Một câu chuyện của Zed (Phần 8)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một hành trình mới dành cho Syndra cùng với Zed, chặng đường trở về từ vùng đất băng giá Freljord đến Ionia.

Suốt quãng đường của hai người, và lần này thì không hề có chuyện Zed hay Syndra chạy trên mặt nước nữa đâu nhé ! Họ làm một con thuyền bằng gỗ của những cây to và vững chắc nhất, chỉ vì Zed đã yêu cầu như thế ngay khi trở về. Có một sự việc ở đây khiến Syndra cũng phải ngẫm nghĩ, anh cứ liên tục than phiền vì cái cơ thể của mình cần được nghỉ ngơi và yêu cầu cô làm hết mọi việc. Từ kiếm thức ăn, đốn gỗ,... nhưng chẳng phải lo về khả năng của Syndra, cô hoàn toàn có thể làm được điều đó rất nhẹ nhàng. Và khi bắt đầu chuyến hành trình, Zed chỉ lặng im một chỗ mà không hề mở ra một lời nào với cô. Đó không phải là tác phong của Zed lúc trước. Hoặc, đó không phải là Zed cô từng gặp...

Trong thâm tâm của Zed bấy giờ, vẫn diễn ra trận chiến vô cùng khắc nghiệt. Và chính xác hơn, là hai bản thể của hai thời đại đang giành quyền kiểm soát thân thể lúc này đây. Trong lần phát nổ ở thế giới tâm linh lần trước, Zed của thời đại hiện tại đã không có lấy một cơ hội phản kích lại. Bất chấp hậu quả và luân hồi, thậm chí bỏ mặc cả lời nói của Ahri, cái bóng của quá khứ đã hoàn tất việc chuyển đổi cơ thể. Đến ngay cả việc, chiếm lấy thể xác và trái tim của Syndra ngay sau đó để bù lại những phần sức mạnh đã mất bấy lâu. Syndra lúc này không hề hay biết, chính bản thân cô lại vô tình trở thành nước cờ tiếp theo của hắn. Tiếng kim loại va chạm, nhưng ở thế giới tâm linh đang tồn tại, thể linh sẽ không bao giờ biết mệt mỏi. Chỉ có kẻ thắng và kẻ bại, nhưng đã trôi qua rất lâu, chưa khi nào Zed có thể gây khó khăn với bản thể trong quá khứ của anh. Một trận chiến một chiều...

Sau mỗi lần thất bại, Zed đều bị giam vào một nhà ngục làm bằng ý chí của bản thân anh. Và mỗi lần như thế, anh đã thấy được sự tuyệt vọng của thế giới, của chính bản thân mình bấy giờ. Anh nhớ về lại những lời dặn của "cha", về những gì ông đã làm cho anh, và những gì mà ông phải chịu đựng khi phải ra tay với anh. Ông hoàn toàn không hề muốn điều này xảy ra cả, kể cả anh cũng như thế. Nhưng bản thân khi phải đối diện cùng một cái tôi khác, anh hoàn toàn không thể chiến thắng được kẻ địch mạnh nhất này, là bản thân của anh.

Một lần nữa, nhà ngục giam giữ Zed đã mở ra một cách bất ngờ. Anh cảm nhận được sự tồn tại của tên còn lại ngay lúc này đây. Phản ứng của Zed là nhanh chóng ra đòn một cách bất ngờ với hắn. Nhưng thật dễ dàng khi hắn chỉ cần một tay để hất tung anh ra xa vạn dặm. Nếu sức mạnh của hai đối thủ ngang nhau, thì ý chí là thứ duy nhất giúp phân định kết quả của họ. Nhưng, đấu chí của Zed đã hoàn toàn không còn...

"Ngươi... có gan thì giết ta đi..."

– Ta không làm điều đó – hắn bật cười – và cũng không cần thiết phải làm điều đó. Nếu muốn thì cứ thử kết liễu mạng sống và trao trả số năng lượng còn lại mà ngươi đang nắm giữ. Để xem, thế giới này sẽ đi về đâu...

"Vậy thì tại sao... ngươi lại để ta phải sống, bắt ta phải chứng kiến những điều mà ngươi đã làm với cô gái tội nghiệp đó chứ ? Cô ấy hoàn toàn..."

– Câm ngay – hắn quát lên để đáp lại anh – ngươi quá yêu đuối mặc dù ngươi lại chính là ta. Hãy nhớ rằng, đừng bao giờ tin bất kỳ một ai trong thế giới này, ngoại trừ Ahri. Ta đã tin, và cống hiến tất cả mọi thứ. Và đổi lại nổi đau không thể nào bù đắp lại được. Thế giới này đã làm gì cho ngươi ? Và ngươi tại sao phải làm lại cho họ ? Một lũ giả nhân giả nghĩa...

Vừa nói đến đây, hắn đã ở ngay trước mặt Zed, với một cánh tay để nhấc bổng anh lên.

– Không phải rằng cha nuôi của ngươi cũng ưu ái cho Shen hơn ngươi sao? Không phải rằng người anh em ngươi coi như ruột thịt và người cha đó cũng đã muốn giết ngươi sao? Mọi thứ đều chỉ là giả dối ẩn ở đằng sau lớp mặt nạ. Với ta và ngươi, ta nghĩ rằng ngươi phải hiểu rõ câu chuyện của cái mặt nạ chứ nhỉ? Những con người bình thường và như bao kẻ khác, họ luôn có những cái mặt nạ không bao giờ hiện rõ như chúng ta, để che đậy, để chôn giấu những suy nghĩ bên trong bọn cặn bã đó. Cho dù không ai khiến, chúng vẫn cứ phải đeo. Một lũ giả dối.

Đột nhiên, hắn thả tay xuống khi thấy Zed gần như cạn hơi thể. Hắn đã chừa cho anh con đường sống sót :

– Để ta nói cho ngươi biết, hãy ở đây mà nhìn kĩ vào những thứ ta sắp làm. Ta sẽ thay đổi thế giới này ra sao. Cho dù Valoran có quay lưng lại với ta, nàng ấy cũng quay lưng lại với ta, hay cả thế giới chối bỏ lấy nàng. Thì ta sẽ không bao giờ quay lưng lại với nàng...

"Nhưng rồi ngươi cũng đã làm đấy thôi..."

Trong lúc cao hứng, Zed đã ngắt lời của hắn và tiêp tục.

"Cô ấy không hề mong muốn ngươi trở thành thế này. Cô ấy không mong muốn điều đó. Cái ngươi làm chỉ mang lại đau thương, và đừng tự cho mình là thần thánh với ai cả. Ngươi không cần phải đem cái suy nghĩ vĩ đại đó ra để che đậy mọi thứ."

Hắn không trả lời. Cả hai im lặng đến một hồi sau, cái quá khứ của Zed nhốt anh lại như trước đó. Bỏ mặc một kẻ "đã chết" như anh.

– Chúng ta không phải là thần thánh. Nhưng ta sẽ làm những việc mà thần thánh mới có thể làm, chỉ vì cô ấy. Ta sẽ làm mọi thứ.

Hoàn toàn chiến thắng con người của hiện tại, và ngay bây giờ hắn đã có thể hít thở những hơi nhẹ nhàng sau hàng trăm năm, tận hưởng một cuộc sống hoàn toàn mới. Ý nghĩ trả thù gia tộc Kinkou đã từng phản bội hắn, nhưng với một nửa sức mạnh thì hoàn toàn không thể làm được. Thật không may cho Syndra, không nhận ra sự khác biệt từ hai người, hắn lợi dụng Syndra làm con cờ để tiếp bước kế hoạch. Syndra thì cứ nghĩ mình là người hạnh phúc nhất, thật tội nghiệp cho cô.

Với Zed thật sự, anh không ngừng bất kỳ một giây phút nào để giành quyền khống chế cơ thể, nhưng có lẽ là vô vọng. Bởi vì chỉ cần Zed của quá khứ tập trung suy nghĩ, thì anh không tài nào trở tay được. Tận sâu trong cái linh hồn của trăm năm trước kia, ngoài trả thù, hắn cũng chẳng quên được Ahri. Nhưng hắn biết hiện giờ thì chưa được, đành nén đi cảm xúc để Ahri tiếp tục giấc ngủ của mình, vì khi Ahri tỉnh dậy thì chắc chắn là cô sẽ không cho Zed thực hiện kế hoạch đó.

Zed đang trên con thuyền trở về, hắn ngồi đấy, và đang trò chuyện với kẻ thất bại ngay ngay khi cuộc chiến bên trong có những giây phút nghỉ ngơi...

"Ta thật sơ sẩy để thua ngươi, nhưng thôi. Ngươi định làm gì tiếp theo nào, Zed."

– Ta sẽ giết sạch tất cả người ở gia tộc Kinkou, không phải điều này ngươi cũng biết rồi sao.

Sau một khoảng thời gian, Zed thật sự đã có thể dần biết được bản thân anh làm gì, và anh là ai ngay lúc này. Nhưng dù có lấy lại đấu chí của mình thì cũng khó mà phân thắng bại với một chiến binh dày dạn như hắn :

"Do ngươi không biết, cả trăm năm con người đâu phải chỉ đứng một chỗ."

Cái bóng của quá khứ ngay lúc này đã bật cười :

– Ngươi muốn nói về ai? Shen à? Hay là thằng nhóc Kennen? Hoặc ngươi muốn nói đến con nhóc Akali? Không phải rằng ả ta có giao ước với ngươi sao? Ta sẽ thay ngươi hoàn thành cái việc mà ngươi chưa làm nhé !

"Ngươi động đến Akali, ta sẽ không tha ngươi"

– Thì làm sao nào...

Ngay lúc này, chỉ với một cú phủi tay, Zed đã bị kéo đi vào khoảng không đen tối. Cũng lúc này Syndra cũng tỉnh dậy :

– Anh... có gì sao Zed...

Zed quay xuống, vuốt ve lấy Syndra để trấn an cô, một con cờ quan trọng của mình :

– Không sao cả, cũng còn lâu lắm mới về đất liên, em cứ nghỉ ngơi đi Syndra.

~+~ Ionia – Gia tộc Kinkou ~+~ 

Syndra mỉm cười, rồi nằm lại, tiếp tục giấc ngủ. Cả hai lang thang một thời gian, dòng hải lưu đã đưa họ về Ionia. Tại đây, Zed đã nhờ Syndra cho mình mượn lấy sức mạnh của cô, để thực hiện ý đồ của mình. Đương nhiên là Syndra hoàn toàn đồng ý, họ nghỉ ngơi một tuần lễ, sau đó Zed cùng Syndra trở về đảo của gia tộc Kinkou. Dùng sức mạnh của mình, Zed tạo ra một đội quân bóng tối, hừng hực khí thế, tiến vào dinh thự chính.

Đêm hôm đó, cả đội quân bóng tối, cùng Zed và Syndra bước vào, có lẽ rằng việc đột nhập của cả hai chẳng hề lén lút tý nào, tất cả các ninja khác đã có mặt kịp thời, chặn chân của Zed. Shen bước ra ngay sau đó :

– Ngươi còn về đây làm gì ? Chẳng phải ngươi đã đánh cha của chúng ta trọng thương đấy sao ? Còn mặt mũi mà trở về để rồi lết đi tiếp nữa chăng ?

Zed cười với chất giọng khinh bỉ :

– Chỉ là cha của ngươi, còn bây giờ thì tránh ra, thằng nhãi con. Ta tha mạng cho ngươi. Ta chỉ muốn tìm vật vốn thuộc về ta, đừng bắt ta phải ra tay.

Bị xỉ nhục một cách thẳng thừng trước mặt đồng môn, Shen khó mà giữ được bình tĩnh khi Zed nói vậy.

"Phản bội tất cả, ngươi đã quá khinh thường bọn ta, lên nào, Akali, Kennen" – Shen dẫn đầu tất cả, hét lên.

"Tất cả dừng lại."

Một tiếng nói vang ra, là sư phụ của Zed hiện tại. Ông bước lên từ phía dưới :

" Các nhẫn giả đừng đổ máu vô ích, các ngươi không biết mình đang đối đầu với điều gì đâu..."

Zed vẫn im lặng, có vẻ như rằng ông ta đã phát hiện ra sự thay đổi của Zed, một linh hồn hoàn toàn vấy bẩn. Ngay lúc Zed ra đòn bất ngờ, đã khiến ông lùi về sau :

– Cũng nhanh nhẹn đấy.

Zed chưa dứt câu, vị sư phụ cắm thanh kiếm xuống đất. Không hề có ý định chiến đấu :

"Hãy hứa với ta một điều, tha mạng cho tất cả bọn họ. Chỉ để đổi lấy điều ngươi cần lúc này"

Zed bỏ mặt nạ ra ngay lúc đấy. Hai ánh mắt ẩn đầy sát khí của quỷ dữ khiến tất cả phải rợn tóc gáy :

– Dối trá. Ngươi hoàn toàn biết ta là ai, còn phải đóng kịch. Nhưng ta có thể tha mạng cho kẻ khác, chỉ khi nào sức mạnh còn lại trở về với ta.

Zed nhìn sang Syndra :

– Hãy chờ ta ở đây...

Rồi Zed theo vị sư phụ vào bên trong, cả hai không ai dám nhìn cả hai người họ. Từ bên trong cơ thể ra, Zed thật sự biết hắn không hề có ý định tha cho ai cả. Anh muốn dừng cơ thể mình lại, nhưng chẳng được, không làm gì được lúc này, ngoài việc gào to tên sư phụ. Nhưng không được, chẳng ai biết rằng đây không phải là anh.

– Tốt hơn là nên im lặng đi. – Zed suy nghĩ trong đầu, như để nhạo vào cái sự bất lực của anh.

Đã đến được nơi, vị sư phụ cầm cái hộp ra, đưa cho Zed :

"Khi ngươi còn một nửa sức mạnh, ta cũng không hề là đối thủ của ngươi. Ta nghĩ rằng ngươi sẽ tôn trọng lời hứa đó."

Zed im lặng, rồi bất chợt cười to :

– Cảm ơn lão già, nhưng ta chưa hề hứa điều gì cả. Ta chỉ là "có thể" mà thôi. Nội thương từ đòn đánh của con trai ông cũng khiến ông chật vật ra đấy... Còn muốn ta tha ? Các ngươi có từng tha cho Ahri hay không?

Vị sư phụ trố mắt :

"Ngươi... trơ tráo ..."

– Đúng rồi đấy, giờ thì quá muộn rồi...

Zed mở cái hộp ra, luồng khí bóng tối bao trùm lấy cơ thể anh, nó mạnh mẽ phủ lấy tất cả, Zed hoàn toàn không phòng bị gì vào lúc này vì quá phấn khích với chiến thắng tiếp theo. "Không phòng bị" cũng có thể hiểu là không hoàn toàn để ấy một điều gì đó từ sâu thẳm tâm trí của hắn, cũng là lúc Zed thật sự ra tay, chớp lấy cơ hội. Zed đang thỏa mãn với sức mạnh, hắn ngạc nhiên vì cơ thể dần cứng lại, miệng hắn tự lắp bắp những điều hắn không nghĩ :

– Sự phụ, con không giữ được lâu, ra tay đi, vào ngay lúc này.

"Con... là Zed phải không, có phải con trai ta không ?"

– Đừng hỏi nhiều, sư phụ ra tay đi, con không giữ được lâu... Cha... hãy vì con... vì mọi người...

"Đúng là con rồi con trai. Rốt cuộc ta đã gặp lại con..."

Zed hét lên :

– Hãy nhắm vào trái tim của con...

Ngài không biết điều gì mình nên làm ngay bây giờ là đúng đắn cả. Ông có đủ can đảm ra tay với người con trai của mình hay không? Zed sẽ hoàn toàn chết theo hắn và ông biết điều đó? Không hề có chút quan hệ ruột thịt, nhưng ông đã coi Zed như một đứa con trai của mình...

Ở bên ngoài, cả hai thế lực vẫn đứng đối mặt nhau. Akali có vẻ không vui khi Zed trở lại cùng người con gái khác, cô bước lên hỏi Syndra :

– Cô là ai?

– Có liên quan đến ngươi không?

Akali nói tiếp :

– Ta đang hỏi cô, đừng hỏi câu khác khi chưa trả lời. Tại sao cô đi cùng Zed?

Syndra chưa nói gì, cô chỉ cười :

– Là người con gái của Zed.

– Ta không tin...

Syndra lại cười khiêu khích Akali :

– Ngươi không tin thì tùy, ta và Zed đã cùng nhau trải qua một đêm lãng mạn ở trên một ngọn núi tuyết rồi. Thế, theo ngươi ta là gì nào?

Akali liên tục lẩm bẩm :

– Không, Zed không phải ngươi như vậy, không thể nào, anh ta còn nợ ta lời hứa cơ mà, không...

Rồi Akali gục xuống, trái tim của cô tan nát khi nghe Syndra nói vậy, nhưng chưa đủ để Akali phải rơi lệ. Syndra phải bồi thêm :

– Nghĩ sao nhỉ, ngươi nghĩ Zed là của ngươi ? Nằm mơ đấy sao cô bé, tự coi lại thân phận của mình đi, không biết thân phận. Zed chỉ đùa với ngươi thôi.

"Câm lại cho ta." – Shen hết lên.

– Ta có nói gì đến ngươi không nào, tính làm anh hùng sao ? Muốn làm ngươi hùng trong mắt của con ả kia à...

Shen tính lao lên, giờ đây chỉ muốn cho Syndra một chém kết thúc lấy mạng cô, nhưng Akali đã nắm tay Shen lại :

– Đừng làm vậy...

Shen nhìn xuống Akali, mắt cô đỏ hoe, nhưng không rơi lệ. Shen càng nóng giận hơn, anh đỡ lấy Akali đứng dậy. Cùng lúc này ở trong chính điện có tiếng thét của Zed vang lên. Syndra hốt hoảng :

– Các ngươi đã làm gì anh ta?

Shen khích lại Syndra vài câu :

"Chắc là lấy đi 'bản năng' của một người đàn ông mà thôi, để cho con đàn bà như ngươi khỏi to mồm ngay sau khi hắn trở về."

Cả đám ninja ở dưới cười theo Shen, trừ Akali. Cánh cửa mở ra, tất cả đều muốn xem ai là người bước ra, khuôn mặt vị sư phụ xuất hiện, Shen ngay lúc đó hét lớn :

"Là cha, tất cả chúng ta thắng rồi, đã thắng trận rồi..."

Tất cả hô hào, nhưng Syndra vẫn không phản ứng, cô chỉ bật cười sảng khoái cười.

"Ngươi cười cái gì ?" – Shen hỏi.

– Nhìn kỹ lại đi. 

Shen quay lại, anh ngẩn người ngay sau đó bởi cảnh tưởng kinh hoàn. Là Zed, hắn cầm lấy thủ cầm của sư phụ, khiến tất cả đều hoảng sợ, kể cả Akali, người sư phụ ân cần với cô, Akali bật khóc vì đau đớn, Zed đã thật sự thay đổi. Shen lao tới mà gào lên hư con mãnh thú trọng thương :

"Cha..."

Zed quăng cái thủ cấp ra giữa, Shen vội lướt tới, đỡ lấy. Nhìn thấy thủ cấp của cha mình, Shen không cầm lòng được vào lúc này. Điều duy nhất mà anh có thể làm, là đặt ông ở giữa tất cả, ra hiệu cho tất cả quỳ xuống, thực hiện nghi thức bái lạy một người lãnh đạo khi mất đi. Shen đột ngột đứng lên hét to :

"Kể từ giờ, ta, Shen, là người kế nghiệp gia tộc Kinkou. Ta ra lệnh cho tất cả giết Zed để báo thù cho vị trưởng lão đời trước."

Zed hiểu lấy, niệm ấn chú, điều khiển các phân thân bóng tối tấn công. Tất cả giáp chiến, nhưng chỉ riêng Zed là bình thản với Syndra quay bước đi, Shen hét lên :

"Muốn chạy sao, tên nhát gan."

Zed quay lại :

– Hãy ở đấy với các phân thân của ta, rồi hãy kiếm ta sau.

Nói rồi Zed cùng Syndra bước vào trong chánh điện. Cuộc chiến thật vất vả, các ninja tử nạn càng nhiều, Shen biết rằng việc chống với Zed thật không dễ dàng. Nếu kéo dài, kẻ thiệt chỉ là mình, anh muốn xông vào chánh điện giết Zed, nhưng không dễ dàng đối phó với các phân thân của Zed.

Zed thật sự quá mạnh, Shen biết việc làm duy nhất lúc này là gì. Anh ra lệnh cho tất cả rút lui. Chia thành ba nhóm, một nhóm do Shen, một nhóm cho Kennen và một nhóm cho Akali, chạy vào đất liền. Gia tộc Kinkou đã hoàn toàn tan rã.

...

Một ngày, tất cả biến mất, gia tộc đáng tự hào đã biến mất bởi con giận dữ của trăm năm trước. Đêm nay ngoài mùi máu tanh của tử thi, các chiến sĩ ninja gục xuống, Zed đang cùng Syndra ân ái ở bên trong, hắn vẫn chưa thỏa mãn, bởi linh hồn của Zed đã lần nữa lấn sâu vào bóng tối. Ngoại trừ Ahri thì chẳng ai có thể làm hắn dừng lại lúc này. Một làn khói ngoài sân, cũng khói của phép thuật dịch chuyển, ai đang đến ? Và, cuộc chiến của cùng của Zed lúc này mới thật sự bắt đầu...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC