Chap 14: Người Say Thật Sự Rất Đáng Sợ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap này tặng cho ba nàng DinhThiHuongVy KaiQian2004 TrukSeungri

Chap 14

- Hobie!

TaeHyung xà đến ôm lấy cổ HoSeok từ phía sau. Trái tim vốn mong manh dễ vỡ HoSeok liền bị nó hù giật mình.

- Đang giờ học sao lại lang thang đến đây làm gì? 

HoSeok xoay ghế lại đặt nó ngồi lên đùi mình.

- Đơn nhiên là nhớ anh rồi.

Nó cười nũng nịu phối hợp ôm cổ HoSeok bắt đầu nịnh nọt

- Tiểu ma đầu nghịch ngợm em lại tính câu dẫn vòi vĩnh anh?

Phập!  Câu nói của HoSeok như mũi tên, một phát trúng tim đen của TaeHyung.

- TaeTae nhớ Hobie thật mà ~

Eo cái giọng nước mía nguyên chất ngọt ngào làm tim HoSeok như nghe DJ bắt đầu rúng động.

(Tui là tui nỗi da đà điểu đó -.-)

- Nếu nhớ thật thì mau chứng minh.
HoSeok đưa ánh mắt khiu khích nhìn nó.

Sau đó TaeHyung sẽ đỏ mặt ngại ngùng đánh yêu HoSeok một cái rồi thẹn thùng bỏ chạy?

Làm gì có.

Nó bắt lấy mặt HoSeok cuối đầu ấn lên môi anh hôn một cái.

TaeHyung tự thấy mình rất giống tiểu hồ li mà Jihun hay rũa.

Và dĩ nhiên người cơ hội như HoSeok đâu thể dễ dàng bỏ qua.

Anh ôm lấy tấm lưng nhỏ ấn nó xuống, nụ hôn sâu hơn HoSeok bắt đầu thưởng thức đôi môi xinh đẹp.

Tiếng mút môi đầy ám muội. Cái lưỡi tiinh ranh nhẹ nhàng tách ra khoang miệng của TaeHyung bắt đầu khám phá. Môi lưỡi quấn quích nhau, bàn tay to lớn liên tục xoa nắn cánh mông nhỏ  làm hơi thở cả hai ngày càng gấp gáp. Cảm giác dịch vị ngọt ngào của đối phương lại xen lẫn khoái cảm làm người ta đê mê chẳng muốn buông. Mãi hơn năm phút sau TaeHyung vì cạn kiệt dưỡng khí mới luyến tiếc đầu hàng nhẹ đẩy HoSeok ra.

Cảm giác yêu đương vụn trộm ở trường học quả thực rất tuyệt.

- Thật sự rất muốn tại chỗ này ăn sạch em.

HoSeok nhéo yêu cái mũi nhỏ

- Tối nay em muốn ra ngoài.

TaeHyung bắt đầu thực hiện âm mưu

- Đi một mình?

- Không em muốn anh cùng đi.

- Được.

HoSeok vui vẻ thỏa thuận.

...........

Trước cổng ngôi biệt thự xinh đẹp có một chiếc xe đỏ chói đang đậu chểm chệ.

- Em không vào nhà sao?

HoSeok hỏi khi thấy nó chỉ ngồi nhìn chứ không có ý định vào trong.

- Em chỉ muốn nhìn xem cậu mợ như thế nào thôi. Sẽ không vào.

- Tại sao a?

- Em...

Nó hướng đôi mắt buồn nhìn đôi vợ chồng đang ngồi uống trà ngoài vườn.

- Hais thôi bỏ đi. Hôm khác chúng ta cùng nhau đến thăm họ.

HoSeok đặt lên trán nó một nụ hôn nhẹ, sau đó khởi động xe rời đi.

- Em muốn ăn thịt nướng.

- Được.

......

Chiếc Ferrari 458 Italia 570 mã lực màu đỏ chói lướt nhanh trên đại lộ.

- Chúng ta tìm chỗ đỗ xe sau đó đi bộ đến quán thịt nướng. Chiếc xe nổi như vầy em không muốn chơi trội đâu.

TaeHyung cười khổ

- Tất cả đều theo ý bà xã.

..........

Bây giờ cũng không quá trễ, lúc nó và HoSeok đến nơi thì chỉ còn lác đác vài người khách.

- Đây là gì?

HoSeok chỉ vào chai thủy tinh trên bàn.

- Là rượu Soju, anh không biết hả?

Lắc đầu đầy vô tội.

Thịt và lò nướng được mang ra. TaeHyung như mèo đói hết gắp rồi lại gắp. Thậm chí miếng thịt chưa chín nó cũng không tha.

Sau một hồi no nê nó bắt đầu gạ gẫm dụ HoSeok uống rượu. Kết quả chưa đến một chai HoSeok đã xỉn lăng ra bàn bắt đầu nói nhảm.

TaeHyung đầu đầy hắc tuyến. Tửu lượng của người này sao có thể thấp như vậy.

TaeHyung cắn răng dìu HoSeok...đi bộ về nhà.

Ai bảo nó không biết lái xe 囧

Sau hai mươi phút ngồi taxi mười lăm phút cuốc bộ rốt cuộc nó cũng đưa được HoSeok về nhà.

Cái lâu đài vắng tanh như chùa bà đanh.

- Hừ đồ mấy tên hư hỏng có vợ rồi mà còn đi đêm .

TaeHyung lầm bầm oán hận.

- Ta lạc trôi giữa đời ứ ư ừ.. Hú hú

Tên mặt Ngựa say nhèm hát ú ớ

- Hais thật là ..

TaeHyung bất đắc dĩ quăn HoSeok lên giường

- Ái nít du gơ... Hức que..

HoSeok hết lãm nhãm bắt đầu đứng dậy lột đồ mua may quay cuồng.

Ai nha thật là mất hình tượng mà

TaeHyung nhất thời bị dọa cho giật mình.

- Này.. Này.. Nà... Hais trời ơi là trời

TaeHyung kêu trời đứng bất lực nhìn ông xã bộ dạng như trẻ con ngoan ngoãn ngồi cởi quần chíp đen sau đó tiếp tục bậc dậy hát (hét thì có -.-) tiếp.

Người say thật sự rất đáng sợ.

TaeHyung lắc đầu tự an ủi mình rằng con Ngựa điên kia hát hò mệt sẽ lăn ra ngủ sau đó quay lưng đi tắm.

HoSeok ở lại mơ mơ màng thấy mình đang biểu diễn concert.

Ánh đèn sân khấu chói lóa, HoSeok đứng giữa sân khấu bên dưới là hàng ngàn fan hâm mô đang nhiệt tình reo hò. Làm Idol là ước mơ thầm kín của HoSeok.

HoSoek chạy qua bên trái

- Nào các bạn bên trai dơ tay lên nào..!

HÚ ~ HÚ ~

HoSeok chạy sang bên phải

- Nào các bạn bên phải cùng hô to tên người nắm giữ trái tim các bạn nào!

HOSEOK!  HOSEOK!

-Tốt lắm! 

HoSeok hài lòng ngửa đầu lên trời cười lớn sau đó....lăn ra giường phơi chim ngủ.

TaeHyung tắm xong quay lại đã thấy HoSeok đổi tư thế sang nằm phơi mông.

Chiếc khăn tắm che đi một bên mắt phải vô tình tạo nên khung cảnh tuyệt vời.

Chiếc khăn tắm che đi phần đầu chỉ để lại phần thân đang lõa thể của HoSeok

TaeHyung nuốt nước bọt.

Này thì da trắng, này thì eo nhỏ ui cả cái mông vêu cùng cặp giò thon gọn nữa (chội ôi Seokie nhà mị còn nhiều lắm -.-)

TaeHyung máu mũi cũng nước dãi đồng loạt tuông trào.

Một suy nghĩ bay vèo qua đầu TaeHyung.

Nhân cơ hội này...một lần đảo chính?

TaeHyung bước đến bên giường

-Hobie à, em biết là anh rất tốt với em... nhưng cơ hội đảo chính ngàn năm chỉ có một cho nên....

TaeHyung cười tà cuối xuống hôn lên gáy HoSeok.

- HoSeokie em đến đây...

TaeHyung vuốt ve dọc theo cánh tay thon hơi gầy tiếp đến bắt đầu lật HoSeok lại nhẹ nhàng hôn

Cảm giác đôi môi bị tách ra HoSeok mơ màng bị khoái cảm kích thích ngoan ngoãn phối hợp chân cũng tự giác vòng sang cắp lấy eo TaeHyung

- Hobie thật ngoan a~ em sẽ ôn nhu như anh đã từng với em vậy..

Kết thúc hôn môi bằng sợi chỉ bạc ma mị nụ hôn dần di chuyển xuống cổ để lại dấu hôn ngân chói mắt. Nó cuối xuống ngậm lấy đầu nhủ hoa nhỏ nhắn

Cảm giác làm công thật tốt.

- Kh.. Không.. Đừng mà TaeHyung hức...

HoSeok nức nở khi TaeHyung bắt đầu khuếch trương tiểu cúc hoa.

-Ah..

HoSeok nghẹn ngào

- Ngoan..chỉ một lần này thôi.

TaeHyung hôn lên trán HoSeok. Bộ dạng anh lúc này thật yếu đuối, có cảm giác như nếu như nó chỉ cần tác động mạnh một chút nữa người con trai xinh đẹp này sẽ lập tức như nước mà vỡ ra..rất mong manh..đến nỗi TaeHyung không đành lòng làm bước tiếp theo.. (Bởi số anh chỉ có thể làm thụ thôi Bwi à -.-)

Nhưng chần chừ một chút thì bản tính nam nhi của TaeHyung lại bị tiểu cúc hoa đang nhiệt tình co rút kích thích cho trỗi dậy..

Cắt. . . . . . . . . . . . . . . . . .  .  . . .  . . . . . . . . .

Uể oải tỉnh dậy. Cơ thể đau nhứt làm anh nhíu mày cảm giác như mình vừa bị cưỡng gian vậy.. (Chớ còn -.-)

Nhìn sang bên cạnh thì TaeHyung sớm đã mất dạng, HoSeok giật mình nhìn lại bản thân không một mảnh vải kí ức tối qua bắt đầu ùa về..

Thôi rồi tiểu cúc anh vất vả hai mươi mốt năm gìn giữ (╥_╥)

HoSeok tự cảm thấy mình là nỗi sỉ nhục của hội những người làm công...

Huhu cúc hoa của Hobie (╥_╥)

HoSeok như thiếu nữ thút thít ôm chăn khóc. Đã vậy tỉnh dậy chỉ còn một mình trơ trọi làm HoSeok có cảm giác bị vứt bỏ.

Trong đầu liền tưởng tượng ra cảnh TaeHyung hất mình ngã xuống đất

- Ai tôi cứ tưởng anh là ôn nhu công rốt cuộc cũng chỉ là một tiểu thụ. Thật quá thất vọng chúng ta li dị đi.

Sau đó TaeHyung quay sang ôm năm người kia tươi cười cưỡi mây đi mất HoSeok từ từ hóa thành một chấm đen nhỏ rồi biến mất. Cảnh tượng rất bi thương cẩu huyết.

T

rong lúc HoSeok tưởng tượng lên đến cao trào thì cửa phòng mở ra TaeHyung tay bưng thức ăn sáng bước vào.

HoSeok đưa ánh mắt long lanh nhìn

Hay quá bà xã không bỏ rơi mình.
(HoSeok thụ lòi haha)

TaeHyung cười khổ, biểu tình đáng thương như cún nhỏ bị bỏ rơi này là sao chứ cái người này ngốc hơn TaeHyung nghĩ nhiều.

TaeHyung đặt khay thức ăn lên tủ đầu giường, chủ động tiếng lại hôn lên khóe môi HoSeok

- Nào em giúp anh rửa mặt sau đó chúng ta cùng ăn sáng

- Híc TaeTae không bỏ rơi Hobie chứ?

TaeHyung có chút ngoài ý muốn, cái biểu tình như thiếu nữ này là sao đây?

- Ừ ừ TaeTae không bỏ rơi Hobie

- Thật chứ?

- Thật. Bây giờ mau ngoãn ngoãn đi rửa mặt ăn sáng nếu không TaeTae sẽ mặc kệ anh.

- Nae.
(Ổng dạ kìa trời 〒▽〒)

Vì không thể bế nên TaeHyung đành phải từng bước từng bước dìu HoSeok vào WC. Cả ngày Chủ Nhật của TaeHyung thành thử đều mang ra để hầu hạ HoSeok.

Ở bên ngoài cửa có vài người sau khi nhìn lén bắt đầu lên kế hoạch dụ dỗ nó cưỡng gian mình.

Được bảo bối tự tay nấu ăn còn tận tình chăm sóc thì còn gì bằng, làm thụ một lần coi như đáng.

HoSeok âm thầm cười tà trong lòng.

Anh diễn quá đạt!

Cứ tưởng mọi chuyện êm xui ở đó, kết quả về sau cứ vào tối thứ bảy TaeHyung liền nhìn thấy HoSeok quấn khăn nằm trên giường dùng tông giọng quyến rũ mời gọi

- Bà xã à lại đây, mau đến cưỡng gian anh đi nào....

Đúng là mặt dày đến không thể chấp nhận. TaeHyung cảm thấy thật bất lực.

...........

Tại một nơi hẻo lánh khác

- Anh muốn gặp tôi?

- Tôi muốn hợp tác.

- Hợp tác? Dựa vào cái gì tôi phải hợp tác với loài quỷ như anh?

- Vì chúng ta có chung kẻ thù.. Đó có được coi là lí do?

- Anh.. Anh muốn làm gì?

- Ở vùng biển chúng ta sắp đến làm thực nghiệm tôi nghe đồn có một con thủy quái ngàn năm..nhưng bất quá nó đã bị phong ấn...

- Anh muốn?

- Phải.

- Không được. Tuyệt đối không. Tôi sẽ không giúp anh đâu.

- Vậy cô tính trơ mắt nhìn con Hồ lí đó cướp đi người cô yêu sao?

- Nhưng...

- Sự cao cả chẳng mang lại cho cô tình yêu đâu. Cô chỉ cần mang chìa khóa đến tôi sẽ lo hết phần còn lại, tuyệt đối sẽ không để cô bị luyên lụy. Nghe hay không tùy cô đây là cơ hội duy nhất. Tạm biệt....

.......

Tình yêu là thứ có thể khiến một thiên thần tự làm ô uế chính đôi cánh trắng công lí của mình.

END CHAP 14

Tối qua tui tính up rồi nhưng mà ngủ quên. Ai đoán coi Atula là ai, đoán trúng tui tặng cho chap cuối với hai chap ngoài truyện nè 😙😙

Ngựa

Đây là em Ferrari 458 Itali

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net