CHAP 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Sau này, tôi muốn làm con trai, chờ lớn lên sẽ cưới Chaeyoung, cả đời cùng Chaeyoung cùng một chỗ, cả đời bảo hộ Chaeyoung!"

Ánh trăng sáng tỏ xuyên thấu qua cửa sổ chiếu vào hai người nằm ở trên giường.

Lại mơ thấy chuyện trước kia, Chaeyoung mở to hai mắt nhìn Lisa ngủ say bên cạnh, nhẹ nâng tay xoa xoa hai má môi cũng như vô tình hôn lên môi cách đó không xa, sau đó lại nhanh chóng tách ra.

"Chaeyoung, mày sao có thể làm chuyện như vậy với Lisa?"

Mười năm qua đi, Kim Chaeyoung mười bảy tuổi, Lalisa mười bốn tuổi.

Thời gian mười năm, cũng đủ để hai cô gái nhỏ cái gì cũng không biết trưởng thành, hiểu rõ thế nào là tình yêu, mà Chaeyoung lại còn vô tình phát hiện tình cảm của mình đối với Lalisa thực sự không thích hợp.

Mỗi lần nhớ đến chuyện trước đây, trong lòng lại dâng lên cảm giác ngọt ngào, thích nhìn bộ dáng Lisa chuyên chú vẽ tranh, thích Lisa nghỉ giữa trưa mỗi ngày đều từ lớp trung học cơ sở chạy đến lớp trung học phổ thông tìm mình, thích Lisa mỗi ngày tan học đều nắm tay mình tản bộ dưới trời chiều, thích Lisa đem toàn bộ lực chú ý đều đặt trên người mình....

Nhất cử nhất động của Lisa nàng đều chú ý đến, mỗi phút mỗi giây của Lisa nàng đều muốn giữ lấy.

Là cô gái mười bảy tuổi, nhìn thấy nam sinh cùng nữ sinh trong lớp yêu đương, nghe bọn họ nói cảm giác yêu đương hạnh phúc như thế nào nàng liên tưởng đến vĩnh viễn đều là cô nhóc nhỏ hơn mình ba tuổi lại nói muốn cưới mình.

Nhưng là, cảm tình như vậy nàng chưa bao giờ tự hỏi cũng chưa bao giờ phân tích, đến một sự kiện trong trận chung kết bóng rổ giữa các khối trung học cơ sở mới khiến cho nàng hiểu được.

Giải bóng rổ giữa các khối trung học cơ sở trong trấn tổ chức. Lalisa là chủ lực của đội bóng giúp đội bóng tiến thẳng vào trận chung kết, trong trận chung kết ngày hôm ấy, cũng không giảm phong độ mà lấy được ngôi quán quân.

Mỗi một trận đấu của Lalisa, Chaeyoung đều sẽ đi xem.

Từ lúc Lisa nói muốn làm con trai, cô bắt đầu quấn quít lấy mẹ mình đòi mang cô đi cắt tóc ngắn, mà La Mario và Kim Taehee hoàn toàn không đem lời nói của con gái mình suy nghĩ sâu xa, cưng chiều con gái thật sự đã mang cô đi cắt tóc ngắn, cũng mặc cô tùy hứng không mặc váy.

Mà Lisa vẫn yêu cầu bản thân mình giống như con trai cầu khẩn ba mẹ dẫn cô luyện võ thuật trong hội thiếu niên ở thị trấn, lúc tiểu học còn có thời gian đi đá bóng. Mà mỗi lần đá bóng, Chaeyoung đều đứng bên cạnh xem cô.

Trận chung kết ngày đó Chaeyoung vẫn đi xem như trước, nhìn lúc Lalisa giơ cúp đều rất vui vẻ. Nhưng là... sau tiệc ăn mừng lại xảy ra một chuyện.

Nàng không nên vì tò mò sao Lisa lại đi vệ sinh lâu như vậy vẫn chưa về mà chạy đi tìm cô, nếu không nàng sẽ không chứng kiến cảnh làm nàng khiếp sợ và không thoải mái như vậy.

"Lisa, tớ thích cậu. Chúng ta quen nhau đi"

Lúc Chaeyoung nghe được câu nói này thực sự sợ hãi, bởi vì nàng nhìn thấy người nói với Lisa là đội trưởng đội cổ động, là nữ sinh xinh đẹp nhất khối trung học cơ sở.

Giống như đối với chuyện này tập mãi thành thói quen, Lisa nhíu nhíu mày không lên tiếng, chỉ cúi đầu nhìn sàn nhà.

"Từ chối, từ chối đi Lisa" Chaeyoung nhìn trộm, trong lòng sốt ruột không yên thầm nói.

"Thật ngại quá"

Trầm mặc hồi lâu Lisa cuối cùng ngẩng đầu, nhìn lên nữ sinh kia nói, "Tớ không thích cậu"

Giống như hoàn toàn đoán được kết quả này, vành mắt nữ sinh tràn đầy nước nhưng lại không có khóc ra, sau một lúc mới mở miệng nói:

"Thực sự tớ biết rõ, nhưng mà vẫn muốn thử xem, tớ... có thể ôm cậu một chút không?"

Lẳng lặng nhìn thấy nước mắt nữ sinh sắp rơi xuống, Lisa mở hai tay ra sau đó tùy ý nữ sinh kia ôm cô vào lòng khóc lớn.

Chaeyoung trốn ở góc phòng học nhìn thấy một màn này trong lòng thực sự không thoải mái, giống như đồ đạc của mình để người khác đoạt đi mất.

"Lisa vì tội nghiệp cô ấy nên mới dỗ dành cô ấy mà thôi, Chaeyoung vì sao mày phải không vui?" Tâm tình bỗng nhiên dâng nên nghi hoặc, Chaeyoung đau đầu tự hỏi chính mình nhưng lại không có kết quả.

Mà trên đường về nhà, Lisa vài lần muốn nắm tay Chaeyoung đều bị nàng bỏ ra. Buổi tối, Lisa muốn ôm Chaeyoung ngủ cũng bị nàng đẩy ra.

Lalisa hoàn toàn không rõ chuyện gì xảy ra, cố gắng dỗ dành Chaeyoung mà Chaeyoung sau mấy ngày cố gắng tự hỏi đột nhiên hiểu được.

Nàng thích Lalisa! Trời ơi, tình cảm như vậy sao có thể phát sinh ở trên người nàng?

Lisa nói muốn cưới nàng, cũng chỉ là lúc nhỏ không hiểu chuyện nói đùa mà thôi, nhưng là nàng sao có thể càng thích Lisa hơn được.

Từ lúc Chaeyoung hiểu rõ được tình cảm của chính mình, sau đó nàng bắt đầu lâm vào trầm tư quỷ dị né tránh. Mỗi ngày từ lúc đi học đến lúc tan học nàng không nói gì với Lalisa cũng không tiếp tục cho cô nắm tay mình, thời gian nghỉ giữa buổi cũng không ở cùng một chỗ với cô. Nàng nói với Lisa, muốn dùng thời gian để học tập. Buổi tối lúc đi ngủ cũng dùng trăm phương ngàn kế trốn tránh, không đi đến nhà dì La mà trốn ở ngôi nhà khiến nàng sợ hãi cô độc.

Nhưng là càng lâu sau vẻ mặt của Lalisa ngày càng ai oán, tươi cười càng ngày càng ít, Chaeyoung cuối cùng không có biện pháp tiếp tục trốn tránh nữa.

Thôi thôi, không để cho Lisa biết cũng được, đem tình yêu này chôn sâu dưới đáy lòng đi.

Từ đó về sau, Chaeyoung lại khôi phục bộ dạng như lúc trước, cùng Lalisa cùng một chỗ, nhưng là lúc cùng nhau ngủ buổi tối, nàng không thể nhịn được thừa dịp Lisa ngủ say sờ sờ gương mặt tức giận của cô, thậm chí hôn lên môi đứa ngốc kia hay chu ra lúc ngủ.

Lý trí nói cho nàng biết không nên tiếp tục như vậy mà tình cảm lại làm nàng không thể thoát khỏi mà yêu thương say đắm.

"Haizz...." Khẽ thở dài, Chaeyoung đem mặt mình dán lên vai người đang ngủ say, rồi chợt nhớ đến cái gì sau đó ngồi thẳng lên, rất nhẹ nhàng kéo cổ áo thun ngắn tay Lisa xuống đến khi thấy được một dấu răng nho nhỏ trên vai cô.

Đó là mười năm trước, Lisa vì nàng cùng Mark Tuan đánh nhau bị cắn tổn thương, nàng không có chú ý đến tới một ngày hai người cùng nhau tắm nàng mới phát hiện.

Thời gian trôi qua, hai người đều trưởng thành nhưng dấu răng kia cũng không phai mờ.

Mỗi lần Chaeyoung nhìn thấy dấu răng này ngoài đau lòng ra nàng còn cảm thấy một trận hạnh phúc ngọt ngào.

Khẽ hôn lên dấu răng kia, sau đó nằm lại giường ôm Lalisa, Chaeyoung cau mày nhưng khóe miệng lại hơi nhếch lên.

Trong lòng mâu thuẫn như vậy, rốt cuộc cũng ngủ thật say.

Ánh trăng sáng tỏ chiếu vào hai người, cảm giác được Chaeyoung ôm mình, trong lúc ngủ mơ khóe miệng Lisa nhếch lên, lộ ra tươi cười.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net