Chap 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

2 tháng trôi qua,cuối cùng cũng đến ngày Ngọc Hải phải rời xa Văn Toàn,gia đình anh bắt phải bay sang Mỹ cùng họ để xử lí 1 vài công việc,mình họ có gặp 1 chút khó khăn.
Anh buồn vcl,không được ở gần cô,chỉ nhớ cô và nhớ thân thể của cô. Toàn còn buồn hơn,chẳng muốn rời xa Hải tí nào cả.

Rồi đến ngày Hải phải đi,Toàn khóc cạn nước mắt,mắt đỏ hoe. Ngọc Hải thấy vậy xót lắm,liền chạy lại chỗ cô mà ôm trọn vào lòng,anh còn nghe thấy tiếng thút thít của cô.

Toàn: hic..hic..anh đi rồi e..em b..i..ế..biết phải làm sao?

Ngọc Hải: ngoan,anh chỉ đi 3 tuần thôi,có đi 3 năm đâu mà em phải sợ,anh sẽ vẫn về với em mà

Toàn: 3 tuần đối với em là rất lâu luôn ấy,kh..không có anh em chỉ giống 1 đ...
"chưa kịp nói đã bị bịt mẹ mồm"

Ngọc Hải: Nào,không được ăn nói như thế! Anh sẽ cố hoàn thành công việc sớm nhất có thể để về với em được chưa?

Toàn: a..anh hứa..?

Ngọc Hải: anh hứa với em!

Toàn: d..dạ,không có em anh nhớ chăm sóc kĩ nhé..

Ngọc Hải: anh nghe em,thôi anh đi không để ba mẹ chờ lâu

Toàn: dạ :(

Vậy là Toàn tiễn Ngọc Hải ra sân bay,ôm anh lần cuối,lúc đấy anh cũng khóc chứ bộ,xa cô ai nỡ.

(đúng 3 tuần cũng khóc trời,3 năm hẵn nói:))

Toàn về với tâm trạng buồn bã,định đi sang bar giải sầu thì đám bạn tới,nghe tin Ngọc Hải sang Mỹ,cả đám biết chắc Toàn sẽ khóc nên sang dỗ dành,an ủi.

*cốc cốc cốc* giả trân vãi cả ra

Toàn: ai đấy? Đang buồn sang đây làm mẹ gì?

All bạn: bọn tao đây

Toàn: bọn mày á,sang đây làm gì?

Q.Hải: bọn tao nghe tin Ngọc Hải bay sang Mỹ,biết mày buồn nên sang đây cho đỡ tủi thân.

Toàn: um vào đi

Bọn họ liền bước vào,thấy Toàn đang đi lên tầng,bọn họ liền chạy theo. Cô chậm rãi đi vào phòng,buồn bã nằm vật xuống giường.

Phượng: thôi,nó đi có 3 tuần mà có phải định cư bên ấy luôn đâu mà khóc sưng cả mắt luôn rồi.

All(-Phúng,Tòn): đúng rồi,có gì đáng buồn đâu trời.

Toàn: nhưng anh ấy luôn đối tốt với tao,quan tâm tao.

Trọng: Ngọc Hải có gì đặc biệt mà sao mày yêu nó vậy?

Toàn: vì
Toàn: vì
Toàn: vì..
Toàn: anh mang tình yêu,mang bình yên,mang lời ca chạm khẽ môi em xin người hãy bên cạnh em..

Vương: trời,nói mà cũng thành hát luôn..

All(-Tòn): tình yêu này đẹp,được.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net