Chap 31 - Bảo Vật Bị Mất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Có thể, nhưng trước hết công chúa hãy đồng ý giúp ta một chuyện..." Trình Tiêu Điện chủ khuôn mặt bỗng nghiêm túc lạ thường, đôi mi thanh tú nhíu lại

Trình Tiêu còn rất trẻ, có thể nói là Điện chủ trẻ nhất trong các đời Điện chủ đã qua. Nhớ khi Vu Bân - Điện chủ tiền nhiệm còn tại thế, Trình Tiêu và Lý Hy Khản là do ông cưu mang từ trại mồ côi mang về, nhận làm con nuôi, một tay bồi dưỡng, trở thành cánh tay đắc lực cho ông. 5 năm trước, ông qua đời, di chúc để lại ghi rõ phải để Trình Tiêu chấp chưởng chức Điện chủ. Tất cả mọi người trên dưới Thiên Sách điện đều vô cùng sửng sốt, tứ đại trưởng lão tối cao của Thiên Sách điện dĩ nhiên không phục khi tôn một cô nhóc miệng còn hôi sữa lên làm điện chủ (nói vậy chứ người ta cũng hai mươi mấy tuổi rồi mà).

Thế là mâu thuẫn nội bộ xảy ra, tứ đại trưởng lão tự ý rời khỏi Thiên Sách điện mà không báo trước, đã thế lại còn kéo theo phần lớn thuộc hạ, cứ thế Thiên Sách điện gần như sụp đổ. Trình Tiêu tuy không ham muốn chức vị Điện chủ, nhưng mà vì di ngôn cùng cơ ngơi mà Điện chủ tiền nhiệm để lại, cô không thể không tuân theo. Vượt mọi khó khăn, cô dẫn dắt một ít thuộc hạ còn sót lại, tích cực tuyển thêm người mới, cùng Lý Hy Khản từng bước khôi phục lại Thiên Sách điện.

Vừa một năm trước, mọi chuyện gần như đâu vào đấy, Thiên Sách điện chuẩn bị đi vào hoạt động trở lại thì chuyện lớn xảy ra.

Lý Hy Khản vì tò mò về Nhân giới nên trộm Tịch Thủy Châu đến Nhân giới chơi sau đó bặt vô âm tín, Tịch Thủy Châu trên dưới Thiên Sách điện chỉ có một viên nên Trình Tiêu đành im lặng chờ đợi, trong thời gian đó một chuyện nữa đã xảy ra khiến cô đứng ngồi không yên. Một pháp bảo trong kho bị mất, vẫn đang trong quá trình điều tra, tuy nhiên lâu nay lại vẫn không điều tra ra được.

May sao, vừa mấy hôm trước Lý Hy Khản gửi tin nói sẽ trở về, sau đó anh trở về thật. Trình Tiêu nghe lời Lý Hy Khản ở đây chờ Dạ Tịch tới, cô không chỉ đơn thuần là muốn cảm tạ ơn cứu mạng, mà sâu xa hơn là có một việc cực kỳ quan trọng có liên quan đến sự an nguy của Linh giới, bản thân Thiên Sách điện chỉ mới thống nhất, nội bộ còn lủng củng, quyền lực bây giờ không thể bằng Hoàng tộc, cho nên cô quyết định mở lời nhờ vả đến Dạ Tịch công chúa, tìm lại món bảo vật bị mất.

"Biết ngay là không dễ được hời như vậy, nói đi, cô cần ta giúp gì sao?"

"Không dám giấu công chúa, Thiên Sách điện có một món bảo vật tối thượng, vừa một thời gian trước bị mất, đến bây giờ vẫn chưa tìm ra" Trình Tiêu thành thật nói

"Vậy nên cô muốn nhờ ta tìm"

"Đúng vậy, thế lực của Thiên Sách điện hiện tại không đủ để tìm kiếm, hơn nữa món bảo vật này nếu rơi vào tay kẻ có dã tâm thì vô cùng nguy hiểm"

"Đó là thứ gì?" Justin lắng nghe nãy giờ vô cùng suốt ruột muốn biết tên món bảo vật này, mà không chỉ một mình Justin muốn biết mà tất cả những người ở đây trừ Trình Tiêu và Lý Hy Khản đều muốn biết

"Công chúa và Bạch Long thần thú đây đã nghe đến Linh Thú vương lệnh hay chưa?"

Trình Tiêu vừa nói ra một cái tên, sắc mặt của Linh Siêu và Dạ Tịch liền sửng sốt, Thái Từ Khôn và Justin không rõ về Linh Thú vương lệnh nên nhìn sắc mặt của 2 người thì thêm phần tò mò.

"Linh Thú vương lệnh? Thứ này thật sự tồn tại?" Dạ Tịch mở miệng kinh ngạc

"Đúng vậy, hơn 500 năm nay nó đã được phong ấn ở mật thất của Thiên Sách điện, nhưng 1 năm trước lại không cánh mà bay, ta cho rất nhiều người đi tìm nhưng vẫn không có kết quả"

Linh Thú vương lệnh chính là một cái thẻ bài màu vàng kim, trên mặt có khắc một chữ 'vương' bằng máu, nó có thể điều khiển tất cả các Linh thú chưa kí khế ước với pháp sư. Ở Linh giới, có rất nhiều Linh thú chưa kí khế ước đang sinh sống, Linh thú bậc thấp có, bậc cao cũng có, nhiều không đếm xuể, nếu như có kẻ dùng Linh Thú vương lệnh điều khiển tất cả Linh thú tấn công người dân thì hậu quả không thể nói trước được. Linh Thú vương lệnh thực sự rất nguy hiểm nếu rơi vào tay kẻ xấu.

Cũng chính vì lí do này nên Trình Tiêu mới mở lời nhờ người ngoài. Cô chắc chắn Dạ Tịch sẽ nhận lời, bởi vì chuyện này có liên quan đến an nguy của Linh giới, Dạ Tịch sẽ không chối từ.

Mà dù là thứ khác đi chăng nữa Dạ Tịch có lẽ cũng sẽ không từ chối.

Vừa nghe đến Linh Thú vương lệnh, Dạ Tịch ban đầu là ngạc nhiên, sau đó là rùng mình. Bởi vì, Linh Thú vương lệnh mà Dạ Tịch biết được trước giờ chỉ trong truyền thuyết, do sử sách ghi lại, không ngờ nó có thật. Với uy lực mà nó mang lại thì không khỏi khiến cô rùng mình khi nghĩ đến việc ai đó dùng nó để tư lợi riêng.

Thứ này thật sự nguy hiểm.

"Rốt cuộc, đó là thứ gì?" Thái Từ Khôn không nhịn được tò mò nên lên tiếng

"Linh Thú vương lệnh chính là lệnh bài có thể hiệu lệnh cho tất cả các Linh thú chưa có khế ước, bao gồm cả Lục linh thú"

Ngoại trừ Tứ Long là thần thú ra thì tất cả đều là Linh thú, bao gồm cả Lục linh thú - 6 Siêu cấp linh thú thượng đẳng của Linh giới.

Lục linh thú bao gồm:

Hỏa Vũ Phượng Hoàng - thuộc tính hỏa, linh thú này thuộc quyền sở hữu của Lâm Ngạn Tuấn.

Bạch Phi Ưng vương - thuộc tính phong, là Linh thú của Dạ đế hiện tại (Phụ thân của Dạ Tịch)

Băng Linh Thần Điểu - Thuộc tính băng

Thanh Thiên Mãng Xà - Thuộc tính thủy - Linh thú của Trình Tiêu

Kim Cự Tê Giác - Thuộc tính thổ

Bạo Lân Lôi Vũ - thuộc tính lôi

Trong Lục linh thú kể trên, sức mạnh của Hỏa Vũ Phượng Hoàng, đám người Dạ Tịch đã nếm qua, sớm không thể khinh thường. Thuộc tính lôi tuy đã bị khai trừ khỏi Linh giới nhưng siêu cấp Linh thú của thuộc tính này vẫn còn tồn tại, đây cũng là Linh thú thuộc tính lôi duy nhất ở Linh giới. Về Thanh Thiên Mãng Xà, Trình Tiêu là Điện chủ Thiên Sách điện, thực lực đương nhiên không tầm thường, việc cô sở hữu Linh thú là một trong Lục linh thú cũng không có gì là lạ.

Bây giờ chỉ còn lại Băng Linh Thần Điểu, Kim Cự Tê Giác và Bạo Lân Lôi Vũ là chưa rõ có chủ nhân hay không, nếu kẻ nào đó sở hữu Linh Thú vương lệnh, điều khiển 3 con Linh thú này cộng thêm vô vàn những Linh thú khác đối đầu với Linh giới thì đây cũng là một chuyện đau đầu, trong khi Tứ thần long chỉ mới tìm được 2, Linh giới còn đang chuẩn bị cho trận chiến với Trương Nghệ Hưng. Giặc trong lẫn ngoài thật khiến cho Dạ Tịch sốt sắng.

"Hừm, đã rất lâu không còn nghe tung tích của nó không ngờ ở thời điểm này lại xuất hiện" Linh Siêu nói

Đối với anh, cái tên Linh Thú vương lệnh không hề xa lạ, nó là do Ma tôn - người đứng đầu Ma giới năm xưa tạo ra với ý đồ thâu tóm Linh giới và Nhân giới, nhưng không ngờ Nhân giới và Linh giới đã sớm nhìn ra dã tâm của hắn nên đi trước một bước khiến Ma giới biến mất khỏi bản đồ Đại lục Bình Minh.

Năm đó, Ma tôn chết đi, Linh Thú vương lệnh cũng biến mất không tung tích, cứ ngỡ nó đã bị hủy nhưng không ngờ Thiên Sách điện lại đang phong ấn và cất giấu nó, để rồi bây giờ một lần nữa nó lại rơi vào tay kẻ khác.

"Nếu thứ này rơi vào tay Trương Nghệ Hưng thì hậu quả không thể nói trước được a" Thái Từ Khôn nghĩ đến, không rét mà run

"Thiên Sách điện tại sao không hủy nó mà còn cất giấu?" Linh Siêu có chút tức giận, thứ nguy hiểm thế này phải nên hủy. "Thiên Sách điện cất giấu lâu như thế phải chăng cũng nung nấu dã tâm?" Anh nói tiếp

"Điều này ta cũng không biết, Điện chủ tiền nhiệm ra lệnh, ta cũng không tiện hỏi. Hơn nữa cất giấu nhiều năm không ngờ 1 năm trước lại mất, Vu Điện chủ phong ấn nó, cộng với kết giới xung quanh, ta căn bản cũng không thể phá, người có thể lấy đi nó 10 phần là kẻ có sức mạnh bậc Thiên cấp trở lên" Trình Tiêu đúng sự thật trả lời

Dạ Tịch nghe phân tích bỗng rùng mình, người có sức mạnh bậc Thiên cấp không tính những người trong Hoàng cung như Dạ đế và Dạ hậu, 10 vị trưởng lão pháp sư, Thái Minh Hy (Thái Thừa Ân) và Dạ Tịch thì trong nhân gian, số người có sức mạnh tương tự không đếm qua khỏi 2 bàn tay.

Một kẻ mạnh như vậy, lại lấy đi Linh Thú vương lệnh, có thể nói, dù là ai cũng là một kẻ thù lớn.

"Linh Thú vương lệnh có uy lực như vậy quả là mối đe dọa lớn" Thái Từ Khôn nghiêm túc nói

"Đúng vậy, chính vì thế chúng ta phải tìm ra nó" Dạ Tịch quả quyết

"Như vậy công chúa nhận lời giúp ta?" Trình Tiêu mừng rỡ

"Việc này liên quan đến an nguy của Linh giới, sao ta có thể đứng nhìn chứ"

"Như vậy phải cảm tạ công chúa trước" Trình Tiêu quỳ xuống hai tay chắp lại cũng kính, Lý Hy Khản cũng làm y như vậy.

Dạ Tịch nhanh chóng đỡ 2 người dậy, mỉm cười

"Đều là chuyện nên làm thôi"

Linh Siêu đứng sau quan sát một hồi, anh nói

"Bây giờ có thể nói tin tức của Ưu đàm rồi chứ?"

"Đương nhiên có thể, Ưu đàm nằm trong một hang động thấp nhất bên dưới vực Thiên Nhai"

" Vực Thiên Nhai, chúng ta gặp may rồi, vực Thiên Nhai và động Thiên Xà cách nhau không xa" Dạ Tịch mừng rỡ

"Thông tin cũng đã trao đổi xong, công chúa cùng mọi người hãy ở lại đây nghỉ ngơi một đêm rồi sáng mai xuất hành đi Thiên Xà động" Trình Tiêu đề xuất

"Được được, được đấy, ta đi cả ngày rất mệt, lúc nãy còn bị hù cho mém sợ chết, ta phải ngay lập tức nghỉ ngơi a" Justin miệng nhanh nhảu, vươn vai, đi tới chỗ Lý Hy Khản, đoạn nháy mắt một cái, Lý Hy Khản hiểu ý liền nhanh nhảu đưa tay ra hiệu mời, sau đó liền dẫn cậu đi đến phòng để nghỉ ngơi.

Mọi người xung quanh ai cũng thở dài dài một cái, lắc đầu, rồi cũng đi theo Lý Hy Khản nhận phòng nghỉ ngơi.

Đợi lúc ai về phòng nấy xong, Lý Hy Khản định đi xuống bếp dặn dò thuộc hạ làm ít đồ ăn khuya cho mọi người thì bỗng Justin từ trong bóng tối lao ra, nhanh như cắt kéo Lý Hy Khản về phòng mình.

Lý Hy Khản bị Justin kéo đi thình lình như thế liền có chút khẩn trương, đến khi Justin đẩy anh ngồi xuống giường mình thì anh mới kịp hoàn hồn một chút. Hai tay Lý Hy Khản vuốt vuốt ngực, tranh thủ thở, đoạn anh mới lên tiếng:

"Cậu làm cái gì thế hả? Làm tôi sợ chết khiếp"

"Anh còn sợ, đây không phải địa bàn của anh sao? Sợ cái nỗi gì?" Justin bĩu môi nói

"À ừm. Thế nửa đêm nửa hôm cậu bắt tôi đến đây làm gì hả?" Lý Hy Khản đưa hai tay ôm lấy bả vai của mình, nhìn Justin đầy phòng bị

Justin nhìn thấy bộ dạng phòng bị kia của Lý Hy Khản thì liền chìa ra ánh mắt kì thị.

" Này, anh thôi đi, tôi không có ý định gì với anh đâu nhá"

"Thế thì có chuyện gì mà tìm tôi lén lút vậy" Lý Hy Khản bĩu môi nói

Lúc này, Justin bỗng nhìn Lý Hy Khản cười 'thân thiện', hai tay cậu xoa xoa, hít một hơi can đảm, rồi nói:

"Anh nói xem, tỷ tỷ của anh... Thích những thứ gì?"

Lý Hy Khản ngẩn ra một lúc mới tiêu hóa được lời Justin nói, hóa ra cu cậu là muốn tìm hiểu về Trình Tiêu, hóa ra Justin là để mắt đến Trình Tiêu nha.

Lý Hy Khản nhìn Justin bằng ánh mắt dò xét, sau đó chép miệng:

"Chậc... Hóa ra nửa đêm cậu bắt tôi đến đây là để lấy thông tin về tỷ tỷ sao? Haizzza... Cậu nên bỏ đi, tỷ tỷ tôi sẽ không thích cậu đâu, hơn nữa cậu lại nhỏ tuổi hơn tỷ ấy"

"Nhỏ tuổi thì sao chứ? Tình yêu không phần biệt tuổi tác mà. Hơn nữa tôi còn chưa ra tay sao anh biết tỷ ấy sẽ không thích tôi chứ?" Justin ưỡn ngực ra vẻ lão luyện trong việc tán tỉnh, phải nói khi cậu ở Nhân giới có biết bao nhiêu cô gái vây quanh, dù còn rất trẻ nhưng lịch sử tình trường cũng kha khá. Từ trước tới giờ cậu chưa hứng thú với cô gái nào, nhưng khi vừa thấy Trình Tiêu, trái tim cậu lại thổn thức, giống như là tình yêu sét đánh, cậu thật sự muốn Trình Tiêu là của mình.

"Haizzzza, cậu còn non và xanh lắm, tốt nhất nên tránh xa tỷ tỷ của tôi ra" Lý Hy Khản thở dài, lắc đầu, anh cố cảnh báo Justin không nên đến gần Trình Tiêu. Tuy là tỷ tỷ họ hàng nhưng là anh đã chứng kiến rất nhiều người từng tán tỉnh Trình Tiêu, kết quả bị tỷ ấy đánh đến chạy không kịp.

Trình Tiêu tính tình rất khuôn phép, theo kiểu cổ điển, lại là Điện chủ của Thiên Sách điện nên cô không bao giờ tùy tiện. Việc gì cũng suy nghĩ thấu đáo trước sau, mẫu người mà cô thích cũng phải mẫu mực như vậy, tuyệt đối không tùy tiện, non nớt, cho nên Lý Hy Khản đặc biệt biết Trình Tiêu sẽ không để mắt đến Justin. Justin ngoài cái mã đẹp trai và mồm mép lanh lợi ra thì không có điểm nào khiến người ta chú ý hơn, nói không chừng mẫu người như Justin lại làm cho Trình Tiêu chán ghét hơn. Chính vì vậy, Lý Hy Khản vẫn là khuyên Justin từ bỏ ý định tán tỉnh Trình Tiêu đi.

Nhưng mà một kẻ hiếu thắng như Justin lại có thể nghe lời khuyên của người khác sao?

Haizzzzz... Đương nhiên là không rồi...

Lý Hy Khản sau khi đưa ra lời nhắc nhở thì liền rời khỏi phòng nhanh chóng, mặc cho Justin hết lời gọi lại, Justin hậm hực chậm chân

"Hừm, để rồi xem, Justin này chưa bao giờ biết thất bại là gì"

Mặc cho lời cảnh báo của Lý Hy Khản, Justin vẫn một mực vẽ ra một kế hoạch cưa cẩm Trình Tiêu trong đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net