Chap 21 - CỨU TINH

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong lúc tuyệt vọng, đột nhiên từ phía cửa phát ra tiếng động. Mà tiếng động này lại giống như lôi Tịch Dao từ cõi chết trở về.

Cửa mở, thân ảnh hiện ra trước mặt Tịch Dao chính là... Trần Lập Nông.

Tịch Dao bấy giờ như vớ được vàng, cô lao tới chỗ Trần Lập Nông, hai tay nắm lấy tay áo của anh.

Mà khi Trần Lập Nông vừa mở cửa, nhận ra Tịch Dao đang ngồi bệch xuống đất với đôi tay bị thương rơm rớm máu, nước mắt không ngừng tuôn ra. Nhìn một cảnh này anh vừa hoảng, vừa đau lòng tuột độ.

Trần Lập Nông sau khi đến chỗ hẹn lại không thấy Tịch Dao ở đó, đến nhà cô cũng không thấy ai, anh buồn bã định quay trở về Hải Dương nhưng đột nhiên anh lại nhận được cuộc gọi của Vưu Trường Tĩnh. Vưu Trường Tĩnh tình cờ thấy Lâm Ngạn Tuấn mờ ám mang một cô gái bị đánh ngất đi vào phòng nghiên cứu đại học Đông Kinh thì lấy làm lạ nên liền theo dõi. Sau đó, anh phát hiện cô gái đó chính là Tịch Dao nên thông báo cho Trần Lập Nông. Trần Lập Nông nghe tin liền tức tốc chạy tới.

"Lâm tiểu thư, em... Sao lại thế này?" Trần Lập Nông đau lòng hỏi

"Nông Nông... À không... Trần Lập Nông... À cũng không phải... Trần tổng... Đúng rồi Trần tổng... Tôi cầu xin anh... Giúp tôi..." Tịch Dao nước mắt đầm đìa, cô nhìn Trần Lập Nông ánh mắt khuẩn khoản vô cùng

Tịch Dao chưa kịp nói hết câu thì bỗng khựng lại, cô định bụng nhờ Trần Lập Nông cứu Linh Siêu, nhưng nghĩ lại, Trần Lập Nông là con nuôi của Trương Nghệ Hưng, hắn đương nhiên biết kế hoạch của bố nuôi hắn, vả lại hắn cũng là kẻ thù khi không đến chỗ hẹn với cô mà để cho Lâm Ngạn Tuấn đến bắt cô đi.

Không, không được. Trần Lập Nông hắn biết cô bị nhốt ở đây, hắn là đến đây cười nhạo cô. Cười nhạo cô khi cô muốn lừa hắn.

Nghĩ ngợi một hồi, Tịch Dao vẫn không nói tiếp, cô bắt đầu buông tay ra khỏi người Trần Lập Nông, lùi dần về phía xa như sợ anh sẽ đối xử thô bạo với cô như Trương Nghệ Hưng vừa rồi.

Mà Trần Lập Nông nhìn thấy Tịch Dao như vậy, trong lòng đặc biệt khó chịu, đặc biệt đau lòng. Trong ánh mắt của cô bây giờ tràn ngập sự sợ hãi, tràn ngập sự đề phòng. Sự xa lạ bao trùm trong khoảnh khắc, cách gọi Trần tổng là minh chứng rõ nhất. Mà Trần Lập Nông lại không muốn Tịch Dao đối với mình như thế.

"Tịch Dao, em rốt cuộc là làm sao? Tại sao Lâm Ngạn Tuấn lại bắt em đến đây? Lại còn thành ra bộ dạng này? Hắn không phải anh họ em sao? Tại sao lại đối xử với em..." Trần Lập Nông tiến lại gần Tịch Dao, ôn nhu lau nước mắt cho cô

Tịch Dao nghe đến những lời này thì đột nhiên mở to mắt, Trần Lập Nông không biết, Trần Lập Nông không biết Lâm Ngạn Tuấn không phải anh họ cô, hắn không biết Lâm Ngạn Tuấn bắt cô đến đây theo chỉ thị của Trương Nghệ Hưng. Hắn không biết... Hắn thực sự không biết...

Như tìm ra một khúc gỗ giữa dòng nước lũ, Tịch Dao không muốn nghĩ ngợi thêm nữa, cô quyết định trực tiếp bám lấy khúc gỗ đó.

"Trần tổng, tôi cầu xin anh... Hãy cứu Linh Siêu và Thái Từ Khôn... Cùng mọi người..." Tịch Dao lại bám lấy áo của Trần Lập Nông, siết chặt, khẩn thiết vô cùng

"Cứu Thái Từ Khôn, Lâm tiểu thư, chuyện gì xảy ra?" Trần Lập Nông hỏi dồn

"Trần tổng, tôi không phải là Lâm tiểu thư, cũng không phải Lâm Tịch Dao mà anh biết... Tôi là Dạ Tịch, là công chúa của Linh giới đến đây để đưa những người còn lưu lạc ở Nhân giới về lại quê hương. Lâm Ngạn Tuấn cũng là người Linh giới, hắn là tên phản bội, hắn làm việc cho Trương Nghệ Hưng, hắn bắt tôi tới đây, còn Trương Nghệ Hưng thì đi xử lí Linh Siêu và Thái Từ Khôn, Trương Nghệ Hưng nói hắn sẽ giết tất cả... Trần tổng... Xin anh... Xin anh hãy cứu bọn họ... Tôi cầu xin anh... Anh cứu bọn họ, tôi sẽ làm theo bất cứ điều gì anh yêu cầu, kể cả chết, hay các anh muốn nghiên cứu gen... Đều được. Tôi là Dạ Tịch công chúa của Linh giới, là truyền nhân của Bạch Long, anh giữ lại tôi mới có ích, còn bọn họ là người không liên quan... Vì thế... Xin anh... Xin anh hãy cứu bọn họ"

Tịch Dao quỳ xuống, cô nói hết sự thật, đến nước này cô chỉ mong cứu được tất cả mọi người, nhất là Linh Siêu, còn cô ra sao cũng được, chỉ cần Linh Siêu thoát được, Linh Siêu còn sống thì Linh giới vẫn còn có cơ hội trở mình. Hiện tại cô không thể sử dụng pháp thuật, điều duy nhất cô có thể làm là cầu xin. Cô một lần đánh cược hết vào Trần Lập Nông, đánh cược vào hảo cảm của cô đối với anh.

Liệu Trần Lập Nông có hay không chấp nhận lời thỉnh cầu của cô?

Mà Trần Lập Nông nghe màn thú nhận của Tịch Dao thì vô cùng ngạc nhiên, cô là người Linh giới, hơn nữa còn là Công chúa, lại còn là truyền nhân của Bạch Long. Có trong mơ Trần Lập Nông cũng không ngờ được Tịch Dao lại có một thân thế khủng như vậy. Nhưng là nghe đến ba chữ Trương Nghệ Hưng lại khiến anh ngạc nhiên hơn.

"Bố, ông ấy tỉnh rồi..." Trần Lập Nông kinh ngạc, hắn lẩm bẩm, kì hạn thoát thai hoán cốt 5 ngày nữa mới kết thúc, bố nuôi hắn đã tỉnh lại sớm như vậy, nói không chừng sẽ mang lại những tác dụng phụ gây tổn thương đến cơ thể.

Lại nói, Tịch Dao thành ra bộ dạng như thế này, anh cực kì đau xót. Cô lại khẩn khoản cầu xin anh, nói ra hết thân thế của mình, một Công chúa lại hạ mình đi cầu xin anh như vậy khiến anh không khỏi động lòng, phải là những người quan trọng với cô lắm cô mới hạ mình cầu xin như thế. Trần Lập Nông bề ngoài tuy lạnh lẽo, nhưng bên trong thực sự không lạnh, nhất là với Tịch Dao.

Trương Nghệ Hưng vừa tỉnh lại đòi giết người Linh giới, Trần Lập Nông thiết nghĩ nếu không cứu Tịch Dao thì sớm muộn gì cô cũng chết dưới tay bố nuôi hắn. Mà hắn thì không hề muốn cô chết, như vậy nhất định phải cứu cô, nhưng nếu chỉ cứu một mình Tịch Dao thì có lẽ cô sẽ không cam lòng bỏ lại con dân của mình chết như vậy. Vì thế, Trần Lập Nông liền muốn đáp ứng lời cầu xin của Tịch Dao, huống hồ lúc ban đầu anh cũng phản đối việc nghiên cứu máu và gen của người Linh giới.

Lại thêm tên Thái Từ Khôn, bố của Thái Từ Khôn khi xưa đã cưu mang anh, anh với Thái Từ Khôn dù gì cũng từng là bạn bè, Trần Lập Nông càng không muốn thấy cha con họ bị bố nuôi của mình giết.

"Tôi đưa em đến chỗ bọn họ" Trần Lập Nông nhanh chóng đồng ý

Tịch Dao mở to mắt ngạc nhiên, Trần Lập Nông nhanh như vậy đã đồng ý?

Trong lòng Tịch Dao vui mừng không ít liền đứng phắt dậy, Trần Lập Nông cũng đứng dậy, anh đưa cô ra ngoài. Bên ngoài đã có Vưu Trường Tĩnh chờ sẵn. Hai người leo lên xe, một mạch chạy thẳng về phía viện nghiên cứu Hải Dương.

Trên đường, Trần Lập Nông tranh thủ xử lí vết thương cho Tịch Dao, mà Tịch Dao cũng đã nói cặn kẽ hơn về những chuyện xảy ra, kể cả việc cô bị mất pháp lực. Trần Lập Nông hứa với Tịch Dao sẽ cứu tất cả mọi người mà không cần cô báo đáp. Tịch Dao liền cảm kích không thôi.

"Có thể hay không mai táng cho bọn họ?" Tịch Dao lúc này nhớ đến xác những người trong phòng nghiên cứu đại học Đông Kinh. Xác họ đã lạnh như vậy, khi phục vụ nghiên cứu đã đau đớn, bây giờ lại làm vật mẫu cho người khác mổ xẻ, thì linh hồn ở thế giới bên kia sẽ rất là phẫn nộ đi. An táng cho bọn họ là điều duy nhất cô có thể làm với cương vị là Công chúa của Linh giới.

"Được" Trần Lập Nông gật đầu

Tịch Dao không ngờ những đề nghị của cô đều được đáp ứng, đúng như cô nghĩ, Trần Lập Nông không giống như Trương Nghệ Hưng, anh dịu dàng và đáng tin hơn nhiều. Tịch Dao trong lòng thật sự muốn khuyên Trần Lập Nông cùnh cô trở về Linh giới. Nhưng mà hiện tại pháp lực của cô đã mất, việc thoát khỏi tay của Trương Nghệ Hưng hiện tại đã khó, cô lấy cái gì bảo vệ anh khi trở về Linh giới. Trần Lập Nông là người mang trong người thuộc tính lôi, nếu người Linh giới biết được họ sẽ đem anh ra đay nghiến, đàm tiếu và hơn nữa là tiêu diệt anh. Trong con mắt phiến diện của họ, kẻ nào mang thuộc tính lôi đều là kẻ xấu. Việc của Hoàng Long khi xưa đã ám ảnh họ 2 thế kỉ nay.

"Nếu mọi người trở về Linh giới an toàn, tôi sẽ quay lại tìm anh" Cô nói

"Được, vậy tôi đợi em" Trần Lập Nông cười hiền, anh nói vậy chẳng qua là nói cho có, việc anh giúp Tịch Dao cứu người là trực tiếp đối đầu với bố nuôi anh. Mà khi Tịch Dao trở về Linh giới có lẽ sẽ không quay lại nữa.

Tay của Trần Lập Nông đã dính đầy máu của người Linh giới, lần này anh chỉ là muốn làm chút chuyện mong chuộc lại lỗi lầm. Hơn nữa, anh cũng là người Linh giới, quả thật anh không hề muốn giết nhiều người như vậy, suy cho cùng cũng là thân bất do kỉ.

Đến nơi, Tịch Dao nhanh nhẹn xuống xe, cô lao nhanh tới cửa lớn của viện nghiên cứu Hải Dương, nhưng là vừa chạm vào cửa đã có một lực vô hình hất cô ra. Bị mất đi pháp lực, một cú phản lực này khiến Tịch Dao ngã ra đất, thổ huyết.

Xung quanh viện nghiên cứu Hải Dương đã được thiết lập kết giới, mà kết giới này từ bên ngoài không thể nhìn ra được.

Trần Lập Nông nhanh chóng đỡ cô dậy. Anh lo lắng nói:

"Em cẩn thận, Viện nghiên cứu đã được bố trí kết giới, khó mà phá được"

"Vậy phải làm sao? Linh Siêu bọn họ đều ở trong đó" Tịch Dao mắt long lanh muốn khóc, bây giờ bọn họ đang ở trước mắt, chỉ cách một cánh cửa là có thể thấy nhưng vẫn không có cách nào mở cửa ra sao...

"Lâm tiểu thư..."

"Tiểu thư"

Từ phía xa vọng lại 2 giọng nói, mà một trong 2 giọng nói đó, Tịch Dao nhận ra là của Mẫn Nhi.

Đúng rồi, Mẫn Nhi cùng Thái Minh Hy chịu trách nhiệm đợi ở bên ngoài tiếp ứng mà. Tịch Dao mừng rỡ, nhìn về phía họ.

"Mẫn Nhi, Thái tiền bối, Linh Siêu bọn họ đang bị mắc kẹt ở trong, Trương Nghệ Hưng bày kết giới muốn giết họ"

"Trương Nghệ Hưng xuất hiện sao?" Thái Minh Hy cùng Mẫn Nhi cũng không ngờ được thế cục này.

Thái Minh Hy bất giác nhìn sang Trần Lập Nông, ánh mắt dè chừng. Nhận ra điều này, Tịch Dao liền tiếng lí giải

"Tôi bị Lâm Ngạn Tuấn bắt đến chỗ Trương Nghệ Hưng, may là có Trần tổng cứu, nếu không có lẽ là..."

Câu chưa nói hết nhưng là ai nghe cũng biết được vế sau, nếu Trương Nghệ Hưng bắt được Tịch Dao, khả năng cao là sẽ một chưởng giết chết. Nghĩ về điều này Mẫn Nhi cùng Thái Minh Hy chợt thở phào.

"Lâm Ngạn Tuấn phản bội?" Mẫn Nhi kinh ngạc vô cùng, hắn là người Linh giới, sao lại cấu kết với Trương Nghệ Hưng. Tâm tình của Mẫn Nhi cũng giống như Tịch Dao ban đầu phát hiện Lâm Ngạn Tuấn phản bội vậy. Không lí giải nổi nhưng hiện tại vẫn là gạt qua một bên.

"Mẫn Nhi, em mau tìm cách phá kết giới này, Linh Siêu và mọi người đều ở bên trong, họ đang gặp nguy hiểm" Tịch Dao lại nói, cô gấp đến không thở được

"Để tôi" Trần Lập Nông nói, đoạn quay sang Thái Minh Hy. "Chú Thái, có thể giúp tôi một tay không?"

Chủ động lên tiếng nhờ trợ giúp, Trần Lập Nông thật sự có cách phá kết giới, nhưng pháp lực của anh thấp nên rất cần một người pháp lực cao hỗ trợ.

Thái Minh Hy nhìn Trần Lập Nông, ông không trả lời mà trực tiếp đi đến sau lưng Trần Lập Nông vận pháp thuật, Trần Lập Nông ngầm hiểu, cũng không chậm trễ, thi triển Lôi thuật đánh vỡ kết giới.

Thái Minh Hy ban đầu dè chừng Trần Lập Nông nhưng nghe 2 từ 'chú Thái' liền biết trong lòng Trần Lập Nông vẫn còn tôn trọng mình, như vậy ông liền bỏ qua hoài nghi mà trực tiếp hiệp trợ.

Kết giới vừa được phá, Tịch Dao cùng Mẫn Nhi liền đi vào bên trong, mà vừa vào tới, cảnh tượng đập vào mắt họ lại là...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net