sáu.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.

Hôn lễ kết thúc

Mưa vẫn khóc

Cô dâu chẳng mỉm cười đâu

.

Con chim xinh đẹp đang chết. Chết dần

Nó tàn tạ, xương xẩu, co quắp

bản nhạc méo mó cứ than khóc mãi cho số phận nhỏ bé bị đày đọa

Nước mắt nó rơi khô cạn.

lạnh buốt

Nó gửi lời cầu cứu tới kẻ tội đồ đang chịu sự trừng phạt.

.

Gã lao thục mạng tới tòa lâu đài trên ngọn đồi

Gió thét lên, tru tréo những lời nguyền rủa độc địa cào vào tai gã. Gã chẳng quan tâm. Thứ đang sắp giết chết quả tim gã đang treo lơ lửng trên tòa lâu đài. Mỏng manh như sắp vỡ toang.

.

-Ôi, Lisé

Gã thấy gì?

Váy trắng đã chẳng còn tinh khiết, trinh nguyên bị vấy bẩn bởi máu thẫm.

Khi thiên sứ trở thành kẻ hành quyết, lưỡi dao sắc ngọt cắt đứt không gian đặc ngấm mùi tanh, lóe lên chói sáng găm chặt vào quả tim đầy tội lỗi.

Gã thấy gì trong đôi tròng xanh thẳm, khi đáy mắt đã tăm tối và lởm chởm vết xước đang rỉ máu từ từ. Nó thấm đỏ cả bờ mi ướt đẫm lệ, tràn ra khóe mắt chua chát, bấu víu vào gò má vụt mất màu chạng vạng.

Đôi bàn tay trắng ngần hòa quyện cùng máu đỏ vươn dài vuốt nhẹ lên nếp áo của kẻ lặng im. Hắn cứ nằm ở đó, cứng đờ, vô vọng.

-Em thật xấu xí.

Một tiếng nức nở.

Lisé lao vào người gã, tâm trí gã bị thiêu đốt khi gã thấy thân hình nhỏ bé gầy rộc đi, và những vết bầm tím cứ thế lăn dài trên mảnh lưng trần cằn cỗi. Lisé gã hằng mong ước đã bị tàn phá bởi sự đau khổ, u uất từ một cuộc hôn nhân vụng dại không trọn vẹn.

Trong một khắc, gã cảm nhận được bờ môi nứt nẻ đang chắp vào môi gã, hai quả tim đầy tổn thương đang hòa làm một, và dịu ngọt lan tràn nơi khóe miệng, chảy xuống tận đáy lòng đã bị khóa chặt từ lúc lễ đường reo lên những khúc hoan ca, giáng đòn đánh cuối cùng vào tâm hồn chỉ còn leo lắt ánh bình yên.

Rồi thoáng chốc, rời bỏ gã đi mất.

Lưỡi dao phán xét chặt đứt sợi xích cuối, lao thẳng xuống đáy, giải thoát cho mảnh đời khao khát tự do.

Lisé đắm mình trong ánh trăng huy hoàng, giờ đây em đã chẳng còn bị giam cầm. Rực rỡ trong tà váy thẫm đỏ, tinh khôi dưới phép màu của nữ thần bóng tối. Người đang ban cho em niềm hạnh phúc vĩnh hằng, và con chim gã hằng yêu đang cất lên khúc khải hoàn ca đón mừng bình minh mới. Rạng rỡ cất cánh khỏi khung cửa sổ, bay lượn trên những trảng cỏ xanh mướt, rồi đáp mình xuống tầng sương ngọt lịm nhẹ tựa hư không.

Gã biết, em đã được mãn nguyện rồi.

.

Người ta kể rằng có một gã điên vẫn luôn lang thang hàng ngày trên đường phố của Saint-Camille, rình mò để trộm lấy những đóa hồng tươi tắn nhất từ cửa hàng hoa, và thật khẽ khàng đặt nó trên một nấm mộ không tên. Không phải ân huệ, gã kính cẩn nâng niu những cánh hồng vô cùng. Như nâng niu một thứ gì đó thật đẹp đẽ, thật huyền diệu mà gã chẳng thể nào chạm tới.

.

Lisé vẫn là Lisé

Em là thiên sứ, tỏa ánh ban mai ấm áp xuống cuộc đời tôi, xuống cuộc đời khốn khổ của một kẻ tội đồ điên loạn vì tình yêu.

Và dù gió mưa có bào mòn trái tim tôi, quật ngã thân thể tôi, bòn rút chút sức sống cuối cùng của tôi, thì tôi nguyện đánh đổi cả ngàn kiếp nữa rằng:

Tôi yêu em

Hãy luôn là Lisé, nhé.

.

Trong một cõi mộng xa xăm hoang dại, em sẽ lại cùng gã đắm chìm trong dải nắng vàng ươm của buổi sớm, những đôi chân trần tiếp tục bước tung tăng trên thảm cỏ mềm mại ướt đẫm sương. Khi bàn tay trần tục của gã đan chặt vào bàn tay nhó bé của em, và trao cho nhau mật ngọt dịu dàng mà chẳng vướng bận.

Gã yêu em

Gã yêu em đến hơi thở cuối cùng

.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net