Phần 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Ngày 14 tháng 8 ~ bình thường.....

Ngày 15 tháng 8 ~ 7h15' p.m


- Ran-chan, đi lên sân thượng với anh nha - Shinichi cầm lấy tay Ran

- Vâng..

- Cảnh trên này thật đẹp....

- Vâng!

- Bụp!

- Ơ....

- Một bông hồng cho quý cô xinh đẹp tuyệt trần của buổi tối hôm nay!

- Shinichi...

- Không! Cô em nhầm người rồi! - Bàn tay anh kéo lớp quần áo ra, vuốt lại mái tóc, và một bộ áo trắng tung ra...

- Kaito Kid! Ngươi tính làm gì ta?


- Tôi chả dại mà làm gì em, nhưng không phiền thì đi với tôi một lát...

- Ran! RANNNN! - Shinichi "thật" hét lên 

- Thấy chưa, người yêu tới rồi kìa! - Và anh kéo cô lên.....

- Shinichi....

- Đừng hét lên thế, đi với tôi chẳng nguy hiểm đâu! - Đổi sang tông Kaito Kuroba láu lỉnh - Chỉ là tớ muốn thêm chút gia vị cho tình yêu của cậu ấy mà!

- Kaito.....

- Đồ trẻ con, có ngốc thế nào đi chăng nữa cũng đừng quên mất tên bạn từ nhỏ này chứ!

- Bỏ ngay tớ ra, Kaito!

- Đừng mà, xin cậu đó. Coi như giúp tớ.

- Giúp cậu á?

- Thì vợ tớ, Aoko ấy, cô ấy nhớ cậu quá nhưng đang có thai nên không ra ngoài được. Nói cho cùng, tớ làm việc này là vì vợ tớ! Nếu không thì Chổi Thần Chưởng của Aoko sẽ cho tớ lên mấy tầng mây mà cũng có thể xuống vài tấc đất!

- Vì Aoko thì tớ giúp! Chứ vì cậu thì còn lâu!

- Ừ, các cậu đúng là bà chằn mà!

- Cái gì thế? 

- Không có gì - "Cái tô" xanh mặt

Nhà Kaito

- Aoko! Cậu có khỏe không?

- Khỏe, khỏe lắm. Vì tớ có tên trộm kiêu căng nhưng rốt cuộc chỉ là tên-Kaito-ngốc-chưa-từng-thấy này hầu hạ mà! Phải không, anh yêu?

- Tất nhiên! Việc gì khiến Aoko vui anh đều sẽ làm!


- Đó, thấy chưa Ran? Anh Kaito là người chồng tuyệt vời nhất!

- Uh, chúc mừng cậu!

Ran, Aoko và Kaito ngồi buôn chuyện rôm rả, bỏ mặc tên Shinichi chạy tới chạy lui, đầu óc rối bời, tay bấm bấm cái điện thoại gọi cho Ran. Rủi cho anh chàng vì Ran đã tắt nguồn điện thoại...

- Thôi muộn rồi, tớ về nhá!

- Uh, chào cậu!


Nhà Ran

Ran POV

Bíp bíp, bạn có 86 cuộc gọi nhỡ....

Tôi ngạc nhiên khi thấy có quá nhiều cuộc gọi nhỡ. Kudo Shinichi? Anh ta làm cái quái gì mà gọi lắm vậy?

À, chắc là tưởng mình bị bắt cóc. "Reng reng" 

Anh ta lại gọi..

- A lô, Shinichi ạ?

- Đang ở đâu?

- Hả?

- Cô đang ở đâu? Có làm sao không? Hắn ta có làm gì cô không? Hắn đưa cô đi đâu? Tại sao không nghe điện thoại của tôi? Cô có biết tôi lo muốn chết không? 

- Này? Anh có bị sao không? Tôi chả làm sao hết! Tôi đang ở nhà!

- Ở nhà?

- Ở nhà tôi! Hắn thả rồi!

- Thả bao giờ?

- Vừa nãy

- Tại sao?

- Chả có gì.

Reng reng.... lần này là chuông cửa. Ai thế nhỉ? Tôi chạy sang phòng Shiho:

- Shiho! Shiho! Dậy ngay!

- Sao..thế

- À, xuống mở cửa với tớ!

- Ai còn đến muộn thế?

- Không biết nên mới nhờ cậu xuống cùng!

"Cạch"

- Kudo Shinichi! - Cả hai cô gái thét lên

- Ờ! Đến xem cô thế nào!

- Điên! - Ran nói 

- Nè, thế là thế nào??? Ran có sao đâu - Shiho hỏi

---------------------------------

- Cái gì? Bị bắt cóc???? Bởi Kid????

- Ờ! - Shinichi giữ nguyên tông giọng trầm đến khủng khiếp!

- Cụ thể tôi sẽ hỏi Ran sau, hai người cứ ngồi tâm sự, tôi đi ngủ! - Shiho "trẻ con" tới bất ngờ  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net