Chap 29 - TUYẾT SƠN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rời khỏi thành Tây Kinh lúc tờ mờ sáng, đi mất nửa ngày thì đến Tuyết Sơn. Theo lộ trình, Dạ Tịch sẽ đi Tuyết vực lấy Tuyết liên hoa trước, sau đó đi Tư Nhược quán tìm Thiên Sách điện hỏi về tin tức của Ưu đàm rồi mới đến động Thiên Xà lấy Xà vương huyết. Lộ trình này là thuận đường từ Tây Kinh rời đi, Dạ Tịch bố trí như vậy để tránh làm mất thời gian.

Việc bọn họ rời khỏi Tây Kinh đi tìm thuốc dẫn số người biết chỉ đếm trên đầu ngón tay. Phải nói chuyến đi lần này là tuyệt đối bí mật.

Tuyết vực nằm trong Tuyết Sơn, dãy núi quanh năm mang hàn khí, băng trên đỉnh núi không bao giờ tan. Ở đây nhiệt độ vô cùng thấp, phàm là người bình thường không thể lên nổi đỉnh núi. Dãy Tuyết Sơn nhìn từ xa hình thù giống như một ngọn núi lửa, các dãy núi không phải trải dài ra mà bao quanh lấy một khoảng trống ở giữa, mà khoảng trống đó chính là Tuyết vực. Tuyết vực sâu trăm trượng, nằm lọt hỏm nữa Tuyết Sơn, nơi đây hàn khí cũng đặc biệt lạnh hơn các nơi khác trên núi, nói cách khác, nơi đây là nơi lạnh nhất Tuyết Sơn cũng là nơi lạnh nhất Linh giới.

Ở đây, việc sử dụng pháp thuật cũng bị hạn chế, vì quá lạnh, lạnh đến mức không cử động nổi ngón tay. Đường đến Tuyết vực phải đi lên Tuyết Sơn, sau đó từ đỉnh Tuyết Sơn theo một lối mòn mà đi xuống, không hề có đường tắt.

Lại nói, lối đường mòn dẫn từ đỉnh Tuyết Sơn xuống năm xưa là do Băng tộc làm, Băng tộc sau khi sáp nhập vào Linh giới theo yêu cầu của Dạ đế đời trước, họ thăm dò Tuyết Sơn và phát hiện ra Tuyết liên hoa. Dạ đế cũng không giữ Tuyết liên hoa riêng cho Hoàng tộc mà công bố cho khắp thiên hạ, lại còn làm lối mòn để thuận tiện cho người dân đi, những ai cần đều có thể tự đến hái, nhưng hái được Tuyết liên hoa ngoại trừ pháp sư bậc thất tinh trở lên thì người khác khó mà lấy được. Vả lại lúc hái cũng phải cẩn thận làm theo từng bước, nếu không cả người sẽ lập tức biến thành tượng băng.

Mà Dạ Tịch đương nhiên biết rõ điều này, vì thế trước khi đi cô đã lấy từ chỗ Âu Dương Tĩnh 4 viên thuốc giải hàn, thuốc này có tác dụng đánh tan hàn khí trong 4 giờ đồng hồ. Chỉ có 4 tiếng để đi xuống Tuyết vực lấy Tuyết liên hoa, cho nên bọn họ phải nắm chắc thời gian. Vì hàn khí trên đỉnh núi rất mạnh nên Bạch Long chỉ có thể đưa mọi người đi được nửa đoạn đường lên núi, còn nửa đoạn đường còn lại phải tự thân mà đi.

Đám người Dạ Tịch bắt đầu đi bộ từ lưng núi, lúc này cô vẫn chưa cho mọi người uống thuốc giải hàn, lại nói, thuốc này chỉ có công hiệu trong 4 giờ, đoạn đường lên đỉnh núi vẫn còn dài, cho nên Dạ Tịch định là lên đến đỉnh núi rồi mới uống. Với sức lực của bọn họ vẫn là cầm cự được cho tới lúc đó.

Càng đi lên, không khí càng lạnh, Justin ngay từ lúc đầu đã rên rỉ. Suốt quãng đường chỉ có một mình cậu độc thoại, 3 người còn lại không có chút quan tâm.

"Lạnh quá..."

"Lạnh muốn đóng băng luôn rồi..."

"Tuyết liên hoa gì chứ, chưa đi đến đỉnh là đã bị lạnh cóng chết..."

"Trời ạ, cái nơi này thực sự lạnh a, lạnh đến thấu xương, ta đến cóng mất" Đi được một đoạn, Justin nói, lúc này vì lạnh mà răng của cậu đã bắt đầu va vào nhau nghe rõ tiếng lập cập

"Justin, ráng chịu đựng một chút, lên đỉnh núi sẽ có thuốc, sẽ không cảm thấy lạnh nữa" Dạ Tịch là người đầu tiên phá vỡ màn độc thoại của Justin

"Có thuốc ư? Sao không đưa cho mọi người uống bây giờ đi" Justin nghe có thuốc thì liền mững rỡ nhảy ngay đến bên Dạ Tịch

"Không được, phải lên đến đỉnh núi mới có thể uống"

"Tại sao? Ta lạnh sắp chết rồi" Justin hờn dỗi, ngồi ăn vạ dưới đất

"Thuốc chỉ có 4 viên, mỗi viên có hiệu lực trong 4 giờ, lên đỉnh núi rồi còn phải đi bộ xuống Tuyết vực, ở đỉnh núi và Tuyết vực còn lạnh gấp trăm lần ở đây, ngươi nghĩ bây giờ dùng thuốc liệu có phải quá sớm rồi không?" Linh Siêu lạnh lùng nói

"Như vậy sao không lấy nhiều thuốc một chút, bây giờ dùng, sau đó nếu hết thời gian sẽ dùng tiếp"

"Thuốc này không thể sử dụng liên tiếp được, nếu bây giờ dùng, khi hết thời gian hiệu lực phải đợi 12 giờ sau mới có thể sử dụng viên thứ 2" Dạ Tịch ôn tồn nói

"Cái gì chứ? Thật bất công như vậy. Ta chịu, ta không đi nổi nữa a..." Justin vùng vằng ở dưới đất, vẫn là không muốn tiếp tục đi

"Justin, đây là ngươi tự đi theo, ta không có ép ngươi, nếu không muốn đi, bây giờ có thể xuống núi"

Dạ Tịch nói một câu, sau đó liền tiếp tục đi lên núi, Linh Siêu cũng đi theo. Thái Từ Khôn tiến đến bên cạnh Justin, vỗ vỗ vai, nói

"Justin, hay là cậu xuống chân núi chờ đi, bọn ta lấy được Tuyết liên hoa sẽ đón cậu"

Nói xong, Thái Từ Khôn cũng hướng lên đỉnh núi một đường mà đi, Justin tại chỗ suy nghĩ một hồi, liền đứng dậy, sắc mặt có chút không cam tuy nhiên vẫn là tiếp tục đuổi theo.

Nếu bây giờ đi xuống chẳng phải Dạ Tịch cùng Linh Siêu sẽ được dịp chê cười cậu sao, cậu là đi theo Thái Từ Khôn chơi nha, chưa chơi được gì đã bỏ cuộc thì cậu còn đi theo làm chi, xuống núi đường đi chỉ có một mình, mà cậu lại ghét nhất là ở một mình. Cân đo đong đếm giữa cái lạnh và ở một mình, Justin thấy vẫn là ở một mình nặng hơn. Hừm, vì thế dù có lạnh đến đâu cậu vẫn phải đi lên, huống chi lên đến đỉnh núi sẽ có thuốc giải hàn. Lúc đó sẽ không sợ lạnh nữa.

"Này, đợi ta với, ta chỉ mới nói đùa thôi, đừng bỏ ta lại mà" Justin cắn răng, một mạch chạy theo

3 người ở phía trước tiếp tục đi, mặc kệ Justin la hét, hàn khí ngày càng lạnh, họ không thể tốn thời gian mà ở lại giằng co với Justin, bọn họ phải tranh thủ thời gian. Hiện tại không có giải dược, cứ chậm chậm đi sợ là đi đến được đỉnh núi bọn họ đúng là bị đóng băng thật. Tuy là có thể vận khí điều hòa cơ thể chống chọi với cái lạnh nhưng Dạ Tịch đang bị mất đi pháp thuật, cô không thể chịu đựng được lâu. Dạ Tịch đã sớm lạnh đến thấu xương nhưng vẫn làm như không có gì, phải biết khi Dạ Tịch tu luyện đã có một thời gian ở trong hầm băng cùng Linh Siêu, tuy cái lạnh ở hầm băng chỉ là bọt biển so với Tuyết Sơn này nhưng là vẫn có thể cố gắng chịu đựng mà đi. Thái Từ Khôn đã sớm nhận ra Dạ Tịch không chịu đựng nổi, vì thế anh lấy từ Nạp giới ra chiếc áo lông chồn lửa đưa cho Dạ Tịch.

"Công chúa, khoác cái này vào đi"

"Đây là, lông chồn lửa..."

"Đúng vậy"

Dạ Tịch cùng Linh Siêu khá ngạc nhiên, lông chồn lửa rất hiếm gặp, phải nói cả Linh giới này tồn tại không quá 10 tấm đi, mà có thể dệt thành áo choàng thế này lại phải cần ít nhất 5 tấm, như vậy chiếc áo này chiếm một nửa số lượng tấm lông chồn đang lưu hành nha, đến ngay cả hoàng cung cũng chỉ có thể sở hữu 2 tấm mà thôi, tên Thái Từ Khôn này lấy đâu ra cả một chiếc áo choàng chứ. Thật là khiến người ta kinh ngạc.

"Đây là của cha ta cho, may mà có dịp dùng" Thái Từ Khôn nói

Câu nói này gần như giải đáp thắc mắc của Dạ Tịch. Phải rồi, Thái Minh Hy trước đây vân du khắp thiên hạ cùng tứ hải, việc ông ta có thể sở hữu tận 5 tấm lông chồn lửa cũng là điều có khả năng.

Áo lông chồn lửa này được làm từ lông của chồn lửa, chồn lửa là loài động vật làm tổ sâu trong lòng đất hoang mạc, lông của nó có thể sinh nhiệt, người trực tiếp chạm phải lông chồn sẽ bị phỏng, vì thế đem lông chồn lửa dệt thành áo choàng sẽ có tác dụng giữ ấm, hơn nữa còn tránh được những sát thương cơ bản. Nói cách khác áo choàng lông chồn lửa vừa có tác dụng làm ấm vừa có tác dụng như một chiếc áo giáp sơ cấp.

Thái Từ Khôn không đợi Dạ Tịch cầm lấy mà trực tiếp khoác áo cho cô.

"Cảm ơn anh" Dạ Tịch khẽ nói

"Không có gì" Thái Từ Khôn cười nhẹ

Một màn này Justin từ sau chạy tới thấy được, cậu liền vội vàng phân bua.

"Khôn ca, anh có đồ tốt như vậy lại không cho em dùng"

"Tiểu Tịch giống cậu sao? Em ấy bị mất đi pháp lực, chịu đựng cái lạnh không kêu rên một tiếng, còn cậu, mới thế này đã rên rỉ, đúng là công tử bột" Linh Siêu lên tiếng châm chọc, suốt quãng đường anh không nói gì, chỉ đi bên cạnh Dạ Tịch, anh biết cô lạnh nhưng không thể giúp gì hơn, cô bị phong bế nội đan không thể vận khí điều hòa, kể cả người khác vận khí truyền cho cũng không thể được, thật may Thái Từ Khôn lại mang theo áo lông chồn giúp cô giữ ấm. Ban đầu Linh Siêu không có hảo cảm đối với Thái Từ Khôn và Justin, nhưng mà thấy Thái Từ Khôn tốt với Dạ Tịch như vậy, anh cũng dần buông lỏng tâm tình, nhưng với Justin, anh vẫn là có chút chán ghét. Trong mắt Linh Siêu, Justin là kẻ ba hoa và hay giở thói công tử.

"Này, ta chỉ nói vậy thôi, có cần nói vậy không, thần thú mà, mồm miệng cũng nhanh gớm" Justin bĩu môi

"Ngươi còn nói nữa có tin ta cho một cước là ngươi ngay lập tức lăn xuống đó" Linh Siêu vừa nói vừa chỉ tay về phía chân núi

"Thôi mà Siêu ca ca..." Dạ Tịch sợ rằng Linh Siêu làm thật liền khuyên nhủ

Mà Justin bên này, nhìn xuống dưới chân núi một cái, nuốt nước bọt, trong tâm liền sợ, sức mạnh của Bạch Long cậu đã nếm qua, tên này nói là sẽ làm, cậu thật sự không muốn lăn xuống đó nha. Thôi, tốt nhất là ngoan ngoãn đi trước cho lành.

"Hừm, ai sợ ngươi chứ, thần thú thì hay lắm sao, ta đi trước"

Justin miệng nói không sợ, lườm nguýt Linh Siêu một cái nhưng lại vẫn là đi về phía trước. Miệng lầm bầm

"Hừm, có ngày ta sẽ đánh bại ngươi"

Thái Từ Khôn cùng Dạ Tịch nhìn bộ mặt nhăn nhó của Justin liền muốn bật cười, cậu bình thường nói nhiều như thế, mà khi gặp Linh Siêu thì cứng họng, quả là 'cặp đôi trời sinh nha'.

Cả 4 người tiếp tục đi lên đỉnh núi, sau 4 giờ đồng hồ thì tới. Lúc này trời đã xẩm tối, khí hậu bây giờ phải nói là vô cùng lạnh, không biết là âm mấy mươi độ nữa. Lúc này, Dạ Tịch mới lấy từ túi ra 4 viên thuốc, lần lượt phát cho từng người.

Sau khi dùng thuốc, chưa đầy 5 phút, trong cơ thể họ đã có chuyển biến khác thường. Mới 5 phút trước còn lạnh đến thấu xương mà bây giờ cơ thể lại đột nhiên ấm áp.

"Thật thần kì a, một viên thuốc liền có thể có công dụng như vậy" Justin vui vẻ nhảy cẫng lên tại chỗ

Linh Siêu phớt lờ Justin, trực tiếp đi xuống nhưng cũng không quên nói một câu:

"Mau đi xuống, thời gian có hạn"

Linh Siêu nói đoạn, anh đi trước, tay cầm đèn pin, theo sau là Justin, đến Dạ Tịch rồi tới Thái Từ Khôn.

Lối đi xuống được điêu khắc bám vào vách núi mà đi, rộng chừng 2 bước chân, vì lạnh mà đóng băng hết thảy. Lối đi cứ đơn sơ như vậy, không có lan can hay bất cứ thứ gì có thể tựa vào. Vì thế nếu không cẩn thận sẽ trực tiếp té xuống vực, tan xương nát thịt.

"Cẩn thận một chút" Linh Siêu ở phía trước nhắc nhở

Càng đi xuống nhiệt độ lại càng lạnh hơn, ở đỉnh núi đã âm mấy mươi độ, thử hỏi ở dưới vực sẽ là âm bao nhiêu độ chứ, đoán chừng là âm một trăm độ đi. Không thể đoán được nếu bọn họ không có thuốc giải hàn thì bộ dạng lúc này sẽ như thế nào chứ.

Mất gần 2 giờ đồng hồ, bọn họ đã xuống dưới đáy vực. Đáy vực này có vẻ rộng hơn so với miệng vực trên kia, khắp nơi đều là băng, ở giữa có một hồ nước, mà nước trong hồ này lại không đóng băng, những đóa Tuyết liên hoa an tĩnh ở trong hồ như là đợi người đến hái.

Cả 4 người đều ngất ngây với cảnh tượng nơi đây, băng nhũ nhấp nhô tạo thành những hình thù kì lạ, bấy giờ mọi sự chú ý mới đổ dồn về phía hồ, nơi có những đóa Tuyết liên hoa.

"Đây chính là Tuyết liên hoa?" Justin ngơ ngẩn đi lại

"Chứ ngươi nghĩ là thứ gì?" Người đáp lại Justin là Linh Siêu

"Những phiến đá bên cạnh hồ là thứ gì? Trông hình thù rất giống người a" Thái Từ Khôn quan sát một hồi, nghi vấn đặt trên những phiến đá bên cạnh hồ, đếm qua có tận mười lăm phiến đá như vậy. Tất cả đều có một tư thế, giống như là vươn tay ra hái Tuyết liên hoa.

"Không phải là giống người, mà đây chính là người bị hóa thành băng"

Lời Dạ Tịch vừa thốt ra, Justin đang ngấp nghé bên cạnh những phiến đá kia liền giật nảy mình lùi ra xa. Miệng lắp bắp:

"Người... Người... Sao?"

"Tại sao?" Khác với Justin, Thái Từ Khôn rất điềm tĩnh hỏi lại

"Tại sao ư? Chính là vì bọn họ ngu xuẩn" Linh Siêu nhếch miệng

"Là ý gì chứ?" Justin thật chịu không nổi cái mùi tự đại phát ra từ Linh Siêu, ỷ mình là thần thú thì hay lắm

"Chính là họ không biết quy trình hái Tuyết liên hoa, Tuyết liên hoa là vật chí hàn, không thể trực tiếp hái bằng tay" Dạ Tịch lí giải

"Không hái bằng tay thì hái bằng chân chắc" Justin bình thường tự cho là thông minh nhưng có lúc lại thiểu năng đột xuất nha

"Justin, không được vô lễ." Thái Từ Khôn thấy ngữ điệu của Justin có chút vô lễ nên lên tiếng nhắc nhở, nhưng là Justin tính cách như vậy là trời sinh, ra khỏi hoàng cung liền nói chuyện không trên không dưới. May mà Dạ Tịch cùng Linh Siêu lại không để ý tới.

"Không sao, Tuyết liên hoa này muốn hái phải tuân theo quy trình, không thể trực tiếp hái nhưng có thể gián tiếp hái" Dạ Tịch nói đoạn, lấy từ túi ra một chiếc khăn tay ném về phía Justin "Justin ngươi thử hái"

Justin bắt lấy khăn tay, ngây ngô hỏi lại:

"Hái thế nào?"

"Dùng khăn làm bao tay, nhẹ nhàng hái một cánh hoa xuống là được. Nhớ là cánh hoa, tuyệt đối không chạm vào thân cây và nước ở trong hồ" Dạ Tịch từ tốn nói

"Một cánh hoa?" Justin và Thái Từ Khôn không khỏi kinh ngạc, bọn họ là đi hái Tuyết liên hoa, sao lại chỉ hái một cánh hoa

"Mọi người lầm tưởng hái Tuyết liên hoa là phải hái một đóa nên cứ nhằm cuống hoa mà hái, nhưng thực tế lại sai hoàn toàn, Tuyết liên hoa này không thể hái một đóa, mà chỉ hái một cánh hoa. Cuống hoa một khi tiếp xúc với vật nào liền sẽ lập tức biến thứ đó thành băng, đây là vì bảo vệ hoa, không để cho người khác hái bừa. Còn cánh hoa, trực tiếp dùng tay chạm vào cũng sẽ hóa thành băng, tuy nhiên dùng một lớp cách nhiệt thì sẽ không. Khăn tay này làm từ sợi thủy tinh cách nhiệt, sẽ không chịu ảnh hưởng từ hàn khí, sẽ an toàn hái được"

Nghe Dạ Tịch nói, Justin cũng an tâm hơn, cậu tiến lại gần hồ, đặt chiếc khăn tay lên một cánh hoa, sau đó nhẹ nhàng hái, cánh hoa sau khi rời khỏi đóa liền phát ra ánh sáng lấp lánh, rất đẹp.

Justin mừng rỡ, vui vẻ đi lại, đưa cánh hoa kia cho Dạ Tịch. Đoạn, cậu phủi phủi tay

"Không ngờ hái hoa cũng có rất nhiều quy tắc như vậy"

"Đương nhiên, ngươi nghĩ Tuyết liên hoa là vật bình thường sao?" Linh Siêu đáp

"Hừm..." Justin câm nín

"Thôi nào, không có nhiều thời gian, chúng ta rời khỏi đây thôi" Thái Từ Khôn lên tiếng

"Ừm đi thôi"

Dạ Tịch nói, tất cả lập tức rời đi, hiện tại bọn họ đã mất hơn 2 giờ đồng hồ, còn chưa đầy 2 giờ nữa thì thuốc sẽ hết tác dụng, phải mau chóng lên lại đỉnh núi, nếu không kịp sợ rằng bọn họ hóa đá băng ở đây mất.

Cứ như vậy, cả 4 người lần lượt đi lên, rời khỏi đỉnh Tuyết Sơn đúng thời gian, an toàn xuống núi.

Cứ như thế, Tuyết liên hoa, vị thuốc dẫn đầu tiên đã thuận lợi lấy được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net