Chương 8: Trà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi còn đang ngỡ ngàng và nghĩ: "Binh Trưởng Levi mà lại vỗ tay tán thưởng ấy hả?"

"Em học nhanh thật đấy" - Một giọng nữ vang lên.

Tôi quay ra sau và thấy một anh và một chị trong Trinh Sát Đoàn. Theo như tôi biết thì chị gái xinh đẹp là Petra, còn người anh trông có vẻ già trước tuổi kia là Oruo. Cả hai người đều thuộc Đội Levi thì phải.

"Này con nhóc kia, liệu mà tập luyện cho chăm chỉ vào" - Anh Oruo nói với giọng cau có khó hiểu.

"Làm ơn đấy, đừng cố bắt trước giọng Binh Trưởng được không?" - Chị Petra cằn nhằn.

"Gì chứ? Binh Trưởng Levi đã hạ mình xuống để dạy nhóc rồi đấy, nên biết điều thì..." Phập - Anh Oruo bị vấp phải đá và tự cắn vào lưỡi của mình.

Nhìn đau thật đấy, tôi tự cảm thán trong đầu rồi vội vàng chạy ra chào và hỏi han hai anh chị.

"Đi đường mà cứ nhiều chuyện không để ý chả bị cắn trúng lưỡi. Em cứ mặc kệ anh ta đi"

Thật là không biết có nên cười hay không nữa, tôi bắt đầu thấy người chị này đáng yêu rồi đấy.

"Hai người đến đây làm gì?" - Giờ Binh Trưởng Levi mới lên tiếng.

"Tôi mang trà đến cho mọi người ấy mà, dù gì tập luyện cũng nên nghỉ ngơi chút chứ hả?"

Trời ạ, chị Petra như thiên thần vậy.

Bốn người chúng tôi ngồi xuống và nghỉ giải lao một lúc. Tôi uống một hớp trà và ngay lập tức phải cảm thán: "Ôi trà này thơm quá, nếu em không nhầm thì đây là trà Genevieve Halcyon phải không ạ?"

Nhìn thấy thái độ hào hứng của tôi với trà, chị Petra tỏ ra khá là ngạc nhiên: "Thực ra thì chị cũng không rõ lắm, chị chỉ biết là trà này khác với loại trong nhà ăn thôi. À với cả đây là trà của Binh Trưởng đó"

Tôi hướng ánh mắt sang Binh Trưởng Levi: "Ờ đúng rồi đó nhóc, trông vậy mà cũng biết thưởng trà ghê nhỉ"

Hai mắt tôi lập tức sáng lên, có thể mọi người không biết chứ tôi là một đứa nghiện trà. Và tình cờ trà Genevieve Halcyon lại là loại tôi thích nhất. Thực ra thì trà này không hiếm nhưng nếu ở trong quân đội, chính xác là ở khu vực trụ sở của Trinh Sát Đoàn thì lại không mấy dễ tìm.

Tôi vội vàng hỏi: "Anh mua trà này ở đâu vậy?"

"Ở ngoài chợ có một chỗ bán đó, nhưng mà hơi khó tìm chút"

"Bao giờ anh dẫn tôi đi được không?"

"Cũng được thôi, chờ ngày nghỉ đi"

Trong lòng tôi vui sướng tột độ, đây cũng là tâm trạng dễ hiểu của một đứa nghiện trà thôi. Anh Oruo và chị Petra thì đang trố mắt ra nhìn chúng tôi, tôi có thể đọc được câu hỏi to đùng in trên mặt hai người luôn rồi đó 'Sao tự dưng Binh Trưởng dễ tính vậy?'

Thực ra tôi cũng hơi ngạc nhiên, tôi đoán vì trà là sở thích của anh ấy nên mới dễ dàng chấp nhận yêu cầu đó của tôi đó thôi. Còn tôi thì vẫn đang vui sướng vì sắp được uống loại trà mình yêu thích hàng ngày. Thật sự là không kìm được mà tôi cứ nhoẻn miệng cười suốt.

Tôi uống thêm hớp trà nữa thì Binh Trưởng lên tiếng hỏi: "Sao nhóc lại thích trà Genevieve Halcyon thế?"

"Uhm... nói sao nhỉ... chắc là vì tôi thích vị thanh mát đặc biệt của nó, theo như tôi tìm hiểu thì vỏ cam là thành phần tạo nên hương vị đặc trưng của loại trà này"

Anh ấy gật đầu tỏ vẻ đồng tình.

Những câu chuyện sau đó của chúng tôi xoay quanh chủ đề trà. Phải nói là để tìm một người có niềm đam mê với trà như Binh Trưởng không phải là dễ. Vậy nên, chúng tôi nói chuyện thật sự rất hợp nhau, từ những câu chuyện về các loại trà, hương vị của chúng cho đến các bộ ấm trà, văn hoá uống trà, sách về trà, đều là những câu chuyện vô cùng thú vị.

Tôi nhận ra rằng cả tôi và Binh Trưởng Levi đều thích trà đen, chỉ khác là tôi thì thích Genevieve Halcyon, còn loại trà yêu thích nhất của anh ấy là Aliyah.

Chị Petra và anh Oruo cảm thấy khá thú vị với những kiến thức mới lạ trong cuộc trò chuyện này. Tôi cũng gợi ý cho chị Petra một vài loại trà thích hợp với khẩu vị của chị ấy nữa.

"Sao anh lại cầm ở miệng tách trà vậy?" - Tôi đặt câu hỏi mà tôi thắc mắc nãy giờ.

Binh Trưởng uống một hớp trà rồi trả lời: "Lạ lắm hả, phải cầm tách trà như này thì mới không vỡ chứ"

Rõ ràng là câu trả lời của anh ấy rất khó hiểu nên tôi đã thử cầm như vậy với tách trà của mình. Hmm.. cầm thế này khó uống ghê, sao phải làm khổ mình khi đã có quai cầm thế nhỉ.

Tôi hướng ánh mắt khó hiểu vào bàn tay đang cầm tách trà của anh ấy.

"Này, đừng có nhìn chằm chằm vào tách trà của tôi thế, uống trà của nhóc đi"

Tôi vẫn rất tò mò nên không thể rời mắt khỏi cách cầm độc đáo đó được.

Có lẽ là cảm nhận được ánh mắt của tôi như muốn xuyên thủng bàn tay nên Binh Trưởng Levi đã lên tiếng: "Nói chung là tôi cầm thế này để tránh vỡ tách được chưa? Nhóc phiền phức quá đấy"

Tôi còn đang định lắc đầu nói "chưa được" thì thấy anh ấy quay mặt đi và tiếng "Tch" quen thuộc vang lên. Này, không phải là Binh Trưởng Levi đang ngại đó chứ. Tôi, chị Petra và anh Oruo đều ngạc nhiên nhìn chằm chằm Binh Trưởng xem đây có phải sự thật không.

"Nghỉ xong rồi thì chuẩn bị quay lại tập luyện đi" - Anh ấy gắt gỏng.

Nói gì thì nói, chúng tôi thật sự vừa chứng kiến vẻ ngại ngùng của vị Binh Trưởng cao ngạo nhất Trinh Sát Đoàn đó. Cười thầm trong bụng, anh ấy cũng đáng yêu đó chứ.

_________________________________
Mãi sau này khi thân thiết hơn với Levi tôi mới biết: Chuyện kể là hồi đó, anh ấy sống dưới thành phố ngầm và thực sự rất nghèo khó. Rồi sau đấy Levi cũng có đủ tiền để mua trà đen và một bộ tách trà. Nhưng khi cầm lên để uống thì quai tách đột nhiên vỡ, cả trà với tách của Levi rơi xuống đất tan tành. Sự việc này thật sự đã gây ra "sang chấn" cho Levi. Từ đó không còn thấy anh cầm cốc theo kiểu bình thường nữa.

Lúc nghe xong chuyện này tôi đã cười bể bụng.

"Biết ngay là không nên kể với em chuyện này mà" - Levi lẩm bẩm hờn dỗi.

"Được rồi được rồi, em mua cho anh mấy bộ ấm trà khác là được chứ gì" - Tôi vừa lau nước mắt vì cười quá nhiều, vừa dỗ anh ấy.

Kết cục là cả đêm đó tôi không được ngủ, đúng là người đàn ông thù dai mà.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net