CHAP 70

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Trưởng Phòng Kang, xe đang đi nơi nào?"

Đội trưởng Jeon ngồi trong xe, nhìn thấy quang cảnh trên đường càng ngày càng ít, xe sắp đi ra vùng ngoại ô, nghi hoặc trong lòng ngày càng lên, vì thế kỳ quái lên lên tiếng hỏi.

"À, đi đón mấy đồng sự" Trưởng Phòng Kang thản nhiên nói nhưng lại không giải thích vì sao mấy người gọi là đồng sự kia lại ở vùng ngoại ô.

Trên đường đi Lisa đều nhắm mắt lại dưỡng thần, giống như không nghe được mấy đoạn đối thoại này, một chút phản ứng cũng không có.

Xe đi đến một kho gỗ hoang vắng thì bỗng nhiên ngừng lại, đội trưởng Jeon nhíu mày, theo bản năng cầm súng lục lên, lại bị Trưởng Phòng Kang đè lại.

"Đội trưởng Jeon đừng khẩn trương, có thể là xe xảy ra vấn đề"

Lái xe xuống xe, giả vờ đến trước mui xe nhìn nhìn, sau đó chạy đến, "Báo cáo Trưởng Phòng, động cơ có vấn đề, tôi phải sửa một chút"

Trưởng Phòng Kang gật gật đầu, lên tiếng hỏi, "Cần bao lâu?"

"Khoảng một tiếng là xong"

"Uh" Trưởng Phòng Kang thản nhiên đáp, sau đó mở miệng nói, "Mọi người trên xe xuống xe thư giãn đi, tôi tin rằng đội trưởng La không chạy trốn đâu"

Mấy người của Cục An Ninh đều nhíu mày, đội trưởng Jeon mở miệng, "Trưởng Phòng Kang, cái này...."

"Đội trưởng Jeon hẳn là phải tin tưởng Đội trưởng La, cô ấy cũng không phải loại người sẽ chạy trốn đúng không"

Đội trưởng Jeon nghĩ nghĩ đến Lisa chủ động bị bắt, cũng gật đầu nói, "Vậy xuống xe một chút đi"

Lisa nhắm mắt, trong lòng hơi thở dài.

Tuy rằng không biết phòng Lục Xử lần này có âm mưu gì, nhưng đội trưởng Jeon cũng dễ dàng tin lời nói của hắn.

Xe này có vấn đề?

Vừa rồi cô nhắm mắt lại, nhưng lỗ tai luôn mẫn cảm ngóng âm thanh.

Lúc trước huấn luyện, mỗi thành viên của đội đặc chiến cũng phải học sử dụng các loại phương tiện giao thông, thường xuyên bị yêu cầu sửa chữa động cơ để đề phòng những tình huống phát sinh ngoài ý muốn.

Động cơ xe bình thường như vậy, sao có thể nói là có vấn đề, rõ ràng là cố ý dừng xe lại.

Tất cả mọi người xuống xe, mấy thành viên của Cục Anh Ninh vươn vai mệt mỏi.

Dù sao cũng là bắt Lalisa, cô ấy có bao nhiêu lợi hại, vài người bọn hắn cũng đã chứng kiến rồi nên lúc bắt xong bọn họ đều bị vây trong trạng thái khẩn trương, lúc này toàn bộ đều thả lỏng.

"Chíu chíu chíu" vài tiếng, những thành viên của Cục An Ninh hoàn toàn không phòng bị đều bị súng bắn ngã xuống đất.

Đội trưởng Jeon kinh ngạc, lấy súng chỉ vào Trưởng Phòng Kang nói, "Ngài làm cái gì?"

"Lalisa bị Cục An Ninh bắt, lợi dụng sự tin tưởng của mọi người mà giết chết để chạy thoát, Lục Xử vừa đúng lúc chạy đến, hạ gục Lalisa" Trưởng Phòng Kang cười âm hiểm, nói xong câu đó liền hướng súng bắn gục đội trưởng Jeon.

Lisa nhìn thi thể xung quanh, cưỡng chế lửa giận, âm thanh lạnh lùng nói, "Sao Trưởng Phòng Kang lại giết bọn họ, họ là người vô tội"

"Đội trưởng La, dù sao cũng phải tìm lý do để giết cô đi" Trưởng Phòng Kang cười nói, đem súng trong tay chỉ đến người Lisa, sau đó mở miệng phân phó thuộc hạ, "Đem những thi thể này để vào xe, bọn họ cũng thành liệt sĩ"

Trưởng Phòng Kang quay đầu nhìn Lisa, cười cười mở miệng nói, "Kỳ thật tôi rất ngưỡng mộ Đội trưởng La. Thế nào? Nếu không thì cầu xin chúng tôi, chúng tôi cho cô một cơ hội, đổi lại cô vẫn là quan chức cấp cao"

Lisa nhíu mi, nhìn khẩu súng chỉa vào người mình, "Trưởng Phòng Kang định bàn bạc chuyện này với tôi?"

"Ha ha, thân thủ và năng lực của Đội trưởng La lợi hại như vậy, tôi tuyệt đối không dám tùy ý xem thường"

"Vậy sao?" Khóe miệng Lisa lộ ra tươi cười, quét mắt nhìn mấy người đang bận bịu đem những thi thể lên trên xe, bỗng nhiên ném cái còng đã sớm mở từ lúc trên xe, thừa dịp Trưởng Phòng Kang sửng sốt tránh né thì nhấc chân đến, đá bay súng lục, sau đó nhảy lên....

"Chíu" một tiếng súng lại vang lên....

"Đội trưởng La cũng quá coi thường tôi rồi" Trưởng Phòng Kang trong tay cầm khẩu súng khác, sau đó liếc mắt nhìn thuộc hạ cũng đang chỉa súng vào Lisa, "Các người làm việc các người đi, để tôi giải quyết"

Lisa lau vết máu trên khóe miệng, cau mày ôm vai đứng lên, "Không nghĩ đến Trưởng Phòng Kang cũng có thói quen mang theo hai khẩu súng, như vậy lần trước Bộ Trưởng bị ám sát vì sao không thấy ngài dùng một khẩu súng khác hạ gục sát thủ?"

"Lalisa quả nhiên thông minh, học một hiểu mười a...." Trưởng Phòng Kang có vẻ thực thưởng thức gật đầu, trong mắt hiện lên một tia tàn nhẫn, "Vậy càng không thể giữ lại cô"

Chíu_

Lại là một tiếng súng vang lên, Trưởng Phòng Kang kinh ngạc nhìn súng rơi trên mặt đất, lúc ngẩng đầu đã nhìn thấy Lisa chỉa súng vào người hắn.

"Anh Bogum, sao anh lại đến đây?" Ánh mắt Lisa sắt bén nhìn Trưởng Phòng Kang, nhìn Bogum bỗng nhiên nhảy ra giật mình.

"Em xảy ra chuyện, tôi có thể không đến sao?" Tay Bogum cùng cầm súng, sau đó mở miệng nói với những người còn lại, "Các ngươi tốt nhất không nên lộn xộn, nếu không Trưởng phòng của các ngươi,...."

"Yoojung, lái xe đến đây đi" Bogum cầm di động lên nói nhỏ, chẳng bao lâu thì Yoojung lái xe đến.

Lisa liếc mắt nhìn chiếc xe kia, sau đó tiến đến vài bước bắt lấy trưởng phòng Kang, mở cửa xe nhanh chóng đẩy hắn lên xe, rồi nhảy lên đóng cửa, sau đó đạp Trưởng phòng Kang xuống xe.

"Chíu chíu" vài tiếng súng lại vang lên, nhưng chỉ lưu lại trên cửa xe mấy vết rạn, Yoojung lập tức tăng tốc xông ra ngoài.

"Chaeyoung có thể đem chiếc xe này giao cho hai người" Lisa nhẹ cười lắc đầu nói, "Lúc trước tôi còn nói với chị ấy xe này cũng được, nhưng nếu đem cửa kính thay bằng kính chống đạn sẽ tốt hơn, không nghĩ đến chị ấy thực sự làm như vậy"

"Hừ, có thể không nghe lời em sao?" Bogum khinh bỉ liếc cô một cái, sau đó nói, "Tôi thấy em đúng là có tật xấu a, biết rõ người của Lục Xử có âm mưu còn ngu như vậy đi theo"

"Ha ha...." Lisa cười cười, sau đó kéo áo sơ mi xuống một góc, quấn chặt bả vai.

"Tôi nói em đợi một chút nữa nghe đại nhân gia của em mắng đi" Bogum có vẻ như vui sướng khi người gặp họa lên tiếng, nhìn thấy bả vai của Lisa lại lộ ra lo lắng, "Mẹ nó, tên Kang xấu xa Kang Heemin đó, lại có thể dám nổ súng với em, em sao có thể mặc kệ hắn"

Lisa nhíu mày, tay bịt thật chặt miệng vết thương, sắc mặt có chút tái nhợt, hổn hển nói, "Dù sao cũng là người của Lục Xử, không thể tùy tiện"

"Điên!" Bogum khó chịu bực bội nói, "Lalisa, hiện tại cảm thấy em còn cứng ngắc hơn tên Hwang Jinwoo kia"

"Hai người sao đến đây?" Lisa không nghe lời nói của Bogum, nhắm mắt có chút vô lực dựa lên ghế hỏi.

"À, giáo quan bảo chúng ta đến đây giúp em, sợ em bị người của Lục Xử trực tiếp xử lý. Tôi đi đến Tập đoàn Amont trước, lúc ấy vợ của em đang vô cùng lo lắng muốn đi cứu em, may mắn trên người em có mang theo điện thoại có chip định vị, sau đó tôi và Yoojung liền chủ động xin đi giết giặc"

Khóe miệng Lisa cười cười, cũng may Park Bogum đến kịp a.

Lúc ở Tập đoàn Amont, cô cố ý để cho nhân viên lễ tân nhìn thấy mình bị bắt, sau đó đoán chắc nàng sẽ đi báo cáo cho Chaeyoung.

Mấy hôm trước, Chaeyoung thừa dịp cô không chú ý đã gắn chip định vị lên điện thoại, sau đó cô nghịch điện thoại đã phát hiện ra nhưng cũng làm bộ như không biết, không nghĩ đến lúc này lại phát huy công dụng.

"Chị ấy có phải đang rất tức giận hay không?" Nhớ đến nữ nhân luôn lo lắng cho mình kia, Lisa mở choàng mắt, có chút bận tâm nhìn anh.

"Vô nghĩa" Bogum không chút do dự trả lời, làm Lisa nhắm mắt lại....

"Xong đời...."

Xe đến một chỗ bí ẩn thì ngừng lại, Bogum xuống xe trước nhìn xung quanh, xác định không có bất kỳ nguy hiểm nào mới nói với mấy người trong xe, "Không có gì, xuống xe đi"

"Uhm" Lisa xuống xe, trên trán chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh, cô cười khổ.

Dù cơ thể mạnh đến cở nào, mất máu nhiều như vậy, vẫn cảm thấy yếu đuối.

Yoojung rời khỏi xe xong chạy đến bên người Lisa, dìu cô vào trong biệt thự, đối với người trong biệt thự nói, "Lấy hòm thuốc"

"Lisa...." Chaeyoung từ trên lầu đi xuống, nhìn thấy vai trái Lisa dính một mảng đầy màu đỏ, tâm tê rần, cái mũi đau xót vội vàng chạy đến.

Chaeyoung cẩn thận cùng Yoojung dìu cô ngồi xuống ghế sofa, tay run rẩy, muốn mở mảnh vải đã sớm bị máu tươi nhuộm đỏ, rồi lại không dám đến gần, nước mắt trong vành mắt đã nổi lên.

"Tôi không sao" Lisa vì mất nhiều máu mà sắc mặt tái nhợt, nhưng vẫn lộ ra nụ cười an ủi, nắm chặt đôi tay đang run rẩy, giống như bị thương sau khi đánh nhau vì Chaeyoung trước đây.

"Lisa, viên đạn còn ở bên trong, tôi giúp em lấy ra" Yoojung quen thuộc tháo vải băng, kiểm tra miệng vết thương rồi cau mày nói với cô.

"Ha ha, chị làm đi" Lisa cười cười, căn bản không xem trọng chuyện viên đạn, cô buông tay nàng sau đó nói, "Chaeyoung ngoan, đi ra ngoài trước đi, chờ lấy ra viên đạn rồi vào"

"Không muốn" Chaeyoung quật cường nhìn cô, cau mày nói, "Đi bệnh viện đi, Tập đoàn Amont có bệnh viện riêng"

Lisa lắc đầu, tỏ vẻ xin lỗi nhìn Yoojung một cái, thấy ánh mắt của Yoojung như không có gì, mới nghiêm túc nói với nàng, "Thật không có gì, trước kia tôi trúng đạn cũng đều do chị Yoojung giúp tôi lấy ra, y thuật của chị ấy là tốt nhất trong mấy người chúng ta, đã giúp mọi người lấy ra rất nhiều viên đạn rồi"

Phải biết rằng lúc thi hành nhiệm vụ trước kia, trúng đạn đều không thể đi đến bệnh viện, đều là người trong đội hỗ trợ, xử lý vết thương nặng trong dã chiến cũng là một nội dung huấn luyện a.

Rất nhiều viên đạn....

Một câu vô tâm của Lisa làm Chaeyoung lại đau lòng một trận, nước mắt dâng lên, nhớ đến những vết thương trên người của cô, che miệng lại cái gì cũng không nói nên lời.

Lisa vừa nói xong câu đó liền hối hận, ngước lên đã nhìn thấy bộ dáng đẫm lệ của nàng, "Ngoan nha, đi rửa mặt được không, khóc rồi sưng mắt rất khó coi"

"..." Hai mắt đẫm lệ mơ hồ nhìn cô, Chaeyoung đối diện tầm mắt Lisa, nhìn thấy cô đau lòng, gật gật đầu, nhanh bước rời đi.

Nàng biết Lisa không muốn nàng nhìn thấy hình ảnh lấy viên đạn ra.

Chaeyoung trốn trong phòng vệ sinh, nước mắt không ngừng rơi xuống, tim cũng đau đớn giống như bị dao cắt.

Nhìn chính mình đã muốn khóc đến rối tinh rối mù trong gương, trong mắt Chaeyoung hiện lên tia tàn nhẫn, nàng muốn những người làm Lisa bị thương sẽ không có kết cục tốt.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net