Chương 94: Kết hôn (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hiện giờ mọi người đang đấu giá đôi giày của tôi, đây là một tập tục có từ lâu đời, vì giày cưới của cô dâu lúc nào cũng là một vật quan trọng. Lúc bước vào lễ đường theo đúng quy tắc tôi phải đặt một đồng xu vào trong giày - biểu tượng của sự ấm no, đầy đủ và may mắn.

Thực lòng mà nói đây không phải là một đôi giày đẹp, nhưng là một đôi giày đặc biệt trong ngày cưới. Thường thì cô dâu sẽ mang giày cao gót, nhưng vì tôi không muốn mình cao hơn Levi nên đã cố chấp chọn một đôi giày bệt, nhà thiết kế váy thuyết phục thế nào tôi cũng nhất quyết không đổi.

Levi trông thì có vẻ không quan tâm đến chiều cao của mình lắm nhưng đôi lúc tôi vẫn phát giác ra anh ấy muốn cao hơn một chút, hay ít nhất là cao hơn tôi. Tôi không thể lùn hơn được, nên chỉ còn cách duy trì chiều cao bằng Levi thôi.

Chị Hange hào hứng ngửa mũ đi xung quanh các bàn khách khứa để họ bỏ tiền vào trong mũ, số tiền của người sau sẽ cao hơn số tiền người trước. Tất nhiên người cuối cùng mua lại giày cưới không ai khác chính là Levi, chồng tôi. Thế nên tất cả số tiền trong mũ và số tiền anh ấy bỏ ra đều về tay tôi hết, Levi còn cẩn thận dặn dò tôi: "Em cầm lấy chăm sóc bản thân nhé", sau đấy thì nâng niu đôi giày như vật quý giá lắm ấy, làm tôi buồn cười chết mất.

Levi vui vẻ quỳ xuống đeo giày cho tôi rồi chúng tôi chuyển qua cưa gỗ. Mỗi người phải đứng một đầu cầm cưa và đẩy đưa sao cho thật nhịp nhàng, uyển chuyển, không bị vấp, không nhanh, không chậm - đây là biểu tượng cho một cuộc hôn nhân hài hòa, biết nhường nhịn lẫn nhau để đạt hạnh phúc.

Vì tôi và Levi đều là lính, thể lực không tồi, lại còn làm việc với nhau trong một khoảng thời gian khá lâu rồi, nên việc phối hợp để cưa một khúc gỗ là một thử thách quá dễ dàng. Đúng 5 phút, khúc gỗ đã được giải quyết mà không tốn quá nhiều mồ hôi. Có vài người ngoài quân ngũ nhìn chúng tôi trầm trồ không thôi, tự dưng lại khiến tôi có chút tự hào.

"Levi nè, cái này chẳng nhằm nhò gì so với lúc anh phạt em chạy quanh sân nhỉ?" - Tôi cười cười chọc ghẹo người bên cạnh.

"Tch, hồi đấy em điều khiển bộ cơ động chẳng ra sao cả, mà chuyện lâu rồi em nhắc lại làm gì"

Tôi nhún vai đáp lời: "Tự dưng lại nhớ thôi, đợt đầu mới vào Trinh Sát anh ép em tập luyện mệt khỏi nói, lại còn toàn độc mồm độc miệng nữa chứ, suốt ngày doạ tân binh chết"

"Tch, anh nói thật thôi, năng lực như em hồi đấy mà đi Trinh Sát ngoài thành thì chẳng khác nào làm mồi cho Titan cả" - Levi cằn nhằn.

"Vâng vâng Binh Trưởng nói gì cũng đúng ạ" - Tôi bĩu môi đáp lời.

"Thế hồi đấy em ghét anh lắm à? Anh không phải gu em mà"

Tôi ngẩn người một lát rồi cúi đầu lắp bắp: "Anh... sao lại đáng yêu thế chứ? Em đương nhiên là yêu anh, yêu anh từ hồi đó rồi, bị anh mắng té tát vẫn yêu, chẳng hiểu em bị làm sao nữa"

"Hoá ra... em còn yêu anh trước cả lúc anh yêu em" - Levi có chút cảm kích nhìn tôi.

"Chứ còn sao nữa? Anh đúng là cái tên khó ở, hồi đó em còn không dám bộc lộ tình cảm của mình nữa, em cứ sợ anh thấy phiền rồi đuổi em đi thì chết dở, thế mà bây giờ chúng ta lại đứng chung lễ đường như này, nhân duyên đúng là kỳ lạ anh nhỉ?"

Levi nhìn đăm đăm về đằng xa, miệng thì lẩm bẩm: "Kỳ lạ... đúng là quá kỳ diệu, nên anh mới gặp được em"

Tôi nghe vậy thì nóng bừng mặt, từ bao giờ mà Levi lại biết nói những lời ngọt ngào thế này chứ?

Nhạc bắt đầu nổi lên, người đầu tiên vào nhảy đương nhiên là tôi, nhân vật chính của "Vũ điệu voan trắng". Ngày hôm nay tôi đã chính thức trở thành vợ "người ta". Voan cưới từ xa xưa đã là biểu tượng cho sự trinh trắng của cô dâu, bởi vậy tôi sẽ nhảy "vũ điệu voan trắng" một mình trước và các cô gái chưa lập gia đình sẽ phải... xông vào để xé khăn voan đội đầu của tôi.

Cái gọi là trinh trắng trong thời đại ngày nay đã chẳng còn quan trọng nữa rồi, hoặc ít nhất là nó không quan trọng với tôi và Levi. Chẳng qua đây vẫn là một phong tục rất thú vị, và đương nhiên tôi cũng muốn biết ai là người tiếp theo lên xe hoa chứ.

Điệu nhảy này tôi đã tập không biết bao nhiêu lần, từng bước từng bước điêu luyện và chất chứa niềm hạnh phúc trong đó. Các cô gái cũng dần tham gia, từng mảnh voan trắng bị xé ra một cách dễ dàng. Tiếng nhạc hoà cùng với tiếng khăn voan bị xé rách tạo nên một âm thanh cực kỳ cuốn hút.

Sau một hồi thì khăn đội đầu của tôi đã bị kéo rách toàn bộ. Giờ thì người có mảnh voan to nhất chính là Mikasa. Chúng tôi đều ra chúc mừng cô ấy, còn Mikasa thì đỏ mặt liếc nhìn Eren, thật là, chẳng hiểu tên ngốc đó đã nhận ra tình cảm này chưa nữa, nhưng kể ra dạo này tên đó cũng đối xử với Mikasa có ý có tứ hơn rồi đó.

Điệu nhảy lại tiếp tục, giờ thì cả đoàn người đều tham gia, cả đàn ông và phụ nữ, cả những người đã lập gia đình hay chưa lập gia đình, cuộc vui này nên được kéo dài như vậy. Đám khăn voan được ném lên rơi lả tả trong không trung.

Tôi vui vẻ vẫy Levi vào vòng tròn nhảy múa nhưng anh ấy chỉ khẽ cười lắc đầu với tôi. Ngay giây sau, chị Hange từ đâu xuất hiện đẩy anh ấy vào vòng tròn, và thế là chúng ta có một chú rể cau mày khó chịu nhưng vẫn phải lóng ngóng cố nhảy theo nhịp. Hình như anh ấy không hay nhảy mấy điệu phổ thông này thì phải. Đây chính là hậu quả của việc cứ suốt ngày từ chối tham gia mấy hoạt động tập thể đó.

Sau nỗ lực không ngừng nghỉ thì cuối cùng Levi cũng tiến được tới chỗ tôi. Nhạc càng ngày càng nhanh hơn, đồng nghĩa với việc nhịp nhảy cũng phải nhanh hơn, Levi luống cuống cầm tay tôi nhưng mắt thì cứ nhìn xuống chân, thi thoảng còn giẫm phải chân tôi nữa chứ. Thật bất lực với người đàn ông này mà, đây là điệu nhảy toàn dân đó, thế mà anh ấy lại có thể lóng ngóng đến mức này. Chứng kiến một Levi như vậy khiến tôi phải cố nhịn cười đến nội thương.

Vui thì vui thật nhưng giờ chân tôi đau đến mức đi khập khiễng luôn rồi.

"Y/n à, anh xin lỗi" - Levi ngồi cạnh tôi, cùng tôi yên lặng ngắm nhìn hôn lễ của chúng tôi.

"Xin lỗi gì chứ, anh tham gia là em vui lắm rồi, mấy khi được thấy chồng em nhảy đâu" - Tôi tựa vào vai anh ấy khẽ nói.

"Lần sau anh không tham gia nữa đâu, chỉ khổ em thôi chứ vui vẻ gì"

"Nào, lần sau em sẽ kéo anh vào bằng được, anh phải tập nhiều vào mới quen chứ, cái này ai mà chẳng biết nhảy"

"Tch, toàn mấy trò vô bổ"

"Anh cũng thấy vui còn gì"

"Vui vì có em thôi, em vừa nhảy vừa cười, đẹp lắm"

"Trời ạ hai cái người này, mấy giờ rồi mà còn ngồi đây, không định động phòng hả?" - Đang dở chuyện thì chị Hange xuất hiện từ đằng sau.

"C-chị nói gì vậy ạ?" - Tôi ngại ngùng lắp ba lắp bắp.

Chị ấy khoác vai tôi cười lớn: "Ngại cái gì chứ? Cái này không phải là chuyện đương nhiên sao Y/n, à đúng rồi, chị còn nhiều sách lắm, để hôm nào cho em mấy quyển học hỏi kinh nghiệm"

"Này, tránh xa Y/n mau" - Levi cau có kéo tôi lại gần.

"Vâng vâng biết rồi, mời hai người về nhà đi"

"Tch, chúng tôi đi thì ai lo nốt đám cưới?"

"Yên tâm, tôi lo, tôi lo được"

"Thôi được rồi, nhờ cô"

"Ừm ừm đi mau đi"

Levi bế thốc tôi lên ngựa, thẳng một đường về tới nhà. Tôi cứ như vậy được anh ấy "hộ tống" lên phòng ngủ, vừa mới mở cửa thì một chậu nước đã đổ ập vào đầu chúng tôi. Còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì mấy đĩa kem tươi đã bay thẳng vào người chúng tôi. Lúc tôi ý thức được chuyện gì thì mọi người đã dùng bộ cơ động nhanh chóng rút lui rồi.

"Lũ này chán sống rồi hả?! Anh phải bắt bọn chúng dọn chuồng ngựa nửa năm mới được" - Levi đen mặt tức tối.

Tôi ngẩn người ra, đúng vậy, tôi bị chơi khăm bằng chính trò của mình hồi trước, còn Levi thì bị chơi khăm lần thứ hai. Nghĩ đến đây tôi ôm bụng cười không dừng được, làm Levi khó hiểu nhìn chằm chằm tôi: "Em cười cái gì, vui lắm đấy hả, bẩn hết cả người rồi đây này"

"Không có gì, tự dưng thấy hoài niệm thôi anh, sao hồi đấy gan em to thế nhỉ, dám trêu cả vị Binh Trưởng khó tính nhất Quân Đoàn?"

"Lại còn ngốc đến nỗi bị anh bắt lại nữa"

"A, ai bảo anh nhanh quá chứ" - Tôi xấu hổ rúc vào ngực anh ấy.

Một cơn gió đột ngột thổi đến làm nến trong phòng tắt sạch, tối om, khiến tôi có chút giật mình. Tay nhỏ bé từ lồng ngực Levi lần mò lên trên, lướt qua vai rộng, ôm lấy cổ anh ấy. Không gian quá tối, tôi ngẩng mặt lên chẳng may đụng đầu vào cằm Levi, liền kêu đau một tiếng.

"Có sao không? Em đang tính làm gì thế hả? Nếu muốn hôn anh thì nói một tiếng là được" - Levi đau lòng hôn nhẹ lên đầu tôi, lại còn lên tiếng trêu chọc nữa.

Tôi nghiến răng, ấm ức lầu bầu nói: "Tối chết đi được, em chả nhìn thấy gì hết, ai mà thèm hôn anh chứ"

Ngay lập tức, làn môi ấm áp nhẹ nhàng di chuyển trên lông mi, rồi lướt qua chóp mũi, cuối cùng đáp xuống môi đỏ thắm của tôi chơi đùa.

"Ưm..." - Trêu đùa trên môi không nồng cháy mà cũng không xa cách, thân thể tôi hơi hướng về phía trước muốn hôn đáp lại, thế nhưng Levi cố tình trêu chọc tôi, cứ chạm môi rồi chốc chốc lại rời đi.

Hôn thất bại làm tôi ngây cả người, bên tai truyền tới hô hấp nóng rực của Levi cùng tiếng cười trầm thấp: "Muốn hôn anh à?"

"Anh đùa em?" - Tôi bĩu môi giận dỗi.

Levi nghe vậy chỉ thấp giọng khẽ cười, làm tôi càng tức tối hơn, liền véo mạnh một cái bên hông anh ấy.

Levi kêu rên một tiếng, sau đó ngồi xuống ghế, còn tiện tay đặt tôi ngồi lên đùi anh ấy: "Con nhóc hẹp hòi, em đùa anh thì được mà anh trêu em không được hả?"

Tôi đắc ý nheo mắt cười, khóe miệng kéo thành một đường cong xấu xa, ngón tay thon dài ấn nhẹ vào bộ vị: "Anh xác định em vẫn là một con nhóc sao? Có cần kiểm tra lại cho rõ không?"

Nghe vậy, cả người Levi cứng đờ, không dám tin cúi đầu nhìn tôi, đúng vậy, con nhóc của anh ấy học được thói câu dẫn rồi. Mà một bộ phận khác trên thân thể dưới sự kích thích của tôi, đã vô cùng phối hợp ngẩng đầu thăm hỏi.

Tôi vặn vẹo eo, giống như vô ý mà mài mài đỉnh vật cứng dưới mông, lập tức khiến Levi động tình kêu rên ra tiếng. Nghe được từng đợt thở hổn hển của anh ấy cùng với tiếng rên rỉ khe khẽ, tôi cười cười, lại cố tình dùng thanh âm sốt ruột khó kìm nén nói: "Ai nha, Binh Trưởng của em, chiến binh mạnh nhất nhân loại, người ta muốn rồi, anh mau tới đi"

Giọng nói kiều mị nũng nịu cố ý kéo dài kia kích thích Levi giật thót, trên cánh tay cường tráng nhanh chóng nổi lên một tầng da gà. Anh ấy bất đắc dĩ không nói gì, chỉ thở dài một hơi: "Sao em càng ngày càng quyến rũ thế này?"

Tôi nghe vậy thì ngồi thẳng dậy, nghiêm túc trở lại, hơi ngại ngùng nhỏ giọng nói: "Em quên mất, anh vốn rất ghét những người phụ nữ lẳng lơ..."

Levi hôn lên trán tôi: "Em khác"

Tôi tựa vào ngực anh ấy, lí nhí nói: "Khác gì đâu, anh không thích chứ gì?"

Hôn một cái lên miệng nhỏ đang làu bàu, Levi cười khẽ giải thích: "Anh không thích họ thì tất nhiên anh không muốn tiếp xúc với họ rồi, còn em là vợ anh cơ mà, không những không ghét, mà anh còn rất thích. Lâu lâu được em câu dẫn thế này cũng có điểm vui thú lắm"

"A!? Thì ra anh coi em là món đồ chơi hả?" - Tôi cười giỡn giơ tay lên đánh anh ấy một cái.

Levi khẽ cười, dựa trên vai tôi ẩn ý nói: "Món đồ chơi à? Em nói cũng không hẳn là sai"

Sau đó, bàn tay không khách khí đặt lên một bên miên nhũ non mềm của tôi, ôn nhu bóp nắn.

"A... Cái tên háo sắc nhà anh, người ta nói món đồ chơi không phải là ý này" - Tôi đỏ mặt, dùng sức giật bàn tay Levi đang tác quái trước ngực tôi xuống.

"Em hư lắm" - Levi cúi sát bên tai tôi cười nhẹ, tay vẫn không ngừng xoa.

Anh ấy hưởng thụ cảm giác bóp nắn thỏ ngọc mềm mại ấm áp trong tay, chà xát không buông. Một tay khác ở phía sau lưng trượt xuống mông tôi, ấn tôi lên vật nóng đang tràn ngập dục vọng mà ma sát.

"Không cần..." - Tôi bị tình dục hung mãnh làm cho toàn thân mềm nhũn, hai chân vô lực, hai tay chống lấy lồng ngực rắn chắc của Levi, nhu nhược yêu kiều thở khẽ, vô lực phản kháng.

Anh ấy nghe tôi ngâm nhẹ thì có chút không cam lòng cùng bực tức than: "Em, con nhóc quyến rũ này, rốt cuộc đã làm gì với anh, lại khiến anh si mê đến thế"

"A..." - Tôi hô nhỏ một tiếng, Levi cũng quá vô lý đi, nói một đằng làm một nẻo.

Lực đạo bên hông đột nhiên siết chặt cùng vật nóng cứng rắn tiến sát lấy bắp đùi tôi, anh ấy có vẻ không chờ nổi rồi. Dưới tình thế hai người dán chặt với nhau mà người đàn ông này còn có thể vừa xoa ngực tôi vừa vân vê lấy mông tôi, làm tôi thấy không thể tưởng tượng nổi, nếu ở dưới ánh đèn, tư thế như vậy sẽ cực kỳ duy mỹ. Chẳng qua hiện tại thân thể hai người đang trong hoàn cảnh tối đen, điều này khiến trong lòng tôi cảm thán nuối tiếc không thôi.

Bản thân tại thời điểm này vẫn còn có thể suy nghĩ lung tung khiến tôi tự cảm thấy rất buồn cười, nhưng bây giờ lại cười không nổi. Tư thế như này là muốn kiểm tra độ dẻo dai của eo tôi hay gì, cả cơ thể căng thẳng dính sát vào người Levi, chỉ sợ không cẩn thận sẽ ngã ra đằng sau mất.

Hiện tại tôi chỉ cảm thấy eo lưng nhức mỏi, cùng dây chằng bên hông kéo duỗi đau đớn. Nếu cứ tiếp tục như vậy, chưa kịp tiến đến phần chính, xương sống tôi sẽ bị gẫy lìa mà chết trước rồi. Tôi đưa tay đẩy Levi đang gặm hôn trên mặt cùng cổ mà la lên: "Anh buông em ra trước được không? Eo em gãy mất!"

Cánh tay ôm lấy tôi hơi thả lỏng, chậm rãi đứng dậy rồi đặt tôi nằm lên bàn làm việc: "Chờ anh một chút"

Trong bóng tối tôi nghe thấy tiếng mở ngăn kéo, rồi tiếng bước chân, một lúc sau thì không gian trong phòng trở nên sáng rõ. Người đàn ông trước mắt tôi quần áo xộc xệch, ướt nhẹp, còn dính đầy kem nữa, anh ấy đang cầm một cây nến đi đến chỗ tôi.

Levi ngắm nghía tôi một lúc rồi lên tiếng: "Quả thực em rất nghe lời anh, bảo nằm là nằm thật"

Tôi ngẩn người một lát rồi xấu hổ ngồi dậy, nhìn lại bản thân cũng không khác Levi là bao. Anh ấy đưa tôi cầm ngọn nến, chính mình lại quỳ xuống nhẹ nhàng tháo giày cho tôi, giờ mới để ý, bàn chân tôi có mấy vết bầm tím vì bị Levi dẫm lên hồi nãy, bảo sao đau vậy chứ. Anh ấy khẽ nâng chân tôi rồi đau lòng hôn lên: "Anh xin lỗi"

"Em không sao, mai là hết ấy mà"

"Em lúc nào cũng không sao, không sao, rồi lại làm anh lo gần chết"

Tôi không nói gì, chỉ khẽ cười nhìn người đàn ông trước mắt, tôi biết rằng tôi chọn đúng người rồi. Levi mân mê bàn chân tôi, hôn dần lên cổ chân, bắp chân, rồi lên đùi, làm tôi có chút run rẩy ôm đầu anh ấy.

Bàn tay vươn tới sau lưng tôi, từ từ kéo khoá xuống, anh ấy đang vội vã cởi váy cưới mà tôi có chút bực mình, hai tay giữ lấy áo lót thiếu chút nữa rời khỏi cơ thể, tôi thốt lên trách móc: "Chính anh còn chưa cởi, sao lại cởi em trước?"

Levi nhăn mày đáp: "Tch, được, anh cởi trước"

Lời nói vừa ra khỏi miệng tôi liền hối hận, nhìn cảnh tượng trước mắt, trong tâm như gióng trống, khẩn trương lại mang theo vài điểm hưng phấn mong đợi, cho đến khi cánh tay rắn chắc của Levi một lần nữa kéo xuống đồ lót của tôi, tôi mới giật mình tỉnh lại. Vừa nũng nịu kháng nghị, vừa luống cuống tay chân bảo vệ thân thể sắp rời làn váy: "Không cần, người ta không thích ở chỗ này"

"Ngoan, một chút xíu nữa là được rồi" - Levi vội vàng một bên gặm cắn phần cổ, một bên hô hấp dồn dập kéo rơi áo lót của tôi.

"Bàn này vừa cứng vừa lạnh, chẳng thoải mái gì cả, sao chúng ta không ra giường chứ?" - Tôi kêu ca với anh ấy.

"Tch, người chúng ta đầy kem, bẩn giường" - Levi đưa ra lý do khiến tôi không biết nên khóc hay nên cười nữa.

"Anh đừng nói là đêm tân hôn của chúng ta sẽ ở... trên bàn nhé" - Tôi ngập ngừng dò hỏi.

"Muốn lên giường cũng được, nhưng em phải làm sạch thân thể đã" - Nói rồi Levi vùi đầu giữa hai khỏa núi tuyết say mê liếm đám kem tươi.

Khoái cảm bị liếm mút trước ngực làm ý thức tôi có chút tan rã, hô hấp cũng trở nên dồn dập: "Ưm... Đừng... Ngừng..."

Miệng thì phản đối, nhưng thỉnh thoảng từng đợt rên rỉ lại làm Levi cười khẽ.

"Được, anh không ngừng" - Anh ấy cố ý xuyên tạc ý tứ của tôi, bàn tay cũng luồn vào giữa hai chân tôi tùy ý xoa nắn.

"Anh... A..." - Toàn bộ lời kháng nghị đều bởi vì ngón tay thô lớn đột nhiên xâm nhập vào cơ thể mà tắc nghẹn ở cổ, ngón tay tôi không chịu nổi mà liên tục mơn trớn dọc tấm lưng trần của Levi, khiến động tác của anh ấy càng thêm vội vã.

"Chờ một chút, chờ một chút" - Levi vừa tự ý thức thì thầm nhắc nhở chính mình không nên quá vội vàng, vừa nhẫn nhịn dục vọng đang muốn bạo phát, ngón tay ở trong hoa huyệt nhanh chóng ra vào vuốt ve, hy vọng có thể làm tôi ướt át nhanh một chút, đủ để tiếp nhận anh ấy, hô hấp nóng rực dồn dập toàn bộ đều phun trên bờ vai của tôi.

Ngón tay trừu động giữa hai đùi đem lại khoái cảm không thể nói thành lời, tôi chỉ cảm thấy cả người nóng lên, thân thể theo khoái cảm tích lũy dần dần căng thẳng, thịt non trong hoa huyệt từ từ hút chặt lấy ngón tay Levi đang ra vào, tôi khẽ mở khuôn miệng thở hổn hển.

Đầu óc hỗn độn đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân ngày càng gần, sau đó là tiếng gõ cửa.

"Ai đấy?" - Levi khó chịu hỏi.

"Là con, Berrma, con đưa bánh đến cho bố mẹ" - Giọng nói non nớt của nhóc con vang lên làm thân thể tôi hơi cứng đờ, khôi phục một tia lý trí.

"Chuyên tâm chút" - Levi bất mãn quở trách, lại ác ý cho thêm một ngón tay vào, nhờ ái dịch đang chảy ra trong hoa huyệt, hai ngón tay nhanh chóng thuận lợi đưa đẩy.

Đột nhiên bị hai ngón tay kích thích hoa huyệt, thịt non tê dại, khoái cảm mãnh liệt truyền tới làm tôi thiếu chút nữa thét chói tai: "Aaa... Ưm..."

Nghĩ đến Berrma bên ngoài, tôi kịp thời cắn bả vai anh ấy, đem tiếng thét chói tai kia buồn bực mắc nghẹn trong cổ.

"A, âm thanh gì vậy?" - Từ ngoài phòng truyền đến giọng nói mang đầy sự cợt nhả của chị Hange.

"Anh biết Berrma ở ngoài rồi còn cố ý!" - Tôi tức tối nhéo một cái bên hông Levi.

"A!" - Anh ấy cố ý kêu lớn một tiếng, làm tôi sợ hãi vội vàng buông tay, hốt ha hốt hoảng che lấy miệng người bên trên, thấy vậy, Levi đắc ý dựa trên vai tôi thấp giọng cười.

"Bố mẹ có sao không ạ?" - Nhóc con sốt sắng hỏi han.

"Không có chuyện gì đâu, Berrma mau về phòng ngủ sớm đi" - Tôi kìm nén cơn giận nói vọng ra ngoài.

Sau đó xấu hổ đánh người đàn ông trước mặt một cái, không dám tin Levi lại cố ý lên tiếng thu hút sự chú ý của nhóc con, dùng đầu ngón chân cũng biết anh ấy đang đùa bỡn tôi: "Anh quá đáng!"

Nghĩ đến chị Hange mà nói cho Berrma biết mấy chuyện này, tôi còn mặt mũi đâu mà đối diện với con bé chứ, tức giận khóc không ra nước mắt, tôi vừa đánh vừa la ầm lên: "Nếu bị phát hiện, anh bảo em sau này phải làm sao hả?!"

"Yên tâm, Hange hay bỡn cợt thật nhưng cô ta cũng đủ khôn ngoan để biết cái gì nên dạy cho trẻ nhỏ mà" - Levi dễ dàng chế trụ tôi, vừa đặt tôi lên mặt giường êm ái vừa an ủi nói.

Quả nhiên như Levi đoán, chỉ nghe thấy bên ngoài chị Hange trấn an Berrma rồi dịu giọng đưa con bé về phòng ngủ. Nghe bước chân hai người rời xa tôi mới nhẹ nhõm thở phào một hơi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net