chap 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
được sự thật liệu cô có chịu đựng được không?

Vậy là sau cùng, Gui quyết định không về nhà cô lái xe đến công ty để làm việc để cho đầu óc mình không phải nghĩ linh tinh.

-Giờ này mà ai còn làm việc chứ?

Gui đi thật nhẹ khi thấy ánh đèn trong một căn phòng sáng, và đó lại là phòng của cô. Gui cố đi thật nhẹ không gây ra tiếng động để xem có phải trộm không. Nhưng cô phải lấy tay che miệng lại để không phải thốt thành tiếng. Là hắn, hắn đang lục lọi gì đó trên máy vi tính của cô.

"-Chà, em cài cả pass sao?

-An toàn vẫn tốt hơn.

-Vậy anh có được biết không?

-Đương nhiên, em đã hứa giữa chúng ta không có bí mật mà, là ngày sinh của anh"

Cô bím chặt môi nhớ lại thời gian trước, cô đã cho hắn biết pass máy vi tính của mình trong một lần vô tình họ nói chuyện cùng nhau trong phòng của cô. Gui không ngờ, kẻ nội gián bao lâu nay trong công ty lại là hắn. Điều đó, đồng nghĩa với việc ngay từ dầu cô đã đúng nhưng không ngờ cô lại yêu hắn. Và càng không ngờ đến hắn dùng lại lợi dụng tình yêu của cô để đối phó công ty. Gui nuốt nước mắt vào trong cố rời khỏi văn phòng khi mà chân cô cứng lại khi phát hiện ra kẻ đó là hắn.

Gui chạy nhanh ra khỏi công ty cho đến khi cô không còn sức để chạy, nước mắt cũng không thể nào rơi xuống nữa. Cô từ từ khuỵu xuống đất, ánh mắt vô hồn. Tim đau nhói khi tình yêu của cô lại bị đổi bằng sự dối trá và phản bội.

-Tại sao vậy?Tại sao lại gạt tôi chứ?_Gui gào lên đau đớn _Sao anh lại có thể đối xử với tôi như vậy chứ?

"Anh yêu em, anh yêu em"

-Đừng nói nữa, đừng nói nữa_Gui bịt hai tai lại khi cô nghe lời nói của hắn văng vẳng bên tai của cô_Đừng nói nữa, tất cả là lừa dối..._Gui gào lên

"Chúng ta kết hôn có được không?"

Nhìn chiếc nhẫn trên tay lòng Gui càng đau đớn hơn, tình yêu chân thành của cô lại bị hắn chà đạp và làm công cụ để đối phó công ty của chính mình. Cô đã tin lầm một kẻ gian trá, rút mạnh chiếc nhẫn Gui ném xuống đất với sự tức giận và căm phẫn.

-Tôi sẽ không tin anh nữa!

Gui gục đầu khóc nức nở, không biết cô đã nghĩ gì. Gui vội lau nhanh nước mắt nhìn về phía trước nhẫn nằm dưới đất. Cô cố đứng dậy đi về phía chiếc nhẫn nhặt nó lên nhìn nó với ánh mắt căm phẫn. Cô lại đeo nhanh nó vào ngón áp út, lấy tay lau sạch nước mắt..

-Mình phải sửa chữa sai lầm, không thể để công ty bị phá hoại chỉ vì một phút lạc lòng của mình.

Gui quyết định biến đau thương thành sức mạnh, cô nhất định phải tìm cách chống lại hắn. Và bắt hắn phải lộ nguyên hình, tống cổ hắn ra khỏi công ty. Dù lòng cô sẽ đau đớn khi phải đối mặt với kẻ phản bội mình nhưng cô sẽ nuốt nước mắt vào tim mà bảo vệ Fang thị.
****

-Đêm qua, em đã đi đâu?Gọi điện em lại không bắt máy...anh rất lo cho em!

Sáng nay, khi gặp Gui ở văn phòng của mình hắn đã vội vã nắm lấy tay cô với sự lo lắng. Gui đưa mắt nhìn hắn với ánh mắt không chứa nhiều tình cảm như trước bởi vì cô cảm giác đó là sự giả dối. Cô nhẹ nhàng rút lại quay mặt đi..

-Em gặp lại người bạn cũ, mãi lo trò chuyện quên mất thời gian_Gui vẫn bình thản đáp, cô sẽ không lật tẩy hắn. Cô sẽ cùng hắn đóng kịch để tìm ra thật sự hắn là ai và lật tẩy hắn.

-Em làm sao vậy?Sắc mặt của em không tốt!_Hắn bước đến vuốt nhẹ lấy gương mặt của Gui

Cô khẽ đẩy hắn ra và lùi lại, bây giờ đối mặt với hắn cô chỉ thấy sự sợ hãi_ Em ..không sao, nếu như không có gì...em về phòng làm việc đây.

-Gui!_Hắn giữa tay của cô lại

-Em thật sự không sao chứ?_Hắn lo lắng nhìn cô.

Gui khẽ quay lại nở một nụ cười gượng cho hắn yên tâm_ Em không sao cả, yên tâm đi.

Nói xong, cô bước ra khỏi cửa và đóng lại. Gui khẽ nhắm nhẹ đôi mắt với sự mệt mỏi khi phải đau đớn biết bao đối diện với ánh mắt đó. Nó làm trái tim của cô run lên, chút nữa cô đã ôm chặt lấy hắn.

Bản thân hắn lại nhận thấy ở Gui có một chút gì đó không bình thường nhưng hắn lại không biết đó là gì?

-Calvin!Chuyện của Canh Lâm, anh khoan hãy điều tra. Giúp em điều tra một người em sẽ fax hồ sơ của kẻ đó cho anh_Gui thở dài sau khi nói điện thoại với Calvin

Ngay từ lúc đầu, cô đã thuê thám tử điều tra hắn nhưng lại không điều tra gì. Vì khi đó Calvin quá bận việc điều tra chuyện của Canh Lâm nên cô không thể liên lạc với anh. Bây giờ, cô cần biết thật sự hắn là người như thế nào?

Những ngày tiếp theo đó, Gui và hắn tuy gặp mặt nhau nhưng hắn vẫn cảm nhận giữa hắn và Gui dường như có một khoảng cách. Cô thường viện nhiều lý do để không ở cạnh hắn lâu như trước nữa. Cô cũng ít cười với hắn hơn trước, dù có cười nụ cười cũng thật gượng gạo.
****

-Đây là tất cả hồ sơ em cần!_Calvin đẩy nhẹ hồ sơ qua bên chỗ Gui đang ngồi đối diện

-Cái tên Aaron Yan thật sự chỉ là giả, kẻ này anh vẫn chưa biết thật sự hắn là ai. Nhưng toàn bộ lý lịch của hắn chỉ là giả...và điều làm rất hoàn hảo. Vì người làm những giấy tờ này cho hắn điều có một chức quyền nhất định...nghe nói kẻ làm hồ sơ đó là một bác sĩ phẫu thuật chỉnh hình khá nổi tiếng. Do cậu ta có quen biết nhiều ông lớn nên việc làm hồ sơ giả cho hắn ta quá dễ_Calvin nói ra tất cả những gì tạm thời anh điều tra được từ hắn.

-Làm sao để biết hắn là ai đây?_Gui nhíu mày khó chịu

-Anh sẽ cố gắng giúp em_Calvin khẽ mỉm cười

-Cám ơn anh_Gui khẽ gật đầu cám ơn Calvin.

Cầm xấp hồ sơ rời khỏi quán café, Gui lại đi lang thang trên đường vừa đi cô vừa suy nghĩ rất nhiều về chuyện của hắn. Cô thật sự muốn biết tại sao hắn lại vào công ty làm gián điệp?Và thật sự hắn là ai?

-Đúng rồi, chỉ còn cách duy nhất!

Gui khẽ mỉm cười cô nhanh chóng đón taxi và đi nhanh đến căn nhà của hắn. Chỉ cần ở nhà hắn cô sẽ tìm ra được điều gì đó, vào hang cọp mới có thể bắt được cọp con. Với lại Gui cũng có chìa khóa nhà của hắn, hiện giờ hắn đang ở công ty nhất định sẽ không về đột xuất. Nghĩ là làm Gui đã đi nhanh đến nhà của hắn.

Cô nhanh chóng lục mọi thứ trong phòng làm việc của hắn và cả máy vi tính. Thứ cô tìm được là những giấy tờ có liên quan đến công ty và những dự án sắp tới của công ty điều bị hắn bán rẻ cho các công ty khác. Điều kỳ lạ chính là, hắn lại thu nhập những tờ báo trước đây có liên quan đến Serena cắt ra và dán vào một quyển sổ. Trong đó, còn kèm cả ảnh Serena nhưng nó bị đánh dấu chéo lên đó. Cô không biết ý nghĩa của dấu chéo này có nghĩa là gì?Loại bỏ chăng?

-Mình biết rồi!

Gui đột ngột hốt hoảng khi nghe tiếng của hắn, cô vội vã xắp xếp lại mọi thứ và kiếm một chỗ núp trong phòng làm việc.

"Sao anh ta lại trở về trong lúc này chứ?"Gui thầm nghĩ thấy kì lạ.

-Cậu yên tâm, mình đang ở nhà...những tư liệu đó mình sẽ nhanh chóng đốt bỏ đi.

Hắn bước vào phòng làm việc, con Gui đứng nép sau kệ sách và nín thở vì hồi hộp sợ bị phát hiện. Cô thấy hắn đang lục lọi một đống giấy tờ ra. Nghe cách hắn nói hình như hắn định hủy chứng cứ.

-Có người điều tra mình?_Hắn bỗng dừng lại ngạc nhiên khi nghe đầu dây bên kia Jiro nói có kẻ đang điều tra hắn.

Gui nín thở khi nghe hắn nói, nhất định là Calvin đã để lộ hành tung. Cô không ngờ mới đây lại bị hắn phát hiện ra đang bị điều tra.

Hắn khẽ cười khẩy nhẹ_ Mình sẽ tìm cách dàn xếp chuyện đó, sẽ không ai điều tra được đâu..._Hắn cười và nói với Jiro

-Cậu đừng lo lắng, nếu kẻ đó muốn biết mình là ai thì hãy đợi khi hắn ta xuống địa ngục mình sẽ nói cho hắn biết mình là Ngô Canh Lâm

-...Cạch...

-Ai đó!

Hắn nghe tiếng động và nhìn về phía sau kệ sách, khi nghe đến điều đó tay Gui run lên cô làm rớt xấp hồ sơ trên tay xuống đất. Hắn trừng mắt đứng sững người khi Gui từ phía sau kệ sách bước ra.

-Là em?

Tay cô run lên và ánh mắt nhìn chăm chăm về hắn, cô không dám tin vào tai của mình. Aaron Yan chính là Ngô Canh Lâm từ trước

đến giờ cô vẫn cứ thấy ánh mắt của hắn rất quen thuộc. Vậy mà cô lại không sớm nhận ra...

-Anh...là....

-Em đã nghe thấy hết_Hắn đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn cô

-Gui lắc đầu lùi lại _Sao có thể chứ?_Đôi vai Gui run lên

-Sao hả?Cảm thấy sợ sao?_Hắn tiến gần Gui hơn _ Em tưởng nhìn thấy hồn ma sao?

-Sao lại có thể như vậy?_Gui lùi sát vào tường không ngừng lắc nhẹ đầu vì không dám tin kẻ đứng trước mặt với gương mặt hoàn toàn khác vậy mà lại là Ngô Canh Lâm.

-Nhờ chị hai của em mà anh mới có bộ mặt như vầy, chị hai của em thật sự làm nhiều việc khiến cho anh thật sự quá cảm kích_Hắn nghiến chặt răng nhìn Gui

-Anh..còn sống và...vào công ty để..._Gui run lên với sự sợ hãi

-Bao năm qua chịu biết bao đau khổ chỉ vì mục đích là đòi lại những gì mà chị em đã cướp đi của anh. Nếu em đã biết anh cũng không ngại nói cho em biết, anh vào công ty làm việc là để trả thù..anh phải bắt chị hai của em phải trả lại gấp ngàn lần những gì mà cô ta đã gây ra cho anh_Hắn gào lên

-Sao phải nói ra cho em biết chứ?_Gui run lên

-Bởi vì người chết sẽ biết giữ bí mật_Hắn nhanh chóng tiến lại gần Gui đưa những ngón tay siết chặt lấy cổ của Gui. Nhìn cô với ánh mắt lạnh lùng_Đừng trách anh, anh không thể để kế hoạch trả thù nhiều năm bị phá hỏng.

Nước mắt Gui rơi xuống, cô khẽ mỉm cười _ Ít ra trước khi chết, em cũng có thể biết..Ngô Canh Lâm vẫn còn sống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net