[43.44.45] Linh Môi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


[43] Linh Môi - Trả Thù Quyết Liệt

****

Tô Phong Khê, người phụ nữ có thể tung hoành trong giới giải trí lúc này lại giống như một ả điên vung bàn tay cắt tỉa sơn phết sắc nhọn nhào tới chỗ Triệu Văn Ngạn. Gương mặt xinh đẹp của cô ta vặn vẹo dữ tợn, thoạt nhìn giống như một con ác quỷ.

Chỉ tiếc sức mạnh của Tô Phong Khê kém Triệu Văn Ngạn quá xa, còn chưa tổn thương được một sợi tóc của đối phương đã bị túm cổ tay hất văng ra. Giày cao gót trở thành chướng ngại làm cô ta ngã xuống sàn, hiện trường có nhiều người như vậy nhưng không ai dám tiến tới đỡ cô ta.

Triệu Quốc An lão tiên sinh thậm chí còn lách người né tránh khi Tô Phong Khê ngã về phía mình, sau đó còn lộ ra vẻ mặt căm ghét lẫn vui sướng. Ai nói cháu trai lão bị ả đàn bà này mê mẩn tới lú rồi? Không phải nó rất tỉnh táo à?

Triệu Văn Ngạn khẩn trương ôm lấy cánh tay Phạn Già La, nhỏ giọng nỏi: "Vừa nãy cô ta có đụng trúng cậu không?"

Phạn Già La lắc đầu: "Không có."

Triệu Văn Ngạn thở phào một hơi, lại còn nhẹ nhàng vỗ vỗ tay thanh niên trấn an. Người sáng suốt đều có thể nhìn ra Triệu tổng lo lắng cho Phạn Già La cỡ nào, cuộc chiến của tân hoan cựu ái này không thể nghi ngờ là tình mới đã chiến thắng áp đảo. Người ta không cần nói một tiếng nào, Triệu tổng đã tự mình xé Tô Phong Khê thành mảnh nhỏ! Cho dù là thời điểm được cưng chiều nhất, Tô Phong Khê cũng chưa từng nhận được đãi ngộ như vậy, vẫn là người xưa nói chuẩn--- người so với người, tức chết người!

Mọi người yên lặng thầm thổn thức, đồng thời cũng có cái nhìn khác xưa với Phạn Già La. Có thể lật ngược toàn bộ như vậy, rõ ràng là một bước tiến lên mây!

Tào Hiểu Phong cùng Tôn Ảnh bị Lưu phó tổng dẫn tới tầng đỉnh sợ tới nứt lá gan. Phạn Già La cùng Triệu tổng lén ở chung từ khi nào vậy? Lại còn K.O chị đại Tô Phong Khê của Tinh Huy? Lực chiến cũng quá khủng khiếp đi?

Tào Hiểu Phong rướn cổ nhìn gương mặt tuấn mỹ tới thái quá của Phạn Già La, cũng có chút hiểu được lựa chọn của Triệu tổng.

Tô Phong Khê ngã nhào một hồi lâu cũng không bò dậy nổi. Tuy cô ta sở hữu mị lực quỷ dị nhưng tố chất cơ thể không quá mạnh mẽ, mang đôi giày cao gót cao như vậy, đương nhiên sẽ cảm thấy đau chân. Cô ta cực kỳ chật vật, cũng thực khó chịu, chỉ muốn xé nát Triệu Văn Ngạn cùng Phạn Già La, cũng muốn lập tức biến mất khỏi nơi này. Nói túm lại một câu là, cô ta đã sắp nổ tung rồi!

Nhưng cục diện làm cô ta cảm thấy bị lăng nhục nhất vẫn còn ở phía sau, không chờ cô ta đứng dậy, Triệu Văn Ngạn đã lạnh lùng ra lệnh: "Mời cô cút ra khỏi chỗ của tôi! Hiện tại, lập tức, ngay lập tức!"

Tô Phong Khê ngẩng đầu nhìn Triệu Văn Ngạn, vẻ mặt không dám tin. Cô ta vẫn còn dành một xíu hi vọng, mong rằng người này chỉ điên nhất thời mà thôi, chỉ cần cho hắn một chút thời gian thì sẽ khôi phục bình thường. Nhưng ông Trời đã làm cô ta thất vọng rồi, Triệu Văn Ngạn không hề thương xót cô ta một xíu xiu nào, thậm chí còn trực tiếp ấn số máy riêng, ra lệnh: "Tìm vài bảo vệ lên đây, đuổi người phụ nữ này ra ngoài!"

Trợ lý căn bản không ở trong phòng làm việc của mình mà núp ở cửa xem náo nhiệt, nghe thấy mệnh lệnh của Boss thì vội vàng chạy đi gọi bảo vệ.

Triệu Quốc An lão tiên sinh cũng không thể tiếp tục giữ yên lặng nữa, cực kỳ khí thế nói: "Gọi bảo vệ làm chi, Tiểu Lâm, Tiểu Nghiễm, ném cô ta ra ngoài cho tôi!"

Tiểu Lâm cùng Tiểu Nghiễm là trợ lý sinh hoạt của ông cụ, đồng thời còn kiêm luôn nhiệm vụ vệ sĩ, dáng người rất lớn, thân thể cường tráng, không nói hai lời tiến tới nhấc Tô Phong Khê lôi ra ngoài, nhét vào thang máy, đi xuống tầng một, sau đó hung hăng đẩy ra ngoài.

Cửa thang máy mở ra, Tô ảnh hậu đã từng vẻ vang xinh đẹp danh tiếng vô lượng lảo đảo bị hất ra ngoài, một chiếc giày cao gót xui xẻo rơi ra khỏi chân, lăn lông lốc ra xa. Người tới lui trong đại sảnh đều là nhân viên cùng minh tinh lớn nhỏ của công ty giải trí Tinh Huy, bọn họ chưa từng thấy dáng dấp Tô ảnh hậu chật vật đến vậy, nhất thời đều sửng sốt ngây người.

"Chị Tô, chị làm sao vậy?" Tô Miên không biết từ góc nào lao tới, lo lắng hỏi.

Tô Phong Khê siết chặt cánh tay Tô Miên, sức lực giống như chỉ hận không thể bứt ra một miếng thịt, nghiến răng nghiến lợi nói: "Đỡ tôi rời đi, mau lên!"

Hai người nhặt giầy rồi tập tễnh rời đi, những người nhìn thấy tình cảnh này đều nhìn chằm chằm bóng lưng họ, bàn luận ầm ĩ. Trước kia Tô Phong Khê chính là chị đại của công ty giải trí Tinh Huy, là bảo bối của Triệu Văn Ngạn, gần như có thể đi ngang trong giới giải trí này. Ngoại trừ đóng phim, cô ta chưa từng suy sút tới như vậy.

Nói đi cũng phải nói lại, người hất cô ta ra khỏi thang máy rốt cuộc là ai? Đó là thang máy riêng của Triệu tổng, ổng có thể tàn nhẫn vậy sao?

Sự thật chứng minh Triệu Văn Ngạn không chỉ có thể, mà còn tàn ác hơn sự tưởng tượng của bọn họ. Anh kéo tất cả số liên lạc của Tô Phong Khê vào sổ đen, sau đó đăng bài trên weibo chính thức của công ty giải trí Tinh Huy, công bố một tin tức, công ty giải trí Tinh Huy chính thức cắt đứt quan hệ hợp tác với phòng làm việc Hồng Diệp, từ nay về sau hai bên là mỗi cá thể độc lập, hai bên không hề có bất cứ trách nghiệm hay nghĩa vụ gì với nhau. Kể từ bây giờ, nghiệp vụ từng có liên quan của hai công ty cũng chính thức kết thúc, Tinh Huy nguyện ý gánh chịu trách nhiệm pháp luật, muốn bồi thường tiền sẽ bồi thường tiền, muốn lên tòa thì lên tòa, sẽ tiếp tới cùng.

Phòng làm việc Hồng Diệp là phòng làm việc cá nhân của Tô Phong Khê, nói là trực thuộc dưới trướng Tinh Huy nhưng kỳ thực doanh thu không hề có chút liên quan gì tới Tinh Huy. Nhưng phòng làm việc Hồng Diệp lại sử dụng tài nguyên của Tinh Huy, cướp lợi nhuận của Tinh Huy, lợi dụng mạng giao thiệp của Tinh Huy, lỗ vốn thì dựa vào Tinh Huy bù đắp tổn thất, có thể nói là một khối u ác tính của công ty giải trí Tinh Huy.

Nhóm cao tầng không ít lần nói với Triệu Văn Ngạn--- nếu cứ để phòng làm việc Hồng Diệp tiếp tục phát triển thì nó sẽ hút khô Tinh Huy, cắn nuốt bọn họ.

Khi đó Triệu Văn Ngạn ngoảnh mặt làm ngơ với những lời cảnh báo này làm nhóm cao tầng thất vọng đau khổ không thôi, không ngờ chỉ trong một đêm anh đã triệt để thanh tỉnh, còn tuyên bố một dao cắt đứt quan hệ với phòng làm việc Hồng Diệp, quả thực là làm người ta hả hê!

Nhóm cao tầng Tinh Huy vội vàng login tài khoản weibo của mình share tin này, Triệu Quốc An lão tiên sinh không có weibo, chỉ có thể đứng một bên trơ mắt nhìn.

"Tiểu Nghiễm, lập tức tạo weibo cho tôi, tôi cũng muốn share bài thanh minh này! Công ty phải bồi thường cho Tô Phong Khê bao nhiêu tiền, tôi nguyện ý xuất tiền riêng, nhưng nếu hành vi của cô ta không hợp pháp, tạo thành tổn thất với công ty, tôi nhất định phải đòi lại cho bằng hết!" Lão tiên sinh dựng râu trừng mắt hung ác nói, nhưng trong lòng lại cực kỳ khoái trá.

Tiểu Nghiễm vội vàng lấy di động ra, chỉ ông cụ nên làm thế nào.

Phạn Già La buông hai cánh tay ôm Triệu Văn Ngạn, định quay trở về ghế ngồi nhưng lại bị đối phương nắm chặt cổ tay, kéo tới trước. Vì thế cậu vô thức ngã nhào xuống bờ vai dày rộng của đối phương, lại càng dán chặt hơn, Phạn Già La nhướng mày, ánh mặt đầy chấm hỏi.

Tai Triệu Văn Ngạn đỏ lên, vội vàng xua tay: "Không có gì, cậu qua đó ngồi đi. Vừa nãy cám ơn cậu."

Phạn Già La vòng qua người Triệu Văn Ngạn, đi tới ngồi xuống ở chiếc ghế da đối diện.

Triệu lão thấy thái độ của hai người trở nên thực xa lạ thì khó hiểu hỏi: "Hai đứa là?"

Phạn Già La gật đầu với ông cụ, mỉm cười như gió xuân: "Triệu tổng chỉ đang phối hợp diễn kịch với tôi mà thôi, xin lão tiên sinh thứ lỗi, vừa nãy tôi đã quá đường đột."

"Thì ra là vậy! Không sao, không sao, diễn tốt lắm, làm rất đẹp!" Triệu Quốc An lão tiên sinh hoàn toàn yên tâm, thiện cảm với Phạn Già La cũng tăng lên vùn vụt.

Sắc mặt Triệu Văn Ngạn biến đổi nhưng cũng không nói gì. Gửi thông báo xong, anh gọi người đại diện của Tô Phong Khê tới, nói thẳng: "Tô Phong Khê sớm đã kết thúc hợp đồng với Tinh Huy nhưng vẫn trực thuộc danh nghĩa công ty, ông là nhân viên công ty nhưng lại phục vụ cô ta, tài nguyên cũng lấy từ công ty, hiện giờ tôi hỏi ông, ông muốn đi hay muốn ở lại? Muốn đi thì lập tức làm thủ tục nghỉ việc, công ty của tôi sẽ không nuôi người của Tô Phong Khê."

Người đại diện phẫn nộ nhìn chằm chằm Triệu Văn Ngạn, cười lạnh nói: "Triệu tổng, chị Tô tốt xấu gì cũng theo ngài năm năm nhưng ngài lại không lưu lại chút tình cảm nào. Tôi chẳng qua chỉ là một nhân viên quèn, làm sao dám đối nghịch với ngài? Ngài yên tâm, tôi sẽ đi ngay bây giờ."

Triệu Văn Ngạn cười lơ đễnh. Anh sớm đã nhìn ra tên người đại diện này cũng yêu say đắm Tô Phong Khê một cách bệnh hoạn, có thể vì cô ta mà bỏ rơi vợ con, không thèm đếm xỉa. Hiện giờ hắn đã trở thành người cô độc, tất cả người thân bạn bè đều xa lánh, thậm chí căm hận hắn. Bởi vì giá trị lợi dụng nhỏ nên không được Tô Phong Khê coi trọng, bình thường vui vẻ thì khen vài câu, cũng thưởng cho chút ngon ngọt, mất hứng thì bảo hắn cút, còn vứt hết tất cả những chuyện xấu xa không thể đưa ra ánh sáng cho hắn xử lý.

Ở trước mặt Tô Phong Khê hắn sống không bằng một con chó nhưng lại rất tự hào, rất thích thú, người như vậy làm sao cứu đây? Huống chi Triệu Văn Ngạn cũng không muốn mở miệng.

Phạn Già La khẳng định có thể nhìn ra điểm dị thường của người đại diện nhưng lại không nói câu nào, như vậy Triệu Văn Ngạn sẽ không ép buộc cậu làm chuyện mà mình không thích.

Triệu Văn Ngạn hiện giờ chỉ muốn dùng sự tôn trọng để bù đắp lại phần lạnh nhạt ngày xưa, muốn kéo gần mối quan hệ xa cách của mình cùng Phạn Già La.

Giải quyết xong chuyện người đại diện, Triệu Văn Ngạn lại bảo trợ lý gọi hết toàn bộ nghệ sĩ được ký dưới danh nghĩa Tô Phong Khê.

Triệu Quốc An lão tiên sinh chăm chú nghiên cứu weibo, không hề can thiệp với quyết định của cháu trai nhà mình. Lão rốt cuộc cũng nhìn thấy ưu điểm cùng phẩm chất đặc biệt đã từng bị vất bỏ của cháu trai mình. Cháu ông vẫn là một người mạnh mẽ, công tư rõ ràng, không hề hồ đồ! Cuối cùng sau năm năm rốt cuộc nó cũng thanh tỉnh, từng có một giây phút, Triệu Quốc An tiên sinh thậm chí đã nghĩ rằng--- nếu có thể làm cháu ông thoát khỏi sự khống chế của Tô Phong Khê, đừng nói yêu thích đàn ông, cho dù nó thích một con chó, Triệu gia cũng chấp nhận.

May mà thích đàn ông chỉ là giả, thích chó lại càng không có khả năng! Nghĩ tới đây, Triệu Quốc An lão tiên sinh không khỏi thở phào một hơi.

Trong lúc ông suy nghĩ, nghệ sĩ ký hợp đồng dưới danh nghĩa phòng làm việc Hồng Diệp nối đuôi tiến vào văn phòng, lo sợ bất an nhìn Triệu Văn Ngạn.

"Công ty đã chấm dứt quan hệ hợp tác với phòng làm việc Hồng Diệp, cũng cắt đứt toàn bộ hạng mục hợp tác. Các người đều là nghệ sĩ của Tô Phong Khê nhưng lại sử dụng tài nguyên của Tinh Huy, như vậy là không hợp lý. Từ hôm nay trở đi, các người trả lại hết số tài nguyên đó, đối ngoại cũng không được nói mình làm việc dưới trướng Tinh Huy nữa, hiểu chưa?" Giọng điệu Triệu Văn Ngạn cực kỳ lạnh nhạt.

Nữ nghệ sĩ ngoan ngoãn gật đầu, nam nghệ sĩ lại dùng ánh mắt căm thù nhìn Triệu Văn Ngạn.

Triệu Quốc An lão tiên sinh rất thỏa mãn với cách làm việc của cháu trai. Đối phó với loại đàn bà như Tô Phong Khê thì phải đuổi tận giết tuyệt, bằng không ả ta sẽ tìm kiếm cơ hội xoay người, hô gió gọi mưa.

Triệu Văn Ngạn không quan tâm số nghệ sĩ này nghĩ gì về mình, sau khi xử lý xong đuổi người đi lại tiếp tục gọi số máy riêng của trợ lý, căn dặn: "Thuê cho tôi vài vệ sĩ túc trực 24/24, nhiệm vụ chủ yếu là ngăn chặn không để Tô Phong Khê xuất hiện ở xung quanh tôi. Nếu vệ sĩ nào lén lút liên hệ với Tô Phong Khê thì lập tức đuổi đi, đổi một nhóm mới. Chuyện này cũng áp dụng với tất cả nhân viên, nếu ai lén lui tới với Tô Phong Khê ở sau lưng tôi, lập tức đổi người!"

Trợ lý không ngừng đáp ứng.

Triệu Văn Ngạn nhíu mày suy nghĩ: "Trợ lý nam tạm thời điều đi làm việc ở các ban ngành khác, trợ lý nữ lưu lại. Phòng làm việc Hồng Diệp còn chiếm cứ hai tầng lầu của chúng ta nhưng xưa giờ chưa trả một đồng một cắc nào. Cô tìm người tới giúp bọn họ dọn nhà, rời đi ngay lập tức! Tôi không muốn nhìn thấy bất cứ người nào có quan hệ thân thiết với Tô Phong Khê trong công ty!"

Trợ lý ngẩn người, sau đó không khỏi cảm thấy thật may mắn khi mình là nữ, cũng bội phục khả năng tính toán cùng thái độ quyết đoán của ông chủ. Cô do dự một chút rồi nhỏ giọng nói: "Triệu tổng, tôi hiểu, tôi sẽ đi làm ngay. Kỳ thực ngài không nói thì tôi cũng muốn báo với ngài, Chu trợ lý khá thân thiết với Tô tiểu thư, còn thường xuyên tiết lộ hành trình cá nhân của ngài và cơ mật công ty. Trước đây tôi không dám nói, nhưng bây giờ..."

Triệu Văn Ngạn ngắt lời cô trợ lý: "Cô không cần giải thích, tôi biết rồi. Sau này cô chính là trợ lý đặc biệt duy nhất của tôi, gửi ba tháng lương cho anh ta, bảo anh ta nghỉ việc. Còn nữa, thông báo với bộ an ninh, bảo bọn họ lắp đặt hệ thống nhận diện gương mặt người ở đại sảnh, đặc biệt dùng để nhận diện mặt Tô Phong Khê, một khi cô ta xuất hiện, tất cả gác cổng phải đóng kín cổng lại!"

Trợ lý ngoài miệng bình tĩnh vâng dạ nhưng trong lòng đã chấn động cuồn cuộn. Cô không ngờ Triệu tổng có thể dứt tình với Tô Phong Khê đến như vậy, này là triệt để muốn loại bỏ Tô Phong Khê khỏi cuộc sống của mình đi? Không có giải trí Tinh Huy chống đỡ, thời gian tới của Tô ảnh hậu có lẽ sẽ rất khó khăn, chỉ việc tìm kiếm nơi đặt văn phòng đã đủ đau đầu rồi, huống chi lại còn hố lửa đốt tiền Tây Xuyên kia! Không bao lâu nữa, có thể cô ta sẽ táng gia bại sản, hai bàn tay trắng.

Mặc dù là vậy nhưng trợ lý hoàn toàn không có nổi chút đồng tình nào với Tô Phong Khê, rơi vào kết cục này cũng do chính cô ta làm ra, không thể đổ lỗi cho ai khác.

Xử lý xong chuyện trong nội bộ công ty, Triệu Văn Ngạn từ trong hộc tủ lấy ra một cái USB, chuẩn bị triệt để hủy diệt con đường nghệ thuật của Tô Phong Khê. Đây không phải lần đầu tiên anh phát hiện Tô Phong Khê cắm sừng mình, bằng chứng trong tay anh không phải cần gì cũng có, nhưng vẫn đủ làm cô ta thân bại danh liệt. Dù sao cô ta cũng là siêu sao, lượng fan hâm mộ khổng lồ, sau khi quyết liệt với Tinh Huy thì người chống đỡ cô ta chắc chắn nhiều hơn người chống đỡ Tinh Huy, bởi vì trong mắt mọi người cô ta là cá thể lẻ loi, là bên nhỏ yếu. Vì thế vô luận cô ta từng bịa chuyện nói dối, từng làm bao nhiêu chuyện sai lầm thì vẫn đáng giá đồng tình cùng tin tưởng.

Nương theo ngọn gió đông này, danh tiếng của cô ta nói không chừng sẽ tiến lên thêm một bước.

'Tôi yếu nên tôi có lý, anh giàu thì anh đáng đời' là chân lý vẫn tồn tại trong lòng đại đa số mọi người. Triệu Văn Ngạn không thể chống cự lại loại logic này, anh chỉ nói thật. Nhưng không chờ anh liên hệ với ban ngành liên quan thả tin ra ngoài, Phạn Già La đã nhẹ nhàng ấn tay anh lại, nhắc nhở: "Con bài tẩy cần phải lật ra từng chút một mới có thể phát huy hiệu quả lớn nhất. Xin Triệu tổng hãy nghĩ lại."

Triệu Văn Ngạn lập tức tỉnh táo lại thoát ra khỏi cảm giác sảng khoái khi trả thù, ngoan ngoãn gật đầu: "Đúng đúng, cậu nói đều đúng cả, tôi nghe theo cậu hết."

Chữ đều rồi chữ hết đã chứng tỏ được sự cảm kích của anh. Không có Phạn Già La, có lẽ đời này anh đã chìm sâu trong địa ngục của Tô Phong Khê.

[end 43]

[44] Linh Môi - Tô Phong Khê Thật Đáng Sợ

****

Thông báo của Triệu Văn Ngạn trên weibo Tinh Huy nhấc lên một trận sóng to gió lớn. Cái chết của Cao Nhất Trạch vốn đã làm công ty giải trí Tinh Huy bị ảnh hưởng danh tiếng, sau khi quyết liệt với Tô Phong Khê thì tổn thương lại tăng lên. Nhưng không sao, hủy được khối u ác tính Hồng Diệp, nhóm cao tầng công ty vẫn cảm thấy rất vui với cục diện hiện giờ. Danh tiếng bị ảnh hưởng cùng giá cổ phiếu rớt xuống chỉ là nhất thời, không bao lâu đã có thể điều chỉnh lại.

Công ty giải trí Tinh Huy là một con con quái vật khổng lồ có tài lực hùng hậu, người không thuộc giới giải trí sẽ không có cách nào tưởng tượng. Đừng nói một chị đại, cho dù tất cả siêu sao lớn rời đi, giải trí Tinh Huy vẫn có thể nâng nổi một nhóm người mới có tư chất xuất sắc trong khoảng thời gian cực ngắn.

Ban ngành liên quan nhanh chóng đáp lại nghi vấn cùng ý kiến của ngoại giới, nhiều lần nhấn mạnh với truyền thông cùng các bên hợp tác, bọn họ đã triệt để cắt đứt với Tô Phong Khê, sau này cũng không có khả năng tiếp tục hợp tác. Chỉ cần là hạng mục Tô Phong Khê tham dự, giải trí Tinh Huy sẽ tránh xa, tương tự, hạng mục mà Tinh Huy đầu tư, Tô Phong Khê đừng mong dính vào.

Ngoài mặt nói là cắt đứt quan hệ, kỳ thực người trong nghề đều biết bọn họ muốn đuổi tận giết tuyệt Tô Phong Khê! Tinh Huy chiếm cứ hơn phân nửa giang sơn giới giải trí, ánh sáng rạng ngời, huy hoàng rực rỡ. Nếu Tô Phong Khê mất đi hậu trường này, thật sự là nửa bước khó đi.

Nhất thời, tin tức yêu hận tình thù của Tô ảnh hậu cùng ông chủ cũ chiếm cứ toàn bộ trang nhất của các trang báo, mọi người nhao nhao suy đoán giữa hai người rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao lại làm giải trí Tinh Huy vốn xem Tô ảnh hậu là cục cưng quý giá mà nâng niu trong lòng bàn tay quyết tuyệt đến vậy, lại còn vây quét không chừa chút lối thoát nào.

Tinh Huy đã ra chiêu, Tô Phong Khê tự nhiên không thể không phản ứng. Cô ta mua vài blogger cùng đại V* giúp mình lên tiếng, ngầm ám chỉ mình rơi vào tình trạng như vậy là vì đắc tội tình nhân của tổng tài công ty, hơn nữa tình nhân này còn là đàn ông, gần đây đã flop một vài lần nhưng lại quỷ dị nổi lên, tính tình đặc biệt không tốt, tâm ghen ghét đố kỵ rất nặng, không cho phép cô ở chung công ty. Cô chỉ là món đồ cúng mà tổng tài Tinh Huy dùng để làm vui lòng người tình mà thôi, là con chốt thí trong quan hệ quy tắc ngầm. [* đại V là người dùng weibo đã xác thực danh tính cá nhân và có nhiều fan hâm mộ, thường thấy là tên + V ở phía sau]

Nhìn thấy các bài viết này dân mạng lập tức liên tưởng tới Phạn Già La, dù sao thì từ dính flop lại biến thành đỏ, đếm tới đếm lui chỉ có một mình cậu ta. Nhưng gần đây danh tiếng của Phạn Già La thật sự quá tốt, trong tình huống không có bằng chứng chính xác, người qua đường đều giữ vững thái độ hoài nghi. Hơn nữa tổng tài giải trí Tinh Huy là Triệu Văn Ngạn, trước kia đã từng công bố mình cùng Phạn Già La không hề có mối quan hệ nào vượt quá tình hữu nghị, cũng nói thẳng mình là trai thẳng, đã có một người bạn gái đã quen rất nhiều năm.

Lúc Phạn Già La bị cả giới mạng mắng chửi, Triệu Văn Ngạn chọn lựa khoanh tay đứng nhìn, thái độ lạnh nhạt, chuyện này tất cả mọi người đều biết, bây giờ lại nói hai người có một chân, cư dân mạng làm sao tin được? Vì vậy những bài viết này không khơi được bao nhiêu bọt sóng.

Thấy thủy quân* không hắc nổi Phạn Già La, Tô Phong Khê không thể không vào các bài viết này để lại hình icon bi thương ở phần bình luận. Lúc này, người đi đường còn chưa kịp suy nghĩ hàm nghĩa sâu xa ẩn phía sau hình icon này thì fan hâm mộ của Tô Phong Khê đã nổ trước, nhao nhao hỏi: [Nữ thần đại nhân, vì sao chị lại khóc? Bài viết này nói thật sao? Bởi vì Phạn Già La đố kị chị nên chị bị Tinh Huy bức ép?] [*thủy quân là người được thuê để định hướng dư luận]

Tô Phong Khê không trả lời, chỉ tiếp tục gửi icon thương tâm khổ sở, tựa hồ có lời khó nói vậy. Biểu hiện của cô ta ở trong mắt fan hâm mộ chính là thừa nhận, vì thế lại càng kích động tâm tình của quần chúng hơn.

Nói tới cũng kỳ quái, antifan của Tô Phong Khê có rất nhiều, gần như trải rộng khắp internet, nhưng fan trung thành cũng nhiều thái quá, hơn nữa thái độ đều cực kỳ cuồng nhiệt. Bọn họ lập tức chuyển thù hận sang Phạn Già La cùng công ty giải trí Tinh Huy, bắt đầu tổ chức công kích quy mô lớn đối với hai người.

[Máy giám định nhân phẩm, các người mù hết rồi sao? Nhân phẩm tốt mà lại không thích người khác có địa vị cao hơn mình? Nó rõ ràng là một thằng đĩ tâm cơ!]

[Công ty giải trí Tinh Huy, bọn mày nhất định sẽ hối hận! Tô Tô nhà bọn tao hiện giờ đã là siêu sao quốc tế, nhìn lại toàn bộ quốc nội này, có người

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#vamat