Chương 38: Hidden Bar

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi dẫn Levi tới một con đường khá vắng vẻ. Đến trước một căn nhà, tôi mở cửa bước vào. Bên trong là một con đường dài được gắn đuốc chiếu sáng, trên tường được treo những bức tranh nhìn thì kỳ cục nhưng lại rất hợp với không khí này.

Levi trông có vẻ khá ngạc nhiên, anh ấy hỏi: "Đây là đâu?"

"Chỗ này là một Hidden Bar, nhưng mà em cảm thấy nó giống Hidden Tearoom hơn, lát nữa anh sẽ hiểu tại sao em nói thế" - Tôi trả lời.

Chúng tôi càng đi sâu vào trong thì tiếng nhạc càng rõ, đó là những giai điệu cổ điển du dương, làm tâm trạng con người ta lắng xuống.

Cuối con đường là một cánh cửa, mở cánh cửa đó ra là một không gian tuy không lớn nhưng lại rất ấn tượng. Nơi đây được trang trí theo phong cách dark academia, với những ngọn nến lờ mờ, những bức tranh sơn dầu, những cuốn sách cũ kĩ dầy cộp, tất cả tạo nên một không gian có phần đượm buồn, u tối và ẩn chứa những điều huyền bí.

Chỗ ngồi ở đây được sắp xếp khá đặc biệt theo từng góc phòng, mỗi góc lại có những nét trang trí nghệ thuật riêng. Ở giữa căn phòng là những nhạc công, thường thì sẽ có khoảng 3-4 nghệ sĩ chơi nhạc ở đó.

Tôi và Levi vừa mới mở cửa thì một chàng trai trẻ ra đón tiếp, cũng chính là chủ của nơi này, Adal, cậu ấy ngay lập tức ôm tôi chào hỏi: "Ồ Y/n, lâu lắm rồi không gặp nha, dạo này vào Trinh Sát Đoàn rồi phải không?"

"Buổi tối tốt lành, Adal. Tôi thành lính Trinh Sát rồi, đúng như dự định luôn" - Tôi cười trả lời cậu ấy.

"Ô đây chẳng phải là Binh Trưởng Levi của Đoàn Trinh Sát sao? Chào anh" - Adal hơi ngạc nhiên một chút.

"Chào cậu, tôi là người yêu Y/n" - Levi giới thiệu làm tôi hơi bất ngờ.

Hmmm, anh có cần vội vàng tuyên bố cho cả thế giới biết chuyện này không chứ?

Adal nghe vậy thì im lặng một chút, chắc hơi ngạc nhiên, cậu ấy ghé tai nói nhỏ với tôi: "Y/n nè, sao mới có mấy tháng mà cậu đã thành người yêu của chiến binh mạnh nhất nhân loại rồi hả? Anh ta nổi tiếng với các cô gái lắm đấy! Mà cậu với anh ấy yêu nhau được bao lâu rồi?"

"Mới hôm nay thôi, cô ấy vừa nhận lời tôi xong" - Levi cướp lời tôi, trả lời với thái độ có chút khó chịu.

"Haha ngại quá, bị anh nghe thấy hết rồi. Chúc hai người hạnh phúc nhé! Giờ thì mời ngồi" - Adal dẫn chúng tôi vào một góc ngồi dành cho hai người.

"Hai người gọi đồ đi, hôm nay tôi mời" - Cậu ta đưa menu cho chúng tôi.

"Ái chà, cảm ơn nha, cậu đã mời thì tôi cũng xin nhận"

"Có gì đâu, người quen cả mà"

Tôi quay sang nói với Levi: "Đồ uống ở đây đặc biệt lắm, có rượu, có trà, với có cocktail pha cùng trà đó. Em chưa thử bao giờ, tại Adal không cho em uống vì chưa đủ tuổi ấy, mà em cũng chừa rượu rồi, anh có thể thử cocktail ở đây xem, cũng lạ mà ha"

Nhìn menu một hồi, Levi quyết định chọn một ly cocktail The Faiga's Eastern Market Toddy, lý do cũng dễ hiểu thôi, loại trà được pha trong đây là Aliyah, là loại yêu thích của anh ấy.

"Hmmm, anh biết chọn thật đó Binh Trưởng, còn Y/n thì vẫn như trước nhỉ?"

"Vâng, cho em một Bertha Fog"

"Ok, hai người đợi chút nhé, đồ sẽ lên ngay"

Tôi nhìn vẻ mặt cau có của Levi, mặc dù bình thường anh ấy cũng vậy nhưng giờ có chút khác: "Hồi nãy anh cứ cướp lời em nhé, chẳng nhẽ là... anh ghen hả?"

"Chứ gì nữa, cậu ta cứ ôm rồi thì thầm vào tai em, ngứa hết cả mắt" - Anh ấy thừa nhận luôn mới ghê chứ.

Tôi cười khúc khích trước vẻ bất mãn của anh ấy: "Trời ơi sao người yêu em lại đáng yêu thế này cơ chứ, nhưng mà anh đừng có lo, Adal có người yêu rồi, vả lại cậu ta cũng không có hứng thú với phụ nữ đâu, chúng em chỉ là bạn bè thôi"

"Uhm thế thì được, mà sao em biết chỗ này thế, vừa giống một quán rượu mà vừa giống phòng trà thật"

"Đúng không? Em bảo mà. Thực ra là tình cờ thôi, hồi còn huấn luyện ở thành Trost, em có giúp Adal một lần lúc cậu ta bị đám côn đồ bao vây, xong bọn em nói chuyện cũng hợp nhau, cuối cùng thì trở thành bạn bè, cậu ta mời em đến đây. Thế đấy"

"Nơi này cũng không đông khách nhỉ, mà còn là Hidden Bar nữa, gia cảnh cậu ta không phải bình thường đúng không?"

"Anh đoán chuẩn thế, Adal là con trai độc nhất của một nhà quý tộc, nhưng mà vì cậu ta không thích phụ nữ, nên có tranh chấp với gia đình, cuối cùng bỏ nhà đi luôn. Ngoài cái Hidden Bar này thì cậu ấy có kinh doanh cái khác nữa nên mới đủ kinh tế để duy trì chỗ này đó. Chứ cũng không liên quan nhiều đến gia cảnh lắm đâu"

Chúng tôi đang nói chuyện thì Adal mang đồ uống ra: "Chúc hai người buổi tối vui vẻ nhé"

Ly Bertha Fog của tôi thực chất chỉ là trà Genevieve Halcyon và có kem tươi ở trên. Đơn giản nhưng lại hoà hợp đến kỳ lạ.

Levi nhấp một chút ly The Faiga's Eastern Market Toddy của anh ấy, nhận xét: "Uhm, cũng ngon đó"

"Em thử với được không? Một chút thôi?" - Tôi dùng vẻ mặt cún con nhìn anh ấy.

"Đúng là không cưỡng lại em được mà, một chút thôi đấy nhé" - Levi xoa đầu tôi nói.

Tôi vui sướng thử một ngụm và ngay lập tức phải bất ngờ, hương vị như bùng nổ trong khoang miệng vậy, đó là mùi thơm đặc trưng của trà Aliyah, một chút cay nồng của rượu, vị tươi mát của chanh và hơi ấm nóng của quế, tất cả tạo nên một cảm giác đặc sắc khó tả. Cái này có phải là thứ rượu đắng ngắt mà tôi biết không vậy? Tôi lưu luyến nhìn ly cocktail, tự nhủ lần sau đi một mình phải gọi mới được.

Levi cứ như có đọc tâm thuật ấy, anh ấy cảnh báo: "Anh biết em đang nghĩ gì đấy, đừng có mà mơ"

Tôi nghe vậy thì ỉu xìu. Levi nhéo một bên má tôi rồi bảo: "Đi cùng anh thì được"

Lập tức hai mắt tôi sáng lên, thế là được cho phép rồi nhỉ?

Tôi tựa vào người anh ấy, nói: "Em thích chỗ này lắm, vừa có trà, vừa không bị đông người, mà ở đây còn có nhạc cổ điển nữa, rất hợp để giải toả căng thẳng sau một tuần mệt mỏi"

Levi ôm tôi vào lòng: "Ờ, chỗ này đặc biệt thật, lần đầu tiên anh thấy có trà trong quán rượu đấy, cũng lần đầu tiên anh biết cocktail có thể pha cùng trà luôn"

Rồi chả hiểu Levi nhấc tôi thế nào, mà giờ tôi đã ngồi trên chân anh ấy rồi. Levi hôn nhẹ vào vết xước bên má tôi: "Y/n, xin lỗi em nhé"

"Được thôi, em tha thứ cho anh mà, em yêu anh!" - Anh ấy tựa đầu vào hõm vai tôi, tôi nhẹ nhàng vuốt mái tóc mềm mượt của Levi, anh ấy cứ như một con mèo ấy, đáng yêu chết đi được.

Tôi giữ khuôn mặt của Levi, ngắm nghía một hồi, hôn nhẹ lên mắt anh ấy rồi nói: "Levi à, mắt anh đẹp thật đấy, mà anh cười lên cũng đẹp lắm, cứ như thiên thần ấy, nên là sau này phải chăm cười lên đấy nhé"

Anh ấy đáp ứng: "Được, nhưng mà anh chỉ muốn làm thiên thần của riêng em thôi"

Thật hết cách với người đàn ông này mà.

Đột nhiên cánh tay rắn chắc của anh ấy kéo tôi lại gần, ngay lập tức, Levi áp môi anh ấy lên môi tôi, nhẹ nhàng chậm rãi. Trong tiếng nhạc du dương, chúng tôi mỗi lúc một dính chặt vào nhau. Đầu lưỡi của anh tiến sâu vào trong khoang miệng tôi, hương vị trà đen cùng với một chút cồn làm tôi gần như tan chảy, chìm đắm trong đó. Tâm trí tôi hỗn loạn, chúng tôi cứ thế quấn quýt triền miên cho tới khi không thể thở nổi nữa mới tách nhau ra.

Tôi thở dốc, vô lực tựa vào người Levi. Đây là nụ hôn đầu của tôi, nụ hôn khắc sâu vào ký ức, cả đời khó phai.

*Bản nhạc bên trên là Liebesleid của Fritz Kreisler, là bản nhạc được chơi trong Hidden Bar ở chương này.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net