Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
thân thể đã hơi run rẩy.

Đứa nhỏ này đang sợ cái gì vậy? Tự an ủi không phải là chỉ chuyện bình thường sao?!

Vương Gia Nhĩ thật sự không biết nói cái gì tiếp theo, rất muốn bỏ chạy, nhìn thấy bộ dáng sợ hãi của Nghi Ân, cảm thấy chình mình thật có lỗi, không nên quấy rầy . . . . .thời khắc sung sướng của cậu, đành phải làm như quan tâm lấy chăn cẩn thận đắp lại, nói thêm: "Coi chừng cảm lạnh."

Lúc tay hắn vừa mới nắm lấy góc chăn, Nghi Ân thân thể đang cứng ngắt bỗng nhiên hét lớn một tiếng: "Không cần!" Tay chân luống cuống giãy dụa, gắt gao cầm chặt lấy cái chăn không có hắn đụng tới, Vương Gia Nhĩ bất ngờ không kịp suy nghĩ, tay cũng nắm chặt lấy chăn, hai người cùng lúc kéo cái chăn liền bị xé rách, trong chớp mắt, cái một cái gì rơi ra khỏi chăn, rớt xuống sàn nhà.

Yên tĩnh,

Không gian yên tĩnh đến đáng sợ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#jm