(3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mặc cho tôi hết sức ngăn cản, đúng một tuần sau đó, Sư Tử thật sự đăng kí tham gia CLB Điền Kinh.

Ngày anh ấy đi ra mắt CLB, tôi chỉ biết lên sân thượng trường, tựa đầu vào vai Song Ngư mà tìm chút an ủi.

Cậu ấy vỗ về tôi, khẽ thì thầm.

"Đúng, tiền bối Sư Tử thật sự là quá mức ngông cuồng rồi. Nhưng tuổi trẻ mà, rồi đến một lúc nào đó cậu cũng sẽ tìm được người khiến mình trở thành một người không còn là mình nữa."

Giữa những cơn gió lạnh không ngừng vỗ vào gương mặt non nớt của chúng tôi, tôi đã vô thức mà hỏi cậu ấy.

"Thế cậu đã tìm được người ấy chưa, Song Ngư?"

"Mình đã tìm được rồi, chắc chắn."

__________

Sư Tử tập luyện vô cùng điên cuồng.

Mỗi ngày sau khi xử lý hết mọi việc ở hội học sinh, đều sẽ đến CLB Điền Kinh mà tập cho đến khi trời đã ngả màu, đến khi bản thân đã chẳng còn chút sức lực.

Có khi, anh ấy còn chạy quanh sân thể dục trường cho đến khi chân bật cả máu, hại tôi phải dìu về nhà.

Đôi khi tôi sẽ vì quá mức giận dữ mà hét vào mặt anh ấy rằng, anh làm vậy thì được cái gì cơ chứ?

Và lúc đó, anh ấy đã khẽ thì thào rằng

"Anh chỉ muốn Xử Nữ thấy, anh cũng có thể làm được những việc Nhân Mã có thể làm."

Những lúc như vậy, tôi chỉ muốn nói, Sư Tử đồ ngốc, người ta sẽ chẳng đếm xỉa đến anh đâu.

Nhưng tôi nào dám làm nứt thêm trái tim đã chi chít vết thương kia nữa, vậy là đành im lặng dìu anh ấy về nhà.

.

Rồi việc gì đến cũng phải đến, ngày hội thể thao của học sinh cao trung cuối cùng cũng tới.

Nhân Mã vẫn xuất sắc về nhất. Còn Sư Tử, anh ấy cách biệt người kia một giây, không may về nhì.

Nhân Mã cầm trên tay huy chương vàng, được tất cả mọi người chúc mừng, khen ngợi, trong đó có cả Xử Nữ.

Còn Sư Tử cầm trên tay huy chương bạc, đứng một góc cô đơn, rất rứt khóc đến thương tâm, bên cạnh anh ấy, chỉ có tôi.

Chỉ một giây thôi, lại dễ dàng khiến người anh của tôi rơi vào vực thẳm.

Tôi vừa xoa lưng cho anh, vừa đưa mắt nhìn đám người đang nói cười vui vẻ kia, trong lòng chỉ muốn đem bọn họ ra băm thành trăm mảnh.

"Sư Tử, đừng khóc, anh đã làm rất tốt mà."

Bên cạnh bỗng vang lên tiếng nói nhừa nhựa của Kim Ngưu. Tôi thầm nhủ, thật tốt, vẫn có người này quan tâm đến anh ấy.

Sư Tử vốn dĩ không thích quá thân mật với người khác, nay lại ngoan ngoãn mặc cho Kim Ngưu ôm vào lòng mà an ủi.

Tôi nhìn thấy, lòng đột nhiên lại mong muốn anh trai tôi sẽ yêu cô gái đó.

Lúc ấy, tôi thật sự đã nhận ra ánh mắt tức giận của Nhân Mã, và ánh mắt đầy khó hiểu của Xử Nữ.

Ánh nhìn ấy, không biết rốt cuộc là ganh tỵ với Kim Ngưu là vì Nhân Mã, hay là vì Sư Tử.

____________

Sau kì đại hội thể thao, Sư Tử âm thầm rút lui khỏi CLB Điền Kinh.

Mọi người cũng chẳng ai trách anh ấy, chỉ có Nhân Mã là lộ rõ thái độ không hài lòng.

Tôi biết, Sư Tử cũng biết, Nhân Mã vẫn còn để tâm chuyện anh tôi được Kim Ngưu chú ý đến.

Kim Ngưu sau ngày hôm ấy cũng bỗng nhiên lại tiến thêm được một bước vào cuộc đời của Sư Tử.

Còn về phần Xử Nữ, chị ấy hoàn toàn mất tích khỏi tầm mắt của tất cả chúng tôi.

Chẳng có ai để ý đến sự mất tích đột ngột của người con gái ấy, chỉ có Sư Tử mỗi ngày đều kiên trì đến lớp Xử Nữ tìm kiếm, mỗi ngày đều kiên trì đứng đợi trước cửa nhà Xử Nữ.

Rốt cuộc, sau hơn một tuần, liền bị tôi lôi về không cho tiếp tục đứng đợi nữa.

Trời đã sang đông rồi, tâm Sư Tử vốn đã lạnh ngắt, nay còn đứng dưới trời giá rét, tôi sợ anh ấy thật sự sẽ chết mất.

Và cũng đúng vào ngày sau khi tôi yêu cầu anh ấy ngừng việc này lại, thì Xử Nữ xuất hiện.

Chị ấy lại trở lại con người tươi cười thoải mái, lúc nào cũng như vitamin truyền năng lượng cho người khác, trong đó bao gồm cả Sư Tử.

Tôi lại thấy một Sư Tử ngày nào cũng lôi tôi ra lải nhải về Xử Nữ, một Sư Tử lúc nào cũng treo trên gương mặt nét cười dịu dàng, một Sư Tử luôn mang vẻ hạnh phúc nhàn nhạt trên nét mắt.

Nhưng hơn bao giờ hết, tôi lại căm ghét cái sự hạnh phúc ấy của Sư Tử, đơn giản vì nó là niềm hạnh phúc đem đến từ Xử Nữ, từ cái con người đã khiến anh ấy đau khổ đến muốn chết đi sống lại.

Nhưng ngoài tức giận, tôi không thể làm gì khác.

Thời gian thấm thoắt trôi qua, thoáng chốc đã vào giữa đông rồi.

Tôi cũng đã nhận ra tình cảm của mình dành cho người bạn ngồi bàn trên. Nhưng tôi chỉ biết giữ im lặng, vì cậu ấy đã từng nói với tôi, bản thân đã tìm được người mà cậu ấy hằng mong chờ.

Tôi lại thấy mình hiện tại chắc khác nào Sư Tử, chỉ là tôi không biết rốt cuộc mình đang cạnh tranh với ai, và có bao nhiêu phần trăm cơ hội.

Còn đối với Sư Tử, phần trăm cơ hội chỉ là con số 0 tròn trĩnh.

Mùa đông năm ấy, toàn trường chấn động với hai tin tức vô cùng "sốt dẻo".

Tuyết đầu mùa, Nhân Mã nắm chặt tay Xử Nữ, công khai với toàn trường mối quan hệ của bọn họ.

Ngày hôm đó, cũng là ngày, Sư Tử chính thức chấp nhận lời tỏ tình của Kim Ngưu.

Tuyết đầu mùa năm 17 tuổi của Sư Tử, chỉ là một màu trắng xóa, giống như đem tình đầu của anh ấy vùi lấp, buốt giá đến tận xương tủy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#12