Chương 5: Băng qua rừng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, theo như kế hoạch mà Armin đã phổ biến thì cả đoàn sẽ dùng bộ cơ động lập thể để băng qua rừng.

Tôi sẵn sàng rồi, ừ thì là sẵn sàng cho sự vụng về và những cú ngã. Tôi biết khả năng của mình đến đâu nhưng lại chẳng biết phải làm sao để cải thiện, dù tôi đã luyện tập rất nhiều.

Tôi vẫn nhớ hồi mới vào Trại Huấn Luyện, trong khi mọi người còn đang loay hoay với việc treo người trên dây thì tôi đã thành thục và giữ thăng bằng một cách hoàn hảo. Ngay cả Giáo Quan Shadis khó tính đến vậy mà còn dành cho tôi ánh mắt tán dương. Tôi cứ nghĩ rằng cuối cùng tôi đã tìm ra năng khiếu của mình rồi cơ. Ai mà ngờ đến lúc thật sự sử dụng bộ cơ động tôi lại thể hiện tệ đến thế chứ.

Thực ra thì trừ kĩ năng sử dụng bộ động cơ lập thể của tôi quá tệ, các kĩ năng còn lại của tôi đều luôn được đánh giá là tốt, nếu không muốn nói là xuất sắc. Chẳng thế mà trong trận chiến ở quận Trost, dù tôi chỉ dùng bộ cơ động rất ít nhưng vẫn có thể giết được Titan và sống sót. Nói đi cũng phải nói lại, lúc đó tôi dựa vào địa hình khá nhiều và cũng chỉ là chiến thuật nhất thời mà thôi. Chứ làm lính mà không thành thạo cách sử dụng bộ cơ động lập thể sẽ là một bất lợi cực kỳ lớn.

Sau khi nghe hiệu lệnh của Armin, cả đoàn bắt đầu lao vào rừng. Mô hình Titan còn chưa xuất hiện mà tôi đã loạng choạng mấy bận, người còn bị đập vào mấy cành cây. Còn may là chưa có bị ngã xuống đất như mấy lần tập luyện trước.

Đu dây được một lúc, tay tôi mỏi thật sự vì lúc nào cũng căng thẳng tập trung để không bị ngã, ngoài ra còn vì áp lực đến từ sau lưng nữa. Tôi cảm nhận được Binh Trưởng Levi cứ nhìn chằm chằm vào những sai sót của tôi ấy.

Đang tiến lên phía trước thì một mô hình Titan xuất hiện, tôi sẽ nhảy lên cành cây cao phía trước, một là con Titan sẽ không với tới được chỗ đứng của tôi, hai là tôi sẽ dụ nó tới gần và cho nó một nhát sau gáy. Đó là những gì tôi đã nghĩ, nhưng thực tế là tôi đang rơi vì móc của bộ cơ động mà tôi bắn ra không trúng vào thân cây.

"Aaaaaaaaaaaaaaaaaa"

Trong lúc hoảng loạn, tôi đã kịp bắn chiếc móc của bộ cơ động vào một cành cây, tránh được việc gãy xương khi tôi tiếp đất. Tôi đứng xuống nền đất để định thần lại, lưng tôi suýt thì rơi chạm đất rồi, nghĩ mà sợ.

Sau đấy, một cơn đau nhói lan truyền xuyên suốt cánh tay trái của tôi, thì ra là khi nãy tôi đã dùng quá nhiều lực của cánh tay trái để giữ cho người không chạm đất.

Đang thở phào một hơi thì Sasha và Reiner đáp xuống hỏi han tôi một chút. Sasha đã giải quyết xong mô hình Titan hồi nãy và chạy ngay đến chỗ tôi vì nghe thấy tiếng hét. Họ nhanh thật, đúng là những con người khiến tôi luôn phải ngưỡng mộ.

"Ê mấy đứa kia, định buôn chuyện đến lúc bị Titan ăn thịt hả?" - Binh Trưởng Levi đang đứng trên một cành cây cao nói vọng xuống chỗ chúng tôi.

Ba người chúng tôi nhanh chóng khởi động lại sau khi bị "nhắc nhở" để tiếp tục chặng đường. Trong khi băng qua rừng, tôi đã thành công chém được gáy của 2 mô hình Titan, nhưng cũng lúng túng và suýt ngã phải đến trên chục lần. "Nếu không nhờ có Reiner và Sasha thì chắc giờ tôi bị ăn thịt lâu rồi", tôi thầm nghĩ vậy đấy.

Càng nghĩ càng sầu, giá mà khả năng điều khiển bộ cơ động lập thể của tôi bằng 1/10 họ. Sau khi đi hết khu rừng, chúng tôi được phép nghỉ 15 phút.

Vẻ mặt ai cũng tươi rói và trò chuyện rôm rả. Họ làm quá tốt và không ai gặp khó khăn trong nhiệm vụ lần này hết. Số Titan mà mọi người giết khoảng 4-5 con/người.

"Nhiệm vụ lần này ổn phết nhỉ"

"Chờ mãi mới được dùng bộ cơ động, như cá gặp nước ấy"

Tiếng nói chuyện vui vẻ của mọi người làm tôi không thể chen chân vào bất cứ cuộc trò chuyện nào được.

Tôi lủi thủi ra bờ sông gần đấy rửa mặt cho tỉnh táo để chuẩn bị cho vòng trở lại. Dưới bóng râm của cái cây ngay cạnh bờ sông, tôi thấy Binh Trưởng Levi đang lau bộ cơ động một cách rất chăm chú. Thậm chí khi tôi đi qua chào, anh ta cũng chỉ "Ờ" một cái rồi tiếp tục làm việc của mình.

Thực ra điều này lại làm tôi khá là thoải mái, vì sẽ không ai để ý nét mặt hay hành động của tôi hết. Tôi vỗ vỗ vào mặt vài cái để lấy lại tinh thần, sau đấy thì dùng tay vuốt nhẹ bộ cơ động, thầm cầu nguyện vòng trở về sẽ thuận lợi hơn.

Tôi trở về chỗ tập trung mà không để ý ánh mắt sâu xa của Binh Trưởng hướng về phía tôi.

Thật không may, hoặc có thể nói là tình huống bình thường của tôi, vòng trở về không hề thuận lợi, thậm chí còn tệ hơn vì có nhiều mô hình Titan liên tiếp xuất hiện khiến chúng tôi không kịp trở tay.

Khi tình huống đang rất bất lợi, Armin đã ra quyết định là không giết Titan mà chuyển hướng sang tránh bọn chúng, giống như ở địa hình thảo nguyên.

Cuối cùng, cả đoàn cũng về đến Trại Huấn Luyện và đương nhiên, tôi là người bụi bặm và tàn tạ nhất đoàn. Tên khốn Jean còn móc mỉa tôi: "Ê này Y/n, lần sau nhớ chỉ cho tôi cách làm bẩn quần áo như cậu nhá".

Sau đấy là một khoảng thời gian chẳng khác nào địa ngục: nghe Binh Trưởng Levi tổng kết về đợt huấn luyện.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net