Nuôi dưỡng bạo vương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Hoa Sơn Trà / Hồng Trà Alice.
Thể loại: xuyên không, điền văn, một chút cung đấu, 3S.
Cảm hứng truyện: Tác phẩm "Trở về năm 1981-Tú Cẩm", mời các bạn đón đọc.

Truyện chỉ được đăng hợp pháp tại đây và http://hoasontra.blogspot.com/

Giới thiệu:
    Du Tử Khâm xuyên đến vương triều Cảnh Thiên. Có được một "đôi mắt" có thể nhìn thấu mọi việc trên thế gian. Nàng vẫn luôn quan sát Sở Hiên-tứ hoàng tử của Cảnh Thiên hoàng đế, nhìn thấy cuộc sống không có tình người, không được cha mẹ yêu thương, vì bệnh tật tra tấn mà sống không bằng chết của cậu bé, nàng đã rất đau lòng. Vì vậy khi nhìn thấy tiểu Sở Hiên đang nằm hấp hối trên đường cái nàng đã không do dự mà đem cậu về nuôi. Chỉ là không ngờ, cậu bé năm xưa vì nàng mà đã trở thành bạo vương nổi tiếng tàn bạo, độc ác, khát máu trong lịch sử.

  Trích đoạn 1:
“ Đây hẳn là  Sở Hiên rồi, cám ơn đệ trên đường đi đã chiếu cố Linh Nhi.”  
-“ Không cần cảm ơn, chỉ cần không phải là người lòng lang dạ thú thì đều sẽ làm như vậy mà, cũng như chuyện cô cứu huynh thôi.” Ngụ ý là ta không có đặc biệt quan tâm muội muội ngươi, không cần phải tự kỉ. Khi nói nụ cười trên môi càng tăng cao.
     Trích đoạn 2:
” Từ khi sinh ra đến nay, con chưa một lần cảm nhận được cái gì gọi là tình thương, nói đúng hơn là con còn không biết tình cảm là gì, nhưng sau khi gặp cô, được người chăm sóc, được người yêu thương, con mới hiểu, thì ra cái cảm giác được yêu thương  lại dễ chịu đến như vậy. Con cũng không cần quá nhiều người yêu thương mình, con chỉ cần cô thôi, chỉ tin tưởng mỗi cô. Tuy con không biết vì sao cô lại cứu con, nhưng con không quan tâm điều đó. Mọi người đối với con ra sao cũng được, con không quan tâm, vì chỉ cần cô đối tốt với con là đủ rồi. Nên người đừng lo lắng cho con.”

Sở Hiên chôn mình trong lòng Du Tử Khâm,thầm nhủ, không cần ai khác, chỉ cô một mình cô thôi, nên cô ơi, người hãy ở bên con mãi mãi nhé, nếu không có người, con không biết mình sẽ trở thành cái gì nữa.

    Trích đoạn 3:
- Ta nói buông ra!- Giọng nói lạnh lẽo ấy lại vang lên, Lạc Thủy Linh bây giờ thật sự rất sợ hãi, tại sao Sở caca lại trở nên như vậy, bé chực khóc, đôi mắt long lanh ngân ngấn nước.
- Câm miệng nếu không ta sẽ khiến cho ngươi sau này không thể nói được nữa.- Sở Hiên lạnh lẽo nói. Đều là tại bọn họ, là bọn họ muốn cướp cô khỏi mình, thật đáng chết, tất cả đều đáng chết, nếu như lúc đầu không cứu bọn họ thì bây giờ cô sẽ không quay lưng lại với mình. Lạc Thừa Ân nếu muốn cướp đi cô vậy thì mình sẽ làm cho hắn mãi mãi mất đi muội muội yêu quý của mình.

Trích đoạn 4:
Cô ơi, con đã nói rồi, nếu người không ở bên cạnh con nữa thì con không biết mình sẽ làm ra việc gì đâu, người không cần con nhưng con không thể không có người, con sẽ ở bên cạnh người cho dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, cho dù ở bên cạnh người chỉ là cái xác của con.

p/s: Những vấn đề liên quan đến y học, khoa học, quân sự trong tác phẩm đều là hư cấu, không có liên hệ trong thực tế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net