Phần 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Ánh đèn của buổi dạ tiệc long lanh, Shin và Ran nhanh chóng hòa vào buổi tiệc. 

- Ồ, Kudo đấy hả cháu - Bác thanh tra béo Megure chào - Cảm ơn nhé, cháu thật đúng là cứu tinh của các bác! - Nói rồi ông đập bôm bốp vào lưng Shinichi

- Dạ bác quá khen ạ! - Shin gãi đầu gãi tai, quay sang chị Sato và anh Takagi - Khi nào mà cưới là phải mời em đó nha! Hahaha

- Em cứ đùa hoài, à, ai kia, cô bé đứng sau em ấy - Chị Sato hỏi

- À, bạn gái em đấy! - Shin hơi đỏ mặt (xạo quá, nhận vơ kìa)

Ran vô cùng bất ngờ và không khỏi tức giận, cô kéo anh ra góc phòng, kêu lên:

- Anh nói cái gì thế? Tôi không phải bạn gái anh! Anh đừng có linh tinh, giờ thì họ nghĩ thế nào đây? 

- Suỵt, tôi lỡ nói rồi, cô giúp tôi nhé, giả vờ đi, thế này này

- Ơ.......

- Em đừng đi đằng sau anh, đi ngang anh thế này này........

Vừa nói anh vừa kéo cô lên, vòng tay qua người cô, ôm sát lại người mình. Cô đỏ mặt. Thực sự họ giống một đôi tình nhân hơn là một giám đốc và một thư kí.

Điệu nhạc vang lên, đó là bản Fur Elise ngọt ngào. Shinichi cúi người xuống, hỏi:

- Em sẽ nhảy với tôi chứ, Ran

- Vâng - Không còn cách nào khác, Ran đành nhận lời. 

Anh cầm lấy tay cô, vòng qua người cô, áp sát cơ thể của mình vào tấm thân nhỏ bé kia. Ánh đèn chiếu vào họ. Cô không biết làm gì, chỉ cúi gằm mặt xuống. 

Anh đưa tay nâng cằm cô lên, một chút hoảng hốt vụt qua trí óc Ran và gần, gần hơn nữa và ánh đèn soi sáng cho họ.

 Anh đã và đang hôn cô ấy. Anh biết, cô đang rất bất ngờ và hoàng sợ. 

Cô vội đẩy anh ra, và anh biết, đó là vô vọng thôi, so với sức của cô. Họ đứng đó, trong âm điệu trầm bổng của điệu Fur Elise, trong ánh đèn sân khấu và trong cảm giác tuyệt vời.....................

-------------------------------------------- Trong xe, khi ra về -----------------------------
- Anh làm cái gì thế hả? - Ran gắt lên

 - Tôi đâu phải bạn gái anh? Hôm nay anh bị sao thế hả? Lôi tôi đi chục vòng trên phố, bắt tôi giả làm bạn gái rồi......

- Rồi sao - Vẫn cái thái độ bất cần đời đáng ghét, anh trả lời như anh chẳng liên quan - hả....

- Rồi..... chắc anh đã làm thế với nhiều người lắm rồi nhỉ? Người như anh thì thiếu gì fan hâm mộ!

- Lần đầu tiên

- Cái gì???

- Mới lần đầu tôi hôn một cô gái

- Lần đầu? Tại sao lại là tôi hả??? Sao lại chọn tôi cho lần đầu của anh?

- Tôi không biết!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net