Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit lại một chút :)) Tui không nỡ Cho Samie làm phản diện nên đã thay tên Samie thành 1 đại từ chung, không đụng chạm ai cả :>>>

-----------------------------

- Sao cậu lại hỏi vậy? - SeungCheol ngạc nhiên hỏi.

- À, không có gì. Xin lỗi nhé, tại tính tớ tò mò từ bé rồi. - JeongHan cười trừ. Cái miệng lại hại cái thân rồi.

- Ừ, không sao. Vậy cậu với bạn cậu ở lại nhé. Nhớ lời tôi dặn đấy. Cuối tuần tôi sẽ về.

- Biết rồi. Tạm biệt. Đi cẩn thận nhé. Tớ sẽ coi nhà thật tốt~. - JeongHan vui vẻ vẫy tay. Sao giống vợ tiễn chồng đi công tác vậy nhờ?...

~///Thế giới Ác Quỷ///~

Chan và MingHao đang ngồi ủ rũ ngoài vườn. JeongHan với Joshua đi rồi không có ai chơi với họ cả. Nhất là JeongHan, cái người lắm mồm nhiều chuyện. Chợt Jun tiến tới lạnh lùng nói.

- MingHao, mau chuẩn bị đi. Chúng ta có việc cần phải làm đấy.

- Nae. Chan ở nhà nhé, lát nữa hyung về.

- Nae. Bye hyung~

***

- Cậu chủ Jun ... Có chuyện gì vậy ạ? - MingHao rụt rè hỏi.

- NS

- Aaaa, lại nữa sao!!?? - MingHao chán nản.

- Lần này sẽ là lần cuối. Chúng ta sẽ diệt cỏ tận gốc.

- Được lắm. Đi nào. - MingHao hào hứng hẳn lên nhưng khi nhìn sang khuôn mặt "than" của Hun liền im bặt và khép nép đi đằng sau.

"Dễ thương quá" - Jun's POV.

~///Thác nước BoomBoom///~

Jun và MingHao đi tới thấy lũ NS đã ở đó đợi sẵn.

- Aha, lại gặp nhau rồi, Moon JunHui, Xu MingHao. - Tên cầm đầu của bọn chúng lên tiếng và nở nụ cười nửa miệng.

- Không nói nhiều, bắt đầu đi. - Jun lạnh lùng nói.

- Nào, sao ông anh cứ phải loạn xị ngậu lên thế nhờ? Chỉ cần ông anh nói với Kings nhượng lại chỗ đất đó cho NS thì chúng ta đâu phải khô máu với nhau thế này.

- Không thể. Mảnh đất đó là mảnh đất thiêng liêng với thế giới Ác Quỷ. Nói nhượng là nhượng được à?

- Sao lại không nhỉ? Ông anh thấy tôi là người đàng hoàng chính trực. Nhất định sẽ sử dụng chỗ đất đó một cách "tốt" nhất.

- Ha, buồn cười nhỉ? Nói cậu chính trực có con giun nó tin. Không nói nhiều. Không thể là không thể. Nếu không hiểu tiếng người thì mời về cho.

- Anh ... Xông lên giết chúng cho tao!  - Hắn ta giận dữ hét lớn.

- Được rồi MingHao, tôi phía trước, cậu phía sau. Lên đi. - Jun nói thầm vào tai MingHao rồi xông lên. Cậu vâng lời sử dụng cơ thể dẻo dai của mình luồn lách vào giữa chúng rồi bắt đầu hành động.

Hai bên đánh nhau một lúc, quân NS đã bại trận gần hết. Thật là không thể coi thường người được Kings huấn luyện mà.

- Grr ... Tức thật ... - Tên cầm đầu tay nắm lại thành quyền, mắt đỏ ngầu nói.

- Hừ, có cách rồi. - Đầu hắn lóe lên một ý nghĩ xấu xa.

- Cái gì vậy? ... Á! - MingHao đang đánh nhau chợt một cột sáng làm cậu chói mắt rồi một sợi dây từ đâu tới siết chặt lấy cậu. Cậu càng cử động thì sợi dây càng siết chặt hơn. Nó dần dần hút cạn năng lượng của cậu làm cậu gục xuống.

- Này Moon JunHui. - Tên cầm đầu gọi lớn. Lúc này Jun đã xử lí xong gần hết bọn lâu la, nghe tiếng hắn ta, anh liền quay ra và lập tức nóng máu khi thấy cảnh MingHao bị trói đang gục xuống dưới chân hắn ta.

- MÀY ... MAU THẢ CẬU ẤY RA. - Jun gằn giọng hết lớn.

- Từ từ bình tình đã nào ông anh. Chúng ta thương lượng đi. Nào ông anh ...

- Tôi đã nói là không!

- Tùy ông anh thôi~  Xem nào...  khuôn mặt xinh đẹp thế này mà bị hủy hoại thì tiếc lắm.... Nhưng biết sao giờ, tôi phải làm vậy thôi.

- A ... - MingHa yêu ớt rên lên. Một tia sáng xoẹt ngang mặt cậu, trên má trái xuất hiện một vết cắt khá sâu, máu chảy ra ngày một nhiều.

- DỪNG LẠI NGAY!!!!

- Chúng ta thương lượng lại nhé. Có hay không?

- Đừng ... Cậu chủ Jun ... Đừng ... - MingHao khó nhọc nói.

- CẬU IM NGAY CHO TÔI!!

- Time over! Nào! Có hay không đây?

- Tôi đã nói rồi. Không là không. Không hiểu tiếng người à?

- Hừ! Cũng dứt khoát đó. Đã thế, mau chào tạm biệt người hầu bé nhỏ của anh đi. - Hắn ta cười nửa miệng chuẩn bị  bỗng cơ thể không cử động được, hai tay bị hai cái vòng bằng nước trói chặt.

- Cái ...

- Haha cậu chọn nhầm địa điểm rồi. Nơi đây là địa bàn của ta. - Jun nhếch mép khinh thường.

- Anh ... Đáng chết ...

- Giờ thì chết đi ... - Jun chuẩn bị sử dùng chiêu cuối.

- Không dễ vậy đâu!! *Boom* - Hắn ta vừa dứt lời, một làn khói bốc lên mù mịt. Khói bay hết rồi thì nơi đó bỗng xuất hiện những ... 2 MingHao.

- Chết tiệt! Đồ ranh ma nhà cậu!! - Jun bực bội nói.

"Làm sao đây? Cái tên đáng chết! ... A, rồi"

Jun nhếch mép, đôi mắt trở nên sắc lạnh hơn. Anh trầm giọng hỏi.

- Được rồi Xu MingHao, tôi hỏi cậu câu này. Thường ngày, cậu gọi tôi là gì?

- C-Cậu chủ ... - MingHao 1 nói.

- Cậu ... Cậu chủ Jun. - MingHao 2.

- Hừ, tôi biết rồi. Chuẩn bị chết đi! - Jun phóng cột nước tới chỗ của MingHao.

(Cắt :">> Cùng đoán xem ai Hạo nèooo [1 or 2?]. Đoán trúng tặng luôn chap sau :">>)

~///Thế giới Thiên Thần///~

- SeungCheol hyung, hyung tới muộn vậy? - JiHoon càu nhàu. Chuyện là 6 người bọn họ đã hẹn nhau để bàn về lịch trình nhưng mà SeungCheol đã tới muộn 30p. Vì gì thì biết rồi đấy.

- Xin lỗi xin lỗi. Hyung có chút việc đột suất. - SeungCheol cười trừ. - Thôi vào việc đi nào.

- Được rồi, ở biên giới HanSol sẽ xây một ngôi nhà vừa đủ cho chúng ta ở đó và thám thính. Chúng ta sẽ chia nhau ra theo dõi. Ba người sáng ba người tối. Mẹ em nói là cuối tuần một người sẽ viết báo cáo ghi chép lại lại mọi việc rồi đưa về biệt thự. - SeokMin phân chia.

- Được đó. Vậy cuối tuần để hyung chịu trách nhiệm cho. Dù sao hyung cũng là leader.

- Ok, vậy còn ai sáng ai tối?

- Hừm, hyung thấy WooZi, SeungKwan và HanSol theo dõi sáng. Còn lại tối, được không? - WonWoo đề nghị.

- Được đó hyung. - Bạn Boo gật đầu như gà mổ thóc.

- Thôi cứ tạm quyết định vậy đi đã. Giờ hyung đi luyện tập đây. Có đi cùng không?

- Có có, em đi với. - SeungKwan nhanh nhảu.

- Em nữa. - HanSol lãnh đạm nói.

- Em cũng đi nữa. WooZi, SeokMin có đi không? - WonWoo hỏi.

- Thôi, em về lâu đài có việc. - SeokMin lắc đầu.

- Em cũng phải về nhà lấy mấy đồ để quên.

- Vậy tạm biệt nhé. Bye bye.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net