CHAP 58

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Park Chaeyoung bước đi đều mang theo nụ cười thản nhiên, nghe lời nói của Son Kota cười cười gật đầu.

Thuyền Vương Son Kota theo định kỳ mở một yến hội dài mười ngày trên du thuyền năm sao, vốn là cô út sẽ đến vì muốn cùng hắn bàn chuyện công sự, nhưng là... nhớ đến bộ dáng khó chịu của cô út trước khi đi, nàng âm thầm cầu nguyện cho bạn tốt của mình.

Chaeyoung vừa đi vừa quan sát nhìn đến thân ảnh đứng đằng kia, không hiểu sao tinh thần lại nhảy lên.

Lisa nhìn thấy ánh mắt của nàng đảo qua, có chút khẩn trương níu tay áo Jinwoo làm bộ dáng như chim nhỏ nép vào lòng người, làm Mino đang đứng cách đó không xa một trận rung động.

Đối với nữ vương nhỏ Park Chaeyoung, hắn không muốn đi trêu chọc cũng không thể trêu vào. Nhưng là tiểu thần tiên đáng yêu này....

Tinh quang trong mắt hắn chợt lóe, Mino bắt đầu tự hỏi làm cách nào để đoạt được mỹ nhân về.

Chaeyoung đối với phản ứng của mình rất kỳ quái, ánh mắt nhìn đến chỗ của Lisa, nhìn thấy là một cô gái nhỏ đang níu tay bạn trai thì thu hồi tầm mắt.

"Cậu với cô ấy thực sự...." Jinwoo có chút chần chờ hỏi Lisa, một giây sau lại bị cô kéo đến boong tàu.

"Anh Bogum, mang kính mát đến giúp em. À đúng rồi, đừng cho Miyeon tới đây" Lisa lấy điện thoại gọi cho Park Bogum, nói lên quyết định của mình.

"Lisa, sao vậy?" Đầu bên kia điện thoại, Bogum, Yoojung và Miyeon đã thay xong quần áo, trên tay cầm thiệp mời đang định đi ra.

Lisa tạm dưng vài giây có chút bất đắc dĩ thở dài, "Chaeyoung ở đây"

"..." Bogum lập tức sửng sốt, một lúc sau mới lên tiếng, "Hiểu rõ rồi"

Sau khi cúp điện thoại, dựa theo phân phó của Lisa lấy kính hợp với cô, sau đó xoay người nhìn Miyeon lên tiếng, "Miyeon, em về cục trước đi"

"Vì sao?" Nghe được câu này Miyeon lập tức nhảy dựng lên, không hiểu trừng mắt nhìn anh.

Bogum nhíu nhíu mày có chút không biết phải giải thích với nàng như thế nào, chỉ có thể do dự mở miệng, "Lisa nói"

"Tại sao?"

"Em cũng đừng hỏi nhiều như vậy, Lisa nói cái gì thì làm cái đó đi"

Bogum vỗ vỗ đầu nàng, lấy ra một tờ thiệp mời, sau đó dắt tay Yoojung, "Chúng ta đi thôi"

Nhìn bóng lưng của hai người rời đi, Miyeon phồng miệng rầu rĩ không vui ngồi lên ghế, sau đó như nhớ đến cái gì quay đầu nhìn tấm thiệp mời còn để lại trên bàn, vẻ mặt nghịch ngợm.

"Bogum, vì sao không cho Miyeon đi?" Đến khi gần đến du thuyền, Yoojung quét mắt nhìn phía sau một lần mới lên tiếng hỏi.

"Park Chaeyoung có ở đó" Bogum cau mày, vẻ mặt buồn bực.

Cảm giác nhiệm vụ lần này, sẽ thực khó khăn.

Nghe được lời nói của anh, Yoojung lập tức hết chỗ nói.

Thật không biết chuyện này là xấu hay tốt đây.

Trong khoảng thời gian này nàng nhìn thấy rất rõ ràng Lisa thực rất đau khổ, thời gian vẽ tranh so với lúc trước lại tăng lên rồi.

Thở dài, dường như nhớ đến cái gì quay đầu hỏi, "Hôm đó cô ấy có nhìn thấy chúng ta...."

"Chắc là không nhớ rõ đâu, dù sao đêm đó cũng tối như vậy lực chú ý của cô ấy lại để trên người Lisa và Miyeon hết rồi...." Bogum như có suy nghĩ trả lời nhưng mà trong lòng cũng không yên, "Lisa ăn mặc thành như vậy chắc cô ấy cũng không nhận ra đâu, nếu cô ấy nhận ra hai người chúng ta thì nói là chờ bạn đến"

"Uhm"

Tuy rằng trên miệng nói như vậy, nhưng u ám trong lòng cũng không có tản đi.

Lúc này trên thuyền, Lisa và Jinwoo đã đi ra ngoài, hai người đi hai hướng khác nhau để điều tra.

Lisa dịu dàng thục nữ bước đi, trong lòng có chút buồn bực nhớ đến Chaeyoung, người không xuất hiện thì thôi xuất hiện liền lập tức quấy rối toàn bộ lòng mình.

"Hửm?" Lisa chợt nghe tiếng bước chân nhưng cô không quay đầu, chỉ là dựa trên tiếng bước chân phân tích.

"Hai người, một nam một nữ, nam vô cùng cường tráng, nữ thể hình có lẽ rất cao, hai người bước đi rất ổn trọng, chắc là có luyện qua, như vậy... ở đây có qua huấn luyện, một nam một nữ...."

Lisa tiếp tục bước đi, giống như không biết phía sau có người. Trên bả vai đột nhiên bị vỗ lên làm cô giật mình phát ra tiếng hét chói tai.

"Haha...." Mona cười đắc ý nâng tay mơn trớn hai má Lisa, "Tiểu tiên nữ Phương Đông không phải sợ nha, chị chỉ đùa với em một chút thôi"

Ánh mắt mở to nghi hoặc nhìn Mona, Lisa có chút sợ hãi kéo váy, "Chị...."

"Haha, thật là một tiểu tiên nữ thuần khiết" Tay lại chạm lên gương mặt bóng loáng, cảm thụ được da thịt non mềm hai mắt Mona tỏa sáng, một bộ dáng nữ sắc lang.

"Cô ấy là nữ nhân đại ca cần" Kane cau mày liếc nhìn Mona.

Mona nam nữ đều có thể ăn, chuyện này cả tổ chức sát thủ đều biết.

"Hai người... hai người...." Lisa nhẹ giọng lên tiếng vô tội nhìn hai người trước mặt, cố gắng áp chế cảm xúc muốn đạp văng Mona đang khinh bạc hai má của mình. "Các người... muốn làm gì?"

"Tiểu thần tiên không phải sợ, chị chỉ là muốn làm bạn với em thôi" Mona vỗ về da thịt bóng loáng kia, chậm rãi di chuyển tay coi thường lời cảnh cáo của Kane, trêu chọc Lisa.

"Các người đang làm gì?"

Một âm thanh lộ ra hàn khí bỗng nhiên vang lên, Lisa đang còn giả vờ ngây thơ trong sạch đột nhiên cứng đờ, nhưng vì còn đang diễn trò mà bộ mặt chưa khóc lại thành ra sắp khóc.

"Vì sao lại đụng đến Chaeyoung?"

Chaeyoung lạnh lẽo nhìn hai người đang dồn ép một cô bé vào trong góc, ánh mắt hiện lên hàn quang. Nàng tuyệt đối không cho phép người ngoại quốc khi dễ đồng bào của nàng, lại còn là một cô bé đơn thuần như vậy.

Mona nhíu nhíu mày nhớ đến Mino nói qua không nên trêu chọc Park Chaeyoung, cười cười nói, "Thì ra là Tổng Giám Đốc Park, chúng tôi chỉ muốn kết bạn với Kim Yohn tiểu thư thôi"

"Vậy sao?" Mặt Chaeyoung không chút thay đổi nói, ánh mắt đảo qua Lisa nhìn thấy vẻ mặt yếu đuối bất lực kia tâm lại nhảy dựng nhưng trên mặt vẫn bất động thanh sắc bình thản nói, "Vậy sao tôi cảm thấy cô ấy lại sắp khóc đây?"

"Haha, Tổng Giám Đốc nói đùa, chúng tôi sao có thể khi dễ tiểu thần tiên đáng yêu như cô ấy được đây" Mona cười xấu hổ, lại nhéo nhéo khuôn mặt Lisa: "Tiểu Thần tiên chị đi trước nga, lần sau sẽ tìm em chơi đùa"

Mona không nói thêm gì, cùng Kane rời đi lúc đi ngang người Chaeyoung ánh mắt hung quang chợt lóe, nhưng cũng không biết Lisa phía sau cũng động sát ý.

Chaeyoung nhìn thấy cô bé cúi đầu, bước đi qua lên tiếng, "Mau trở về bên người bạn trai em đi, để hắn bảo vệ em"

Lisa không dám ngẩng đầu nhìn nàng, cũng không dám phát ra âm thanh chỉ ngoan ngoãn cúi đầu chậm chạp bước qua người nàng.

Nhưng khi đi ngang Chaeyoung, nàng nháy mắt sửng sốt hoàn toàn theo bản năng mở miệng, "Đợi một chút"

Thân mình Lisa cứng đờ, ngoan ngoãn dừng bước lại cũng không dám quay đầu nhìn nàng, trái tim đập thình thịch bấn loạn.

Chaeyoung nghi hoặc với phản ứng bản năng nhìn cô bé nhát gan, "Nếu không tôi đưa em về chỗ bạn trai"

"Hả?"

"Không phải chứ...?"

"Sao vậy?" Chaeyoung đi đến bên người Lisa kỳ quái nhìn cô, gặp khuôn mặt đó tim lại nhảy lên.

"Sao lại thấy quen thuộc như vậy?" Mặt nhăn lại đi đến trước mặt cô, "Em luôn cúi đầu như vậy làm gì?"

"..." Lisa vẫn cúi đầu không dám nói lời nào, trong lòng lại âm thầm cầu nguyện ngàn vạn lần đừng để Chaeyoung nhận ra.

Chaeyoung vẫn nhíu mày nhìn người đứng trước mặt không hiểu sao lại cảm thấy rất quen thuộc, cũng vì thái độ của Lalisa mà buồn bực vì thế luôn chăm chú nhìn cô.

"Li... Yohn à, em sao vậy?" Jinwoo từ chỗ khác đi đến, nhìn thấy Lisa vừa mới định mở miệng kêu cô lại nhìn thấy Chaeyoung cũng đứng đó, vội vàng sửa miệng.

Lisa chạy đến trong lòng Jinwoo, nhu nhược ôm hắn thấp giọng nói, "Chạy nhanh lên"

"Uhm" Jinwoo ngẩng đầu nhìn Chaeyoung, ôm Lisa trực tiếp rời đi.

Chaeyoung lại kỳ quái nhìn theo, lắc lắc đầu sau đó cũng rời khỏi.

Jinwoo mang theo Lisa về gian phòng của cô, đóng cửa phòng xong nhìn thấy cô nhẹ nhàng thở ra nằm oặt xuống giường, nhịn không được bật cười.

Thông minh như Lalisa, dũng cảm như Lalisa, nham hiểm như Lalisa, cũng có thời gian chật vật như vậy.

"Cười cái gì mà cười?!" Lisa có chút tức giận nhìn Jinwoo, cô nằm trên giường mắt nhìn trần nhà, tâm không ngừng rung động.

Lúc này mới chỉ có một ngày thôi, làm ra cái tình huống như vậy thực sự quá bực bội đi.

"A đúng rồi, kính mắt cho cậu" Jinwoo lấy kính từ trong túi ra ném cho cô, "Bogum và Yoojung đã đến rồi"

"Uhm" Lisa ngồi dậy đi đến trước gương mang mắt kính, nghĩ nghĩ lại đem trang sức chỉnh lại, nhìn thật kỹ mới đứng lên.

"Tổng thể mà nói, hôm nay như vậy cũng tạm ổn"

"Đúng vậy, xem ra Song Mino thực có hứng thú với cậu"

"Đương nhiên...." Lisa lắc lắc tóc dài cười đắc ý, "Vốn là tôi ra tay, hắn đương nhiên khúm núm dưới váy tôi rồi"

Jinwoo không nói gì, ánh mắt nhìn người kia đang thủ thế muốn khen mình, "Tôi nói cậu không cần phải ghê tởm như vậy không được sao"

"Ghê tởm sao?" Lisa quay đầu nháy mắt với Jinwoo một cái, đôi tay dịu dàng vuốt lấy không khí, "Người ta gọi cái này là cực kỳ gợi cảm"

"..." Khóe miệng Jinwoo co giật vài cái không nhìn thẳng hành động của cô xoay người mở cửa, "Cậu cứ tiếp tục, tôi về phòng mình"

Nhìn thấy Jinwoo rời khỏi phòng, Lisa đóng cửa thật kỹ giống như vô lực ngã xuống giường.

"Đấu tranh" với Chaeyoung một hồi, so với "đấu tranh" với Mona còn mệt hơn.

Nhiệm vụ lần này thật là gian nan, cự kỳ gian nan.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net