94. Nhìn thấy con rồi, tiểu thiên thần của mẹ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một buổi tối vốn dĩ vẫn diễn ra trong khung cảnh yên bình liền trở nên vô cùng căng thẳng. Chaeyoung nói với cô một câu liền đi lại ngăn kéo nơi bàn học, lấy ra một thứ nàng nhặt được trong xe của cô.

"Có muốn giải thích với em không ? Cái này tại sao lại ở trong xe của chị"

Sợi dây chuyền trong tay của Chaeyoung loé sáng như thể muốn chất vấn cô, thật sự cô không biết làm sao nàng có được nó. Lúc nãy cô không hề để ý đến chi tiết này sau khi chở Mina về nhà, đó là sợi dây chuyền của cô ấy không còn nằm trên người cô ấy nữa.

"Chaeyoung chị xin lỗi, chị thật sự không muốn giấu em, đó là của..." - đôi tay của cô bây giờ đang cật lực bấu chặt xuống grap giường, cảm giác này nói ra không được mà không nói lại càng không được, bỗng nhiên lúc đó cô lại bị lời nói của nàng chen ngang.

"Cũng chỉ là chở nhân viên tiện đường đến phim trường làm việc thôi cần gì phải giấu em chứ, chỉ muốn thử chị một chút ai ngờ chị lại nhát gan đến như vậy ?"

Thật ra buổi chiều trước khi cô đến hội chợ triển lãm có cho quá giang một người nhân viên trong công ty. Người đó lúc chiều sau khi Chaeyoung phát hiện sợi dây chuyền thì có điện cho Lisa, nội dung của cuộc trò chuyện là muốn cám ơn Tổng giám đốc, bởi vì lúc đó cô đang bận làm bếp nên nàng nghe máy thay cô. Lúc đầu Chaeyoung còn định chất vấn Lisa sợi dây chuyền đó là của ai, nhưng sau khi nghe nữ nhân viên đó nói vậy thì vui vẻ trở lại, thật ra lúc nãy chỉ muốn chọc ghẹo cô một chút không ngờ cô lại sợ đến như vậy.

"Em chọc ghẹo chị ?" - cô bây giờ chính xác là đang nhìn thấy nụ cười vui vẻ của Chaeyoung, cả người bị nàng làm cho sắp chút nữa phải đứng tim với cô vợ này.

"Gì chứ, em không có quyền ghen với chồng em sao ? Được rồi ngày mai trả lại người ta đi"

Nàng đưa lại cho cô món đồ đó xong liền lấy tay áo ngủ của mình thấm mồ hôi cho cô, kể từ lúc nào lại trở nên nhạy cảm như vậy chứ. Chồng của nàng nói lưu manh từng có lưu manh, nói tàn nhẫn cũng không ít lần tàn nhẫn, nhưng nếu như nói bỏ mặc nàng đi trêu hoa ghẹo nguyệt nhất định có ngàn lời cũng không tin.

"Vợ bé nhỏ, em nhất định phải tin tưởng chồng em, chị đây có chết cũng chỉ yêu thương một mình em thôi, à không phải bây giờ còn thương cả con nữa, nhưng con cũng không bằng em"

"Thật dẻo miệng, như vậy ra ngoài đường con gái nhà người ta sẽ nguyện chết vì chị đó" - phụ nữ yêu bằng tai, lời nói như rót đường rót mật làm sao lại có thể không chọc nàng cười đến vui vẻ như vậy, còn cố tình đưa hai ngón tay lên nhéo vào đôi môi đó của cô.

"Ai cần họ" - mặc dù bị nàng nhéo một cái khá đau, nhưng nhìn thấy vợ xinh đẹp cười vui vẻ như vậy cũng cảm thấy đỡ căng thẳng hơn.

"Được rồi, được rồi, biết chồng của em ngoan rồi, ngủ đi"

Người duy nhất có thể đem tâm trạng của cô ra làm cho xáo trộn trong vòng một đêm chắc cũng chỉ có thể là Chaeyoung. Bây giờ nàng lại ở trong lòng của cô rúc vào như một chú mèo nhỏ, cô lúc nãy muốn thẳng thắn nói sự thật bao nhiêu bây giờ lại muốn giấu bấy nhiêu. Cô sợ nếu Chaeyoung biết được Mina còn sống sẽ cảm thấy không an toàn, cô sợ nàng sẽ thay đổi thái độ với cô giống như lúc nãy. Cô bây giờ giống như một đứa trẻ vì lo sợ mà trở nên giấu giếm.

"Nhân viên đó của chị là người nào vậy ? Em có gặp chưa nhỉ ? Sao sợi dây chuyền đó lại cảm thấy khá quen"

Cô tưởng đâu là con mèo nhỏ này đã ngủ, đột nhiên lại ngồi mở to đôi mắt tiếp tục "chất vấn" cô, thật sự nói dối một lần thì sẽ có lần thứ hai. Lisa bây giờ không thể nào không tiếp tục nói dối.

"Em đến công ty tìm chị hoài dĩ nhiên gặp rồi, chẳng phải nói ngủ sao ? Vợ bé nhỏ à em cứ như vậy sẽ hù chết chị đó"

"Ngày mai chị nghỉ sớm chở em đi khám thai được không ? Ngày mai khoảng 3 giờ 30 em học ra rồi"

"Được, ngủ đi, muốn gì chị cũng làm hết"

Cuối cùng một đêm như vậy cũng đã trải qua với gia đình của họ, không ai biết đêm hôm đó có một người cô đơn quặn thắt đến như thế nào. Mina sau khi gặp Lisa liền không thể nào ngon giấc. Là yêu hay hận, cảm giác đang cuộn trào trong cơ thể tưởng chừng như đã trở nên tàn tật.

-------------------------------

Hôm đó Lisa cố gắng hoàn thành nhanh nhất có thể công việc ở C&L, trong lúc nhân viên chuẩn bị ăn cơm trưa thì cô đã lấy xe ra khỏi bãi giữ xe của công ty. Dạo gần đây kế trung tâm của Chaeyoung có mở một quán ăn rất ngon lại vô cùng bổ dưỡng, vợ xinh đẹp của Lisa lại rất thích không khí nơi đây, nên bây giờ nó cũng trở thành địa điểm thường xuyên lui đến. Cả hai bây giờ là đang dùng bữa tại tầng trệt của toà nhà, bình thường Chaeyoung thích ăn trên những tầng khá cao thậm chí sẽ là sân thượng của một toà nhà nào đó, nhưng bây giờ lại thích những nơi có phần thấp thấp này hơn, bởi vì chỉ cần vào thang máy nàng liền cảm thấy chóng mặt.

"Hôm nay cô của em cho ra trễ quá, chị ăn xong không cần đưa em qua đó, em nhờ bạn qua rước là được chị về công ty đi" - Chaeyoung vừa được cô gắp cho từng lát thịt liền nhìn đồng hồ cố gắng ăn nhanh một chút.

"Không được, chị không an tâm"

"Gì chứ, là Chaehee đó, nó bây giờ không làm việc ở quán Bar nữa cũng đang học đầu bếp tại trung tâm"

"Hôm nay chị đã xin nghỉ nửa ngày rồi, lát nữa chị chở em qua trung tâm rồi xuống căn tin đợi buổi chiều chở em đi khám thai luôn" - trái ngược với Chaeyoung, cô bây giờ là đang cố gắng đút cho cô vợ của mình ăn nhiều một chút.

"Chị không sợ nhân viên nói chị không có trách nhiệm sao ?" - nàng biết tính khí của chồng mình, nói như vậy nhất định là không cãi lại được, đành phải ngoan ngoãn ngồi lại mà không gấp gáp rời đi.

"Ai không cho chị thương vợ chị thì chị đuổi kẻ đó"

"Đồ Tổng giám đốc phúc hắc nhất hành tinh"

Lisa nói được làm được, thật sự không trở về công ty sau khi dùng bữa xong. Ở căn tin của trung tâm mua đại một ly nước ngọt sau đó kiếm chỗ ngồi, chiếc ipad trong tay liên tục được cập nhật những cái tên hay nhất khi đặt cho con gái.

Ngày xưa các cụ đặt tên cho con thường chọn đại một cái tên nào dễ gọi hoặc dễ nhớ, có người còn bởi vì vốn chữ nghĩa không có liền đặt những cái tên nghe vào rất dễ chọc người khác cười. Bây giờ tri thức ngày càng được nâng cao, việc lựa tên đặt cho con càng trở nên cẩn trọng hơn bao giờ hết. Có những người lựa qua lựa lại đến mức con sinh ra mà còn chưa tìm được một cái tên vừa ý, thật ra bạn Lisa ngày xưa đi học Văn cũng rất giỏi, nhưng nghe đến đặt tên gì cho con liền phải nhờ Google trợ giúp. Không biết có phải tự xem con mình là đại bảo bối hay không mà cảm thấy tên nào cũng quá mức bình thường, thôi để tham khảo ý kiến của bà xã đại nhân vẫn là tốt nhất.

Buổi chiều họ đến phòng mạch của Mino liền thấy biển báo tạm thời ngưng khám chữa bệnh, hỏi ra mới biết thì ra chàng bác sĩ trẻ này đi ra nước ngoài công tác, thật tình uổng công làm bạn bè có đi cũng không cho người ta biết. Lisa sau khi thông qua một cú điện thoại trách tên mặt trắng kia đành phải đưa Chaeyoung qua phòng khám khác.

Bước đến khu vực chờ của phòng khám đó liền cảm thấy ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào họ, cô gái có vẻ như đang mang thai thật sự quá xinh đẹp, lại nhìn đến cô gái kia khí chất tột cùng đang tận lực chiều chuộng "bạn" của mình. Đối với họ mà nói tình huống của hai cô gái này chắc chỉ là bạn bè đi cùng nhau, cũng không nghĩ hai người đó giống như họ cũng chính xác là vợ vợ chồng chồng. Đây cũng là nơi của Mino giới thiệu, chỉ cần đến đó nói là bạn của anh ấy thì sẽ được khám trước. Chaeyoung bình thường ghét nhất chính là cậy nhờ mấy vụ quen biết như vậy mà giành phúc lợi, nhưng chồng của nàng là không chịu được cái cảnh để cho vợ mình phải ngồi chờ. Một mực bắt nàng dùng "mối quen biết" chính thức vừa đến đã lập tức được khám.

Màn hình hiển thị thông qua chiếc máy siêu âm đang rà lên bụng của cô vợ nhà mình, Lisa chính xác là nhìn thấy hình ảnh làm cho mặt mày nhăn nhó, Chaeyoung bởi vì xúc động quá chưa dám nhìn chỉ dám nhìn mặt của Lisa trước lấy bình tĩnh, nhưng mà sau khi nhìn thấy gương mặt của chồng mình liền một phen hốt hoảng.

"Con thật ra bị sao vậy ?" - lúc Chaeyoung nói câu này mồ hôi rịn đầy trên trán, thật ra chỉ cần là con của họ có như thế nào cũng không giảm tình yêu thương nàng dành cho nó. Nhưng mà vẫn hy vọng con được bình thường khoẻ mạnh, nếu không nó sẽ rất tội nghiệp.

"Em à, con của mình y hệt con thằn lằn xấu xí" - Lisa bình thường đều cố gắng an ủi vợ mình, nhưng bây giờ thật sự không bình tĩnh nổi, lúc xoay qua nhìn vợ của mình trên đôi lông mày còn nhíu chặt.

"Hả ?" - nàng mặc dù đã chuẩn bị tinh thần nhưng mà vẫn không thể bình tĩnh ngồi bật dậy, đến nổi cô bác sĩ đó phải cố gắng để nàng nằm xuống.

"Bình tĩnh, thật tình tức chết với cô mà, thai nhi mới có ba tháng đều có hình thù như vậy, mà cô nhìn sao ra được hình con thằn lằn vậy hả ?"

Tội nghiệp cô bác sĩ này cũng bị một phen hù đến sởn gai ốc, trên đời có mấy loại người sẽ sợ những nổi sợ khác nhau. Có người sợ rắn, có người sợ ma, có người sợ nhện dĩ nhiên cũng có người sợ thằn lằn. Cô bác sĩ nghe Lisa nói mà muốn đánh một phát vào mông của cô, ăn nói bậy bạ lại hù cả cô gái đang mang thai này.

Trẻ em vào tuần thứ 12 của thai kỳ đã bắt đầu có sự thay đổi rõ rệt, các cơ quan trên mặt cũng gần như hoàn chỉnh, ngón tay so với ngón chân cũng trở nên rõ ràng hơn, các cơ quan chính trong cơ thể gần như phát triển hoàn toàn, nhịp tim của thai nhi được nghe rất rõ thông qua thiết bị của ngành y tế. Trong giai đoạn này thai nhi đang tập "lăn lộn" trong cơ thể mẹ ngay cả lúc người mẹ đang ngủ, bất quá nó vẫn chưa rõ ràng để người mẹ có thể cảm nhận rõ sự tuyệt vời này.

Nàng bây giờ cũng có thể xoay qua nhìn tiểu thiên sứ đang ở ngay trong bụng nàng, có phải bị hoa mắt hay bởi vì quá đổi khẩn trương hay không, nhìn thấy đường nét của nó thậm chí giống hệt cô. Vậy mà tên xấu xa đó lại có thể nói con của mình là động vật bám tường hay sao ? Đột nhiên không biết nước mắt ở đâu lại có thể rơi xuống nhanh đến như vậy, ưu ái lớn nhất cho một người phụ nữ chính là để họ có một đứa con. Cảm giác này thật sự...

"Em à sao lại khóc vậy, em cũng thấy nó xấu hả ? Không sao đâu chị vẫn thương nó mà"

"Chị mà chê con em xấu một lần nữa thì đừng đụng vô người em, nó rất đáng yêu đó" – tức chết đi được, đến giờ này mà cô vẫn có thể nhận xét hình thể con mình như thế. Trên đời có ông bố nào như vậy hay không đây ?

Nhìn thấy đột nhiên vợ lại tức giận như thế đành phải kéo khoá miệng lại. Nhưng mà rõ ràng vợ của cô là nhất đại mỹ nhân yêu ma kiều mỵ, cô lại được xếp vào hàng "soái tỷ" như thế, lý nào nó lại có thể xấu xúc phạm như thế nhỉ ? Miễn cưỡng lắm cũng nghe theo lời bác sĩ cho rằng sau này nó lớn lên sẽ đẹp, nhưng mà nhất định không đẹp bằng vợ bé nhỏ. Nhưng mà không sao, con thì cuối cùng vẫn là con nhất định sẽ yêu thương nó chẳng thua gì mẹ của nó thương nó đâu.

Đến khi cả hai trở về nhà được nửa tiếng Chaeyoung vẫn chưa thể nào ngưng nở nụ cười. Bây giờ chính thức là "vắt chanh bỏ vỏ" rồi, một câu cũng không thèm nói với cô luôn, lúc nào cũng ê a với tiểu hài tử 3 tháng đó thôi, lúc nãy nhìn thấy tai của nó cũng được tạo hình rồi, nó không biết có nghe được mẹ nó nói cái gì với nó không nhỉ ? Đột nhiên Lisa lại cảm thấy vô cùng hứng thú lại cũng vô cùng ganh tỵ, nó nằm ở trong bụng nàng nhất định sẽ nghe nàng nói chuyện nhiều hơn, có khi sau này ra đời sẽ theo phe của mẹ nó, lúc đó cô thật sự là phải một lượt đối phó với hai đại bảo bối này.

"Em như vậy chị sẽ ghét nó cho xem" - Lisa bây giờ cả người ở trên chiếc ghế lông, hai tay vẫn đang ôm cô vợ của mình không ngừng vùi đầu vào hõm cổ.

"Chị lại kiếm chuyện với con em có phải không ?" - thật tình chưa từng thấy mama nào lại tính với con mình từng chút như vậy, sau này sinh con rồi có khi nào là dỗ "hai đứa trẻ" một lượt hay không đây ?

"Em đừng có mà thương nó hơn chị, nó làm sao cưng em như chị chứ"

"Chịu thua chị luôn...ưm" - nàng biết tổng con người này lại giở chứng lên đành phải xoay qua hôn vào môi cô một cái , ai ngờ đâu cô thật sự chờ đợi khoảng khắc này cật lực nuốt lấy cánh môi anh đào của nàng. Cho đến khi có một sợi chỉ bạc kéo dài giữa không trung.

"Chị là mama hư thân mất nết, sau này nó lớn lên sẽ cười xấu mặt chị cho xem"

"Cái gì, em là vợ chị nó là cái gì có quyền lên tiếng, ba mẹ thương nhau phải biết mừng chứ ?"

"Em là không nói lại cái miệng của chị"

Lisa vừa mới ăn đậu hủ của người ta cũng biết điều đấm bóp massage cho người ta một chút, dạo gần đây mặc dù Chaeyoung vẫn tiếp tục nôn nghén, nhưng mà có một chút giảm hơn so với lúc trước. Chắc có lẽ là do Jennie chỉ dạy cho nàng một vài "chiêu thức". Lại nói đến sau khi Chaeyoung được chồng của nàng liên tục bồi bổ, bây giờ cơ thể đã có thể lên được đến ba ký. Nhìn vào đúng là vẫn cảm thấy đáng yêu hơn chứ chẳng cảm thấy xấu đi chút nào cả.

"Chắc mấy hôm sau đi học sẽ mặc đầm rồi, em sợ mặc quần sẽ làm cho con khó chịu đó"

Bụng của nàng bây giờ có thể nói nhìn vào cũng không thấy quá to, nhưng ai đã từng tiếp xúc với Chaeyoung dĩ nhiên biết cơ thể nàng "nuột" thế nào, sao lại có thể không chăm sóc cho vòng 2 của mình như thế. Nhưng bây giờ là thời đại nào lại không có người mang thai trong lúc đi học chứ. Lại nói bây giờ nàng đã 25 tuổi cũng có chồng lại học ở một trung tâm rất tự do, không có gì cần phải che đậy tình huống bây giờ của mình cả. Để cho người ta biết mình mang thai có gì to lớn.

"Ừm, em thấy thoải mái là được" - nếu như lúc trước cho dù dùng chính sách "cưỡng ép" cũng phải bắt Chaeyoung mặc jean dài đi học, jean rách còn không cho mặc ai không biết chân nàng cuốn hút kẻ khác đến thế nào, nhưng bây giờ nàng muốn sao cũng được, hơn nữa đám người đó biết nàng mang thai còn không thất tình hộc máu chết hay sao còn ở đó tơ tưởng.

"Chồng à, để tránh trường hợp sau khi sinh con xong vẫn không có cái tên, mấy tháng này mình nên tìm cái tên đẹp đẹp để dành đi"

"Jisoo dặn rồi, chị nhất định không được đặt tên cho con, bởi vì chị ấy nói con bị chị đặt tên sẽ nghe vô duyên lắm"

Chaeyoung bị câu này của cô chọc cho cười đến híp cả mắt, có thể nói đây là một trong những lần hiếm hoi nàng thấy cô nhượng bộ với người khác. Xem ra cũng rất thương con, sợ mình đặt tên xấu sẽ ảnh hưởng đến con nên không dám đặt đây mà.

"Chị là mama của nó, chị đặt tên gì nó cũng phải chịu" - mặc dù bình thường Chaeyoung không thích sự "áp đặt" của cô, nhưng bây giờ nàng thử dùng cách đó để khuyến khích cô đưa ra vài cái tên tham khảo.

"A, chị sẽ đặt tên ở nhà cho nó, còn em thì đặt tên chính thức chịu không ?" - Lisa nghĩ được điều này cảm thấy vô cùng thoả đáng liền hôn vào má của nàng một cái.

"Được"

"Nó giống con thằn lằn như vậy cứ gọi nó là Thằn Lằn Con đi, khà khà nghe dễ thương mà còn độc nữa, nghe xong liền ấn tượng em thấy hay hôn ?" - thật tình là nghe người ta đặt Chó Con, Mèo Con hoặc Thỏ Con cái gì đó quá đại trà rồi, con của Lisa ta dĩ nhiên là hàng giới hạn.

"Lisa, Jisoo nói không sai, tuyệt đối đừng để chị đặt tên cho con. Vừa vô duyên lại vừa thấy gớm...chị lập tức đặt cái tên khác cho emmmmmmm"

Đúng là phụ nữ chính là động vật khó hiểu nhất hành tinh, như thế nào mới lúc nãy còn cười cười khuyến khích cô bây giờ lại nổi trận lôi đình như thế, Lisa một phen nhìn thấy vợ tức tối vùng vẫy liền trong lúc bấn loạn đưa ra hàng loạt cái tên khác, không chịu động vật thì đổi qua trái cây vậy.

"Me Thái, Chôm Chôm, Măng Cụt, Sầu Riêng, Mít, Xoài..."

"Không chịu, đổi, đổi liền cho em"

"Ờ, vậy thì Bươm Bướm Chúa, Gà mái, Ong Vò Vẽ, Bọ Cánh Cứng, Sâu Róm, Đuông Dừa, Cá vàng..."

"..."

To be continued...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net