[259.260.261] Linh Môi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


[259] Linh Môi - Trương Dương Lộ Nguyên Hình

*****

Trương Dương gầy đến độ không còn hình người, trong bóng tối bao phủ thoạt nhìn thật sự có năm sáu phần giống quỷ ảnh hành hung đêm đó, nhưng nó không đại diện cho điều gì cả, dù sao thì trên thế giới này có rất nhiều trường hợp người giống người.

Nhưng biến hóa của Trương Dương vẫn hấp dẫn sự chú ý của dân mạng, đồng thời nương theo các mạng xã hội weibo, wechat mà nhanh chóng lan rộng.

Nếu thời gian phát sóng quá dài lại không có nội dung gì độc đáo, thú vị, khán giả sẽ lục tục rời đi. Mà buổi phát sóng của Phạn Già La chính là vậy, số lượng người xem lúc ban đầu đạt tới mấy triệu, mà bây giờ đã sụt xuống chỉ còn hai ba chục ngàn.

Nhưng khi Trương Dương đứng dậy, để lộ thân thể khô quắt của mình dưới ngọn đèn thì số người xem trong kênh phát sóng liền nhanh chóng gia tăng.

Trương Dương biết rõ mình không thể chết được nên khi Phạn Già La giam cầm hắn trong không gian cổ quái này, hắn chưa từng cảm thấy sốt ruột, ngược lại còn nổi lên hứng thú cuồng vọng muốn cùng cậu dây dưa một phen. Hắn và lão quái vật kia thực ra chính là đồng loại, lão quái vật có thể không ăn không uống sống mấy chục năm, hắn đương nhiên cũng có thể.

Nhưng năm ngày trôi qua, thực tế tàn khốc nói cho hắn biết thực lực của mình căn bản không đủ để chống lại Phạn Già La, ngay cả lão quái vật mà hắn vẫn luôn khinh thường cũng không thể sánh bằng. Người ta không ăn không uống cũng có thể hoạt động bình thường mấy chục năm, mà hắn thì ngay cả một tuần cũng không kiên trì nổi.

Thân thể hắn đang dần suy yếu gầy gò, hơn nữa tốc độ còn là càng lúc càng nhanh. Hắn quả thực sẽ không chết, nhưng lại biến thành một người chết có thể hoạt động, kết quả này là đáng sợ nhất.

Trước đó, Trương Dương chưa bao giờ thể nghiệm cảm giác nhịn đói, cũng không cần phải thể nghiệm, hắn sống rất tùy ý, rất thoải mái, cần chi phải tự làm khổ chính mình? Vì thế tới tận bây giờ hắn mới bắt đầu chậm chạp ý thức được thân thể của mình đang xảy ra vấn đề! Nhưng rốt cuộc là vì sao? Từ khi nào?

Hắn co quắp ngồi trên ghế, bên ngoài túa ra mồ hôi đặc sệt, tay ôm phần bụng quặng đau, dùng ánh mắt kinh hãi và không dám tin nhìn người đang ngồi ở đối diện.

Phạn Già La đưa bàn tay trắng nõn lơ lửng ở trước mặt hắn, nhàn nhạt mở miệng: "Có phải cảm thấy rất kỳ quái không? Anh vốn không nên suy yếu như vậy mới đúng."

Cảm nhận được cơn đau ở bụng ngày càng kịch liệt hơn và thân thể đang không ngừng bị xói mòn, Trương Dương trợn to mắt, ánh mắt lộ ra khủng hoảng trước nay chưa từng có. Hắn biết Phạn Già La đang cảm ứng mình nhưng lại căn bản không có sức để né tránh.

"Đây chính là ảnh hưởng của loại thuốc kia." Phạn Già La chậm rãi nói: "Nó làm cơ thể anh hoạt động với công suất rất nhanh, dựa vào không ngừng thiêu đốt để có được sức mạnh cường đại. Tế bào của anh chính là nhiên liệu, mà loại thuốc đó sẽ thúc đẩy tế bào nhanh chóng phân chia sinh sôi nảy nở, làm cho anh có được sức mạnh trong quá trình sinh sôi không ngừng này. Nhưng bây giờ anh bị cắt nguồn thuốc, cơ thể anh chỉ biết thiêu đốt chứ không tái sinh."

Phạn Già La thu tay lại, thở dài một hơi: "Anh bây giờ giống như một hòn than đang cháy hừng hực, cuối cùng rồi sẽ biến thành tro tàn. Anh càng suy yếu thì tốc độ thân thể bị thiêu đốt lại càng nhanh. Anh lấy cái gì ra đọ sức với tôi?"

Trương Dương cố gắng lớn tiếng phản bác, thế nhưng vì quá suy yếu mà giọng nói nghe cũng thực yếu ớt, hệt như một con mèo nhỏ đang kêu rên: "Mày nói bậy."

Phạn Già La nhếch khóe môi, giọng nói chậm rãi: "Tôi có nói bậy hay không, chính anh rõ ràng nhất. Dạ dày anh có phải đang rất đau không?"

Trương Dương cắn răng cười nhạt, nhưng bàn tay đặt trên bụng lại run lên. Hắn muốn che giấu đau đớn của mình nhưng cơ thể lại không nghe theo sự sai khiến của hắn.

Phạn Già La nhìn một điểm ở phía sau hắn, con ngươi đen láy mất đi tiêu cự: "Biết thân thể anh đang làm gì không?"

Trương Dương mím chặt môi không đáp, mồ hôi lạnh không ngừng túa ra ngoài, rất nhanh đã thấm ướt tóc và quần áo làm hắn trông cực kỳ chật vật.

Con ngươi Phạn Già La tập trung trên người hắn, cười mà không cười nói: "Thân thể anh đang tự ăn chính mình."

Những lời này thoạt nghe có chút dọa người nên vành mắt Trương Dương vô thức nứt ra một chút.

"Dạ dày anh trống rỗng quá lâu, nó cần thức ăn, nhưng anh lại không thể thỏa mãn nhu cầu của nó, vì thế nó bắt đầu tự tiêu hóa chính mình. Nó đang gấp gáp phân bố ra dịch chua để hòa tan mình, nhờ vào đó để hấp thu chất dinh dưỡng. Anh xem, kẻ địch của anh bây giờ không phải là tôi mà là chính anh. Ngay cả thân thể mình mà anh cũng không khống chế được, nói gì tới cường đại?"

Phạn Già La nhìn về phía ánh đèn rực rỡ, con ngươi lộ ra ý cười nhàn nhạt. So với Trương Dương cực kỳ chật vật, cậu hiện giờ quả thực tuấn mỹ như thần tiên. Cùng là năm ngày năm đêm không ăn không uống nhưng Trương Dương đã suy yếu tới mức ngay cả dạ dày cũng bắt đầu hòa tan, mà cậu thì không hề có chút vấn đề gì cả.

Sự khống chế đối với thân thể mình của cậu ta đã mạnh mẽ tới mức đáng sợ.

Khán giả trong phòng phát sóng xem tới ngây người.

Mà Diêm bộ trưởng và Mạnh Trọng cũng trực quan ý thức được--- trên thế giới này chỉ có duy nhất một Phạn Già La, người giống như cậu ta chỉ có một mà thôi.

Mà Tống Duệ hiểu hơn ai hết, Phạn Già La không chỉ có thể khống chế thân thể mình mà còn khống chế được ý thức của mình, tư tưởng của mình, thậm chí là linh hồn. Vì trở nên cường đại, em ấy đã bỏ đi vị giác, cũng bỏ đi rất nhiều tâm tình không cần thiết. Em ấy đối đãi với mình nghiêm khắc hệt như đối với kẻ địch.

Trương Dương thua như vậy, thật sự không oan.

Phạn Già La vừa dứt lời, Trương Dương đã từ trên ghế ngã quỵ xuống đất, hai tay ôm bụng bắt đầu nôn khan. Hắn bắt đầu xuất hiện triệu chứng mất nước và đói bụng nghiêm trọng. Trương Dương quả thực không chết được nhưng lại phải chịu những đau đớn này.

Nôn khan xong, Trương Dương ngẩng đầu lộ ra gương mặt gầy gò đầy mồ hôi. Chỉ ngắn ngủi mười phút nhưng hắn lại gầy hẳn hốc hác hẳn đi.

Giống như Phạn Già La tiên đoán, tốc độ thiêu đốt của hắn đang không ngừng nhanh hơn.

Nhìn dáng vẻ thê thảm của Trương Dương, cư dân mạng trong kênh phát sóng bắt đầu không chịu nổi, nhao nhao khiển trách: [Thôi bỏ đi, buông tha Trương Dương đi! Hắn chỉ là người bình thường, sao có thể so với Phạn Già La chứ? Mấy người nhốt hắn trong phòng năm ngày năm đêm không cho ăn không cho uống, làm vậy là đang mưu sát!]

[Đúng vậy! Đây rõ ràng là đang mưu sát! Phạn Già La lên án Trương Dương là kẻ giết người nhưng lại không có chứng cứ, cách làm của cậu ta khác gì nghiêm hình bức cung đâu chứ?]

[Tôi tố cáo! Chương trình phát sóng này nên đổi tên là Livestream Giết Người đi! Làm ra chuyện tàn nhẫn như vậy, lẽ nào cấp trên không quản?]

[Thả chồng tui ra! Tui sẽ báo cảnh sát!]

[Mau thả Trương Dương ra! Phạn Già La quả nhiên là một kẻ máu lạnh!]

[Có thể làm ra chuyện tàn nhẫn như vậy với một người bình thường, hiện giờ tôi bắt đầu cảm thấy Phạn Già La mới thật sự là kẻ hung ác!]

Cư dân mạng vốn còn hiếu kỳ quan sát bị thảm trạng của Trương Dương kích thích dây thần kinh mẫn cảm, nhao nhao lên tiếng ủng hộ. Bọn họ không phải kẻ biến thái, làm sao thích cục diện đáng sợ này được chứ? Bỏ đói một người thành như vậy, Phạn Già La có khác gì với Mã Du đâu?

Thoạt nhìn thì ba vụ án giết người kia quả nhiên là do Phạn Già La làm đi? Cậu ta muốn vu oan cho Trương Dương sao?

Dư luận vốn có chút xoay chuyển, bây giờ lại nghiêng hẳn sang Trương Dương. Trong lòng công chúng vẫn luôn có một loại logic là 'người yếu có lý', bọn họ sẽ không trơ mắt nhìn người ta rơi vào thế khó mà không giúp đỡ.

Diêm bộ trưởng vẫn luôn chú ý hướng ngôn luận trong kênh phát sóng, phát hiện cư dân mạng rất phản cảm với cách làm của Phạn lão sư, các kênh truyền thông cũng bắt đầu chỉ trích hành vi vô nhân đạo này. Ngay lúc này, cấp trên cũng tự mình gọi điện thoại tới, bảo ông một vừa hai phải thôi.

Ông cắn răng phản bác vài câu, muốn tranh thủ chút thời gian cho Phạn lão sư, sau khi cúp điện thoại thì lộ ra biểu tình khổ sở.

"Thời cơ đã tới, tôi qua đó một chuyến." Tống Duệ chậm rãi đi qua phòng bên cạnh, đẩy cửa phòng thẩm vấn, đi tới phía sau máy bán hàng tự động, mở cửa khoang sản phẩm đặt hai ống thuốc màu lam vào đó rồi khóa kín lại, sau đó hướng Phạn Già La mỉm cười một cái rồi nhanh chóng rời đi.

Thẳng đến lúc này, Trương Dương mới phát hiện cái máy bán hàng tự động kia có phân nửa lộ ra bên ngoài, phân nửa thì nằm trong không gian. Người bên ngoài có thể đặt đồ vào trong khoang, mà thông qua đó người bên trong cũng có thể lấy được thứ bên trong.

Trương Dương bị chất lỏng màu xanh trong khoang vật phẩm thu hút, vành mắt trừng to, sau đó dùng cả tay và chân bò qua nhìn chằm chằm chúng nó, hô hấp trở nên nặng nề.

"Có phải cảm thấy rất quen thuộc không? Không sai, đây chính là thứ anh cần nhất." Phạn Già La nhẹ nhàng lên tiếng.

Trương Dương cố gắng muốn phá vỡ cửa khoang để lấy được hai ống thuốc kia, nhưng căn bản không làm được. Mặt kính thủy tinh này đối với hắn trước kia mong manh yếu ớt hệt như một trang giấy, chỉ cần đâm nhẹ một phát là rách, nhưng bây giờ nó chẳng khác nào tấm thép, không thể phá vỡ.

Trương Dương dùng tay đấm, dùng chân đá, thậm chí dùng đầu húc vào nhưng không thể lay động tấm kính mong manh kia. Chỉ trong chớp mắt, hắn đã cảm nhận được tuyệt vọng sâu sắc.

Ngay lúc này, Phạn Già La lại dùng từ trường của mình phá vỡ một ống thuốc. Chất thuốc bốc hơi thấm vào không gian nhỏ hẹp này, trong không khí tràn đầy hương vị thơm ngọt. Mùi hương này không thể ảnh hưởng tới người bình thường nhưng lại là sức hấp dẫn trí mạng với người từng thưởng thức nó.

Nước bọt Trương Dương lập tức trào ra, vàng đặc, sền sệt, tanh hôi kèo thành một đường dài rồi đọng lại trên cằm, dáng vẻ điên cuồng thèm thuồng này làm hắn trông dữ tợn như ác quỷ.

Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp cảm thấy rất khó chịu, sau đó lại càng quyết liệt phản đối, khiếu nại, yêu cầu lập tức ngừng trò chơi tàn ác này lại.

Nhưng đúng vào lúc này, Phạn Già La đã lên tiếng: "Chỉ còn lại một ống thuốc cuối cùng, anh có muốn uống không? Muốn thì mau quét mặt."

Hương vị ngọt ngào trong không khí đã làm Trương Dương chìm vào điên cuồng, nếu không phải Phạn Già La dùng từ trường trực tiếp rót âm thanh vào trong đầu hắn, hắn căn bản không nghe thấy được. Trương Dương giống như bị ma quỷ đầu độc, vịn vào thân máy đứng dậy rồi đưa mặt mình tới phần khung hình đang lung lay, nhấn nút nhận diện.

"Nhận diện thất bại, xin mời thử lại." Máy bán hàng truyền tới âm thanh máy móc.

Phạn Già La chậm rãi đi tới bên cạnh Trương Dương, nhẹ nhàng nói: "Thất bại rồi, đổi gương mặt khác đi nào."

Thân thể Trương Dương đang cấp tốc thiêu đốt, đầu tiên là dạ dày, sau đó là ruột, tiếp theo đó là tim gan phổi thận, bộ não. Lý trí và năng lực suy nghĩ của hắn, hết thảy đều bị bản năng mạnh mẽ nhất của nhân loại là 'ăn cơm' đánh bại. Hắn đói, hắn khát, hắn cần năng lượng khổng lồ chống đỡ cảm giác thân thể không ngừng suy yếu này, ngoài ra thì không còn quan tâm tới chuyện gì khác.

Trương Dương không chút nghĩ ngợi thay đổi gương mặt.

Thông qua camera gắn trên máy bán hàng, dân mạng đang căm phẫn tận mắt nhìn thấy một màn quỷ dị này, sau đó chìm vào an tĩnh gần như chết lặng. Những lới chửi rủa, cảnh cáo, trách cứ tràn đầy màn hình kênh phát sóng nháy mắt biến mất sạch sẽ, tất cả mọi người đều sợ choáng váng.

Qua một hồi lâu mới có người kinh hãi lên tiếng: [Đây là idol nhà tôi!]

Đúng vậy, gương mặt mà Trương Dương đang dùng thuộc về một vị tiểu thịt tươi đang nổi trong giới giải trí, tuy hai má lõm sâu, vành mắt đen, nhưng ngũ quan thì giống hệt.

[Sao Trương Dương lại có thể biến thành idol nhà tôi? A a a a, đáng sợ quá!]

Fans hâm mộ của tiểu thịt tươi phát ra tiếng hét kinh hoảng. Lúc sự tình không phát sinh trên đầu mình, bọn họ căn bản không ý thức được sự tồn tại của Trương Dương nguy hiểm và mất khống chế cỡ nào.

Chỉ đến hiện giờ, khi Trương Dương xuất hiện với gương mặt của thần tượng mình, nhóm người hâm mộ này mới hiểu được, thân phận bị thay thế, đồng thời lộ ra một mặt xấu xí như vậy đối với người bị hại là sự tổn thương lớn cỡ nào.

Antifans của tiểu thịt tươi cũng có mặt trong kênh phát sóng, lập tức chụp lại gương mặt nước bọt giàn giụa, biểu tình như quỷ này công bố lên mạng internet. Fans hâm mộ của tiểu thịt tươi lập tức phản kích, đồng thời chỉ ra một con đường sáng cho người đi đường, để bọn họ tới kênh phát sóng trực tiếp tìm hiểu chân tướng, vì thế mà dẫn tới một làn sóng dư luận mãnh liệt.

Rất nhiều người bị hấp dẫn tiến vào phòng phát sóng trực tiếp, tận mắt nhìn thấy quá trình da mặt Trương Dương bị Phạn Già La lột xuống.

"Nhận diện thất bại, xin mời thử lại." Gương mặt của tiểu thịt tươi cũng không thành công.

Phạn Già La dụ dỗ: "Đổi mặt khác thử xem."

Trương Dương ngơ ngác mất hồn lại đổi thành một gương mặt cực kỳ xinh đẹp, gương mặt này thuộc về một vị ảnh hậu siêu sao.

Fans hâm mộ của ảnh hậu: ! ! !

Nhận diện thất bại, lần này không cần Phạn Già La chỉ dẫn, Trương Dương đã vội vàng thay đổi thành một gương mặt anh tuấn, là một ngôi sao đi theo phái thực lực.

Fans hâm mộ của ngôi sao: ! ! !

Sau đó là một gương mặt đáng yêu thuộc về nam diễn viên trẻ mới bạo nổ gần đây.

Fans hâm mộ của nam diễn viên: ! ! !

Cứ vậy, Trương Dương liên tục thay đổi mấy chục gương mặt, tất cả đều là gương mặt của người có danh tiếng làm trái tim của khán giả phòng phát sóng từ kích động dần dần trở thành chết lặng. Người hâm mộ của nhóm minh tinh cũng bị chọc giận, sợ hãi, vừa khóc vừa mắng. Trên màn hình đều là dòng chữ chửi mắng Trương Dương, nào còn ai bênh vực hắn.

Trương Dương căn bản không đáng được thương xót hay trợ giúp, hắn chính là quái vật! Cư dân mạng mới vừa nãy còn đòi báo cảnh sát để giải cứu hắn lúc này đang tự mắng mình là một đứa ngu.

Còn có một cư dân mạng phát hiện một vấn đề lớn, run rẩy gõ chữ: [Mọi người không phát hiện à? Những gương mặt mà Trương Dương biến ra hình như đều là minh tinh ký hợp đồng với công ty giải trí của hắn! Tựa hồ chỉ cần quen biết ai là hắn có thể biến thành dáng vẻ của người đó!]

Số lượng người hâm mộ khổng lồ của mấy chục vị minh tinh gộp lại quả thực bị suy đoán này dọa sợ tới bối rối, sau đó bắt đầu điên cuồng @ idol nhà mình. Vì thế khi nhóm minh tinh lặng lẽ tiến vào xem phòng phát sóng, tâm mỗi người đều nguội lạnh.

Lúc này bọn họ mới ý thức được trước đây ký hợp đồng với Trương gia có lẽ không phải nấc thang tiến tới mà là nhảy vào hố lửa. Có một ông chủ bất cứ lúc nào cũng có thể biến thành dáng vẻ của mình như vậy, danh dự của bọn họ, sinh mệnh của bọn họ, tài sản của bọn họ, hết thảy đều không thể cam đoan, nói chi tới chuyện phát triển?

Chuyện này có đáng sợ hay không? Rất đáng sợ! Nó có tạo thành hậu quả nghiêm trọng hay không? Đối với người khác thì có lẽ chẳng là gì, nhưng đối với minh tinh dựa vào gương mặt kiếm cơm như bọn họ thì chẳng khác nào tận thế. Nếu không phải Phạn lão sư làm buổi phát sóng này, có đánh chết bọn họ cũng không tưởng tượng được trên đời này tồn tại quái vật như vậy!

Lúc tất cả mọi người sợ hãi tới đóng băng trái tim, sau nhiều lần thử thất bại, Trương Dương đột nhiên biến ra một gương mặt tuấn mỹ đến mức yêu dị.

Máy bán hàng tự động phát ra tiếng vang trong trẻo rồi mở cửa khoang hàng. Trương Dương mừng như điên quỳ xuống vội vàng lôi ống thuốc ra, ngửa đầu uống cạn.

Thẳng đến lúc này, Tống Duệ trong phòng giám sát kiểm soát phát sóng ấn phím một cái, chụp lại gương mặt ngẩng cao của Trương Dương, sau đó gửi vào khu thảo luận hỏi: [Hung thủ trong ba video giết người có phải là hắn hay không?]

Dân mạng tập trung quan sát, nhất thời sửng sốt.

Gương mặt này lại chính là mặt của Phạn Già La, gò má gầy gò, vẻ mặt dữ tợn, ánh mắt tham lam, rõ ràng chính là hung thủ gây ra ba vụ thảm sát moi tim ăn tươi tuần trước! Dáng vẻ hung tợn kia sớm đã khắc sâu trong lòng mỗi người, bọn họ chắc chắn sẽ không nhận sai!

Mà cách gương mặt đó không xa còn có một gương mặt giống như đúc đang hờ hững quan sát. Tình cảnh ly kỳ này làm nhóm người xem phát sóng sững sờ, rốt cuộc bọn họ cũng ý thức được--- buổi phát sóng này không phải trò đùa hay trò chơi tàn nhẫn của Phạn Già La, là trận quyết đấu trực diện của cậu ta và hung thủ giết người.

Cậu ta quả nhiên chưa từng nói dối, cậu ta thật sự vô tội!

[end 259]

[260] Linh Môi - Vụ Án Kết Thúc

*****

Trương Dương chưa bao giờ biết đói và khát lại là cảm giác đau khổ đến vậy, mà sức mạnh xói mòn làm linh hồn hắn cũng suy yếu. Đầu óc hắn mất đi năng lực suy tư, trực tiếp thoái hóa thành một con dã thú.

Bản năng của dã thú là gì? Là ăn cơm!

Vì đạt được ăn và uống, hắn có thể liều mạng!

Hắn há miệng uống cạn sạch ống thuốc màu lam, môi lưỡi có cảm giác thoải mái như sa mạc hạn hán đột nhiên đổ xuống cơn mưa, thoải mái đến mức làm hắn phải rên rỉ. Nhưng phân lượng trong ống quả thực quá ít, chỉ đủ thấm ướt miệng hắn mà thôi.

Hắn ngẩng đầu thật cao, miệng há thật to, cánh tay không ngừng run rẩy, cố gắng muốn rót giọt thuốc cuối cùng vào miệng. Hắn căn bản không biết vẻ mặt tham lam vặn vẹo của mình đã bị camera lỗ kim quay chụp rõ ràng, đồng thời cũng bị Tống Duệ chụp lại, đặt song song với gương mặt của hung thủ thảm án đêm đó, gửi vào khu bình luận.

Đối chiếu hai tấm hình, cư dân mạng đã hoàn toàn tin tưởng lời Phạn Già La.

Vẻ mặt hung ác này, biểu tình tham lam này, gương mặt dữ tợn này, quả thực giống hệt như hung thủ đêm đó! Còn Phạn Già La thật sự đang đứng ở bên cạnh, vẻ mặt bình tĩnh, thần thái trầm ổn, ánh mắt lóe ra tia sáng sâu xa khó lường.

Bọn họ rõ ràng có gương mặt giống như đúc nhưng giờ phút này khi đứng chung một chỗ, linh hồn hoàn toàn trái ngược đã làm túi da của bọn họ không hề có điểm nào tương tự. Một bên hung ác như quỷ như thú; một bên bình tĩnh lãnh đạm, như nước như gió, bọn họ căn bản không phải là một người!

Sẽ không thể nào nhận sai được! Hung thủ chính là Trương Dương sau khi đã thay đổi gương mặt!

Lúc dân mạng trăm phần trăm đưa ra kết luận này, Trương Dương có được một ống thuốc bắt đầu theo tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy trở nên đẫy đà hơn. Một màn này vừa vặn trùng khớp với kẻ giết người hung ác kia.

Đến lúc này, cư dân mạng đã không còn chút hoài nghi nào với lời nói của Phạn Già La. Kẻ liên tục tạo ra ba vụ thảm án kia chắc chắn là Trương Dương! Ngoại trừ hắn thì không còn ai khác! Vẻ mặt của hắn, ánh mắt của hắn, thân thể hắn, động tác của hắn, tất cả đều làm người ta kinh sợ, cũng làm người ta khó có thể quên được!

Mà quá trình đổi mặt của Trương Dương trước đó lại làm cư dân mạng liên tưởng tới chuyện càng đáng sợ hơn.

Một cư dân mạng cực kỳ hoảng sợ nói: [Trời ạ! Tuy nói như vậy không được phúc hậu lắm nhưng tôi thật sự cảm thấy may mắn vì khi giết người Trương Dương đã dùng gương mặt của Phạn lão sư. Bởi vì Phạn lão sư có năng lực điều tra rõ chân tướng, cũng có năng lực chứng minh sự trong sạch của mình, nhưng nếu là người khác thì không thể! Mọi người cứ ngẫm lại mà xem, nếu lúc giết người Trương Dương đã dùng mặt của Hiên Hiên nhà tôi, tiểu Hiên Hiên nhà tôi không phải đã chết chắc rồi à?]

Người hâm mộ Âu Dương Hiên: ! ! !

Người hâm mộ của mấy chục minh tinh khác: ! ! !

Đệt! Nghĩ ra thì thật sự rất hợp lý! Chuyện như thế này chỉ có Phạn lão sư mới chống đỡ nổi, xảy ra trên người người khác thì đúng là bị hủy cả cuộc đời! Cho dù có một trăm cái miệng cũng không giải thích được!

Thân là người trong cuộc, các vị minh tinh đã sợ tới bối rối. Fans hâm mộ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#vamat