe nhạc chứ . Nghe nhạc xong em sẽ muốn uống cốc cà phê . Uống xong cà phê em tỉnh táo hẳn ra và muốn đi xem phim . Xem xong phim em lại thấy đói bụng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net