112. Park Chaeyoung, chúng ta hẹn hò đi!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
thấy choáng váng đến lúc bình tĩnh lại đã yên ổn nằm ở dưới thân của người ta. Lại còn là ở dưới thân kẻ đáng ghét đó...

"Chị làm gì vậy hả ? Buông tôi ra..." - Chaeyoung phát hiện mình bị đè chặt đến nổi không thể nào thoát ra được, kẻ đáng ghét này lúc nãy còn ngủ sâu đến vậy mà.

"Chaengie, em còn câu nào khác không ? Mấy câu này em nói hoài nói hoài" - Lisa hơi thở nặng nề mang theo hương vị đặc hữu của rượu vang kề sát vành tai của Chaeyoung đáp trả.

"Chị lừa tôi, chị không có ngủ" – nàng cảm thấy giờ phút này mình rất đáng thương, rõ ràng đang yên đang lành đi ra đây làm cái gì cơ chứ. Lại còn tốn công quan tâm đến chị ta, để bây giờ cả người của nàng bị đè đến sắp không thở nổi, không biết từ bao giờ hai tay của nàng đều bị cô đưa lên đỉnh đầu giữ lại bằng một tay không cử động được. Hành động này sao giống như là sắp...

"Oan ức đó, chị có ngủ mà, nhưng mà cách đây mấy phút thì đúng là có thức, còn cảm nhận được em vuốt ve tay của người ta"

Lisa nhìn thấy Chaeyoung ở dưới người của mình gương mặt phiếm đỏ, mấy năm trước cô nhìn thấy hình ảnh này sẽ không còn đủ kiên nhẫn nói chuyện đâu. Ăn chay ba năm, bây giờ lại ở trong hoàn cảnh như vậy hơi thở của cô càng lúc càng trầm đục.

"Chị muốn làm gì ?" – đột nhiên đang nói chuyện lại đặt một tay lên vuốt ve lấy gương mặt nóng bừng của nàng, còn cố tình nâng cằm của nàng lên một chút kề sát đầu của cô vào.

"Muốn thương lượng với em một chút" – đúng là rượu vào lời ra, uống nhiều đến như vậy cuối cùng cũng có can đảm mà nói với con người đang nằm dưới mình rồi.

"Không có gì thương lượng cả, thả tôi ra...Lisa" - nàng còn chưa nói được bao nhiêu câu, thứ gì đó lành lạnh len lỏi từ dưới vạt áo của nàng đi lên chỗ đó còn ra sức nhàu nặn.

"Park Chaeyoung, chúng ta hẹn hò đi !"

"Ưn..."

Đâu đó trong ngôi nhà này âm thanh ám mụi liên tục vọng lên, nơi mềm mại đó của nàng ở dưới lòng bàn tay của cô không ngừng bị xoa nắn từ trong chiếc áo vẫn còn nguyên vẹn, đôi môi anh đào đỏ ửng trực tiếp bị cô nuốt vào trong từng hơi thở của mình. Bên trong khoang miệng cảm nhận rõ ràng chiếc lưỡi ma quái đó đang càn rỡ cuốn lấy lưỡi của nàng. Nóng quá, không được...Lisa thả tôi ra.

"Á...."

To be continued...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net