149. Cùng ngồi lại với nhau, thề nguyện đến kiếp sau (Đại kết cục)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Còn nhớ cô chưa từng có khái niệm sẽ để cho Chaeyoung mang thai trong giai đoạn này, lại không biết nàng giấu cô lần đó qua Nhật Bản để thực hiện việc cấy ghép một mình như vậy. Đêm tân hôn còn định sẽ dùng một ít sản phẩm từ Mỹ gửi về, rốt cuộc chỉ có thể lật nàng đánh vào mông ba cái thật nhẹ để cảnh cáo.

"Yah, Lisa không được đánh mà" - nàng bị cô lật cả người nằm sấp xuống, còn cẩn thận đến mức lót phía dưới bụng nàng một chiếc gối thật to.

"Em còn dám nói, em dám đi làm chuyện này một mình không cho chị biết. Lỡ như có chuyện gì em nói chị sống kiểu gì ?" - cô cho rằng chiều nàng quá sẽ hư mất, đành phải dùng gia quy kéo váy của nàng lên một chút đánh vào da thịt mát mẻ vùng đầy đặn phía sau.

"Em sợ chị lại không cho, em không muốn cãi nhau với chị nữa đâu. Hức...không được đánh em mà..." - mặc dù là nói đánh không mạnh đến mức vũ phu, nhưng mà nhất định sẽ nhìn thấy ngón tay luôn cho xem.

"Biết chị không cho tại sao còn làm ? Em chỉ mới hồi phục lại không lâu, em muốn hù chị chết phải không ?" - cô không chỉ đơn giản tức giận không làm ăn gì được trong những ngày tháng sắp tới, thật sự là sức khỏe của Chaeyoung luôn luôn có thể dọa cô đến chết đi sống lại.

"Lisa đừng giận mà, em xin lỗi. Sau này em không dám giấu chị bất cứ điều gì nữa đâu"

Chaeyoung nhìn thấy cô đỡ cả người của nàng nằm lại tư thế bình thường, sau đó nằm xoay lại không thèm ôm lấy nàng giống như lúc trước nữa. Xem ra lần này là giận thật rồi, cả chân mày cũng sắp dính vào nhau.

"Em ngủ đi" - cô không xoay lại với nàng vẫn một mực nằm nghiên sang một góc, nhất định hôm nay phải dạy dỗ lại cô vợ không nghe lời này.

"Tại vì em sợ vài năm nữa sẽ khó khăn trong việc sinh con, đừng vậy mà Lisa"

Chaeyoung chịu không nổi với tấm lưng lạnh lẽo của cô, cố gắng nhích người lại sát một chút liên tục vẽ một vòng tròn sau lưng của cô nũng nịu. Còn giống như là sắp khóc nữa nếu như cô còn như vậy, người ta có thai muôn phần nhạy cảm.

"Tại sao lại khóc ?" - cô nghe thấy tiếng thút thích ngày càng rõ hơn, quay sang đã nhìn thấy hai mắt của nàng chìm trong biển nước rồi.

"Chị không thương em, chị không thương con, hức...hức"

"Em xem em đã là mẹ của hai đứa con rồi lại nói khóc là khóc hay sao ? Ai bảo không thương, thôi nín đi chị thương mà" - chỉ dự định tỏ ra lạnh nhạt một chút cho Chaengie dỗ mình, rốt cuộc lại là cô dỗ ngược lại trăm lần như một.

"Chị la em, chị đánh em, chị không thèm nói chuyện với em"

"Ai mượn em không nghe lời. Thôi nín đi, chị thương Chaeyoung nhất"

Mới nói tiếng trước tiếng sau nàng đã có thể giống như chưa có chuyện gì xảy ra rúc vào người cô cười hì hì, xem ra có thai lần thứ hai khả năng biến thành trẻ con còn cao hơn lần đầu. Không tiếp xúc gần gũi thì thôi, bây giờ Chaeyoung ở trong người của cô váy áo đều trễ nải xuống hai vai, đôi tiểu bạch thỏ căng tròn liên tục đập vào tầm mắt từ lâu đã dâng lên dục vọng. Đột nhiên lại nghe một tiếng thở dài thật quá mức thê lương vang lên của cô, làm cho Chaeyoung còn sợ rằng cô lại bắt đầu giận lại nữa rồi.

"Chị đừng dai như vậy mà, bây giờ em phải làm gì mới khiến chị vui đây, chị xã" - mỗi lần gọi cô như vậy con người này sẽ hết mực mềm lòng, dĩ nhiên phải nên tranh thủ một chút.

"Em nói chị còn chưa gần gũi em được bao lâu, bây giờ lại có con kỳ đà này bắt chị ăn chay đến 9 tháng. Thôi đi, thôi đi xem ra phải ra ngoài vui vẻ rồi"

"Không được mà, em giận chị đó" - rõ ràng là nàng không có cửa cãi tay đôi với cô đâu, bất quá nghe như vậy chỉ có thể tống thêm vài giọt nước mắt ủy mị thôi. Đúng là không nhìn thấy đâu gọi là thần thái của thủ lĩnh Đầu Lâu Đỏ năm xưa.

"Chứ phải sao đây ? Chị nhịn đến 9 tháng sẽ chết cho em xem"

Lisa cố tình trưng ra gương mặt luyến tiếc đưa tay xoa nắn một bên ngực của nàng, nghe Mino nói lần này còn có thể là song thai. Nếu như vậy phải hết mực kỹ lưỡng, đúng là hại chết cô rồi.

"Em vẫn có thể mà...chỉ cần...chỉ cần nhẹ một chút..." - nếu như không dùng đến tay xem ra không đến nổi chịu không được.

"Phải nhẹ làm sao, mấy thứ này đi vào người của em liền không nghe lời chị nữa" - cô cố tình đưa vài ngón tay lên trước mặt nàng, lại thở dài thêm một tiếng.

"Dùng cái này..."

Chaeyoung da mặt mỏng phải khó khăn lắm mới dám lấy hết can đảm chỉ vào khuôn miệng đó, đột nhiên lúc này nhìn thấy gương mặt chuyển biến nhanh còn hơn người ta nướng bánh tráng. Đến lúc nhận ra đã bị cô làm đến ra không biết bao nhiêu lần trong đêm tân hôn, bất quá cô thật sự không dùng tay, chỉ một con rắn nhỏ được bấm ba viên lên trên đã có thể làm cho Chaeyoung ngập tràn trong tiếng rên rỉ không có hồi chấm dứt.

------------------------

Trong ba tháng đầu của thai kỳ Chaeyoung có rất nhiều triệu chứng còn hơn cả lần đầu mang thai, quả thật cô cả ngày lẫn đêm đều không lúc nào yên ổn nổi. Ngoại trừ những triệu chứng thông thường, nàng có đôi khi sẽ vô cùng mệt mỏi nói rằng bản thân thật khó thở, Mino nói đó chính là những biểu hiện của song thai.

Chaeyoung giống như lúc trước mang thai Liyoung, liên tục than đói bụng nhưng đồ ăn được mua đến lại không thể nào nuốt nổi. Không cần là món ăn đó bày trước mặt mới làm nàng nôn, có đôi khi đi đường một mùi vị gì đó bay vào chóp mũi đều làm cho nàng giống như muốn ở luôn trong toilet nôn đến mặt mày tái nhợt. Tiểu Liyoung nói với mama khi em bé sinh ra phải đánh nó một trận, nó còn dám hư hỏng hơn Liyoung của lúc trước.

"Chaengie, heo nó đâu phải thứ thông minh gì, em cứ ăn thịt heo lỡ con mình sinh ra nó..."

"Chị im lặng cho em, thật là miệng quạ"

Rõ ràng nàng là người mang thai đấy thôi, nàng còn không có trở nên khó tính bằng chị xã đại nhân này nữa. Muốn ra đường đều phải đeo khẩu trang kín mặt, Lisa đó lúc nào cũng phô trương đến mức không cho người ta đi gần vợ mình luôn. Thật là làm người ta xấu hổ muốn chết...

"Chị xã, em đói bụng, em thèm ăn chè đậu đen, không phải không phải, là chè đậu đỏ"

Dạo gần đây Chaeyoung liên tục vòi vĩnh chị xã đại nhân của mình đi mua thức ăn vào lúc đêm khuya vắng người, gọi tới gọi lui cũng giống như cô gọi "Chaengie" thành một thói quen vậy. Bây giờ mỗi lần nghe nàng gọi mình như vậy liền hối hả chạy ra ngoài không cần biết cả ngày mệt mỏi ra sao ?

"Em không muốn ăn chè nữa, em muốn ăn canh rong biển, còn có sushi"

"Được, được, ngay lập tức mua cho em. Mẹ ơi, giúp con trông em ấy với"

Dạo gần đây bụng của Chaeyoung càng lúc càng to lên, cũng đã đến tháng thứ sáu của thai kỳ rồi còn gì. Mino khẳng định chắc chắn với cô Chaeyoung thật chất mang song thai. Cũng không biết là nên vui hay nên rầu nữa, có nhiều con thật vui nhà vui cửa nhưng mà lại có đến ba con kỳ đà chia phần Chaengie với cô. Hyejin lại không an tâm Lisa cứ chạy ra đường lúc nửa đêm như vậy, đành phải dọn đồ sang biệt thự của họ ở lại chăm sóc Chaeyoung cho đến ngày sinh nở mà.

Về phần của Lisa sau nhiều lần rút kinh nghiệm từ những chuyến ra ngoài lúc nửa đêm, mỗi lần Chaeyoung nói muốn ăn đồ ngọt hay đồ mặn đều không cần biết, cô là gom hết gần như cả khu đó để không sợ khi về nhà Chaeyoung lại không chịu ăn món mình đòi lúc đầu. Không chỉ có Hyejin dọn đến, gia nhân lúc trước đều tạm quay về trong ba tháng cuối thai kỳ này, Chaeyoung dĩ nhiên chỉ ăn một món, những túi còn lại đều cả nhà chia nhau ra ăn. Rốt cuộc chỉ một mình nàng mang thai nhưng ai nấy cứ lên cân đều đều.

---------------------------------

Dạo gần đây Lisa cùng với Liyoung lại xảy ra tranh chấp, chính xác là việc Liyoung dự đoán đứa bên trái là bé trai, còn đứa bên Lisa là bé gái, dĩ nhiên Lisa là bất đồng ý kiến với nó khẳng định ngược lại. Cả hai cứ để nàng nằm trên giường kéo áo lên áp cả mặt vào hai bên bụng của nàng rồi lại cãi nhau chí chóe, bất quá làm cho Chaeyoung thật sự vui vẻ nhiều hơn là thấy phiền phức. Có đôi lúc cũng nhìn thấy ba con cùng nhau ngồi tâm sự đấy, cũng không hẳn là cãi nhau suốt ngày đâu.

"Haizzz, tự dưng thấy lo quá hà mama, lúc trước chỉ tưởng có một em bé nhỏ, bây giờ tới hai đứa mẹ sẽ lại càng bớt thương Liyoung một chút" - mặc dù Chaeyoung liên tục nói có bao nhiêu em bé cũng thương Liyoung nhất, nhưng trẻ con cuối cùng vẫn là trẻ con đấy thôi. Làm sao không sợ bị chia phần được cơ chứ.

Về phần của Lisa nghe con nói lại thấy mình càng thảm hơn, lúc trước là một mình độc chiếm hết phần Chaengie của cô. Có Liyoung đã bị chia ra làm hai rồi, bây giờ lại bị chia đến bốn phần đúng là không chỗ nào thê lương hơn. Nhưng cũng không hẳn là không tốt, Chaengie lần này song sinh là đã có đến một lúc hai đứa, không cần phải mang thai thêm một lần lại phải nhịn thêm một lần. Mặc dù vẫn thường xuyên hoan ái, nhưng lưỡi thì thế nào cũng không thỏa mãn bằng thứ đó đâu.

Mặc dù Lisa không có muốn đi làm, nhưng dạo gần đây Jisoo toàn theo đoàn làm phim đi suốt nên chuyện của công ty nhất định phải do cô giải quyết. C&L ngày càng vươn ra thị trường thế giới, công việc quả thật là chất chồng như núi. Cô không có đặc quyền đi trễ về sớm để chăm vợ như lúc trước, toàn là bữa ăn trưa tranh thủ về nhà đút nàng ăn, có đôi khi nàng sẽ quấn quít cô, nhưng có đôi khi lại nói nhìn mặt cô thật thấy ghét. Cũng may có mọi người chăm sóc tốt cho nàng, Liyoung đi học về đều trông chừng mẹ không có đòi mẹ bế nữa. Lắm lúc nghe thấy mẹ la một tiếng, sẽ ngay lập tức giảng đạo cho hai em bé nhỏ trong bụng.

Hôm đó là một buổi tối chủ nhật tấp nập dòng người đưa nhau ra đường mua sắm vui chơi, Lisa lại lười nhác rời khỏi người của nàng, bụng của Chaeyoung đã đến tháng thứ 9 của thai kỳ. To đến mức nếu như cô ở dưới người của nàng làm mấy chuyện bậy bạ sẽ không nhìn thấy mặt của Chaeyoung. Mino nói khoảng 10 ngày nữa sẽ sinh, nhưng là Lisa chịu không nổi với việc chỉ tiếp xúc bằng một thứ như vậy đến tận 9 tháng. Rốt cuộc trong lần hoan ái tối nay đã dùng cả hai ngón tay thăm hỏi Tiểu Chaeng.

"Ưn...chị xã à...chỉ vài ngày nữa chị cũng nhịn không được sao...ưn...chậm một chút" - cảm giác đến tận 9 tháng mới tiếp xúc mấy thứ vừa dài vừa to đó của cô, cảm giác thật sự là sung sướng đến độ cắn chặt răng vào môi dưới. Nhưng mà sắp sinh rồi tại sao còn mất nết như vậy chứ ?

"Chaengie em ngoan ngoãn một chút, chị vẫn đang rất nhẹ nhàng" - cô nhịp nhàng chuyển động từ sâu trong cơ thể của nàng, thai đến tháng này rồi đâu có bị tác động gì mà làm cho mẹ nó khó chịu nữa đâu. Mật dịch từ sâu trong cơ thể chảy dọc xuống hai bên đùi của nàng từ hai mép thịt đỏ ửng vì trước đó cô đã mút rất lâu.

"Ưn...ưn....đừng sâu quá mà....ahhhhh....chậm....chậm...."

"Em sướng....ah......ah....aa....nhanh hơn....nhanh hơn một chút"

"Chaengie, em đừng có lắc lư mạnh như thế chứ ?"

"Chị...ưn...ưn...như vậy...em làm sao không chuyển động...ưm....ưm....Lisa em sắp....em sắp...."

"Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhh........ahhhhhhh....ahhhhhhhh"

Sau một tiếng hét lớn đến mức cả nhà dưới cũng nghe của nàng, Lisa lại tiếp tục vùi sâu vào Tiểu Chaeng liên tục mút mát mật dịch tràn ra hai bên mép, còn mút hạt đậu nhỏ đã ngẩn lên cương cứng từ lúc nào. Không nhìn thấy mặt của Chaeyoung đâu nữa, nhưng sao tiếng hét càng lúc càng to vậy, là sung sướng đến độ không thể dừng được hay sao ?

"Chaengie, chị biết em sướng nhưng không cần la liên thanh như vậy, mọi người nghe thấy còn tưởng em sắp sinh đó" - cô ngước lên gương mặt phủ đẫm dịch tình của Chaeyoung, còn cố gắng nhích người lên tránh đụng trúng bụng nàng để hôn vào đôi môi cật lực sưng đỏ đó.

"Em đau quá...chị xã....em đau....á...."

"Hả ? Chaengie là sắp sinh thật hả ?"

"Em không biết....ahhhhh...đau quá....chị xã....cứu em với"

Chaeyoung liên tục ôm lấy bụng của mình khi thân thể vẫn không một mảnh vải che thân, Lisa thiếu điều có thể cắn trúng lưỡi tự vẫn bởi vì một phút thiếu suy nghĩ làm cho nàng động thai rồi. Quýnh quáng là thế nhưng cô vẫn kịp lau sạch chỗ đó cho Chaeyoung còn mặc lại quần áo mới cho nàng. Ngay lập tức dùng hết sức lực bế nàng đi xuống nhà dưới khi mặt mày của mình quả thật vẫn còn ướt mem vì thứ đó.

"Cứu với, vợ con sắp sinh rồi"

Một tiếng hét của Lisa làm cho Hyejin xém một chút làm rớt luôn dĩa trái cây vừa gọt cho Liyoung, cả nhà liên tục chạy khắp nơi trong nhà để lấy những vật dụng đã chuẩn bị trước đó để đưa Chaeyoung vào viện, cũng không ai để ý trên mặt của cô là thứ gì làm cho bóng lưỡng.

Mẹ vợ cùng với gia nhân liên tục xách đồ chạy ra ngoài để vào xe của cô, nhưng Lisa nói là bây giờ tay chân run quá không lái xe nổi. Cũng may lúc đó Jisoo vừa định qua nhà đưa cho Lisa sấp tài liệu quan trọng, giống như một vị cứu tinh ngay lập tức lao đến mở cửa xe để nàng nằm dài ở ghế sau, nói với Jisoo phải nhanh chóng đem đến bệnh viện của Mino. Chaengie sắp sinh rồi...

"Ê, đứng lại. Mày đi vô rửa cái mặt mau lên" - khác với mọi người chị ấy vừa nhìn thấy Lisa đã biết quỷ háo sắc này làm gì đến độ em dâu sinh trước ngày rồi.

"Giờ phút này mà chị còn coi trọng sự sạch sẽ hả ? Mau lên"

"Nếu mày muốn cả bệnh viện biết mày vừa mới ấy ấy với vợ mình thì cứ đưa bản mặt ướt mem đó ra"

Khi Jisoo nói đến đó mọi người đột nhiên đều mặt đỏ như tiết canh, bản thân Lisa bị nói đến không biết tìm cái hố nào chui xuống. Đành phải chạy nhanh vào nhà rửa đi mấy thứ kết dính trên mặt của mình, lúc này ở bên ngoài Chaeyoung càng lúc rên càng lớn hơn đến độ Jisoo phải dùng hết tốc lực để lao đi khi Lisa còn chưa kịp ngồi vào xe.

"YAHHH KIM JISOOOO EM CÒN CHƯA LÊN XEEEEEEE"

Mặc cho Lisa nói với theo chị ấy lúc này đã chạy mất tăm từ lúc nào, cô chỉ hận tại sao tay của mình lại run rẩy đến độ không thể lái xe đến này. Cũng may lúc đó có một chiếc taxi chạy ngang nhà cô, ngay lập tức còn chưa kịp đóng cửa rào phi thẳng lên đó kêu tài xế ngay lập tức đưa đến bệnh viện phụ sản.

"Lisa...đau quá...chị đâu rồi ?" - Chaeyoung nằm ở trên băng ca liên tục gọi cô, cho đến lúc được đưa vào phòng sinh cũng không biết rốt cuộc chị xã đại nhân lạc đến phương nào.

Tình huống vô cùng đáng nói, lúc đó Lisa đang cùng với vợ mình ân ân ái ái liền bị động thai nên cô là mặc luôn bộ đồ ở nhà bế nàng xuống xe Jisoo. Sau đó nhanh chóng lên taxi làm gì có đem ví tiền theo, ngay cả điện thoại cũng yên vị nằm ở trong phòng ngủ. Cô lên xe cứ không nhớ cái bệnh viện của Mino tên gì mà liên tục nói vợ mình sắp sinh, tài xế cứ lái đến ngay cái bệnh viện phụ sản lớn nhất thành phố. Cuối cùng là dẫn đến một sự tranh cãi nảy lửa ngay trước cổng bệnh viện.

Lisa bắt ông ta phải đưa mình đến bệnh viện kia, còn ông ta lại bắt cô phải thanh toán tiền ngay lập tức. Chưa bao giờ Lisa cảm thấy mình nghèo như lúc này, trên người cô chỉ còn có nhẫn cưới là giá trị hơn 80 cái xe này. Nhưng mà có chết cô cũng không đưa chiếc nhẫn này cho ai đâu. Cũng may trong lúc đó gặp được nhân viên trong công ty đưa người thân đến khám thai tại bệnh viện đó.

"Tổng giám đốc, sao chị lại ở đây ?"

"Hiện tại không tiện giải thích cho em biết, thanh toán giúp chị tiền taxi sau đó đưa chị đi đây với"

Gặp được vị cứu tinh cuối cùng cô cũng đến được bệnh viện của Mino, vừa lên đến tầng phụ sản liền nhìn thấy điều dưỡng bế ra một đứa bé nói người nhà của Chaeyoung ở đâu. Ngay lập tức cô là dùng hết tốc lực lại bế đứa bé đó không chú ý đến rất nhiều cặp mắt đang nhìn cô từ cách đó hai phòng.

"Bảo bối ngoan, là mama đến trễ. Tuy rằng con xấu thiệt nhưng mama vẫn thương con huhu. Mẹ của con đâu rồi ? Ủa mà còn một đứa nữa đâu ?"

"Có một đứa chứ bao nhiêu đứa ?" - Người điều dưỡng nhìn thấy cô thắc mắc bản thân cũng trở nên khó hiểu.

Lisa là còn chưa kịp gây nhau với người này liền có ai đó từ phía sau vỗ nhẹ lấy vai của cô, thì ra người đó chính là tên bác sĩ Mặt Trắng mà cô thường hay trêu chọc - Mino. Anh ấy nhìn thấy cô cứ ôm khư khư con của người ta liền nhíu chặt mày suy nghĩ.

"Chị ở đây ôm con của người ta làm gì ?"

"Cái gì con người ta ? Nó là con của Chaeyoung thì là con tui chứ gì nữa ? Nãy cô này nói người nhà của Chaeyoung đâu mà ?"

"Người nhà của Chaeyoung ngồi ở kia đang nhìn chị kìa, là trùng tên thôi em ấy còn chưa sinh, trả con lại cho người ta"

"HẢ ?"

Lúc này cả gia nhân cùng Hyejin xém một chút chết vì độ ngáo của chị xã đại nhân nhà Chaeyoung. Từ lúc cô lao đến họ đã muốn nói ở bên này nhưng còn không kịp với cô, tự dưng bế con người ta lên khóc lóc ỉ ôi còn chê thằng bé xấu, cũng may cha của thằng bé xuống làm thủ tục còn chưa lên nếu không lại có đánh nhau cho xem. Thật tình hậu đậu hết mức...

"Ủa vậy vợ tui đâu ?"

"Chị xã, em ở đây ? Nãy giờ chị đi đâu vậy hả ?" - Chaeyoung từ trong phòng sinh từng bước đi ra, nàng là đã nằm ở trong đó rất lâu nhưng không hề có dấu hiệu sinh nở. Mino còn nói do tử cung nàng đột nhiên co thắt nên mới làm cho nàng nghĩ mình sắp sinh thôi. Nếu như nằm thêm một chút không có gì thì có thể về nhà.

"Chaengie, làm sợ muốn chết..."

Cô mặc kệ là ai nhòm ngó vẫn kéo nàng vào lòng nhốt chặt lại, lúc nãy nhìn thấy nét mặt tái nhợt của Chaeyoung cùng mấy tiếng la thất thanh làm cho cô đến độ không lái xe nổi. Bây giờ tốt rồi có thể đi đứng bình thường như vậy nhất định không sao ?

"Nếu không phải tại chị, em sẽ như vậy hay sao ?" - nàng nói nhỏ bên tai cô chỉ để một mình Lisa nghe thấy. Quả thật là háo sắc lang đi...

"Xin lỗi mà, Chaengie mình về nhà thôi, em ấy không có sinh mình về đi mọi người"

Cả nhà vừa mới thở phào nhẹ nhõm cùng nhau xách mấy thứ đồ lỉnh khỉnh đi được vài bước. Đột nhiên từ phía sau lại vang vọng tiếng hét thất thanh của nàng. Lisa vừa mới bế nàng lên chưa được bao lâu, Chaeyoung lại bắt đầu có dấu hiệu muốn sinh.

"Cứu với, Mino, Mino"

"Ahhhhhhhhhh....chị xã.....hình như sắp sinh thật rồi...chị xã"

"Có chị ở đây, trời đất ơi lẹ lẹ coi, sắp sinh thiệt rồi nè....trời ơi...."

Mino vừa dự định đi làm một cốc cà phê uống cho tỉnh táo, còn chưa kịp vào thang máy đã phải quay trở ra tiếp tục đi vào phòng sinh. Lần này không lầm nữa, quả thật song sinh là muốn ra đời rồi. Có đánh chết Lisa cũng không chịu ra ngoài, nói vợ không có mình sẽ sinh không được.

"Đau quá...đau quá....Lisa ơi....chị xã....em đau quá...."

Nhiều năm trước Chaeyoung lúc đó phải mổ mới có thể đem Liyoung ra, nàng khi đó mạng sống xém một chút không giữ nổi đã không còn biết đau đớn ra sao. Mino nói lần này sức khỏe của nàng tốt, lại không ảnh hưởng vết mổ năm xưa nên có thể sinh thường. Chaeyoung lại chưa từng trải qua, đau đến mức cắn môi của mình đến bật máu.

"Cắn chị đi, Chaengie ngoan nào đừng cắn mình" - cô nhìn thấy nàng như vậy ruột gan đều quặn lên hết, ngay lập tức đưa tay cho nàng cắn bản thân cô còn hơn.

Nhưng Chaeyoung rốt cuộc vẫn như vậy, thà làm đau mình chứ cũng không chịu cắn cô cho bớt đi một chút. Mino cùng vài người liên tục giúp cho nàng có thể sinh ra được hai đứa trẻ bên trong đến độ mồ hôi nhễ nhãi.

"Chị xã em không muốn sinh nữa....đau quá...đau quá..." - Chaeyoung trong lúc kịch liệt đau đớn liền nói ra một câu.

"Không sinh nữa, không sinh nữa"

"Cái gì vậy ? Vợ mình đau mới nói vậy, chồng không biết khích lệ thì thôi còn thoái lui rồi làm sao em ấy sinh nổi. Chị đi ra ngoài luôn đi" - Mino thật sự là muốn bỏ tay xuống đánh cho Lisa một trận mà, cổ động viên như cô ra ngoài cổ vũ cho đội bóng hay cái gì đó sẽ thua chết cho coi.

"Ahhhhhhhh....."

"Sao em ấy la dữ vậy ?"

"Cô thử đau đẻ đi rồi có la hay không ?" - một người y tá đang giúp Mino cũng bực mình lên tiếng.

"Mà sao đau đẻ là phải la ?"

"Thì hỏng la sao gọi là đau đẻ"

"Trời đất ơi thôi im luôn đi. Chaengie cố lên một chút chị thương...ngoan một chút...mạnh lên em..."

"Á....ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh"

"Oaa...oa...oaa..."

"Oaaaaaaaaa"

Đứa bé đầu tiên chịu ra khỏi bụng của nàng là một bé trai, vài phút sau lại một bé gái ngay lập tức chào đời một cách tròn trịa nhất. Chaeyoung trải qua hai lần vượt cạn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net