Chap 15 K-R

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 15: K-R

Sáng sớm, biệt thự cổ kính nhà Wang ( của Karry )

Anna đứng trước cổng, nhấn chuông.

- Cô chủ, cô đã về. Quản gia ra đón Anna, cười tươi.

- Anh cháu có ở đây không ạ?? Anna cười đáp lại, hỏi

- Dạ. Cậu chủ đang trên thư phòng đọc sách ạ. Quản gia sợ sệt khi phải nói đến Karry

- Vâng ạ! Bác cứ đi làm việc của mình đi. Anna cười giả tạo rồi từ từ bước lên cầu thang. "Đã hai năm trôi qua mà vẫn không có gì thay đổi", "không biết anh K giờ sao rồi", Anna băn khoăn.

Đẩy cánh cửa, bước vào là một căn phòng chứa đầy sách, chủ nhân của căn phòng này, không ai khác chính là Karry. Từng hàng sách một được sắp xếp tỉ mỉ, phân ra từng khu vực với từng loại sách được xếp gọn gàng trong kệ gỗ. Những chiếc kệ gỗ trông có vẻ đơn giản nhưng lại được trạm trổ rất kì công, hoa văn uốn lượn. Trên chiếc ghế đang quay lại kia, chắc chắn là một người mà Anna biết rất rõ. Từng bước lại gần, Anna tiến đến ôm choàng lấy Karry "Anh". K ngồi đó, chỉ nói đủ một câu làm ai kia lạnh xương sống "BUÔNG", khiến Anna ngay lập tức phải bỏ tay ra.

- Về đây làm gì? K không thèm liếc đến Anna

- Em về đây học chứ làm gì? Anh không hoan nghênh à. Anna có chút bất ngờ với hành động vừa rồi của K nhưng cũng giữ bình tĩnh đáp trả.

- Tự dọn về, không giúp. - Lạnh lùng nói một câu rồi đứng dậy, với chiếc áo khoác, K bước ra ngoài để lại Anna đang suy nghĩ.

"Anh ấy thay đổi quá nhiều, trước đây anh ấy lạnh lùng nhưng đâu có như thế này" Anna buồn rầu nhìn theo "nhất định anh sẽ của em"

*ANNA WANG ( 17t) :.trên danh nghĩa là con gái ruột của ông Robert nhưng thực chất là con của một người bạn của ông ta. Biết được thân phận thật của mình, Anna yêu Karry, làm mọi điều để có được tình cảm của Karry. Là một người sẽ gây nhiều khó khăn cho Roy.**

10.00 am

Karry lững thững đi dạo trên đường phố với một khí chất sang trọng thu hút mọi ánh nhìn về phía mình. Nhưng anh nào có quan tâm. Trong đầu anh, đang suy nghĩ về cái con người tên Anna kia, suy nghĩ làm sao để đối phó với cô ta và người cha 'đáng kính' của mình. Anh thừa biết cô ta yêu mình, và cũng biết "cha" của mình đang có ý định bắt anh kết hôn với cô ta. "Nhưng anh là ai- anh là một ác quỷ, và không ai có thể bắt buộc anh làm điều gì mà anh không muốn." Nghĩ đến đây, Karry khẽ cười nhẹ - nụ cười mỉa mai cha mình.

Karry cứ thong thả bước đi, ánh mắt tỏ vẻ bất cần đời, lãnh đạm...... Trước mắt anh bỗng xuất hiện một hình dáng quen thuộc - là Roy. Cậu và Ever đang trên đường đi học về, cười nói vui vẻ. Trông thấy anh, cậu khựng lại, nụ cười tắt hẳn. Thấy Roy như vậy, Ever cũng hướng mắt nhìn theo, thấy khuôn mặt lạnh lùng của Karry, cậu bất giác cảm thấy sợ hãi, lùi về phía sau. Karry nhìn lướt qua Roy, khuôn mặt vô cảm, rồi cứ thế đi tiếp.

"Đã 1 tháng mình chưa gặp Karry, anh ấy trông vẫn lạnh lùng như vậy. 1 tháng qua mình luôn nghĩ đến anh ta. Mình thật sự...... thích anh ta rồi sao??? Tại sao cái cảm giác này lại kì lạ đến vậy??? Bây giờ gặp anh ta, mình phải nói gì đây??..." bao nhiêu câu hỏi dồn dập trong tâm trí Roy, khiến nét mặt cậu cũng biến đổi theo. Ever đứng cạnh cậu, ngạc nhiên vì những biểu cảm trên mặt. Karry thấy thế, ánh mắt và khuôn mặt không bộc lộ cảm xúc nhưng anh lại suy nghĩ " có vẻ thú vị". Karry lướt qua Roy và Ever, lạnh lùng đi tiếp....

- Này!!

- ...... Karry như không nghe thấy, vẫn tiếp tục bước đi.

- Này anh K.....!!

Lần này Karry dừng lại, quay về phía sau, khuôn mặt thờ ơ. Roy vừa chạy đến gần Karry.

- Chuyện gì?- Karry hỏi, khuôn mặt không cảm xúc nhìn Roy.

- A - Roy không biết mình nên hỏi gì - Anh, anh,...

- Anh em cái gì, nếu không có chuyện gì thì tránh ra - Karry gắt gỏng, mà anh cũng không hiểu sao mình lại nói nhiều với cái kẻ ngốc đó làm gì.

- À ờ anh cũng đi đường này à? - Roy chữa ngượng.

- Ngốc -Karry quay mặt bỏ đi, đằng sau là Roy và Ever với khuôn mặt cứng đơ.

- Ơ.....

-..... Karry không đoái hoài gì đến Roy, bước đi tiếp.

- Anh ta ... anh ta zám nói mình ngốc kìa. Aaaaaaa tức quá- Roy đỏ bừng mặt nhìn Karry đầy tức tối - Ai cũng nói mình thông minh, dễ thương cơ mà - cậu lại quay qua nói với Ever.

- Ừ.... ừ...... cậu thông minh dễ thương, hahahaha- Ever ôm bụng cười. Cậu dường như hiểu được tình cảm ngốc nghếch của Roy đối với Karry, khuôn mặt như trêu đùa Roy.

- Aaaaa...aa.. cậu không được cười mình - Roy lườm Ever, cả khuôn mặt và cổ đều đỏ một màu cà chua.

- Rồi, rồi mình không cười - Ever nhịn cười - Thôi chúng ta đi về nào - nói rồi quàng tay Roy đi về.

- Hừ, nể mặt anh mình mình tha cho cậu đó.- Roy dẩu môi lên tỏ vẻ hờn dỗi nhưng lại nhanh chóng cười với Ever.

Karry tuy đi xa rồi vẫn nghe được đoạn hội thoại trên, nghe được tiếng cười của Roy, môi anh mỉm cười nhẹ - một nụ cười mà ngay cả anh cũng không biết " nhóc con này, cũng dễ thương đấy".

Tại biệt thự Jackson - Roy

- Hai anh ơi, tụi em về rồi nè!!!! - một giọng nói oanh vàng cất lên, khiến hai con người tên Jackson kia đủ giật mình- chính là tiếng nói của Roy.

- Chưa thấy người đã nghe thấy tiếng rồi, Ever em đi cùng Roy mà không thấy ....ù tai ah~~??? - Yi và Wang cùng đồng thanh nói, cười trêu Roy.

- Aiiiyyaa.... Sao hôm nay ai cũng ăn hiếp em thế này, hic....hic...- Roy giả vờ ôm mặt khóc, quay đi giận dỗi.

- Ơ Roy à, em làm sao vậy, bọn anh chỉ đùa thôi mà. Roy ah...... - Wang cuống quýt chạy lại dỗ Roy.

-.....Hehe anh bị em lừa rồi nhé!!! Em có làm sao đâu. - Roy tinh nghịch nháy mắt, cười vang.

- Em thật là nghịch quá đấy Roy ah~~~~

- À hôm nay chúng em có gặp một người đấy a~~~ Ever lên tiếng.

- Hi các em gặp ai thế, có vẻ như là người quen đúng không???

- Dạ.... người này có lẽ rất quan trọng với ai đó đấy ạ.....Ever nói lấp lửng, mắt khẽ nhìn Roy đầy ẩn ý khiến cậu nhóc đỏ mặt- tụi em đã gặp K và....

- Em nói sao cơ??? K á???? Có xảy ra chuyện gì không????- Yi và Wang ngạc nhiên.

- Hihi hai anh đừng lo, không có chuyện gì đâu, anh ta nói nhiều, kêu Roy 'ngốc' khiến cậu ấy không vui rồi đi, cũng không lạnh lùng lắm. Ever đáp, cười cười *đâu đó có một khuôn mặt ngày càng ửng đỏ^^*

- Em nói... thật ư??? - Wang và Yi sock tiếp. "Karry mà lại nói nhiều lời với Roy ư??? Có đúng là anh ta không vậy???"

- E...V...E...R... - Roy gằn từng chữ một- tớ kêu cậu không được nói cho ai biết mà!!!! Sao cậu lại nói ra hả????- nói rồi Roy rượt đuổi Ever quanh nhà, khuôn mặt đỏ hơn nữa.

- Hehe cậu kêu tớ không được cười cậu chứ đâu có.nói.không được kể với ai đâu. Lêu...lêu....

Ever vừa chạy vừa quay lại lè lưỡi trêu Roy trông vô cùng dễ thương. Hai chàng Jackson đứng ngoài chỉ biết nhìn cảnh đó mà cười, lòng thầm nghĩ "Roy có vẻ thích Karry thật rồi, cậu em trai mình thú vị thật" nhưng trong lòng ai cũng dấy lên lo lắng . Một lát sau, khi thấy cả hai đã thấm mệt, Yi mới bước tới chỗ hai cậu nhóc , cười cười:

- Hai đứa mệt rồi, đi ăn kem không.???

-Có a~~~ Ever chưa kịp nói gì, Roy đã nhảy lên ôm chầm Yi - chỉ có anh hiểu em nhất, hehe.

- Vậy cậu dẫn Ever với Roy đi nhá, anh có chút chuyện cần giải quyết. - Nhìn thấy hành động dễ thương của Roy, Wang không thể nhịn cười, xoa đầu Roy nói với Yi.

- Ok. Anh cứ làm việc của anh, còn hai nhóc này cứ để em lo.- Yi cười cười nói.

Tại Royal-plaza~~~

*Đây là khu trung tâm thương mại hàng đầu của nước Anh, thuộc quyền sở hữu của Wang, Yi, Daniel và Karry. Khu trung tâm này gồm ba tòa nhà, mỗi tòa cao 20 tầng, xếp thành hình chữ U. Mỗi tòa nhà được chia làm nhiều khu vực nhỏ hơn, gồm nhà hàng, shop quần áo, khu vui chơi..... Ngoài ra, có một khu vực VIP mà chỉ những ai giàu có mới có thể đi vào. Tòa nhà được bố trí nhiều camera, tính an ninh rất cao. **

- Woa, nơi này lớn thật đấy. - cả Roy và Ever thốt lên ngưỡng mộ. Cả hai tuy đã ở đây khá lâu nhưng đây là lần đầu tiên hai cậu đến đây.

- Hai đứa thấy đẹp không??? Công trình của 4 đứa tụi anh đó. - Yi mỉm cười, khuôn mặt lộ vẻ tự hào.

- Là của hai anh, anh Daniel với K hả????

- Đúng đó. Khu trung tâm này tụi anh đã xây dựng được 2 năm rồi, đây là một trong những trung tâm thương mại lớn nhất thế giới đấy!!!!

- Woaaa, bốn người các anh giỏi quá!!!!!! Ever trầm trồ khen.

- Chuyện, anh mà lại. - Yi đắc ý, dơ tay ra bẹo má cậu nhóc Ever, làm khuôn mặt cậu ửng đỏ.

-.... Hơ hơ em không muốn làm..... kì đà cản mũi đâu nha, vậy nên hai người dừng lại đi!! Roy nói đùa, nhìn Ever đầy ẩn ý.

- Hehe.... - Yi cười chữa ngượng, tay gãi gãi đầu trông ngố vô cùng. Ever không khá gì hơn, khuôn mặt càng đỏ.

- Hai người làm gì mà ngượng vậy, em đùa thôi mà. - Roy lém lỉnh trả lời, nháy mắt với Ever.

- Hehe chúng ta đi ăn kem đi, xong rồi tham quan nữa. Đến đây mà không tham quan là hơi bị tiếc nha- Yi vừa nói, vừa cười, hai tay choàng cổ Roy và Ever bước đi.

Nhà hàng Royal- Cream

- Kính chào giám đốc!!!- tất cả nhân viên lễ phép

- Ừ!! Cho chúng tôi bàn ba người, đem hết tất cả các loại kem ngon lên đây.

- Vâng ạ, mời ngài và hai cậu theo tôi.- Một nhân viên nam lễ phép.

- Này sao anh kêu hết ra vậy, chúng ta có ba người thôi mà. - Ever hỏi nhỏ Yi.

- Em đừng lo, cứ chờ mà xem. - Yi cười ẩn ý, mắt hướng về Roy.

Còn Roy bây giờ, khuôn mặt cậu đang sáng bừng, ánh mắt lấp lánh chờ đợi. Kem là món khoái khẩu của cậu, cậu có thể ăn mãi mà không chán.

- Anh, em có thể ăn hết từng này ư???? - Roy nhìn Yi, ánh mắt lấp lánh.

- Em có thể ăn bao nhiêu cũng được- Yi cười. - Ever, em ăn gì anh lấy cho????

- Em ăn kem socola được rồi. - Ever mỉm cười.

Trở lại với Roy, cậu nhóc vừa ăn kem vừa ăn vừa tấm tắc khen ngon, khuôn mặt trắng hồng vui vẻ, cái miệng cứ chu ra trông vô cùng đáng yêu làm bao nhiêu cô gái trong nhà hàng đều chú ý, xuýt xoa.

Ăn xong, Yi dẫn hai cậu đi tham quan từng khu, khu hào cũng lộng lẫy, được trang hoàng. Roy xin đi WC, Yi và Ever cùng nhau đi dạo, quan sát mọi nơi. Yi khoác vai Ever bước đi nhẹ nhàng, trông hai người rất xứng đôi. Bỗng từ xa, hai người con gái tiến lại gần họ với khuôn mặt giả tạo - đó chính là Sue và Anna. Sue bước đến trước mặt hai người, giả lả:

-Chào hai người, lâu lắm rồi chúng ta chưa gặp nhau nhỉ???? Ôi hai người trông thật 'hạnh phúc' quá đấy. Chúc mừng nha!!!!- cô ta nhấn mạnh chữ "hạnh phúc" khiến Ever cảm thấy bực bội

- Chào anh Yi-Anna lên tiếng, nở nụ cười thân thiện (giả tạo) - quay sang Ever - chào cậu.

- Chào!!!- Yi lạnh lùng đáp.- Cảm ơn cô đã 'chúc mừng' chúng tôi, Sue. Chúng tôi "không dám" nhận đâu!!!!

- Sao anh nỡ lạnh lùng vậy??? Dù gì chúng ta cũng từng QUEN NHAU cơ mà. - Sue cười gian xảo nói, nhằm chọc tức Ever.

- Không có chuyện gì thì biến!!!!- Yi tức giận đuổi Sue. - Chào em, Anna, chúng tôi đi trước!!!

Nói rồi, Yi dắt tay Ever bỏ đi, để lại sau lưng Sue đang cười khoái trá " mới chỉ bắt đầu thôi, các người hãy đợi đấy!!" Anna đứng cạnh, chỉ biết lắc đầu nhìn cô bạn thân.

Về phần Roy, cậu đang đứng rửa tay. Bỗng nhiên cậu cảm thấy lành lạnh, một luồng khí nào đó đang bao quanh cậu. Cậu ngước nhìn lên gương, kinh hãi. Trong gương là một khuôn mặt quỷ dị, màu mè đang nhìn cậu cười nham nhở:

- Roy Wang, ngươi còn nhớ ta không??? Hahahaha

- Ông là ai??? Tôi.....tôi...... - Roy sợ hãi lùi về sau.

- Hahaha ngươi còn nhớ những điều này không????....

Và một loạt hình ảnh xuất hiện trên tấm gương : hình ảnh Karry hiện lên như ác quỷ, Roy như một thiên thần- hai người đứng nhìn nhau, đối mặt nhau......... Bao nhiêu ký ức chợt ùa về, Roy đã nhớ ra cái ngày mà cậu nhìn thấy khuôn mặt quỷ dị kia, ở tại khu vui chơi bên Mỹ. (Ai không nhớ đọc lại chap 1 nha). Cậu chợt nhớ ra Karry, người với khuôn mặt ác quỷ kia, được ấn định với cậu, đó chính là ĐỊNH MỆNH của cậu. "Không lẽ mình với anh ta.... không thể được.......mặc dù mình thích anh ta nhưng..... không thể...." Roy gần như gục xuống, không dám tin......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net