Chap 36 - Chân Chính Thực Lực

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khuôn mặt của người kia khá quen thuộc khiến Dạ Tịch lập tức thu hồi lại nguyên khí phong.

"Vưu Trường Tĩnh" Dạ Tịch thốt lên

Vưu Trường Tĩnh thấy Dạ Tịch nhận ra mình thì liền quỳ xuống.

"Công chúa"

Linh Siêu nghe thấy liền từ trong không gian Linh thú đi ra, anh nhìn Vưu Trường Tĩnh dò xét một hồi mới lên tiếng:

"Ngươi sao lại xuất hiện ở đây?"

"Công chúa, người có phải muốn cứu Lập Nông?" Vưu Trường Tĩnh đi thẳng vào vấn đề

"Ngươi biết?" Dạ Tịch vô cùng ngạc nhiên

"Thần đoán, bởi vì thần cũng đang muốn đưa Lập Nông đi, chỉ là vẫn chưa có cách" Vưu Trường Tĩnh thở dài bất lực nói

"Trần Lập Nông tình hình thế nào?" Dạ Tịch lo lắng hỏi

"Không khả quan, từ sau khi công chúa rời đi, Trương Nghệ Hưng ngược đãi cậu ấy mấy ngày, vài ngày trước mới thả, nhưng là vẫn giam lỏng ở biệt thự, cũng không cho bác sĩ tới trị thương"

"Hắn nhẫn tâm như vậy" Dạ Tịch biểu tình vô cùng ngoài ý muốn, cô không ngờ dù là con trai trên danh nghĩa nhưng Trương Nghệ Hưng lại có thể nhẫn tâm như vậy. Có trời mới biết, lúc xảy ra chuyện kia xong, hắn đã ngược đãi Trần Lập Nông thành ra bộ dạng gì chứ.

Nghĩ đến đây, Dạ Tịch không tự chủ được mà nhìn vào ngôi biệt thự, cô thật muốn ngay lập tức xông vào tìm Trần Lập Nông.

"Ngươi không phải là người của Trương Nghệ Hưng sao?" Linh Siêu tính cảnh giác cao, anh không vội tin Vưu Trường Tĩnh mà trước hết dò xét

"Tôi không phải người của hắn, tôi chỉ là nhận ủy thác bằng mọi giá bảo vệ Trần Lập Nông an toàn" Vưu Trường Tĩnh vẫn quỳ, chắp tay cung kính trả lời

"Ủy thác?" Linh Siêu hỏi tiếp

"Là ủy thác của mẹ cậu ấy" Vưu Trường Tĩnh thật thà trả lời

"Trần Lập Nông không phải mồ côi sao?" Dạ Tịch ngạc nhiên hỏi, hoàn cảnh của Trần Lập Nông cô và Linh Siêu đã nghe Thái Minh Huy nói qua, nhưng chưa bao giờ nghe thấy tin gì về gia đình của anh cả. Điều này làn Dạ Tịch nổi lên nghi ngờ.

"Trần Lập Nông vốn có mẹ, nhưng bà ấy đã mất sau khi sinh, nên bà ấy ủy thác cho tôi bảo vệ cậu ấy. Chuyện này Lập Nông vẫn chưa biết."

"Làm sao tin được ngươi chứ?" Linh Siêu vẫn là không tin tưởng Vưu Trường Tĩnh.

"Công chúa, dù bây giờ người nghi ngờ cũng được, sự xuất hiện đường đột này hẳn khiến công chúa không an tâm, nhưng là cứu Trần Lập Nông phải nhanh chóng, thừa lúc Trương Nghệ Hưng không có ở đây, hãy cứu cậu ấy đi, Lập Nông bị thương khá nặng, không chữa trị sớm hẳn nguy hiểm đến tính mạng" Vưu Trường Tĩnh cúi đầu thành khẩn

Phải nói, bao nhiêu ngày qua anh nghĩ mọi cách để cứu Trần Lập Nông nhưng không được, kết giới mà Trương Nghệ Hưng lập ra không phải chỉ để chơi. Muốn ra ngoài bắt buộc phải phá kết giới, đối với Vưu Trường Tĩnh phá kết giới không phải khó, chỉ là phá xong kết giới thì mang theo Trần Lập Nông đang bị thương kia đi ra ngoài lại không phải chuyện dễ. Hơn nữa, Lâm Ngạn Tuấn hiện tại đang thủ ở ngoài cửa nha, cứ cho là vượt qua đám thủ hạ lâu la kia cũng không chắc đánh bại Lâm Ngạn Tuấn. Mà thuộc tính Hỏa của Lâm Ngạn Tuấn là khắc tinh của Vưu Trường Tĩnh.

Đang phân vân không biết làm sao, Vưu Trường Tĩnh tình cờ nhìn thấy Dạ Tịch, liền mạnh dạn tới nhờ vả.

Dạ Tịch nghe Vưu Trường Tĩnh nói về tình hình của Trần Lập Nông thì liền lo lắng, mà Linh Siêu lại một lần nữa chặn tâm tình của cô lại.

"Làm sao có thể tin tưởng được ngươi chứ? Ai biết ngươi có phải là do Trương Nghệ Hưng phái đến hay không?" Lời này của Linh Siêu là muốn nhắc nhở Dạ Tịch không nên giẫm vào vết xe đổ như việc của Lâm Ngạn Tuấn.

Nhưng là Dạ Tịch bình ổn không nổi, cô thật sự muốn nhìn thấy Trần Lập Nông, muốn xem tình trạng của anh bây giờ như thế nào. Cô liền gạt đi những lo lắng, dè dặt của Linh Siêu.

"Vưu Trường Tĩnh, nếu anh gạt tôi, tôi sẽ ngay lập tức giết anh" Dạ Tịch hiện tại liền đặt cược một cái giá thật lớn, một là có thể cứu được Trần Lập Nông, hai là ngay cả cô cũng khó bảo toàn. Cô mong rằng Vưu Trường Tĩnh không lừa mình.

"Tiểu Tịch..."

Linh Siêu ngạc nhiên hết cỡ, bởi từ trước đến nay Dạ Tịch chưa bao giờ đưa ra quyết định bốc đồng như vậy. Cô luôn giữ trạng lại trầm ổn, suy tính kĩ trước sau, được mất, nhưng lần này, lí do nào khiến cô không suy nghĩ đến hậu quả như vậy?

"Siêu ca ca, bây giờ không cứu người thì sẽ không còn cơ hội nào nữa, anh yên tâm, dù xảy ra chuyện gì, hôm nay chúng ta nhất định rời khỏi đây"

Dạ Tịch không biết lấy từ đâu ra tự tin như vậy, phải biết nếu Vưu Trường Tĩnh lừa cô thì hậu quả phải trả bằng chính tính mạng của cô nha. Mà cô nói như vậy chẳng qua là muốn làm Linh Siêu an tâm.

Nhưng là dù có phải trả bằng tính mạng, Dạ Tịch cũng muốn thử một lần, dốc toàn lực cứu Trần Lập Nông.

Lại nghĩ, nếu Dạ Tịch cảm thấy Vưu Trường Tĩnh có vấn đề cô liền tương kế tựu kế, giết Vưu Trường Tĩnh, sau đó dựa vào tốc độ của mình cứu lấy Trần Lập Nông rồi thoát khỏi Nhân giới.

36 kế, chạy là thượng sách nha.

Vưu Trường Tĩnh đang không biết làm thế nào để Linh Siêu tin tưởng mình, ai ngờ Dạ Tịch lại nói như vậy, anh vui mừng khôn xiết.

"Sẽ không phụ lòng người đâu, công chúa"

Vưu Trường Tĩnh khẽ cúi người tạ lễ, sau đó nhỏ giọng nói kế hoạch của mình cho Dạ Tịch cùng Linh Siêu nghe.

Dạ Tịch và Linh Siêu nghe xong liền gật đầu.

"Được, cứ tiến hành như vậy"

Dạ Tịch nói, sau đó cùng Linh Siêu tiến thẳng đến cổng biệt thự riêng của Trương Nghệ Hưng, mà theo lời Vưu Trường Tĩnh nói, Lâm Ngạn Tuấn đang trấn thủ ở nơi này.

Vưu Trường Tĩnh nhìn Dạ Tịch và Linh Siêu một hồi cũng tiến vào biệt thự theo cửa sau mà không ai biết.

Dạ Tịch hùng hổ vận một cái nội công thả ra khí tức làm chấn động tới toàn bộ thủ vệ bên trong biệt thự. Phải biết mỗi pháp sư đều mang trong người một cỗ khí tức, thường ngày là họ đều tự ẩn khi tức này đi để người khác không nhìn ra được thực lực chân chính của mình. Cũng có những pháp sư cường đại, họ tự tin về sức mạnh của mình nên không thèm giấu giếm, để người khác tự cảm nhận mà run sợ.

Dạ Tịch thường ngày là ẩn đi đến mức thấp nhất khí tức của mình, mà bây giờ cô lại thả toàn bộ ra, đây có nghĩa là chân chính nhắm vào người trong biệt thự mà khiêu chiến. Mà người trong biệt thự kia chính là Lâm Ngạn Tuấn - tay chân thân tín của Trương Nghệ Hưng.

Lâm Ngạn Tuấn đang trên tầng thượng biệt thự nhâm nhi cà phê rất nhanh thì cảm nhận được. Anh nhanh chóng đi đến lan can, đưa mắt nhìn xuống. Mà Dạ Tịch đứng ngay trước cổng lớn của biệt thự, cô khoanh tay cực kì thong thả chờ người xuất hiện, Lâm Ngạn Tuấn ngạc nhiên hết cỡ khi thấy Dạ Tịch nhanh như vậy đã quay lại, mà đáng sợ hơn cả là cỗ khí tức cường đại toát ra từ người cô.

Lần trước là do cô bị phong ấn pháp lực nên anh mới có thể tự tung tự tác, còn bây giờ, kết quả không đoán cũng có thể biết được.

Lâm Ngạn Tuấn trong lòng thầm sợ run, một mặt triệu hồi Hỏa Vũ Phượng Hoàng phi thân từ trên sân thượng xuống, mặt khác sai người đi báo cáo với Trương Nghệ Hưng. Anh mong rằng Trương Nghệ Hưng sẽ trở lại kịp trước khi quá muộn.

Đám bảo vệ của biệt thự tay cầm súng chĩa về phía Dạ Tịch, khoảng hơn trăm người nhanh chóng đổ ra sân, tuy tất cả đều là người Nhân giới nhưng đã được Trương Nghệ Hưng cấy gen của người Linh giới vào, cấp bậc sức mạnh đều là Ngũ tinh. Linh Siêu thông qua hơi thở và khí tức của bọn họ đã sớm báo với Dạ Tịch ngay từ lúc xuất hiện.

"Dạ Tịch Công chúa, người đã trở lại" Lâm Ngạn Tuấn đứng trên lưng Hỏa Vũ Phượng Hoàng lơ lửng trên không, tay chắp lại ra vẻ kính cẩn hành lễ với Dạ Tịch một cái, nhưng trong ánh mắt lại tỏ ra muôn phần khinh nhường

"Cái hành lễ này của ngươi ta nhận không nổi, vả lại ngươi cũng không phải là người Linh giới nữa, không cần hành lễ" Dạ Tịch ở dưới đất ngước nhìn Lâm Ngạn Tuấn, sát khí tỏa ra đùng đùng, mấy tên bảo vệ xung quanh không rét mà run

Lâm Ngạn Tuấn nghe Dạ Tịch vạch trần mình như thế thì ngay lập tức phẩy tay, hắn đứng thẳng người, bộ dáng cao ngạo hết sức.

"Công chúa ơi là công chúa, ta cũng không ngờ người nhanh như vậy đã lấy lại pháp lực, xem ra thứ thuốc kia của ta cần phải điều chỉnh lại một chút" Lâm Ngạn Tuấn nói, giọng nói chứa muôn vàn sự mỉa mai và châm chọc, hắn là đang nhắc lại lần giao chiến trước Dạ Tịch chỉ có thể nhu nhược nhờ đến sự giúp đỡ của Trần Lập Nông, để rồi cuối cùng cũng suýt không thoát được nếu không có sự xuất hiện của Thanh Long thần thú. Mà lần đó, Phạm Băng Băng cũng đã hi sinh.

Dạ Tịch nghe ra ẩn ý của Lâm Ngạn Tuấn, tâm càng trỗi dậy sự tức giận. Cô nhớ đến Băng tỷ trước lúc chết, tay dần nắm thành đấm.

"Tiểu Tịch..."

Linh Siêu đứng cạnh thấp giọng nói, tay anh đưa ra nắm lấy tay cô, anh không muốn Dạ Tịch bị khích tướng. Phải nói Dạ Tịch trước giờ luôn duy trì trạng thái bình ổn, nhưng từ khi đến Nhân giới, cô lại thay đổi khá nhiều, rất dễ bị chi phối bởi người khác.

Vốn dĩ Dạ Tịch chỉ là muốn kéo dài thời gian, phân tán sự chú ý của Lâm Ngạn Tuấn để Vưu Trường Tĩnh cứu Trần Lập Nông ra, nhưng khẩu khí của Lâm Ngạn Tuấn thật sự làm cô tức giận, lại nhớ đến sự hy sinh của Băng tỷ, Dạ Tịch đột nhiên nảy ra một ý định.

Chính là... Trả thù.

Đã là cầm chân Lâm Ngạn Tuấn chi bằng giết luôn hắn, khiến Trương Nghệ Hưng mất đi một cánh tay đắc lực nha.

Dạ Tịch nghĩ đoạn, khóe môi bỗng nhếch lên, cười tà ác.

"Lâm Ngạn Tuấn, chính vì ngươi đã ban cho ta đặc ân sử dụng thứ thuốc đó cho nên hôm nay ta đặc đến tìm ngươi, đáp lại ngươi một đặc ân" Dạ Tịch vừa nói vừa lấy từ nạp giới ra Phong Ảnh, đây chính là thanh kiếm tượng trưng cho cô, thế gian này, Phong Ảnh kiếm chỉ có mỗi mình cô sử dụng

Lâm Ngạn Tuấn trong lòng liền hẫng đi một nhịp, hắn ngàn vạn lần không ngờ hôm nay Dạ Tịch đích thân đến tìm hắn trả 'đặc ân'.

"Dạ Tịch công chúa, ngươi nhân lúc ông chủ ra ngoài muốn ám hại ta?" Lâm Ngạn Tuấn sợ đến giậm chân

"Giết ngươi giữa bao nhiêu con mắt thế này mà gọi là ám hại sao? Ta là đường đường chính chính giết ngươi" Dạ Tịch chĩa kiếm thẳng về phía Lâm Ngạn Tuấn, sát khí tỏa ra gấp bội

Linh Siêu đứng bên cạnh cũng sợ, đây là lần đầu tiên anh thấy Dạ Tịch ở trạng thái kia.

Trạng thái muốn giết người.

"Truyền nhân của Bạch Long thần thú mà lại đi giết một kẻ như ta, không tự nực cười sao?" Lâm Ngạn Tuấn hết sức khẩn trương, mong mỏi câu giờ từng giây từng phút chờ Trương Nghệ Hưng trở lại, nhưng là anh vẫn chưa hề thấy bóng dáng của hắn.

"Lâm Ngạn Tuấn, ngươi sợ? Lại nói, ta muốn đánh chó còn phải nhìn mặt chủ sao? Lâm Ngạn Tuấn, nợ máu thì trả bằng máu đi"

Dứt lời, Dạ Tịch lăm lăm trong tay Phong Ảnh kiếm lao tới, cô nhảy vọt lên chỗ Lâm Ngạn Tuấn, tốc độ xé gió kinh người, Lâm Ngạn Tuấn không dám lãnh đạm, hắn liến tiến vào trạng thái chiến đấu, gấp gáp rút ra Hỏa kiếm, trực tiếp nghênh chiến.

Trương Nghệ Hưng không xuất hiện hắn chỉ có thể tiếp chiêu Dạ Tịch, dốc toàn lực đánh trả.

2 thanh Phong Hỏa kiếm chạm vào nhau phát ra chấn động kinh người, đám bảo vệ kia đã tự động dời ra xa từ lúc nào, thế mà vẫn bị chấn động kia làm cho ngã vật vã ra đất, ngực đau đến không ngồi dậy được.

Trời mới biết Dạ Tịch chiêu vừa rồi là dùng bao nhiêu phần công lực, có lẽ đến 5 phần công lực đi, mới có thể gây ra chấn động mạnh như vậy. Cùng lúc hạ hơn 100 tên sức mạnh bậc Ngũ tinh.

Một cú chạm kiếm, Dạ Tịch lộn người về phía sau, Linh Siêu đã hóa thành Bạch Long, vừa vặn để Dạ Tịch đáp xuống, cô chễm chệ đứng trên đầu Bạch Long, phong thái điệu nghệ vô cùng. Chiêu vừa rồi chỉ mới dùng 3 phần sức mạnh.

Phải, chỉ mới 3 phần.

Lâm Ngạn Tuấn vừa rồi dùng toàn lực đáp trả, kết quả bị đẩy lùi về sau mấy bước, hai tay run rẩy, hắn phải cố gắng lắm mới có thể cầm chắc thanh kiếm sau chiêu vừa rồi.

Dạ Tịch nhìn bộ dạng khổ sở của Lâm Ngạn Tuấn suýt chút nữa bật cười. Hắn biết sẽ không đấu lại cô nhưng vẫn cố gắng như vậy, có lẽ là muốn chờ viện binh.

Hừm, Dạ Tịch nhất định sẽ không để Lâm Ngạn Tuấn chạy thoát, đề phòng Trương Nghệ Hưng quay lại, cô phải đánh nhanh thắng nhanh.

Dạ Tịch một lần nữa lao lên, Phong Ảnh kiếm lăm lăm kèm theo luồng khí phong cường đại, nhằm chính diện Lâm Ngạn Tuấn mà đánh tới. Lâm Ngạn Tuấn sợ, hắn chẳng dám trực diện tiếp chiêu mà là né tránh, mặt khác dùng Hỏa Vũ Phượng Hoàng phát ra từng đợt lửa tấn công Dạ Tịch. Nhưng là lửa không chạm vào được Dạ Tịch, xung quanh cô được bao bọc bởi gió, lửa vừa tới lại bị hất ngược, Hỏa công thiên cấp căn bản không khiến cô nhíu mày. Mà một chiêu kia của Dạ Tịch đánh xuống, lập tức ngôi biệt thự xa hoa của Trương Nghệ Hưng biến thành một đống đổ nát.

Lâm Ngạn Tuấn nên cảm thấy may mắn khi vừa rồi không tiếp chiêu, nếu không... có phải hắn cũng nằm trên đống đổ nát kia.

Còn chưa kịp định thần, một kiếm nữa của Dạ Tịch lại vung tới, Lâm Ngạn Tuấn còn nuốn né tránh nhưng lại không kịp, kết quả lãnh một vết chém ngay chính giữa phần bụng. Chưa hết, Dạ Tịch còn bồi thêm một nhát kiếm khác ở tay, rồi thêm cú đá nhằm vào lưng khiến Lâm Ngạn Tuấn mất thăng bằng ngã khỏi lưng Hỏa Vũ Phượng Hoàng, Hỏa Vũ Phượng Hoàng chấn kinh, nó lao xuống định đỡ lấy hắn, ai ngờ Bạch Long còn dùng đuôi quất vào Hỏa Vũ Phượng Hoàng, cả Lâm Ngạn Tuấn cùng Hỏa Vũ Phượng Hoàng không hẹn mà cùng rơi xuống đất.

Trước khi để Lâm Ngạn Tuấn tiếp đất, Dạ Tịch cầm kiếm, dùng hai ngón tay, vuốt theo lưỡi kiếm, nhắm mắt, tập trung tinh thần, trong đầu niệm một câu thần chú, khi hai ngón tay vuốt đến mũi kiếm, Dạ Tịch liền hô một chữ 'Phong', đồng thời mở mắt. Chẳng ai biết chuyện gì xảy ra, chỉ thấy Lâm Ngạn Tuấn rên lên đau đớn, nhìn kĩ thì hắn đã nằm dưới đất, người chi chít vết cứa ngoài da, quần áo rách rưới, không còn nguyên vẹn. Chiêu này của Dạ Tịch chính là dùng gió vô hình biến thành những con dao, thi nhau hành hạ Lâm Ngạn Tuấn. Cô xuống một chiêu này thật sự rất ác độc nha.

Hỏa Vũ Phượng Hoàng lồm cồm bò dậy, định đỡ Lâm Ngạn Tuấn thì lập tức bị Bạch Long Linh Siêu phát thẳng một cỗ khí tức khiến nó sợ lông dựng đứng cả lên, nó nhìn Bạch Long rồi nhìn Dạ Tịch, không nói không rằng liền chạy vào không gian Linh thú, nó có lẽ là quá sợ hãi rồi đi.

Lâm Ngạn Tuấn lúc chưa giáp chiến nên chưa biết thực lực của thần long mạnh đến mức nào, lúc giao chiến rồi thì hắn lại cảm thấy vô cùng hối hận.

Phải nói, Dạ Tịch là truyền nhân của Bạch Long, thuộc tính Phong (gió), thuộc tính này là thuộc tính trung hòa không có khắc tinh. Nếu thuộc tính Băng khắc tinh là Hỏa (lửa), thuộc tính Hỏa khắc tinh là thuộc tính Thủy (nước), thuộc tính Lôi cũng là khắc tinh của thuộc tính Thủy hay thuộc tính Thủy là khắc tinh của thuộc tính Thổ (đất). Cả Lôi, Hỏa, Băng và Thổ đều là nhưng thuộc tính có khắc tinh, nhưng thuộc tính Phong lại không như vậy, nó không chịu sự chi phối của bất cứ thuộc tính nào.

Là truyền nhân của Bạch Long thực lực đã mạnh, mà luyện tập được tới tốc độ ra chiêu như Dạ Tịch lại càng khiến người ta khiếp sợ. Thuộc tính Phong là thuộc tính thiên về tốc độ, cả tấn công hay phòng thủ đều ở mức trung bình, nhưng Dạ Tịch có thể trung hòa được tốc độ với tấn công và phòng thủ biến nó thành thế mạnh, điều này chẳng mấy ai có thể làm được. Ngay cả Diệp Tử - truyền nhân đời trước của Bạch Long còn chưa thể luyện ra đến mức biến thái như vậy thì tại sao Dạ Tịch lại có thể, Dạ Tịch năm nay chỉ mới 18 tuổi mà thôi.

Nhưng...

Có lẽ tất cả mọi người đều nghĩ Dạ Tịch năm nay chỉ 18 tuổi...

Mà...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net