Chap 4 - Ta tin tưởng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rất nhanh thì đến sáng mai...

Bộ 3 Linh Siêu, Dạ Tịch, Mẫn Nhi cùng lần theo địa chỉ mà đến chỗ người tên Vương Gia Nhĩ.

Bên trong căn nhà gỗ cũ kĩ, Vương Gia Nhĩ ngồi xếp bằng bên chiếc bàn nhỏ, trên bàn có một quả pha lê trong suốt, mắt nhắm nghiền, không khí có phần âm u lạ thường. Nhìn hắn như một thầy đồng, bí bí ẩn ẩn, Dạ Tịch bước lên trước, ngồi xuống phía đối diện. Vương Gia Nhĩ chậm rãi mở mắt, hắn nhìn cô rồi nhìn Mẫn Nhi, sau đó mới đến Linh Siêu. Hắn biết Linh Siêu chính là Bạch Long, vì thế người đi cùng Bạch Long tất nhiên là Dạ Tịch công chúa. Đột nhiên, hắn bất ngờ đứng dậy, hành lễ với Dạ Tịch theo nghi thức của Linh giới, hành động của hắn như vậy khiến Dạ Tịch có chút giật mình, cô cũng đứng dậy theo.

"Thần bái kiến Dạ Tịch công chúa" Vương Gia Nhĩ lên tiếng

"Miễn lễ đi" Dạ Tịch thanh âm không nặng cũng không nhẹ mà đáp

"Lão Nhĩ, mấy năm nay thu thập có gì tiến triển?"

Linh Siêu mở miệng hỏi, Vương Gia Nhĩ là được Dạ đế giao trọng trách ẩn mình ở Nhân giới tìm kiếm những người dân Linh giới còn lại, nhanh chóng mang họ về Linh giới. Tuy nhiên Vương Gia Nhĩ cũng không phải có thể chạy đi chạy lại giữa Nhân giới và Linh giới. Hắn chỉ là theo định kì mới gửi thư bẩm báo. Vừa hay đến hôm nay là định kì. Linh Siêu cũng có gặp qua hắn mấy lần, tuy nhiên cũng không chú ý đến hắn.

"Thật không dám giấu, gần 50 năm qua ta cũng nỗ lực tìm kiếm, tuy nhiên..." Vương Gia Nhĩ hơi thở có chút bất lực, hắn đã ẩn mình lâu như vậy, nhưng là vẫn chưa tìm được hết, đại lục Bình Minh này quá lớn, hắn cũng không phải 3 đầu 6 tay, nhân lực của hắn cũng có hạn. Vả lại sau trận chiến năm đó những người Linh giới còn sống ở Nhân giới có lẽ càng ẩn mình sâu hơn, khó mà tìm kiếm.

"Hiện tại đã có bao nhiêu người?" Dạ Tịch trực tiếp đi vào vấn đề

"Đợt này có 20 người tất cả"

50 năm qua, Vương Gia Nhĩ không ngừng tìm kiếm, tuy nhiên trung bình 10 năm thì chỉ tìm được 100 người. Nhưng những năm gần đây lại không tìm được người, mà hiện tại là năm thứ 8 của định kì, lần này chỉ tìm được 20 người. Theo ước tính, những người dân Linh giới định cư ở Nhân giới trong khoảng 1000 người. Thời gian vừa qua đã tìm được 400 người và đưa về Linh giới, thêm 20 người hiện tại vẫn chưa được một nửa số lượng, vậy còn hơn 500 người nữa. Tịch Dao nhíu tâm mi suy nghĩ, nếu có thể chiếu cáo thiên hạ để tìm thì hay biết mấy, tuy nhiên nếu làm thế thì sẽ bị lũ người Nhân giới chú ý.

"Nhân giới 5 năm trở lại đây đã bắt đầu nghiên cứu người Linh giới, chúng nghiên cứu và cấy gen vào cơ thể người Nhân giới khiến họ có khả năng chiến đấu như chúng ta, tuy nhiên lại không có Linh thú" Vương Gia Nhĩ ôn tồn nói, đây là những thứ hắn điều tra được

"Không có linh thú thì hẳn là chúng sẽ yếu hơn chúng ta?" Mẫn Nhi mắt ánh lên chút hi vọng

"Điều này không hẳn, chúng tuy không có linh thú nhưng lại có các loại vũ khí tấn công hiện đại, lại có cơ sở chế tạo vũ khí đặc biệt để áp chế chúng ta, và còn... Trung tâm nghiên cứu cơ thể các pháp sư của Linh giới" Vương Gia Nhĩ lại tiếp tục

"Bọn hắn vẫn chưa từ bỏ? Tứ thần đã hi sinh như vậy bọn chúng vẫn không rời bỏ được lòng tham" Linh Siêu tức giận, tay nắm lại thành quyền, anh hồi ức lại trận chiến năm đó, khốc liệt, tàn nhẫn. Anh vẫn không quên được cách mà chủ nhân và những vị Thần long hi sinh, nghĩ đến là lửa giận lại lên đến đỉnh đầu.

Nhìn thấy biểu tình của Linh Siêu, Dạ Tịch cũng có thể hiểu, cô ở với anh lâu như vậy, có nhiều thứ không cần nói cũng biết rõ. Cô khẽ nắm lấy tay anh.

"Siêu, chúng ta sẽ trả lại cho họ những thứ đó, nhất định"

Linh Siêu nghe cô nói, tâm tình cũng dần áp xuống, anh biết hiện tại việc đứng dậy phản công là không có phần trăm chiến thắng, nếu bốc đồng, Linh giới sẽ mất cả chì lẫn chài, mất đi tất cả những thứ họ chuẩn bị bao nhiêu năm qua. Hơn nữa, có thể anh sẽ một lần nữa mất đi chủ nhân của mình. Bằng mọi giá Tiểu Tịch của anh không thể chết.

Khẽ nhẹ cười ôn hòa, Linh Siêu quay sang Vương Gia Nhĩ.

"Những người kia hiện tại ở đâu?"

"Ta sẽ đưa mọi người đi, mời hướng này..."

Vương Gia Nhĩ kính cẩn cúi người, hắn đi xuống dưới tầng hầm, Linh Siêu, Dạ Tịch, Mẫn Nhi cũng đi theo. Con đường hầm thông từ ngôi nhà gỗ ra đến một ngôi làng phía bìa rừng, đoạn đường đi khá dài, ước chừng 5km.

Ngôi làng tồn tại dưới hình thức một ngôi làng cổ từ thời xưa nên ít ai để ý đến. Mọi người dân trong làng đang sinh hoạt như thường ngày bỗng dừng  tất cả hoạt động, bọn họ đưa ánh mắt dò xét những người đang cùng Vương Gia Nhĩ đi đến. Hoảng sợ có, nghi ngờ có, lo lắng có... Dạ Tịch cũng có phần hiểu được cảm xúc của họ, dù trận chiến kia đã qua nhưng tổn thất tinh thần vẫn còn in sâu trong tiềm thức.

Vương Gia Nhĩ dường như cũng nhận ra loại cảm xúc kia liền nhanh miệng lên tiếng.

"Đây là Dạ Tịch - công chúa của Linh giới chúng ta"

Bọn họ thời gian qua cũng nghe tới Linh giới đã có chuyển biến mới, Dạ hậu sinh hạ truyền nhân của Bạch Long, đó chính là công chúa Dạ Tịch. Ánh mắt từ lo lắng nghi ngờ chuyển sang vui mừng rồi lại cung kính, tất cả không hẹn mà quỳ rạp xuống hành lễ. Bọn họ cuối cùng cũng đợi được người có thể dẫn dắt Linh giới lấy lại công bằng. Trong phút chốc có một loại cảm xúc không tả rõ, chỉ biết rằng hy vọng của tất cả bọn họ đều đặt hết lên người vị công chúa kia. Hy vọng cùng hy vọng.

"Tất cả đứng lên đi, ta biết mọi người bao nhiêu năm qua đã chịu nhiều khổ cực, lần này ta đã đến, ta sẽ không để mọi người chịu thiệt"

Dạ Tịch toát ra phong thái của một vị công chúa, một vị lãnh đạo tôn kính, mà chỉ cần nhìn thấy phong thái này thì tất cả đều nhất mực yên tâm và trung thành.

"Việc cấp bách bây giờ ta muốn làm là nhanh chóng tìm kiếm được người dân của chúng ta ở Nhân giới này, mặt khác ta còn muốn điều tra lũ người Nhân giới kia đang có kế hoạch gì?"

Dạ Tịch dõng dạc nói, đám người trước mặt bỗng bàn tán xôn xao, việc tìm kiếm kia gần đây bị chậm lại vậy hiện tại làm thế nào mà muốn nhanh được.

"Dĩ nhiên ta sẽ tự làm những việc này, nhưng nếu mọi người có nghe ngóng được tin tức gì thì lập tức báo cho ta. Hiện tại ra cần một người có thể đưa tin giữa ta và mọi người, đề phòng có việc bấc trắc"

Lời này vừa ra, trong đám đông liền ồn ào thêm một hồi, sau đó có người xung phong tiến đến, đó là một thiếu niên có khuôn mặt khá baby, da trắng, đôi má phúng phính khiến cho người tiếp xúc có cảm giác muốn cưng chiều.

Linh Siêu nhìn thấy hắn mắt bỗng mở to, anh đã gặp hắn, mới hôm qua thôi, hắn chính là cái tên định giở trò móc túi đối với Dạ Tịch đây mà. Linh Siêu đột nhiên tiến đến nắm lấy cổ áo hắn, mà mọi người xung quanh thì vô cùng bất ngờ. Dạ Tịch cũng không ngoại lệ.

"Tôi là Lý Quyền Triết, tôi muốn đảm nhận nhiệm vụ này" Hắn mặc hành động của Linh Siêu, mắt hướng về Dạ Tịch mà nói

"Là cậu?" Linh Siêu đầu tiên cũng khá bất ngờ khi nhận ra Lý Quyền Triết, tuy nhiên ngay sau đó anh lại đâm ra tức giận. Ở Nhân giới bao nhiêu năm qua, cậu ta lại học theo thói xấu của Nhân giới mà đi móc túi, với tự tôn của người Linh giới, anh không thể chấp nhận chuyện này.

"Siêu, có chuyện gì vậy?" Dạ Tịch khó hiểu nhìn Linh Siêu cùng Lý Quyền Triết

"Hắn là kẻ hôm qua định giở trò móc túi với em đấy" Linh Siêu lãnh đạm trả lời

Tất cả mọi người chứng kiến đều đồng loạt há hốc, người dân Linh giới không bao giờ làm mấy chuyện thất đức và tiểu nhân như thế này, nghe Linh Siêu nói mọi người cũng có phần khinh bỉ nhìn Lý Quyền Triết. Mà Quyền Triết lại bỏ ngoài tai những lời nói kia, mắt vẫn hướng về Dạ Tịch, khẩn thiết, hắn quỳ xuống, tôn kính chắp tay.

Dạ Tịch bỗng mỉm cười tiến lại gần Lý Quyền Triết, cô nhẹ can ngăn Linh Siêu.

"Cậu là pháp sư thuộc tính phong đúng không? Việc này giao cho cậu thì tôi yên tâm rồi"

Quyết định nhanh chóng của Dạ Tịch khiến nhiều người không tiêu hóa kịp, cứ ngỡ cô sẽ tặng cho Quyền Triết một cú đấm cơ.

"Tiểu Tịch..."

"Công chúa..." Vương Gia Nhĩ lên tiếng, hắn nghĩ rằng vì Dạ Tịch vừa mới đến sợ rằng nhiều người không phục cô nên cô mới phóng kháng không định tội mà còn giao việc cho hắn nên mới có ý nhắc nhở. Đối với người dân Linh giới thì Hoàng tộc có thể không tin tưởng nhưng chủ nhân của Thần long lại là tin tưởng tuyệt đối. Họ không nghi ngờ vị thần mà họ tôn thờ.

Nhưng ai biết được Dạ Tịch lại không nghĩ như hắn. Cô chỉ là nhận ra tên Lý Quyền Triết này sẽ rất được việc, việc ngày hôm qua cô xém bị móc túi cô căn bản không hề nhận ra, cô cũng không để bụng mà điều làm cô chú ý hơn là Linh Siêu đã phát hiện và đuổi theo Quyền Triết nhưng phải mất một lúc sau mới quay về, điều này chứng minh Linh Siêu - Thần thú cao cấp của thuộc tính phong cũng có chút chậm chạp khi đuổi bắt Lý Quyền Triết đi. Cứ cho là trên đường nhiều người gây cản trở khiến Linh Siêu không phát huy hết được khả năng thì Lý Quyền Triết cũng thuận lợi là do thông thuộc đường đi. Nói cho cùng, việc đưa tin giữa cô và 20 người dân Linh giới ở đây giao cho Lý Quyền Triết là thích hợp nhất. Ở thời điểm cần nhân tài chúng ta phải đặt cược, dù tỉ lệ 1% cũng phải thử.

"Biết quay về đúng đường thì ta sẽ tiếp nhận bất kể là ai. Việc này cứ quyết định vậy đi, ta còn có việc. Lý Quyền Triết, ta tin tưởng ngươi"

Dạ Tịch cười nhẹ rồi khẽ cúi người như chào rồi quay bước đi, Linh Siêu cùng Vương Gia Nhĩ dặn dò mọi người một số chuyện rồi cũng theo gót cô. Mà Lý Quyền Triết cũng ngơ ra một hồi, cậu không nghĩ là mĩnh được nhận nhiệm vụ nhanh như vậy. Việc móc túi kia cậu chỉ là muốn lấy trộm một ít của những người giàu có chia cho những đứa trẻ ở trại mồ côi, cậu cũng là trẻ mồ côi nên hiểu được tâm tình của bọn trẻ, luôn muốn được quan tâm. Hôm đó tình cờ nhìn thấy Dạ Tịch cùng Linh Siêu trên đường, nhìn bề ngoài cậu liền tưởng họ là thiếu gia, thiên kim con nhà giàu nên mới có ý định trộm. Nhưng ai ngờ đâu lại bị Linh Siêu tẩn cho một trận, cậu trước giờ luôn tự hào với tốc độ của mình cho tới hôm qua.

Đến hôm nay, khi biết Dạ Tịch và Linh Siêu là người của Hoàng tộc Linh giới, lại thấy phong thái uy nghi của Dạ Tịch, cậu thật mê mẩn không thôi. Nghe nói đến công cuộc tìm kiếm giải cứu người Linh giới, với mong muốn góp sức lực của mình đối với Linh giới, Lý Quyền Triết liền tự mình ứng cử mặc dù biết Linh Siêu sẽ ngăn cản. Cứ nghĩ sẽ không nhận được sự tín nhiệm từ Dạ Tịch nhưng nào ngờ cô lại nói tin tưởng cậu, điều này làm Lý Quyền Triết sướng rơn. Mong muốn của cậu là làm điều có ích cho Linh giới, cho nên khi Dạ Tịch đã nói tin tưởng thì cậu nhất định sẽ tận sức.

Trở về đến ngôi nhà gỗ thì Dạ Tịch mới mở miệng nói:

"Lão Nhĩ, ta chỉ là trân trọng tài năng của Quyền Triết, hắn có thể giúp được chúng ta, ở đây là Nhân giới, không nên quá quan trọng tiểu tiết, thứ chúng ta thiếu bây giờ là nhân lực. Trước hết hãy triệu tập pháp sư thuộc tính phong để họ thực hiện công tác tình báo, tìm tất cả những con dân Linh giới mau chóng đưa họ trở về. Còn ta cùng Linh Siêu sẽ tìm hiểu về nhà máy nghiên cứu của lũ người Nhân giới"

"Ta đã hiểu thưa công chúa"

Vương Gia Nhĩ cuối cùng cũng hiểu hành động của Dạ Tịch, trong lòng thầm thán phục, cô còn trẻ lại chưa có trải qua chuyện gì nhưng suy nghĩ lại sắc bén như thế khiến một lão thâm niên như hắn cũng không thể nào so bì. Xem ra Linh giới lần này sẽ được cứu.

Khi nhóm người Dạ Tịch về đến nhà thì trời đã xẩm tối, Mẫn Nhi lại đi chuẩn bị thức ăn. Về Mẫn Nhi, cô gái này là người hầu cận cùng lớn lên với Dạ Tịch, không quá xinh, sở hữu một tính cách đơn giản, nấu ăn rất ngon, lại biết cách ăn nói, ưu điểm lớn nhất của cô là biết rất nhiều thứ mà người khác không biết. Nói cách khác, Mẫn Nhi như một cuốn sách bách khoa toàn thư. Chính vì ưu điểm này nên cô liền được Dạ đế trọng dụng cho đi theo hộ tống công chúa.

Sau bữa ăn vô cùng ngon miệng, Dạ Tịch leo lên giường nằm, trong lòng cô vẫn đang suy nghĩ bước tiếp theo nên làm gì...

Nếu ở Nhân giới quá lâu tung tích chắc chắn sẽ bị lộ ra, vì thế cô cần có một thân phận để đi lại dễ dàng hơn. Mà điều này Mẫn Nhi và Vương Gia Nhĩ đã lo liệu cho cô.

Em họ của Lâm Ngạn Tuấn (một thân tín của Vương Gia Nhĩ) - Lâm Tịch Dao là thân phận giả mà họ đã chuẩn bị. Thiết nghĩ Dạ Tịch phải ở lại đây dài dài để cùng tìm kiếm người dân Linh giới, mặt khác còn phải tìm tung tích của Tứ thần.

Dạ Tịch ban đầu không nghĩ đến việc tìm kiếm Tứ thần lại khó khăn như vậy. Cô sở hữu Linh thủ thuật, phép thuật cảm nhận khí tức của Thần long, tuy nhiên khi đến Nhân giới, cô lại không sử dụng được, khí tức con người cùng sóng điện quá hỗn loạn, Dạ Tịch căn bản là bất lực. Chính vì thế, cô đã nghĩ ra một phương án khác, nhanh chóng đưa người dân về Linh giới, ở đó không có sóng điện từ cao, cũng không có khí tức con người có lẽ sẽ dễ bề tìm ra Thần long hơn.

Biết tin đám người Nhân giới đang nghiên cứu gen trội của pháp sư Linh giới, Dạ Tịch càng sốt sắng hơn, càng muốn nhanh chóng tìm và đưa người dân Linh giới về sớm hơn để họ không phải chịu khổ sở hay đau đớn thêm nữa.

Trước mắt, phải dốc toàn lực để tìm kiếm người dân Linh giới trước.

Đó là ưu tiên hàng đầu.

Mong rằng sẽ kịp quy tụ thần long trước khi tai họa mà Thánh Long Thạch tiên đoán giáng xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net