Chap 28 - Rơi vào lưới tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dạ Tịch ở Linh giới thực sự không có một người bạn đúng nghĩa, Linh Siêu là thần thú của cô, là người dẫn dắt cũng là thuộc hạ, còn Mẫn Nhi, tuy cùng cô lớn lên nhưng suy cho cùng thân phận vẫn là tỳ nữ. Từ nhỏ tới lớn, Dạ Tịch được rèn luyện và đào tạo riêng biệt, làm sao để xứng danh truyền nhân Bạch Long, làm sao đủ mạnh để dẫn dắt Linh giới sau này. Trước mặt song thân và quần thần cô luôn tỏ ra lãnh đạm, nghiêm túc và quyết đoán, luôn làm ra bộ dáng của một người thừa kế. Nhưng bản chất của cô vẫn là một thiếu nữ, muốn có niềm vui của tuổi trẻ, muốn có bạn bè, cùng chia sẻ buồn vui. Tuy không thể hiện ra nhưng trong lòng vẫn mong muốn như vậy.

Ở Linh giới này ai ai cũng cung kính đối với Dạ Tịch, cô đã sớm quen, nhưng trong nửa tháng ở Nhân giới, quen biết với Thái Từ Khôn, Justin và Trần Lập Nông, cô lại thấy vui vẻ, vì họ không biết cô là công chúa, nên không câu nệ tiểu tiết, tiếp xúc và đối xử bình đẳng như bạn bè. Cùng giúp đỡ nhau, chia sẻ để cùng vượt qua, Dạ Tịch thật muốn có một mối quan hệ như thế.

Khi trở về Linh giới, biết thân phận công chúa của Dạ Tịch, cả Justin và Thái Từ Khôn lại khép nép, lúc nào cũng đầy lễ nghi với cô. Hành động này cô đặc biệt không thích. Cô muốn cả 2 vẫn đối xử như lúc ở Nhân giới, như vậy khiến cô thấy thoải mái hơn nhiều, không còn đè nặng với cái danh Công chúa nữa.

Thấy Thái Từ Khôn chậm chạp không trả lời, Dạ Tịch lại nói:

"Haizzzzz... Có lẽ ngươi không thích, thôi vậy, xem như ta chưa nói gì"

Dạ Tịch xoay người, giấu đi tiếng thở dài, cô một mạch tiến về phía trước. Thoáng nghĩ, cái thân phận công chúa của cô thật sự mang đến cho cô rất nhiều bất tiện a. Đến một người bạn cũng không thể có.

Thái Từ Khôn nhìn bóng lưng cô độc ấy trong lòng có chút đau, có chút mất mát. Định lên tiếng thì chợt có tiếng gọi cắt ngang

"Công chúa..."

"Khôn ca..."

Từ đằng xa, Justin, Mẫn Nhi và Lý Quyền Triết đang chạy tới.

Thái Từ Khôn trong lòng thầm mắng "Sớm không tới, muộn không tới, lại tới vào lúc này"

Quả thực sự xuất hiện của 3 người kia quả là 'đúng lúc' nha.

Mẫn Nhi, Justin cùng Lý Quyền Triết mải mê mua sắm nên không nhận ra Dạ Tịch và Thái Từ Khôn biến mất tự bao giờ. Đến khi họ nhận ra thì liền hốt hoảng, chạy đi tìm khắp nơi rồi quay về đây, thật may là cuối cùng cũng thấy.

Hai người này, thật là đã dọa bọn họ một phen. Nếu là Dạ Tịch không bị mất pháp lực thì Mẫn Nhi đương nhiên sẽ không lo, nhưng hiện tại, không biết rằng tên Trương Nghệ Hưng kia bao giờ sẽ mò đến đây nên cô không thể không lo a.

"Công chúa, người làm em sợ đấy, đột nhiên không thấy đâu" Mẫn Nhi mếu máo nói

"Đây là Linh giới, ai có thể làm hại ta chứ, Mẫn Nhi, em là lo xa quá rồi"

"Tìm đến mệt bở hơi tai, thành Tây Kinh lớn như vậy mà không có lấy một chiếc xe, chạy bộ mệt muốn chết. Xem ra ở Nhân giới vẫn là tiện lợi hơn nhiều" Justin vừa chạy tới, thở hổn hển vì mệt nhưng vẫn không quên trách móc

Ở Linh giới đúng là không có xe cộ, dù có nhà cửa cùng thiết bị hiện đại nhưng lại không có xe a. Nguyên do là vì người Linh giới di chuyển bằng Linh thú, Linh thú phi hành hoặc Linh thú thường đều có thể đưa bọn họ đến nơi mình muốn, cho nên không hề có xe cộ tồn tại.

Mà bởi vì Justin, Thái Từ Khôn và cả Lý Quyền Triết lớn lên ở Nhân giới nên không có Linh thú nên chỉ họ mới cảm thấy bất tiện mà thôi.

"Justin, ở Linh giới người ta di chuyển bằng Linh thú chứ không dùng xe, vả lại Nhân giới 2 chữ này ở đây là cấm kị, đừng có tùy tiện nói ra. Còn nữa Linh giới cũng không có đứng nhìn khi cậu muốn hạ sát một ai đó đâu" Dạ Tịch nói, cố tình nhấn mạnh câu cuối

Justin không phải là đồ ngốc nên liền hiểu ý tứ trong câu nói của Dạ Tịch. Cô đây là nhắc nhẹ lại chuyện cậu một hai đòi giết cô ở Nhân giới đây mà. Trời ạ, lúc đó là Justin không biết thân phận của cô nên mới làm thế, chứ nếu cậu biết thì có đưa dao vào cổ cậu cũng không bao giờ dám làm a. Những tưởng Dạ Tịch đã quên nhưng ai ngờ cô vẫn còn nhớ.

Justin lẳng lặng cúi đầu, cậu không biết Dạ Tịch có nhân cơ hội này trừng phạt cậu không nữa. Đợi chờ cô nói câu tiếp theo, nhưng là im lặng mãi đến một lúc sau Dạ Tịch cũng lên tiếng, nhưng là nói về một chủ đề khác

"Chúng ta ghé thăm Lý Hy Khản một lát"

Dạ Tịch nói với Mẫn Nhi, liền sau đó cả 2 cùng rời đi. Lý Quyền Triết cũng trở về Quang Minh điện. Trên sân bấy giờ chỉ còn Justin và Thái Từ Khôn.

Justin nhẹ nhàng thở dài, tay vuốt vuốt ngực một hồi mới có thể trấn tĩnh, cậu thật sự bị dọa nha. Vừa trấn tĩnh lại một chút, Justin liền đi trêu chọc người khác

"Khôn ca, anh lại bỏ đứa em trai này để theo đuổi mỹ nhân sao?" Justin tinh quái huých vào tay Thái Từ Khôn, nhỏ giọng nói

"Justin, cô ấy là công chúa đó" Thái Từ Khôn đáp

"Công chúa thì sao chứ, nếu anh và công chúa thành đôi thì không phải anh sẽ kế thừa ngôi vị Dạ đế sao? Wow, chỉ nghĩ thôi cũng thật kích thích, Khôn ca, em ủng hộ anh"

Những lời Justin nói không phải là không có lý, nếu Thái Từ Khôn và Dạ Tịch thành đôi thì Thái Từ Khôn đương nhiên sẽ là Dạ đế đời tiếp theo, tuy nhiên, Thái Từ Khôn lại chưa bao giờ nghĩ đến điều này. Trong lòng anh hiện tại chỉ nghĩ đến việc có thể đường đường chính chính có một cái thân phận ở bên Dạ Tịch là đã mãn nguyện lắm rồi.

Khoảnh khắc khi anh nhận ra sự tôn quý trong thân phận của Dạ Tịch ở Linh giới này, Thái Từ Khôn đã dần từ bỏ ước mơ sở hữu cô, bây giờ anh chỉ muốn ngày ngày ở bên cạnh cô làm hộ vệ, bảo vệ cô đến suốt đời.

Nhưng sức mạnh của cô có cần anh bảo vệ hay không?

Thái Từ Khôn biết Dạ Tịch là một pháo sư cường hãn, còn anh chỉ là một pháp sư Thất tinh, lại không có Linh thú, sức mạnh của anh thật sự không đáng để nhắc tới huống chi là muốn bảo vệ cô. Cũng chính vì điều này mà anh tự ti, tự ti về chính bản thân mình không có tư cách làm bạn với cô, mặc dù cô đã mở lời trước nhưng anh vẫn không dám.

Nếu làm bạn với cô, anh có thể sẽ nghe những lời bàn tán khiếm nhã, sức mạnh cùng thân phận của cô và anh sẽ được mang lên bàn cân so sánh.

Thái Từ Khôn thật sự muốn gọi cô bằng cái tên thân mật 'Tiểu Tịch', anh muốn lắm chứ, nhưng hiện tại chưa thể được, anh phải mạnh hơn mới có thêm tự tin để ở bên cô, mới có thể bảo vệ cô.

"Tôi chỉ mong em một đời an vui và khỏe mạnh"

Thái Từ Khôn nhìn bóng lưng Dạ Tịch, trong lòng thầm nghĩ. Có lẽ cả đời này anh không với tới được cô, có lẽ sẽ không...

Thái Từ Khôn mải lo nhìn Dạ Tịch rời đi mà đâm ra ngây ngô. Justin lay lay người anh, cười thích thú.

"Xem ra đúng là anh đã rơi vào lưới tình rồi"

"Haizzz... Sau khi dưỡng thương xong, công chúa sẽ vẫn là công chúa, còn chúng ta sẽ phải trở về làm dân thường thôi" Thái Từ Khôn chép miệng

"Khôn ca, Nghe nói sắp tới có Đại hội Pháp sư, nếu thành công lọt top 10 sẽ được gia nhập quân đội hoàng gia, có thể sẽ ngày ngày được gặp công chúa đó. Lý Quyền Triết nói, công chúa đã đồng ý thu nhận cậu ta làm đệ tử nếu cậu ấy thành công nằm trong top 10. Theo em, anh cũng nên tham gia để rồi bái công chúa làm sư phụ, khi đó 2 người cứ từ từ mà vun đắp tình cảm cho nhau" Justin trong lúc đi mua sắm cùng Lý Quyền Triết và Mẫn Nhi đã nghe họ kể lại

"Đại hội pháp sư?" Mắt Thái Từ Khôn sáng lên, anh nhận ra đây là một dịp tốt để danh chính ngôn thuận ở bên Dạ Tịch. Nhưng là sức mạnh của anh hiện giờ có thể chiến thắng và nằm trong top 10 hay không?

Điều này đợi chuyến đi Tuyết Vực kia xong thì mới lại nói nha!

...

Trời đã xẩm tối, Lý Hy Khản sau phẫu thuật tỉnh dậy cũng đã 2 tiếng đồng hồ. Trong người cảm thấy vô cùng tốt, nhưng chỗ làm phẫu thuật thì có hơi đau một chút. Âu Dương Tĩnh dược sư cho cậu dùng những dược hoàn tốt nhất, đoán khoảng chừng 3 ngày sau sẽ khỏi.

Cậu căn bản không nhớ việc mình bị điều khiển mà tấn công Thừa Thừa và Justin, cũng chưa có ai kể lại đầu đuôi câu chuyện cho cậu. Từ lúc ngất đi đến khi làm phẫu thuật xong mới tỉnh dậy, nghĩ là mới chỉ ngủ nửa ngày nhưng ai ngờ đã là 2 ngày trôi qua.

Đang lúc cố nhớ lại những chuyện xảy ra, thanh âm bên ngoài truyền tới, là giọng nói của Dạ Tịch, cậu hướng mắt nhìn, Dạ Tịch trong trang phục màu trắng, phong thái toát ra vẻ uy nghi, khiến người nhìn không tự chủ mà muốn cúi đầu.

Lý Hy Khản lúc tỉnh lại đã nghe qua việc Dạ Tịch chính là Công chúa của Linh giới vì vậy khi nhìn thấy cô, anh vội vàng hành lễ.

Dạ Tịch chỉ là đến thăm hỏi sơ qua, cũng không có nói gì đặc biệt, thăm hỏi xong liền rời đi, để cho Lý Hy Khản nghỉ ngơi sớm.

Lý Hy Khản cũng trao đổi qua với Dạ Tịch rằng sau khi hồi phục sẽ trở về nhà. Dạ Tịch cũng không lưu giữ người, mục đích cô cứu tất cả mọi người từ Nhân giới về cũng là để cho họ đoàn tụ với gia đình mà, hơn nữa sau 5 ngày, Dạ Tịch cũng bắt đầu chuyến đi đến Tuyết vực.

...

5 ngày sau...

Lý Hy Khản cũng đã từ biệt Dạ Tịch để trở về nhà cách đây 2 ngày, đám tang của Phạm Băng Băng cũng đã xong cách đây 3 ngày, bây giờ, cô là đang từ biệt Mẫn Nhi để đi Tuyết vực.

Phía phụ hoàng và mẫu hậu cô đã từ biệt từ sớm, hiện tại cô đang đứng cùng Linh Siêu đợi Thái Từ Khôn tới.

"Công chúa, người nhất định phải cẩn thận, nhớ những gì em dặn đấy"

Mẫn Nhi ngậm ngùi nhìn Dạ Tịch, đáng ra cô cũng theo Dạ Tịch đi Tuyết vực, nhưng là Dạ Tịch giao cho cô trách nhiệm quan trọng là trông coi Phạm Thừa Thừa, dù không muốn nhưng Mẫn Nhi vẫn phải tuân lệnh.

Phạm Thừa Thừa có Tần Phấn trông coi chưa đủ, Dạ Tịch đặc biệt phó thác cho Mẫn Nhi.

Lại nói, Phạm Thừa Thừa sau khi nói chuyện với Dạ Tịch ở linh đường hôm trước thì đâm ra quyết tâm, ngày ngày luyện tập với Tần Phấn ở sau hậu viện, cũng không gặp bất cứ ai. Ngoài trữ lễ hạ huyệt của Băng tỷ thì Dạ Tịch cũng không gặp được Thừa Thừa, tuy nhiên, cô thấy đó cũng là tốt, để cho Thừa Thừa luyện tập, rất nhanh sẽ mạnh lên, có thể cùng cô san sẻ bớt gánh nặng, truy tìm 2 vị thần long còn lại.

"Anh và em đi là được, sao lại phải mang theo Thái Từ Khôn?"

Linh Siêu vừa mới xuất quan, lại nghe Dạ Tịch nói là sẽ mang Thái Từ Khôn đi cùng, anh đặc biệt thấy khó chịu. Đến Tuyết vực cũng đành thôi, sau đó còn phải chiến đấu với Xà vương lấy huyết, anh không chắc có thể một mình bảo vệ cả Dạ Tịch lẫn Thái Từ Khôn a. Sức mạnh của Linh Siêu chưa hồi phục hoàn toàn, cho nên đối với chuyến đi lần này, anh vẫn là muốn bớt đi phiền toái.

"Siêu ca ca, Thái Từ Khôn chưa có Linh thú đã tu luyện đến bậc Thất tinh, nhân dịp này, em muốn đưa anh ta theo để cọ xát một chút"

"Tiểu Tịch, chúng ta không phải đi chơi"

"Em biết, chỉ là muốn cho anh ta mở mang một chút đầu óc, nếu có nguy hiểm, thì sẽ không cho anh ta tiếp tục đi theo. Siêu ca ca, đừng khó chịu nữa mà" Dạ Tịch đột nhiên làm nũng, cô phồng má, lay lay cánh tay của Linh Siêu, anh dù muốn nói nữa cũng đành thôi, kiếp này của anh đã định không thể làm phật ý cô rồi.

Ai bảo đột nhiên đáng yêu như thế làm chi?

Một lúc sau, Thái Từ Khôn tới, à không chỉ có Thái Từ Khôn mà còn có Justin.

Justin lẽo đẽo chạy theo sau Thái Từ Khôn, mặc cho Thái Từ Khôn luôn miệng đuổi cậu về.

"Justin, đừng đi theo anh, chuyến đi lần này không thể để em đi cùng được"

"Khôn ca, anh đi đâu em đi đấy, ở lại đây một mình, không ai chơi với em cả" Justin cố chấp đi theo

"Justin, anh không phải đi chơi"

"Em biết, anh là đi hái thuốc để phục hồi phép thuật cho công chúa, em biết mà, vì vậy em càng phải đi theo"

"Justin..."

"Khôn ca..."

Màn giằng co của 2 người khiến Dạ Tịch bật cười, một tên cố chấp, một tên bất chấp, tổ hợp này cũng không tồi nha.

Linh Siêu đứng cạnh bên bao nhiêu nỗi khó chịu viết hết lên mặt, đồng ý cho một tên Thái Từ Khôn đi theo đã đành, bây giờ thêm một tên Justin. Đây là muốn anh tức chết mà.

"Được rồi, Thái Từ Khôn, để cho cậu ta theo"

Dạ Tịch từ đằng xa nói vọng đến, Justin nghe thì liền nhe răng cười, cậu vui vẻ chạy thoăn thoắt đến chỗ Dạ Tịch, bỏ lại Thái Từ Khôn chầm chậm đi sau lưng.

"Tiểu Tịch..."

Linh Siêu đang muốn nhắc nhở thì Dạ Tịch lại lên tiếng

"Siêu ca ca, em hiện tại không thể sử dụng pháp thuật, có họ đi theo cũng là đỡ đần cho anh mà, 2 vẫn hơn 1"

Linh Siêu nghe Dạ Tịch nói vậy cũng liền thôi, đúng là 2 vẫn hơn 1, nhưng anh không chắc rằng, đưa 2 tên kia theo là bớt đi gánh nặng hay thêm một gánh nặng nữa. Dạ Tịch đã mở lời anh cũng chỉ đành tuân theo.

Là gánh nặng hay không sẽ liền biết nhanh thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net