Chap 8: Tỏ tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

JungKook đã chứng kiến hết tất cả. Anh cũng không ngờ là Ami có thể mạnh mẽ đến vậy. Khi YeonMi định tát cô, anh đã nhanh chóng bước đến ngăn cô ta lại.

"Đủ rồi!" - giọng anh trầm đều

Anh lạnh lùng nhìn YeonMi, dù không thể hiện ra sự tức giận nào cả nhưng qua cái cách trầm giọng của anh cũng khiến ả có phần run rẩy

"J...Jung...JungKook?"

Thả tay cô ta ra, anh đứng chắn trước người Ami, nghiêm giọng hỏi

"Cô là gì của tôi mà cấm người khác? Tôi thích ai, tôi gần ai thì đó là chuyện của tôi."

"Anh..."

Anh quay sang nắm lấy tay cô, kéo cô sát vào người mình. Giọng anh nói to rõ như một lời tuyên bố

"Sẵn thì tôi nói luôn. Ai đụng đến Jang Ami là đụng đến Jeon JungKook này! Tôi sẽ không tha thứ cho bất cứ ai dám động vào cô ấy!"

Nói rồi anh đưa cô nhanh chóng rời khỏi nơi hỗn độn này trước bao nhiêu ánh mắt trầm trồ đỗ dồn vào hai người. Đây là lần đầu tiên Jeon JungKook lên tiếng vì một người con gái lạ, thật sự là chuyện đáng để bàn tán đó.

YeonMi sững sờ đứng trơ mặt ra một lúc lâu, ả sốc chứ. Sự cố gắng tiếp xúc với anh suốt bao nhiêu năm qua, rốt cuộc thì đổi lấy sự nhục nhã hôm nay sao. Ả tức điên, đứng từ xa nhìn theo bóng lưng hai người mà la lối

"Yahhhhh...JungKook! Anh không thể đối xử với em như vậy! JungKookkkk..."

Mặc cho YeonMi đang la hét phía sau, JungKook vẫn nắm tay cô kéo đi. Nãy giờ Ami đang trong trạng thái đơ toàn tập. Bây giờ mới sực tỉnh mà cố gắng vùng vẫy ra khỏi tay anh vì không biết anh đang muốn đưa cô đi đâu.

"Đừng quậy!" -giọng anh trầm như ra lệnh, chẳng hiểu điều gì khiến cô có chút sợ mà ngoan ngoãn nghe lời để anh kéo đi.

Ami nhìn JungKook từ phía sau. Bóng lưng anh trông cao lớn vững chắc quá, lại thấy bản thân mình thật sự quá nhỏ bé đối với anh đi. Mùi hương nam tính của anh cứ theo chiều gió thoang thoảng vào mũi cô. Cô như đang say vào giấc mộng. Tình cảnh lúc này có chút không thực. Nếu là mơ thì cứ để Ami này mơ đi, đừng ai đánh thức cô dậy. Trong lòng cô vừa hoang mang, cũng vừa vui vẻ khi tay anh đang nắm chặt tay cô. Từng nhịp lúc này như chuyển động chậm lại, Ami có thể nghe rõ cả từng nhịp tim của của mình. Cô phải làm sao đây?

Anh đưa cô đến một gốc cây lớn sau trường. Không khí ở đây rất yên tĩnh và mát mẻ, chỉ có anh và cô. Anh buông tay cô ra, đứng quay mặt đối diện với cô. Ánh mắt cả hai chạm thẳng vào nhau khiến cô có chút ngại mà cúi đầu xuống. Miệng cô khẽ mấp mấy

"Cảm...cảm ơn anh!"

"..."

Nói lời cảm ơn nhưng không thấy anh đáp lời. Sao JungKook chỉ đứng yên như vậy chứ? Ami không thôi thấy kì lạ, liền khẽ ngước mặt lên nhìn anh. Đối diện với ánh mắt nghiêm túc của anh lúc này làm cô có chút giật mình. Anh không cười không nói gì cả, lại im lặng đứng trân trân nhìn cô trước mặt.

Ami vì thấy lúng túng khi cứ bị JungKook nhìn như thế này. Nếu anh không muốn nói gì khác nữa vậy thì cô cũng chẳng dám nén lại ở cạnh anh lâu được.

"Em cảm ơn anh! Vậy...em đi đây...."

Jang Ami chỉ muốn quay đi thật nhanh, dù cũng hơi luyến tiếc điều gì đó. Nhưng rồi Jeon JungKook bất ngờ kéo lấy người cô quay lại, Ami cứ thế mất đà mà dựa hẳn vào người anh, ánh mắt không ngừng mở to ra. Còn chưa kịp định thần gì thì môi cô lúc này lại cảm nhận được sự chạm nhẹ từ vật tương ứng.

Khoan đã! Ami vẫn chưa sẵn sàng để đỡ được việc này! JungKook hôn cô sao?

Anh vòng tay kéo sát cô vào người, đặt lên môi cô một nụ hôn nhẹ nhàng. Nụ hôn chỉ phớt qua, nụ hôn đơn thuần và trong sáng như thứ tình cảm non nớt mà anh muốn dành cho cô vậy.

Ami bị JungKook dành tặng cho một nụ hôn bất ngờ khiến cô không khỏi bàng hoàng. Cô đứng ngây người ra, từ bao giờ mà cảm thấy cơ thể mình vô dụng đến như vậy. Hoàn toàn là vì nụ hôn này khiến đầu óc lơ lửng. Ánh mắt ngay từ đầu đã không thôi mở to nhìn anh một cách ngây ngốc.

Ami nhìn khuôn mặt anh tuấn trước mắt mà không khỏi muốn tự tát vào mặt mình một cái. Cô đang mơ cái gì vậy? Sao JungKook lại có thể hôn cho được?! Tay Ami vô thức chạm lên môi mình, như cảm thấy nơi đó vẫn còn vương chút hơi ấm từ môi anh.

JungKook nhìn biểu hiện ngơ ngác của cô mà chỉ thấy buồn cười. Ánh mắt của anh ngay từ lúc này chỉ toàn là sự yêu chiều dành cho cô gái nhỏ. Anh vốn là không thể kiềm chế được cảm xúc khi ở gần cô, ngay từ lúc nắm lấy tay cô, con tim anh đã trở nên kích động rồi. Nụ hôn này cũng là một sự bộc phát. Cô gái này thật sự khiến anh muốn gần gũi nhiều hơn.

"Lần nữa nhé?"

Nghe JungKook hỏi, Ami liền vô thức gật đầu nhưng rồi lại vội lắc đầu. Cô tự đánh vào đầu mình. Đồ điên này!

JungKook bật cười. Tay anh cầm lấy cái tay đang tự đánh đầu của cô, anh nhẹ nhàng nói

"Ai cho em đánh cô gái anh thích vậy?"

"Hả?! Anh nói gì vậy?"

"Anh hỏi em sao lại đánh vào đầu cô gái mà anh thích chứ?"

JungKook không khó chịu mà tâm tình lại càng vui vẻ, chậm rãi nói lại một lần nữa cho cô nghe. Ami dường như bị lời nói của JungKook làm cho hóa ngốc rồi. Anh nói cái gì vậy? Đánh cô gái anh thích? Anh thích ai?

Thích cô!!!

Cô trố mắt nhìn anh. Cố gắng tiếp thu những gì anh vừa nói. Anh đang tỏ tình với cô à? Cô đang nằm mơ đúng chứ? Tất cả sự việc xảy ra từ nảy đến giờ chỉ là do cô đang mơ tưởng thôi đúng không?

Ngay lúc hiểu được lời nói của anh, nhịp tim cô lúc này lại tiếp tục đập nhanh nữa rồi. Cô phải làm sao đây?

"Ami, anh thích em! Em cũng như vậy chứ?"

JungKook thầm hít thở sâu rồi dứt khoát nói với cô. Ami bị lời tỏ tình thẳng thắn này làm cho rối bời. Câu hỏi của anh, cho nên trả lời thế nào đây?

Bởi vì Ami tự cảm thấy mình không xứng đáng với anh. Chỉ sợ mối tình của cả hai không được dài lâu. Ngước lên nhìn JungKook, cô thấy rõ sự mong đợi từ ánh mắt của anh. Chần chừ một lúc cuối cùng cô cũng đưa ra câu trả lời. Cô e thẹn gật đầu như một lời đồng ý.

Anh rất vui. Không ai biết giây phút anh đợi câu trả lời từ cô tim anh như muốn ngừng đập, đến thở anh cũng không dám thở mạnh, anh đã sợ rằng anh sẽ gặp phải lời từ chối. Nhận được lời từ cô trong lòng anh như đang mở hội bắn pháo hoa vậy.

Khẽ cầm lấy tay cô áp lên lòng ngực trái của mình. Hành động này của anh khiến cô có chút ngại mà tiếp tục đỏ mặt

"Em có thấy rằng tim anh đang đập rất nhanh không? Nó như vậy vì em đó! Anh thật sự rất vui!"

Cô khẽ bật cười vì độ sến của anh. Không ngờ nhìn anh bề ngoài trầm như vậy mà cũng có thể nói mấy câu sến súa đó được.

Anh vòng tay ôm chặt lấy cô vào lòng. Cái cảm giác ôm cô anh đã muốn rất lâu chỉ là anh không dám thực hiện, nhưng bây giờ thì có thể rồi. Siết chặt thân hình bé nhỏ vào lòng, cảm nhận hương thơm và hơi ấm từ cô khiến con tim anh ấm áp.

Cô cũng hạnh phúc dụi mặt vào lòng ngực rắn chắc của anh. Lúc này cô đã có thể cảm nhận được hương thơm của anh rõ hơn. Nó thật sự khiến cô mê hoặc.

Ami chưa từng nghĩ mình lại có thể thành một đôi với Jeon JungKook thế này. Cô đã thực sự trở thành bạn gái của anh. Mà anh là người tỏ tình với cô mới khó tin chứ. Cô còn bị anh cướp cả nụ hôn đầu nữa. Lòng cô đang thấy hạnh phúc.

Nhưng đâu đó Ami vẫn không an tâm về mối quan hệ này. Jang Ami sẽ trân trọng từng khoảnh khắc bên anh, bởi vì đối với cô, yêu anh chính là một giấc mơ, không biết sẽ thức tỉnh khi nào.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net