(っ◔◡◔)っ ♥ 11 ♥

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
cậu thể hiện trước mặt mọi người. Cậu muốn thấy ánh mắt tự hào của anh, ánh mắt đó dù ở nơi đông người cũng chỉ dành cho mình cậu. Nhưng mà, cậu chẳng biết bao giờ mình mới có cơ hội nữa.

Seok Jin ngồi vào bàn của mình, anh lại bắt đầu công việc với một mớ giấy. Jimin không hiểu sao anh lại phải mất nhiều thời gian cho Hội học sinh như vậy nữa. Đi học bình thường rồi về nhà ăn ngủ cho khỏe không phải tốt hơn sao.

"Hyunggg."

"Sao nữa?"

"Hyung thấy Nam Joon thế nào?"

"Jiminie, Nam Joon hyung chứ." – Seok Jin vẫn tập trung vào đống giấy trên bàn. Anh không muốn nói về vấn đề này nữa. – "Chẳng thế nào cả."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net