Chương 5 - Giúp đỡ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

17 giờ 30 phút. Trường đại học B.

Jaehyun như có lửa dí sau mông. Anh đi qua đi lại với vầng trán đầy nếp nhăn vì lo lắng.

- Sao Jeno còn chưa về? Chúng ta là người diễn mở màn đó.

Haechan tay cầm quạt vừa phe phẩy cho mình lẫn Jisung vừa nói:

- Tại hôm qua Jaehyun-hyung chiều cậu ta quá đó. Ăn lòng lợn nướng kiểu đấy bị tào tháo dí là đúng rồi.

Jisung im lặng lắng nghe cuộc trò chuyện giữa hai người. Bọn họ thật sự đã sắp đến giờ diễn.

Còn Jeno thì vẫn đang ở trong nhà vệ sinh, giải quyết cái bụng đau âm ỉ của mình. Đúng vậy, Jeno đã tâm sự cùng tào tháo khá lâu rồi. Jeno cầm hộp in-ear trên tay mà ngồi trầm tư trong buồng vệ sinh. Cậu rất muốn giải quyết cho xong chuyện này để còn kịp giờ diễn. Nhưng Jeno thật sự không chắc sau khi xong chuyện, cậu có còn sức để lên sân khấu hay không...

Lúc nãy đi vội quá, cậu cầm luôn hộp đựng mic và in-ear. Tất cả đều có lý do của nó.

Hôm nay bọn họ sẽ biểu diễn ở sân khấu ngoài trời. Ban tổ chức đã bố trí phòng chờ cho các nghệ sĩ thành nhiều rạp nhỏ gần sân khấu. Và sự thật đắng lòng chính là nhà vệ sinh đều ở trong các tòa nhà cách rất xa sân khấu. Jeno sợ không kịp thời gian, cậu quyết định sau khi xong chuyện sẽ tự đeo mic và in-ear ngay trên đường đi luôn.

Tiếng xả nước cuối cùng vang lên, cuốn trôi hết bao phiền muộn khó nói của cậu. Bây giờ Jeno phải vắt chân lên cổ mà chạy thục mạng. Dù còn hơi nhói nhưng đã quá giờ diễn được ba phút, Jeno không còn lựa chọn nào khác. Cậu không muốn nhóm sẽ dùng tiền cát-xê và tiền công ty bù thêm để đền hợp đồng vì sự chậm trễ của mình.

Cậu vừa chạy vừa gỡ đống dây dợ, hộp đựng thì còn đang được kẹp ở một bên nách. Tình cảnh vô cùng khốn đốn. Vì quá vội nên Jeno càng gỡ càng thêm rối. Cậu đành phải dừng lại, đặt chiếc hộp xuống rồi tập trung gỡ cho xong đống lộn xộn này. Jeno vì quá tập trung nên không nhận ra, cách đó không xa có một người đang lẳng lặng nhìn cậu.

Jaemin vừa bước ra khỏi phòng chờ thì bắt gặp hình ảnh Jeno ngồi xổm, nghiêng đầu ngốc nghếch tháo dây mãi không xong. Từ góc độ này, Jaemin có thể thấy rõ từng góc mặt đầy nam tính của Jeno. Sống mũi cao thẳng tắp cùng xương quai hàm sắc bén. Đôi mắt Jeno híp lại khiến hàng lông mi dài rậm đến khó tin không ngừng run rẩy. Tổng thể không khác gì bức chân dung điêu khắc tuyệt đẹp.

Điểm trái ngược duy nhất nhưng lại thu hút Jaemin hơn tất cả chính là cái bĩu môi của Jeno. Đôi môi cậu trề ra giận dỗi trông như sắp khóc đến nơi. Trong một khoảnh khắc, Jaemin như nhìn thấy hình ảnh bản thân của nhiều năm về trước. Hắn đã từng loay hoay không biết phải tự đeo mic và in-ear như thế nào.

"Đáng yêu thật."

Jaemin lắc đầu cười, hắn cất bước đi đến trước mặt Jeno:

- Tôi giúp cậu nhé?

Jeno ngẩng mặt lên, đôi mắt lấp lánh ánh nước như đang cầu cứu. Nhưng khi nhận ra người trước mặt là Jaemin, cậu liền thu lại ánh mắt vừa nãy, bật dậy như cái lò xo. Jeno cũng chẳng cần mặt mũi gì ở đây nữa. Cậu ngoan ngoãn đưa đống dây đó cho Jaemin.

Và không ngoài dự đoán đối với một tiền bối hơn bảy năm kinh nghiệm, chưa hết ba mươi giây mà Jaemin đã dễ dàng gỡ rối mọi thứ. Jeno cảm thấy có chút ngượng.

- Cậu đeo đai lưng chưa?

Jeno không đáp mà chỉ từ tốn móc đai lưng từ túi quần ra rồi đưa cho hắn. Jaemin thật sự cạn lời với tên hậu bối ngốc nghếch này.

- Cậu đi theo tôi.

Jaemin nói xong liền nắm cổ tay Jeno kéo vào phòng chờ của mình. Jeno ngơ ngác không biết Jaemin đang nổi điên cái gì, chỉ thấy hắn cầm đai lưng của cậu và bước tới như muốn ôm vậy.

- Anh làm cái gì đó?! – Jeno vừa hoảng vừa làm tay chữ X che trước ngực.

- Cậu nghĩ cái gì vậy, không tính đeo mic để diễn à? Đứng yên đó cho tôi.

Jaemin đứng đối diện Jeno, không chút chần chừ mà cúi thấp người xuống, vòng tay qua eo Jeno để đeo đai lưng.

- Vướng quá, cậu kéo áo lên chút đi.

Jeno cũng không có thời gian để ngượng ngùng, ngay lập tức kéo áo lên một chút. Cơ bụng tám múi cuồn cuộn, vòng eo thon gọn không chút mỡ thừa của Jeno, cứ như thế đập thẳng vào mắt Jaemin.

Jaemin cảm xúc lẫn lộn, rất tỉnh bơ trêu một câu:

- Chà, quản lý bản thân tốt nhỉ.

-... Anh còn có thời gian để đùa à?

- Người đang vội là cậu chứ có phải tôi đâu.

Lúc bọn họ vừa tách ra, Jeno thoáng ngửi thấy một mùi hương nhè nhẹ có chút ngọt thanh rất nịnh mũi.

Là hương quả đào từ người Jaemin.

"Thơm ghê."

Jeno lại một lần nữa không kiềm chế được mà thầm khen Jaemin. Còn Jaemin lúc này đã đến bước đeo mic cho cậu. Hắn dùng tay nhẹ nhàng vuốt tóc mai của Jeno về sau tai, động tác vô cùng dịu dàng mà hỏi:

- Làm thế này thì có hỏng kiểu tóc của cậu không?

Chiều cao của bọn họ không quá cách biệt. Khi Jaemin ngẩng mặt lên hỏi câu này, tầm mắt của Jeno vừa vặn va trúng ánh mắt như sao sáng kia của Jaemin. Jeno không trả lời mà chỉ ra sức lắc đầu. Jaemin thấy mọi việc đã xong thì liền đẩy nhẹ thắt lưng của Jeno:

- Đi thôi.

Jaemin và Jeno rời đi, để lại Renjun ngu người ngồi trong góc phòng chứng kiến một màn vừa rồi đến không thốt nên lời.

"Hai đứa này vừa làm gì vậy?"

Trên đường chạy đến cánh gà sân khấu, Jaemin nghe thấy tiếng Mark Lee đang giao lưu với khán giả nên kéo Jeno lại:

- Đừng chạy nữa, Mark đang kéo thời gian cho các cậu rồi.

- Mark?

- Sunbae-nim... Anh ấy debut cùng năm với tôi.

- À, em vừa từ nước ngoài về nên chẳng biết gì về showbiz trong nước đâu.

Jaemin "ừ" nhẹ một tiếng rồi chầm chậm sải bước cùng Jeno. Sau lần chào hỏi ở hậu trường show âm nhạc đài K, Jaemin đã tra thông tin của Jeno trên Naver.

Thế mà lại cùng tuổi với hắn.

Tuy vậy Jaemin không hề muốn sửa lại xưng hô của cả hai làm gì. Hắn bên ngoài là một tiền bối điềm tĩnh được người người tung hô. Thế nhưng con người thật sự bên trong lại rất tinh nghịch. Hắn quyết định sẽ im lặng hưởng thụ việc được người cùng tuổi Jeno xưng em gọi anh với mình. Jaemin nghĩ cả hai cũng chẳng có nhiều cơ hội gặp nhau để thân thiết hơn. Một chút xưng hô cũng không có gì to tát.

Hai người cuối cùng cũng đến cánh gà sân khấu. Jaehyun vừa nhìn thấy Jeno đã túm cậu lại:

- Thằng nhóc này, đi một tí của em là như vậy hả? Mau cùng anh qua xin lỗi PD-nim.

Jeno chưa kịp lên tiếng đã nghe thấy giọng nói trầm thấp của Jaemin vang lên ở bên cạnh:

- Quản lý Jung, tôi xin lỗi nhưng Jeno-ssi bị trễ giờ diễn là vì cậu ấy đã giúp đỡ tôi trên đường đến đây. Hãy để tôi cùng đi với mọi người nhé.

Dù sao Jaemin cũng là đại tiền bối trong giới idol. Hắn còn nổi tiếng vì thái độ làm việc chuyên nghiệp nên rất được lòng nhiều PD và staff. Có Jaemin cùng đến gặp PD thì mọi chuyện chắc chắn sẽ dễ thở hơn.

Quả thật không sai, Jaemin cực kỳ lễ độ và thân tình trò chuyện cùng PD khiến ông rất hài lòng mà bỏ qua chuyện này. Sau khi lễ hội kết thúc, Jaehyun liền kéo Jeno đến chỗ Jaemin để nói lời cảm ơn. Thế nhưng hắn đã sớm rời đi vì lịch trình sau đó.

- Em nợ người ta một ân huệ đó. Sau này gặp lại nhớ cảm ơn người ta đàng hoàng.

Jeno trầm ngâm không đáp. Qua hôm nay cậu đã có cái nhìn khác về Na Jaemin.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net