Chap 44 - TƯ DUY

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mất hơn mươi phút để lên đến đỉnh núi, Dạ Tịch cùng Trần Lập Nông đáp xuống một mỏm đá lớn. Đây là đỉnh núi cho nên gió có hơi mạnh một chút, Trần Lập Nông chật vật giữ thăng bằng, đoạn anh mò mẫm về phía vách đá như tìm thứ gì đó. Dạ Tịch đứng một bên chau mày nhìn, cô đương nhiên biết anh muốn làm gì, anh là đang tìm Hoàng đằng nha, Hoàng đằng mọc ở nơi cao, không khí loãng, đặc biệt là nơi có nhiều gió, ở nơi vách đá này chắc chắn sẽ có. Nhưng điều làm cô lo lắng hơn cả là sự an toàn của anh, nhìn một bộ dáng chật vật kia khiến mi tâm của cô không thể nào dãn ra được. Nhất cử nhất động của anh đều được cô thu vào tầm mắt.

Trần Lập Nông vốn là Pháp sư thuộc tính Hỏa bậc thất tinh, về thuộc tính Lôi của anh thì Dạ Tịch không rõ đang nằm ở bậc nào, đoán không chừng cũng nằm từ bậc thất tinh trở lên đi, nhưng nếu là bậc thất tinh thì bộ dạng cũng không thể chật vật như vậy nha, nguyên nhân là do Trần Lập Nông chưa bao giờ đối đầu với hoàn cảnh khắc nghiệt, chưa thực chiến nhiều nên mới như thế. Vả lại, anh còn không có linh thú, cho nên phần nhiều sức mạnh bị hạn chế.

Trần Lập Nông bây giờ đang cố bám trụ trên mỏm đá bên kia, không ngoài dự đoán của Dạ Tịch, anh thật sự trụ không nổi.

Hoàng đằng nằm ngay mặt dưới của vách đá, Trần Lập Nông nằm úp trên mỏm đá, vươn tay cố hết sức hái, chỉ là Hoàng đằng nằm ở ngoài tầm tay với của anh, cho nên anh phải cố trườn người tới để vươn tay dài ra thêm, kết quả khi vừa chạm đến được Hoàng đằng thì cũng là lúc một ngọn gió mạnh thổi tới khiến anh mất thăng bằng, rơi khỏi mỏm đá.

Cũng may Dạ Tịch đã lường trước được, cô nhanh chóng lướt tới, đỡ lấy anh, đưa anh vào khu vực an toàn.

"Không sợ chết sao?" Dạ Tịch nhíu mày hỏi

"Tôi biết em sẽ không để tôi chết mà" Trần Lập Nông cười ngốc

"Hừm"

Dạ Tịch thở hắt một cái một cái, bỏ mặc Trần Lập Nông đứng đó, một mình nhảy khỏi mỏm đá, tay chắp sau lưng, lững thững đi về hướng những cây cổ thụ to lớn. Trần Lập Nông sau một hồi cười ngốc xong cũng ba chân bốn cẳng chạy theo sau.

Hoàng Liên phiến và Sâm Vũ điệp rất nhanh được Trần Lập Nông tìm thấy, lúc này bọn họ đã hoàn thành xong phân nửa các vị thuốc trong danh sách kia. Dạ Tịch đưa Trần Lập Nông trở về nơi ban đầu để anh hái nốt số thảo dược còn lại rồi một mạch trở lại Hoàng cung.

Âu Dương Tĩnh có chút ngạc nhiên vì Trần Lập Nông trở về sớm hơn dự kiến. Phải biết Dạ Tịch khi xưa cũng mất một ngày để tìm hết số thảo dược kia, mà Trần Lập Nông bây giờ mới hơn nửa ngày đã trở lại. Ông thật không tin nổi nha.

Dạ Tịch đột nhiên xuất hiện phía sau lưng Trần Lập Nông làm Âu Dương Tĩnh bớt đi phần nào sự ngạc nhiên. Ông nghĩ đoạn, là vì Dạ Tịch giúp đỡ nên Trần Lập Nông mới có thể hoàn thành sớm như vậy. Ông còn đang thầm trách Dạ Tịch tại sao lại can thiệp vào chuyện này nha, cô lẽ nào quên việc tìm thảo dược này là điều căn bản để thử xem thiên phú dược thuật chứ.

"Âu Dương sư phụ, người đừng nhìn con như vậy, con chỉ là đi theo Trần Lập Nông làm phu xe thôi, con không hề can thiệp về việc tìm thảo dược nha"

Dạ Tịch nhìn qua liền biết Âu Dương Tĩnh nghĩ gì trong đầu, cô lập tức thanh minh cho bản thân, là vì Trần Lập Nông không có linh thú nên cô mới giúp anh trong việc di chuyển mà thôi, cũng không hề gợi ý hay tìm giúp anh thảo dược.

Bây giờ đáy mắt của Âu Dương Tĩnh mới tỏ ra hài lòng, mà ông càng hài lòng hơn nữa khi thấy số thảo dược đang nằm trên bàn. Ông một bên lắng nghe Trần Lập Nông nói, một bên tự tay kiểm tra từng gốc thảo dược, không sai một thứ nào, ngay cả Hương thảo, Hoàng kỳ, Tầm ma và Nguyệt quế, những loại thảo dược cần được sử dụng tươi cũng được hái đúng thời điểm. Trong lòng ông thầm kinh hỉ khi cảm thấy Trần Lập Nông rất có thiên phú dược thuật. Ngoài Dương Phi Đồng - đệ tử đầu tiên của ông, thì Trần Lập Nông là người thứ hai khiến ông có tham vọng phá vỡ sự hạn chế của giới Dược thuật hiện nay.

Như đã biết, Dược thuật ở Linh giới hiện tại có 9 cấp, từ nhất tinh đến cửu tinh, nhưng số người đạt đến bậc cửu tinh trong lịch sử hơn ngàn năm qua không hề vượt qua khỏi phạm vi 2 bàn tay. Nói như vậy cũng có thể hình dung được Dược thuật khó đến mức nào, người có cấp bậc Dược thuật cao nhất ở Linh giới hiện tại là Âu Dương Tĩnh và Dương Phi Đồng, duy chỉ có 2 thầy trò này đạt đến ngưỡng Bát tinh. Dạ Tịch tuy có thiên phú nhưng cũng chỉ chạm đến ngưỡng Thất tinh.

Mà Trần Lập Nông chỉ vừa mới trải qua một bài khảo nghiệm mà đã khiến Âu Dương Tĩnh ôm mộng, thật làm người ta thắc mắc.

Âu Dương Tĩnh chính là Âu Dương Tĩnh, đôi mắt nhìn người tài của ông trước giờ chưa bao giờ sai nha. Cũng có thể Trần Lập Nông sau này sẽ không phụ lòng mong mỏi của ông, trở thành Dược sư Cửu tinh đầu tiên của thế kỉ, nhưng là chưa biết là lúc nào. 5 năm? Mười năm? Có khi thậm chí là năm mươi năm sau cũng nên.

...

Chớp mắt một cái đã đến thời gian diễn ra đại hội pháp sư. Hàng trăm ngàn người từ khắp nơi ở Linh giới nô nức đổ về thành Tây Kinh báo danh tham dự thi đấu. Số lượng người tham gia đông gấp 3 lần mọi năm, không đơn giản chỉ vì lần này đại hội Pháp sư và Dược sư được tổ chức cùng thời điểm mà còn là vì Dạ Tịch đã thay đổi thể lệ cuộc thi một chút.

Đại hội pháp sư cùng dược sư mọi năm chỉ chọn ra 10 người ưu tú nhất, được vinh danh, trao thưởng và được làm việc cho Hoàng tộc. Nhưng năm nay Dạ Tịch tăng số lượng người được chọn lên đến 100 người.

Vẫn là chọn ra 10 vị pháp sư ưu tú nhất, nhưng thêm vào đó chọn tiếp 100 người có thành tích nổi trội qua các trận đấu, theo đó hình thành một đội quân tinh nhuệ do các pháp sư ưu tú dẫn đầu. Mà đội quân tinh nhuệ này được Dạ Tịch gọi là Thập Diện Tinh quân.

Thập Diện Tinh quân chia làm 10 ti, 10 tổ đội tinh nhuệ, từ Nhất ti quân đến Thập ti quân, mỗi ti có 11 người (bao gồm cả trưởng ti), đứng đầu các ti là Trưởng ti, 10 pháp sư ưu tú được vinh danh sẽ lần lượt là Trưởng ti của các tổ đội này.

Tương đương như đại hội pháp sư, đại hội dược sư cũng chọn ra 10 dược sư ưu tú nhất, tiếp đó là 100 dược sư nổi bật. Đội dược sư tinh nhuệ có tên là Thập Diện Tinh Lang, cũng chia làm 10 ti, có Trưởng ti, Nhất lang ti đến Thập lang ti.

Cuộc chiến Nhân - Linh đang đến gần, Dạ Tịch phải nhân cơ hội này đào tạo ra đội quân tinh nhuệ nhất để đối phó với Trương Nghệ Hưng, nhất là khi hắn ta đã phát minh ra những con quái vật có sức chiến đấu hung hăng, thêm cả việc cấy gen ghê rợn kia. Dạ Tịch dự đoán, Trương Nghệ Hưng cũng đã xây dựng cho mình một đội quân quái vật.

Trong mọi cuộc chiến, chỉ có sức mạnh thôi chưa đủ, cần phải có nhân lực, nhất là nhân lực về chữa trị, có chiến đấu sẽ có bị thương, mà bị thương rồi đương nhiên phải chữa trị. Do đó, chỉ cần Pháp sư giỏi chưa đủ, phải cần thêm Dược sư giỏi.

Hai cái đại hội lần này quy mô vô cùng lớn, lại treo thêm danh nghĩa tuyển chọn người tài cho cuộc chiến Nhân - Linh, cho nên thu hút rất nhiều người tham gia, bất cứ người Linh giới nào cũng có một tấm lòng sẵn sàng hi sinh vì mảnh đất chôn nhau cắt rốn, chính vì thế cả thành Tây Kinh như sắp quá tải vì số người đổ về ngày một tăng lên.

Việc thay đổi quy mô cuộc thi đã khiến người người nhà nhà bất ngờ, ngay đến thể lệ cụ thể của cuộc thi càng khiến người ta kinh hỉ hơn.

Sáng hôm ấy, Dạ Tịch cùng Dạ đế đứng ở giữa đấu trường, bắt đầu các nghi thức khai mạc đại hội theo truyền thống của cuộc thi.

Hôm nay là ngày khai mạc chung của Đại hội Pháp sư và Dược sư cho nên số lượng người lấp kín cả một đấu trường, đông không kể xiết. Sau khi khai mạc xong thì Pháp sư sẽ tiến vào vòng đấu đầu tiên, còn Dược sư thì hôm sau mới bắt đầu thi đấu.

Dạ Tịch một thân bạch y thanh thoát, đứng hiên ngang trên lưng Bạch Long, ánh mắt sắc lẹm, toát lên khí chất của một người dẫn đầu, hàng ngàn người ngồi dưới khán đài đều không thể rời mắt khỏi cô, dù là nam hay nữ. Một tay cô cầm ngọn đuốc, tay kia cầm Phong Ảnh kiếm múa may mê hoặc, lượn vòng quanh Quy Nguyên đăng - ngọn đuốc chọc trời biểu tượng của đại hội, cuối cùng kết thúc nghi lễ bằng việc bay lên đỉnh của Quy Nguyên đăng đốt cháy ngọn lửa bên trong nó, chính thức khai mạc đại hội dưới tiếng hò reo của mọi người.

Khi Dạ Tịch trở lại vị trí ghế ngồi, Dạ đế liền ra hiệu bắt đầu, ông ngồi ở giữa hàng ghế giám khảo, bên phải ông là Dạ Tịch và Lộc Hàm, phía bên trái là Dạ hậu và Phạm Thừa Thừa cùng Tần Phấn. Như vậy giám khảo năm nay của đại hội pháp sư gồm 7 người, tính cả 2 vị thần thú Bạch Long và Thanh Long.

"Đại hội Pháp sư năm nay chia làm 3 vòng đấu, đầu tiên là Tư duy, vòng thứ 2 là Sinh tồn, vòng 3 là Giáp đấu"

Tên vòng thi được công bố, người người đều căng mắt kinh ngạc, đại hội pháp sư lần này thêm cả đấu trí sao, tư duy là đấu cái gì chứ?

"Tư duy?"

"Là cái quỷ gì?"

"Tư duy gì chứ? Đi đánh nhau còn phải tư duy cái nỗi gì?"

"Không phải cứ đánh thắng là được sao?"

"Tư duy là phải viết văn đấy hả?"

Tiếng xì xầm bàn tán ngày một to hơn, Dạ Tịch nhìn người quản giáo, khẽ gật đầu một cái, nhận được lệnh, người quản giáo mới nói tiếp.

"Chiến đấu không đơn giản chỉ đánh hết sức mình, trong một số trường hợp đối thủ quỷ dị, cho nên chúng ta cần một chút tư duy đầu óc để đưa ra phương án chiến đấu hợp lý và tối ưu nhất, người đứng đầu các tổ đội của Thập Diện Tinh quân - đội quân tinh nhuệ của Linh giới không thể chỉ là những cỗ máy chỉ biết chiến đấu, mà còn phải là một nhà chiến lược thông minh, dẫn dắt các ti quân hoàn thành nhiệm vụ, đó mới chính là tinh nhuệ"

Nghe giải thích, các pháp sư mới gật gù, trận chiến sắp tới mang ý nghĩa sống còn rất cao, cho nên đặt ra loại thể lệ này cũng là điều nên làm. Nói đến đây mới thấy tầm nhìn xa đầy logic của Dạ Tịch cho cuộc chiến sắp tới, cô đã nhìn thấy những sinh vật lạ trong phòng thí nghiệm nơi Nhân giới, cũng đã nhìn ra sự quỷ dị trong đó cho nên mới nhất nhất muốn đào tạo ra đội quân tinh nhuệ, đội quân này sẽ là tiên phong cũng là đội quân chủ chốt nhất của Linh giới, nếu thành công cô sẽ bảo vệ được toàn bộ người dân Linh giới, họ sẽ không phải chứng kiến cuộc chiến đẫm máu lịch sử lặp lại. Nếu thành công Linh giới sẽ không phải trốn tránh ở nửa vòng trái đất bên này mà sẽ trở về nơi phồn hoa vốn có của nó.

Vòng Tư duy bắt đầu, trên tấm bảng to nơi sàn đấu trường, người quản giáo cho tháo tấm màn che xuống, một chữ Hán tự to tướng hiện ra.


"Lải nhải"

Hán tự này khiến nhiều người hoang mang tuột cùng.

"Trong một canh giờ (2 tiếng) người nào giải ra hàm ý mà Dạ Tịch công chúa muốn gửi gắm qua Hán tự này vui lòng đi đến bàn giáo quan viết đáp án vào giấy"

"Gợi ý để tìm ra đáp án đó chính là - Sự dung hòa"

Khi người quản giáo đưa ra gợi ý thì tất cả mọi người trong đấu trường càng hoang mang hơn, "Lải nhải" "Dung hòa", 2 từ này thì có gì liên quan đến nhau chứ.

Dạ Tịch cùng 6 vị giám khảo còn lại quan sát một lượt những người tham gia bên dưới, miệng không tự chủ mà mỉm cười.

Đề thi của đại hội lần này hoàn toàn làm theo chủ ý của Dạ Tịch. Câu phân tích kia cũng vậy, ngoài Dạ Tịch ra, chưa ai biết đáp án cả. Ngay cả khi bọn họ là ban giám khảo cũng phải tự động não suy nghĩ một chút.

Chữ "lải nhải" viết theo Hán tự giản thể này được ghép bởi 4 chữ '龍' - có nghĩa là 'Long' (con rồng). Bốn con rồng, 2 con trên, 2 con dưới, cả một đàn rồng vừa bay vừa lộn.

Mà vừa hay 4 con rồng này trùng hợp tượng trưng cho Tứ Long Thần thú của Linh giới, bao gồm: Bạch Long, Thanh Long, Xích Long, Hắc Long.
Gợi ý "Sự dung hòa" ở đây muốn chỉ dẫn rằng, hãy dung hòa 4 thuộc tính của Tứ thần thì sẽ ra kết quả, và ta có bốn thuộc tính đại diện cho Tứ Long thần thú chính là Phong, Thủy, Hỏa, Thổ (Gió, nước, lửa, đất).

Vậy dung hòa 4 thuộc tính này ta sẽ được gì?

Để biết được điều này ta cần tỉ mỉ phân tích một chút. 4 thuộc tính Gió, Nước, Lửa, Đất khi dung hòa với nhau có thể hỗ trợ cho nhau mà cũng có thể triệt tiêu lẫn nhau. Ví dụ: Nước và lửa - nước triệt tiêu lửa, nước và đất - nước kìm hãm đất, gió và lửa - gió có thể làm lửa cháy nhanh hơn, to hơn, nhưng cũng có thể thổi tắt nó...

Từng cặp thuộc tính dung hòa với nhau sẽ cho ra kết quả khác nhau. Có thuộc tính sẽ triệt tiêu hoàn toàn thuộc tính còn lại khi dung hòa (thuộc tính khắc tinh), cũng có thuộc tính sẽ hỗ trợ giúp thuộc tính kia mạnh hơn hay biến thể thành một dạng sức mạnh khác (thuộc tính hỗ trợ). Trong 4 thuộc tính trên, chỉ có duy nhất thuộc tính Phong (gió) là đặc biệt, khi nó dung hòa với thuộc tính khác đều sẽ không mất đi bản chất ban đầu, và là thuộc tính duy nhất không có thiên địch, không bị triệt tiêu bởi thuộc tính nào.

Gió có thể làm lửa mạnh hơn cũng có thể dập tắt lửa, gió có thể cùng nước tạo ra vòi rồng nước mạnh mẽ, cũng có thể làm đổi hướng dòng chảy, gió có thể khiến đất đá hao mòn theo thời gian nhưng cũng có thể cùng nó làm thành lốc xoáy, tăng gấp đôi sức công phá.

Như vậy, khi dung hòa 4 thuộc tính Gió, Nước, Lửa, Đất : Lửa sẽ khiến đất khô cằn, mà nước sẽ dập lửa sau đó hòa với đất và biến thành đống bùn, duy chỉ còn lại gió.

Chính vì vậy, áp án chính là Phong. Một chữ Phong (风).

6 vị giám khảo sau một hồi suy nghĩ liền lập tức minh bạch. Bọn họ đều gật gù, trong lòng cảm thán vô cùng với tư duy này của Dạ Tịch nha. Để xem xem, sẽ là nhân vật nào hiểu được hàm ý sâu xa của đề bài này.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net