Chap 7 - Vận may bất ngờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Linh Siêu tay đã chuẩn bị ra chiêu nhưng liền thu lại, mắt tiếp tục quan sát bên ngoài kia.

Mà Tịch Dao vẫn đang sốc khi nhận ra Trần Lập Nông, anh ta là kẻ cô phải tiếp cận, mà cô đâu có quen anh ta, sao anh ta có thể xuất hiện ở đây? Cô đã tình cờ đắc tội với anh ta nên hôm nay cũng đến đây tính sổ với cô sao? Một lượt cả 2 người nằm trong kế hoạch tiếp cận của cô đều xuất hiện, trong mơ cũng không nghĩ rằng xuất hiện trong hoàn cảnh này.

"Trần Lập Nông, anh đến đây làm gì?" Thái Từ Khôn nhìn Trần Lập Nông có vẻ không mấy thiện cảm

"Sao anh đến được thì tôi lại không?" Lập Nông lãnh đạm trả lời

"Đương nhiên là không, đây là nhà của vị hôn thê của tôi, anh sao lại có thể đến?" Thái Từ Khôn khoác vai Tịch Dao kéo sát về người mình như vẻ ra dấu chủ quyền

"Ai là vị hôn thê của anh chứ?" Tịch Dao giảy nảy ở trong vòng tay của Thái Từ Khôn mà Thái Từ Khôn thì gằn cô ở trong người, nhất thời cô cũng không lỗ mãng

"Vị hôn thê? Tôi lại không biết Lâm tiểu thư đây có quan hệ gì với tập đoàn Thái Thịnh nha. Nhưng tôi lại biết Lâm Ngạn Tuấn - anh họ của cô ấy là nhân viên dưới trướng công ty chúng tôi"

Trần Lập Nông cẩn thận nhả từng chữ, sắc mặc Thái Từ Khôn bỗng nhiên khó coi vô cùng, những gì Trần Lập Nông nói anh cũng biết nhưng là anh không hiểu tại sao Trần Lập Nông lại hứng thú với em gái của nhân viên hắn chứ. Trước giờ bên cạnh Trần Lập Nông chưa hề xuất hiện bóng hồng nào cả. Bây giờ tại sao trùng hợp tại thời điểm này.

3 người phía ngoài này đang rất căng thẳng, mà Linh Siêu bên trong nhà cũng sốt ruột không kém, anh thật sự muốn một chưởng hất cả 2 tên con trai kia đi xa thật xa mà.

"Em họ của Lâm Ngạn Tuấn thì sao chứ? Tôi đã nhìn trúng cô ấy, anh làm ơn tránh ra" Thái Từ Khôn vừa nói vừa cố đẩy Tịch Dao vào trong xe của mình, nhưng là Trần Lập Nông lại không có ý định nhường đường nha

"Xin lỗi Thái đại thiếu gia, hôm nay công ty tôi có tổ chức một buổi liên hoan nhỏ, mời cả người thân của nhân viên cùng dự, tôi thuận đường nên đến đón Lâm tiểu thư hộ anh trai cô ấy" Ngữ khí của Trần Lập Nông từ đầu đến cuối vẫn không thay đổi, rất khách sáo và nhẹ nhàng. Điều này khiến Tịch Dao có phần hảo cảm hơn là tên Thái Từ Khôn lỗ mãng kia

"Chỉ một nhân viên cấp dưới lại dám phiền Trần tổng đây đi đón em gái sao? Trần tổng, anh cũng thật là quá rảnh rỗi đi" Thái Từ Khôn quyết không chịu nhượng bộ, cả 2 chàng trai nhìn nhau ánh mắt tóe lửa, Tịch Dao đứng bên cạnh có hay không ngửi được mùi khét

Trong đầu cô thầm tính toán nếu có thể nương theo Trần Lập Nông mà thoát khỏi Thái Từ Khôn thì là một chuyện tốt, theo kế hoạch thì cô cũng phải tiếp cận anh ta cơ mà, nếu bây giờ làm quen trước thì không cần đợi đến buổi dạ hội a. Một công đôi việc thế này mà tại sao không làm chứ?

Mà Trần Lập Nông bảo đến đón cô đến chỗ Lâm Ngạn Tuấn. Người này là tình báo do Vương Gia Nhĩ cài vào NINE, cô cũng đã gặp qua người này lúc ở làng của người Linh giới, để cô được an toàn khi ở Nhân giới, Vương Gia Nhĩ lại xếp thân phận em gái Lâm Ngạn Tuấn cho cô, thân phận hiện tại có vẻ rất an toàn. Xem ra đi theo Trần Lập Nông vẫn là lựa chọn sáng suốt.

Nghĩ là làm, Tịch Dao lúc này vội thoát khỏi bàn tay của Thái Từ Khôn, cô vòng qua sau lưng Trần Lập Nông, giả vờ ủy khuất.

"Trần tổng, nếu anh đến đón tôi đến chỗ anh trai thì mau đi" Tịch Dao thanh âm không lớn không nhỏ, không nặng không nhẹ, ngữ điệu khiến người nghe có một loại dễ chịu không tả

"Được, mời tiểu thư" Trần Lập Nông bộ dáng khách sáo vô cùng đưa Tịch Dao về phía xe mình, anh cũng không quên ném lại cho Thái Từ Khôn một cái ánh mắt, mà anh mắt này khiến cho Thái Từ Khôn thật tức chết a!

Bị bỏ lại bơ vơ, Thái Từ Khôn cực kì tức giận, tay nắm chặt thành quyền. Miệng lẩm bẩm:

"Trần Lập Nông..."

...

Xe của Trần Lập Nông dừng trước một trung tâm mua sắm hạng sang nhất thành phố. Anh bước xuống xe trước, sau đó đích thân mở cửa xe cho Tịch Dao. Tịch Dao lơ ngơ vì nơi cô nhìn thấy trước mặt.

"Không phải nói đưa tôi đến chỗ anh trai sao? Đến đây làm gì?"

Tịch Dao thẳng thừng hỏi, tim cô chợt đập mạnh khi cảm thấy sự bất thường, chẳng lẽ tên Trần Lập Nông này lại đang tính kế với cô. Cô là lần đầu tiên rời khỏi Linh giới, cái gì cũng không có kinh nghiệm a.

"Lâm tiểu thư, chúng ta vừa đi vừa nói" Trần Lập Nông làm động tác mời, Tịch Dao suy nghĩ một hồi cũng bước vào trung tâm mua sắm, lòng thầm nghĩ nếu hắn ta giở trò sẽ lợi dụng tình thế người đông mà rời đi.

Tịch Dao đi trước, Trần Lập Nông theo sau, đến cửa hàng quần áo thì dừng lại. Thư kí của Trần Lập Nông nói nhỏ gì đó với nhân viên trong quầy, sau đó liền đi vào bên trong lấy ra một bộ váy dạ hội màu hồng phấn, trông rất đẹp.

"Đây là mẫu mới nhất của cửa hàng chúng tôi mời tiểu thư thử" Nhân viên mang bộ váy đến trước mặt cô và nói

Lúc này Tịch Dao liền quay lại nhìn Lập Nông, ánh mắt khó hiểu:

"Đây là chuyện gì? Tôi không có nhu cầu chọn quần áo"

"Lâm tiểu thư, tối mai là dạ hội mừng khai trương của công ty Phú Quý, tôi muốn mời cô đi cùng tôi..." Trần Lập Nông bấy giờ mới nói lí do

Tịch Dao nghe xong lập tức hiểu rõ, dạ hội tối mai cũng là trong kế hoạch đã định, hắn không đề nghị thì cô cũng tới mà, nhưng nếu hắn đích thân mời thế này thì mục đích không phải sẽ đạt được nhanh hơn dự kiến sao. Haha. Ông trời đang giúp cô mà. Tịch Dao trong bụng không ngừng cười thầm nhưng là ngoài mặt vẫn tỏ ra có gì đó khó khăn.

"Cách anh mời thật khiến tôi khó xử đấy, tôi đi theo anh là nghĩ anh đưa tôi đến chỗ anh Ngạn Tuấn, nhưng mà bây giờ không có đến chỗ anh ấy thì tôi nên về thì hơn" Tịch Dao dứt khoát nói xong liền rời đi, cơ mà Trần Lập Nông đâu có cho cô rời đi dễ dàng như vậy. Anh liền nắm lấy cổ tay của cô mà kéo lại, Tịch Dao cảm thấy thật là đau nha, hôm nay thôi đã bị kéo như vậy 2 lần, lũ người Nhân giới này rất thích kéo tay người khác như vậy sao, thật là bạo lực.

Không biết là do Lập Nông kéo quá mạnh hay là do Tịch Dao mỏng manh yếu đuối mà cú kéo tay kia lại khiến cho cô áp sát vào người anh, trông thoáng qua như một màn tình cảm lãng mạn.

Mà cái màn tình cảm này lại khiến cho tim Trần Lập Nông lệch nhịp, là lần đầu anh tiếp cận với người khác giới gần như vậy. Còn Tịch Dao kia thì không mấy để ý, cô đẩy nhẹ anh ra. Lập Nông nhanh chóng lấy lại tỉnh táo rồi lên tiếng trước.

"Lâm tiểu thư, tôi xin lỗi vì đã mạo phạm tới cô nhưng là... cũng là bất đắc dĩ, ngày mai là dạ hội nhưng tôi lại không có người đi cùng, tình cờ gặp cô hôm ở trường đại học, tôi..." Trần Lập Nông ấp a ấp úng nói, tên thư kí đứng cạnh cũng có chút rùng mình, Trần tổng mà hắn biết là một người lạnh lùng quyết đoán nha, không có kiểu ấp úng như thế. Hơn nữa, Trần tổng không phải rất nổi tiếng sao, búng tay một cái là sẽ có người tình nguyện đi cùng thế mà lại viện ra một cái lí do hết sức củ chuối là không có ai đi cùng nên mạn phép tìm đến Tịch Dao. Haizzza... Vị Lâm tiểu thư kia có phải chăng là bóng hồng khiến sếp hắn xao xuyến.

"Trường đại học? Ồ... Hóa ra là anh" Tịch Dao lục lại trí nhớ, bấy giờ mới vỡ lẽ ra Lập Nông chính là người va phải cô hôm đó. Thảo nào khi cô nhìn thấy anh qua màn hình máy tính lại có cảm giác quen quen, hình như là gặp ở đâu rồi. Lí giải hết mọi sự thắc mắc vì sự xuất hiện của Lập Nông ngày hôm nay, tâm tình của Tịch Dao cũng khá hơn một chút. Cô vui vẻ nhìn anh mà nói:

"Xem như đền bù vì hôm đó va phải anh, tối mai tôi đi với anh là được"

Trông như là Tịch Dao phóng khoáng đồng ý nhưng thực ra là tính toán trong bụng hết cả rồi, nãy giờ chỉ là giả vờ không đồng ý thôi, khi biết Lập Nông là người va phải mình liền có thêm lí do để đồng ý yêu cầu của anh.

Trần Lập Nông nghe cô nói vậy cũng liền vui mừng, nhìn cô đi theo nhân viên vào phòng thay đồ mà khóe môi cong lên không ít. Rốt cuộc sét đã đánh anh khi nhìn thấy cô lần đầu tiên a!

Sau khi thử quần áo xong, Trần Lập Nông đưa cô đi chọn thêm vài thứ trang sức, đi ăn tối rồi mới đưa cô về nhà. Anh còn đặc biệt dặn dò rằng tối mai sẽ đích thân đến đón.

Đợi Tịch Dao vào nhà, anh mới rời đi.

"Trần tổng, anh thực sự là nhìn trúng cô gái ấy" Đang lái xe trở về nhà, nghĩ đến việc Trần tổng tự thân đi mời một cô gái. Vưu Trường Tĩnh có chút thắc mắc nên đánh bạo hỏi

"Ừ"

Ngoài dự đoán của Trường Tĩnh, Lập Nông lại thẳng thừng thừa nhận, đúng là Trần tổng có khác a, thích thì liền nói là thích. Không vòng vo nhiều lời. Vưu Trường Tĩnh thở dài một cái, trong bụng hoan hỉ không ít, trước đây còn có tin đồn Trần tổng bị gay khiến anh có chút khổ sở nhưng giờ thì hết rồi. Trần tổng vẫn là đàn ông, vẫn thích phụ nữ nha.

Về phần Tịch Dao, khi vừa vào nhà liền bị 2 cặp mắt của Mẫn Nhi cùng Linh Siêu liếc nhìn từ đầu đến chân đầy dò xét, cô liền hí hửng lao tới khoác vai bọn họ cười vui sướng khoe chiến tích ngày hôm nay. Linh Siêu cùng Mẫn Nhi nghe xong cũng trố mắt ngạc nhiên và không ngừng cảm thán.

"Thật sự may mắn như vậy?" Mẫn Nhi dù mừng nhưng vẫn có chút nghi ngờ

"Uầy, còn phải nói sao, đến giờ ta mới biết nhan sắc của ta thuộc hàng đỉnh nha" Tịch Dao vừa nói vừa cười tít mắt

Mà Linh Siêu thì không biểu hiện gì, anh vẫn mãi nghĩ đến hiện trường vụ nổ ở trung tâm nghiên cứu Hải Dương. Khi đó hình như là có thứ thoát ra khỏi phòng thí nghiệm, tuy nhiên anh lại không đoán ra được là gì, ống nghiệm khổng lồ kia rốt cuộc trước đó đã chứa thứ gì? Là quái vật sao? Hay là con người đột biến gen? Trong lòng anh đột nhiên dâng lên một cảm giác bất an.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net